Trở Thành Người Cá Được Nuôi Dưỡng

Chương 98: Thay đổi




An Cẩn chuyển từ giao diện tin tức sang trang web của Viện Nghiên cứu Dược phẩm, sau khi đọc xong thông báo thì lướt xem bình luận.

Dân chúng rất kích động, hầu như đều đang khen ngợi Viện Nghiên cứu Dược phẩm, đồng thời ôm hy vọng cực lớn với những nghiên cứu tiếp theo.

An Cẩn cũng rất mong chờ, cậu tắt trí não, nhìn hai bé con đang ngủ trong nôi, ánh mắt vô cùng dịu dàng.

Có lẽ khi bé con còn chưa kịp trưởng thành thì thế giới này đã không còn tạp chất nữa, khôi phục lại trạng thái khỏe mạnh.

Buổi tối cậu nhận được câu trả lời chắc chắn từ Norman, nhóm chuyên gia đã có tiến triển trong việc nghiên cứu cây thánh, không giống trước đây không hề có chút manh mối nào.

An Cẩn có được đáp án khẳng định thì càng thêm kỳ vọng vào tương lai, đồng thời bản thân cũng đang nỗ lực.

Sau khi bé con phá vỏ được một tuần, rốt cuộc cậu cũng nắm được thời gian biểu của các bé, hằng ngày đều nhân lúc các bé còn đang ngủ để đến khu trồng trọt làm sạch đất đai.

Khu trồng trọt không phải khu thuộc Viện nghiên cứu, đây là khu thứ ba cậu làm sạch, hai khu trước đã được cậu làm sạch trong thời gian mang thai và trước khi cục cưng phá vỏ.

Cho đến nay, đất đai thuần khiết đã thu hoạch được rất nhiều thực vật và hạt giống.

Số lượng hạt giống cực lớn, đất thuần khiết không đủ nên Viện Nghiên cứu đã xây dựng một số căn cứ gây trồng không đất, đồng thời vẫn đang tiếp tục mở rộng.

Toàn bộ thực vật thuần khiết đều được chế thành thuốc A, chín mươi phần trăm bán cho quân bộ, còn lại bán cho các bệnh viện lớn.

Từ sau khi bệnh viện bán thuốc A, đã có rất nhiều người có tiền dùng thủ đoạn thu mua số lượng lớn, định dùng thuốc A khiến tinh thần lực đạt trạng thái sung mãn, sau đó khôi phục đẳng cấp tinh thần.

Song kết quả cho thấy, thuốc A chỉ có thể khôi phục tinh thần lực, không thể khôi phục đẳng cấp tinh thần.

Việc này đã tạo ra một cuộc thảo luận sôi nổi trên mạng, cư dân mạng lại một lần nữa kêu gọi người cá mở bệnh viện ở các tinh cầu, dù sao trước mắt tiếng hát của người cá chính là cách duy nhất để khôi phục đẳng cấp tinh thần.

Viện trưởng lão tinh cầu Raabe sau khi họp bàn thì quyết định mượn cơ hội này chủ động tìm hiểu các tinh cầu, xây dựng nhiều bệnh viện tinh thần lực, giúp đỡ những sinh vật có trí tuệ khác chữa trị các bệnh liên quan đến tinh thần lực, đồng thời giúp khôi phục lại đẳng cấp tinh thần.

Để khôi phục cấp sẽ tốn rất nhiều tinh thần lực, hơn nữa đẳng cấp tinh thần khôi phục được còn phụ thuộc vào tinh thần lực của người cá nên yêu cầu chi phí rất cao.

Dù thế nhưng bệnh viện vẫn làm ăn rất tốt.

Tinh cầu Raabe dần có liên hệ chặt chẽ với Liên minh các tinh cầu, đưa công nghệ hàng đầu vào mọi ngành nghề, tốc độ phát triển thần tốc.

Sau sự việc thuốc A, các bệnh viện kiểm soát nghiêm ngặt lượng thuốc A bán ra, hạn chế số lượng mua, giá thuốc A trên thị trường giảm dần, ngay cả gia đình bình thường có người xuất hiện dấu hiệu tinh thần bị bạo động cũng có thể mua được thuốc A.

Tuy rằng bóng tối luôn bao phủ Liên minh không tan biến, nhưng có phương pháp điều trị, tất cả người Liên minh đều thả lỏng hơn nhiều.

Trong đó bầu không khí thoải mái nhất là tinh cầu Obis.

