Trở Về 1960: Làm Ruộng Làm Giàu Nuôi Dưỡng Nhi Tử

Chương 121: Vừa non vừa ngọt




Chu Thanh Bách bắt được con thỏ to béo không ít người thấy được.

Mấy anh em ăn xong rồi đi ra ngoài tản bộ, nhiều người vậy lại hỏi thịt thỏ có ngon không.

Tiểu tử Chu Khải xuýt xoa: "Ăn ngon, rất là ngon. Ăn đến đầu lưỡi đều muốn nuốt vào bụng, hương vị thật khó mà diễn tả nên lời"

"Mẹ ta hầm hết cả một con thỏ, ngon quá trời luôn" Chu Toàn nói.

"Ăn ngon, ăn ngon!" Chu Bách gật đầu liên tục.

Trước đây chỉ có Chu Khải và Chu Toàn hay đi ra ngoài khoe khoang.

Bây giờ tiểu tử này đã lớn, biết ăn nói rồi, đắc ý nói thêm một câu vào.

Hơn nữa dáng vẻ hắn đắc ý vô cùng kiêu ngạo, nghe những lời ước ao ghen tỵ của mọi người đang bàn tán.

Một con thỏ béo như vậy, chắc chắn ăn rất nhiều lương thực trong ruộng, có vẻ nặng gần ba bốn cân.

Thế mà ăn hết trong một bữa, đúng là không biết cách sống.

Nếu đổi lại là các cô, nhất định sẽ biến tấu đủ mười tám món ăn đa dạng.

Một nhóm phụ nữ trong thôn nghĩ như vậy.

Bất kể là cây trồng vụ hè hay cây trồng vụ thu thì lúc nào cũng sẽ có thỏ hoang trên đồng. Nhưng có thể bắt được nó hay không còn phải tùy thuộc vào bản lĩnh và sự may mắn của cá nhân.

Lần này Chu Thanh Bách có vận khí tốt nên dễ dàng bắt được.

Tuy nhiên, thỏ nhạy bén không dễ bắt như vậy. Ngày hôm sau lại nhìn thấy thỏ, nhưng Chu Thanh Bách không bắt được, tốc độ quá nhanh. Hơn nữa thỏ khôn đào ba hang, nhảy một cái liền không biết nhảy vào hang nào.

Nếu có thỏ thì có thêm món ăn, không có thỏ thì cũng không có vấn đề gì.

Ngày hôm sau Lâm Thanh Hòa làm bánh màn thầu đậu đỏ cho bữa trưa, ăn cùng với trứng xào dưa leo.

Bởi vì sắp ở trước mặt mọi người, Lâm Thanh Hòa lúc này vẫn tận lực khiêm tốn một ít.

Nhưng dù khiêm tốn mấy đi nữa cũng phải cho Chu Thanh Bách ăn chút thịt. Nếu không, với mùa hè nắng nóng này hắn làm sao chịu nổi?

Bởi vì mẹ Chu không có đi làm, Lâm Thanh Hòa lựa lời nói với mẹ Chu không cần phải nấu cơm, đem khẩu phần lương thực tới, cô sẽ làm luôn phần ăn cho cha Chu.

Kể cả mẹ Chu cũng đến ăn cơm chung với nhà cô.

Mẹ Chu hơi ngại, nhưng bà cũng thấy cô con dâu thật sự không quan tâm đến chuyện đó. Cho nên mẹ Chu liền đem khẩu phần lương thực cầm qua. Sau đó ở lại đây ăn cơm trưa.

Điều này khiến mẹ Chu rất vui vẻ.

Bà không phải là người vui vẻ duy nhất, cha Chu cũng rất vui vẻ, cơn dâu lão tứ nấu cơm vô cùng ngon.

Dù cho chỉ là trứng xào dưa leo ăn với bánh màn thầu đậu đỏ, nhưng lượng ăn không ít, mùi vị ngon không thể nói, chất béo rất đầy đủ.

Ăn xong còn tráng miệng thêm hai quả cà chua, cả người đều cảm thấy thư thái.

Lâm Thanh Hòa trồng rất nhiều cà chua ở sau vườn. Bởi vì cô cũng thích ăn, ăn hoa sau bữa ăn rất tốt.

Buổi tối sẽ làm tiếp cá chạch.

Lâm Thanh Hòa thu dọn đồ đạc, quẹo cua tới nhà Mai tỷ.

"Có chuyện gì vậy?" Mai tỷ thấy cô bất chợt tới đây, có chuyện lo lắng không biết đã xảy ra chuyện gì.

Lâm Thanh Hòa cười nói: "Mai tỷ, ta tìm ngươi nói chút chuyện, đừng lo lắng"

Mai tỷ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm. Tuy là mọi chuyện cho tới nay vẫn rất cẩn thận, bảo mật. Thế nhưng có chút gió thổi, cỏ bay cũng khiến người ta lo lắng.

"Muội tử ngươi nói đi" Mai tỷ liền gật đầu nói.

"Ta muốn hỏi trận này lão ca có thể kiếm được nhiều hơn không?" Lâm Thanh Hòa thì thào.

Sau khi thu hoạch vụ thu trôi qua, cô dự định lấy một phần lương thực cùng thịt đi bán, hiện tại thịt còn có chút ít thôi.

"Để ta hỏi thử xem, ngày mai ngươi lại qua đây" Mai tỷ nhỏ giọng trả lời.