Cuộc sống của An Cẩn lại một lần nữa trở nên quy củ, sáng nào cũng đút sữa cho các con, đợi hai đứa ăn xong rồi ngủ thì giao chúng cho bác sĩ và điều dưỡng viên chăm sóc, còn cậu thì đi làm sạch đất.

Khi cậu trở về nhà, thường các bé con vẫn đang ngủ, khoảng mười giờ sẽ tỉnh một lần.

Chơi với hai đứa tầm khoảng nửa tiếng, các con lại đòi ăn chút gì đó, sau đó tiếp tục ngủ.

Hai bé con mỗi ngày một khác, đặc biệt là bé con người cá, lớn lên cực nhanh.

An Cẩn chỉ cảm thấy sau khi bé con phá vỏ thời gian trôi qua rất nhanh, chớp mắt đã qua hai tháng.

Bé con người cá đã có thể học tiếng Tinh Tế cùng cậu rồi.

"Ba lớn, ba nhỏ." Bé người cá và An Cẩn nổi song song trong nước, chăm chú nhìn màn hình ảo trước mắt, đọc theo video.

Giọng nói mềm mại, bàn tay bé xíu nắm lấy ngón út của An Cẩn, khuôn mặt phúng phính cùng với vẻ mặt nghiêm túc, có kiểu tương phản đáng yêu.

An Cẩn cúi đầu hôn một cái lên mặt con: "Con phát âm rất chuẩn, thật thông minh."

Mặt bé con người cá mềm mại, cậu hôn một cái thì má hơi lõm xuống, sau khi cậu rời đi, má lại đàn hồi trở lại.

Cậu ngửi mùi sữa trên người bé con người cá, lòng mềm nhũn.

Bé cưng người cá nghiêng đầu, đôi mắt xanh biển rất sáng: "Ba nhỏ thông minh."

Để phân biệt cậu và Norman, cậu dạy bé gọi ba lớn ba nhỏ. Sau đó, bé con luôn gọi Norman là ba lớn, gọi cậu là ba nhỏ.

An Cẩn cười, véo nhẹ tay thịt nhỏ của bé con, đặt lên miệng hôn một cái: "Cục cưng thật khéo miệng."

Hai ba con tương tác một lúc, lại tiếp tục xem video dạy học.

Những thứ này An Cẩn đều đã sớm học được nhưng học cùng con cảm giác khác hoàn toàn với tự học.

Cậu muốn ở bên cạnh con, cậu hi vọng con sẽ có được những trải nghiệm quý báu mà cậu không có.

Cậu cúi đầu nhìn bé người cá chăm chú học tập, ánh mắt bất giác trở nên vô cùng dịu dàng.

Không bao lâu, ánh mắt chăm chú của bé con dần trở nên mơ màng, tần suất chớp mắt ngày càng nhanh, lát sau đã hoàn toàn nhắm lại, nghiêng đầu dựa vào cánh tay An Cẩn ngủ thiếp đi.

An Cẩn không phải lần đầu tiên thấy cục cưng lúc đang học hoặc chơi đột nhiên lăn ra ngủ nhưng vẫn bị dọa cho sững người.

Cậu nhẹ nhàng đeo lại máy phiên dịch lên tai con, sau đó bế con lên bờ, đặt bé con lên xe nôi hình quả trứng chứa đầy nước bên bờ.

Bên cạnh xe nôi có một chiếc xe nôi khác kiểu dáng bình thường, An Cẩn vén rèm nhìn vào bên trong, vừa nhìn đã thấy ngay bé nhỏ chổng mông lên.

Bé nhỏ khoanh tay trên giường, nghiêng mặt gối lên cánh tay, hơi thở đều đặn, khuôn mặt trắng nõn đang ngủ say sưa.

An Cẩn không khỏi bật cười, bé nhỏ hình như đặc biệt thích tư thế này. Có lần cậu muốn bé nhỏ nằm thẳng trên giường, khóe miệng bé nhỏ sẽ mếu máo muốn khóc, sau khi lấy lại tư thế nằm sấp mới trở nên vui vẻ.

Đến cuối năm, các cục cưng đã tròn ba tháng.

Bé người cá lúc tỉnh rất khỏe mạnh hoạt bát, tư duy cũng ngày càng nhạy bén hơn, bé nhỏ vẫn mê ngủ như cũ nhưng thời gian tỉnh đã lâu hơn một chút.

Buổi chiều, An Cẩn ngủ trưa tỉnh dậy, nghe thấy tiếng ê a ê a.