Thỏa thuận xong xuôi, Lâm Thanh Hòa cũng về nhà, đến đại lý cung ứng xem một chút, nhìn thấy có bán trứng gà, tuy là hơi đắt, nhưng cũng trực tiếp mua bốn cân.

Trong túi không gian của cô còn một ít trứng gà, thế nhưng trong nhà có bao nhiêu người đàn ông chứ? Nhiều trứng gà cũng không chê nhiều, bây giờ cô sẽ lấp đầy trong túi không gian một ít, lúc muốn ăn mới có ăn.

Về đến nhà, Lâm Thanh Hòa bắt đầu dọn dẹp chuồng gà, chuồng heo.

Mẹ Chu ôm tiểu Tô Thành tới, vừa lúc Lâm Thanh Hòa đang ở sau vườn.

"Bình thường ta không có làm việc này, cha xấp nhỏ bận rộn thu hoạch vụ thu nên ta mới giúp hắn" Mẹ Chu qua đây, Lâm Thanh Hòa lập tức nói ngay.

Mẹ Chu nhìn ra được, vợ lão tứ muốn giữ thể diện. Nhưng cho dù cô có nói thật thì trong lòng mẹ Chu cũng cảm thấy rất vui.

Đó là quy luật, Lâm Thanh Hòa quá lười biếng, thỉnh thoảng bà nhìn thấy cô làm một số việc, quan điểm của bà ít nhiều cũng sẽ thay đổi.

Nếu Lâm Thanh Hòa là một người chăm chỉ, để mẹ Chu thấy được con trai của bà đang quét dọn, vậy thì quan điểm của bà sẽ khác.

Cho nên, Lâm Thanh Hòa lập tức nói rõ lập trường, thấy Chu Thanh Bách quá bận nên cô mới giúp đỡ, Chu Thanh Bách không bận thì cô sẽ không quan tâm đến.

Lần sau bắt gặp được thì trong lòng sẽ không cảm thấy có khoảng cách quá lớn.

"Buổi tối muốn ăn gì? Ta phụ giúp ngươi" Mẹ Chu nói.

Lâm Thanh Hòa ngây ra một lúc, đây là có ý gì? Cô không dự định làm bữa ăn tối cho cha mẹ Chu nha.

Cô thấy mẹ Chu phải nấu bữa trưa cho hai người, đem tới cho cha Chu cũng không còn bao nhiêu, nên cô nấu giúp.

Thế nhưng cơm tối cô không dự định sẽ nấu đâu.

"Ngươi không thấy ta đã mang hết lương thực tới ư?" Mẹ Chu liền sững sờ, nói.

Đúng thật là Lâm Thanh Hòa không nhìn thấy, kêu mẹ Chu đem lương thực cho bữa trưa qua, nhưng cô không có kêu mang hết lương thực qua mà.

Nhìn bộ dáng của mẹ Chu như vậy, tựa hồ đều đã mang hết lương thực qua rồi.

"Buổi tối ăn cá chạch kho tàu, mẹ đi moi ruột cá chạch giúp ta!" Lâm Thanh Hòa cũng phản ứng kịp, thấy mình hơi có lỗi, nhưng không để ý nhiều lắm. Ăn một bữa cơm thôi mà, cứ như vậy nói với mẹ Chu.

Mẹ Chu cũng biết là mình hiểu lầm ý tứ của vợ lão tứ, nhưng thấy vợ lão tứ không có phản bác nên cũng không nói gì.

Tiểu Tô Thành mới vừa ăn no, không cần bế nữa. Mẹ Chu bế vào phòng mấy anh em đại oa, đặt em bé ở trên giường đất, buông màn xuống không lo bị muỗi cắn.

Sau đó mẹ Chu ra tay làm cá chạch.

Sau khi quét sạch hết chuồng heo và chuồng gà, Lâm Thanh Hòa quyết định lần sau tìm thời gian đến bệnh viện mua hai cái khẩu trang để đeo!

Cô vào bếp nấu thức ăn cho heo.

Nấu một nồi lớn thức ăn cho heo, để nguội rồi đút cho heo ăn. Cũng cho mấy con gà một vung thức ăn.

Làm xong những thứ này, gia xúc sau vườn coi như xong chuyện.

Mẹ Chu cũng làm sạch xong cá chạch, Lâm Thanh Hòa đặt sang một bên, cô đã ngâm đậu xanh, đem nồi rửa sạch và bắt đầu nấu chè đậu xanh.

Chè chín mềm được múc ra một chiếc nồi nhỏ, thêm đường phèn rồi cho vào chậu nước. Hơn bảy giờ tối, lúc đó ăn chè sẽ có cảm giác mát lạnh, ăn cực ngon.

Nấu xong chè, Lâm Thanh Hòa mới tập trung vào món chính.

Món chính tối nay sẽ là bánh màn thầu bột ngô, nhào bột và tạo hình xong, Lâm Thanh Hòa bỏ bánh vào nồi hấp. Cùng lúc đó, cô cũng chuẩn bị xào rau xanh cho bữa tối.

Cá chạch kho tàu, cải thìa xào, dùng mỡ heo và tóp mỡ xào cho thơm, như vậy mùi vị của cải xào sẽ rất ngọt và ngậy!

Cải thìa thời này vẫn là cải thìa nhà trồng, thực sự vừa non lại vừa ngọt.