Cậu quay đầu thì thấy hai bàn tay mũm mĩm của bé nhỏ vắt trên thành xe, đầu ló ra một nửa, đôi mắt màu nâu nhìn chằm chằm bé người cá ngủ dưới nước trong xe nôi nước bên cạnh.

Bé nhỏ vừa kêu ê a ê a, hai ngón trỏ cũng không ngừng nâng lên hạ xuống theo giọng nói, tựa như đánh nhịp.

An Cẩn không khỏi kinh ngạc, giỏ xe nôi khá sâu, bé nhỏ lộ ra nửa cái đầu như thế chắc hẳn là đang đứng.

Một đứa trẻ bình thường lúc còn nhỏ như vậy nhất định không đứng được.

Cậu bật dậy, bé nhỏ nghe thấy tiếng động lập tức quay đầu về phía cậu, đôi mắt nâu lập tức biến thành hình trăng khuyết, phát ra tiếng cười khanh khách, đồng thời giơ tay phải về phía cậu.

An Cẩn đang định gọi con ơi thì nửa đầu của cục cưng bỗng chốc trượt xuống, bị thành xe chặn lại.

Sau đó, mành che đung đưa, lát sau, một bàn tay nhỏ nhô lên bên thành xe.

An Cẩn lúc này đã đi đến bên xe nôi, nhìn rõ cảnh tượng trong xe: bé nhỏ kéo mành che bò lên, chân còn giẫm lên thảm nhỏ của bé.

Bé nhỏ cảm giác được cậu đến gần, nghiêng đầu nhìn thấy cậu liền buông tay, lại trượt xuống dưới. Thế là bé bắt đầu mếu máo, mắt ngấn nước, mở miệng muốn khóc.

An Cẩn cực kỳ quen thuộc với biểu cảm này, vội vàng vén rèm ra bế cậu nhóc lên: "Cục cưng không khóc." Cậu hôn lên trán bé nhỏ, "Con giỏi quá, có thể đứng lên rồi!"

Tiếng khóc của bé nhỏ nín ngay tức thì, có điều mắt hơi đỏ, kết hợp với khuôn mặt ngoan xinh yêu của bé thì trông rõ là đáng thương, cực kỳ khiến người ta thương yêu.

An Cẩn có chút buồn cười, ấn ấn mũi cậu nhóc: "Nhóc con lanh lợi."

Bé nhỏ chỉ bé người cá không ngừng a a a, An Cẩn bế cậu nhóc đến bên xe nôi nước, thấy bé nhỏ muốn túm tóc bé người cá thì vội vàng nắm lấy tay bé: "Anh còn đang ngủ, không được đụng vào anh, sẽ làm anh tỉnh."

Cậu bế bé nhỏ tới sô pha, báo cho Hornard và Billy, gọi hai người đến kiểm tra sức khỏe cho bé nhỏ.

Hornard: "Cơ thể bé rất khỏe mạnh, tốc độ phát triển quả thực nhanh hơn rất nhiều so với trẻ con bình thường. Theo đà này thì phải bổ sung nhiều các chất dinh dưỡng hơn nữa."

Kiểm tra xong thì bé nhỏ lại ngủ mất rồi.

Buổi tối khi Norman trở về, An Cẩn nói những thay đổi của bé nhỏ cho Norman nghe.

Norman nhìn bé nhỏ chổng mông ngủ tít mù, nhìn đôi chân nhỏ múp míp của bé, cảm thấy vô cùng thần kỳ.

Khoảng tám giờ, bé con tỉnh dậy.

Norman bế bé nhỏ, nhét mành che vào tay bé còn mình thì đứng xa một chút, dụ dỗ bé đứng lên.

Bé con ló đầu, chân mềm lại ngã xuống, ngơ ra một lát rồi bắt đầu khóc lớn.

Norman vội vàng bế con lên, vụng về dỗ dành.

An Cẩn nghe hắn nói tới nói lui "không khóc" "đừng khóc" thì có hơi buồn cười, nhìn dáng vẻ căng thẳng vụng về của hắn, vừa mềm lòng vừa ấm áp.

Cậu đón lấy bé rồi đút sữa, bé con có ăn lập tức không khóc nữa, hai mắt xoay tròn.

"Ba lớn, ba nhỏ!" Bé con người cá nổi trong nước, một tay vắt lên thành xe, một tay dụi mắt, bởi vì mới thức dậy nên giọng rất mềm mại.

Bé con dụi mắt xong, thấy An Cẩn đang bế em trai thì vươn tay về phía Norman.

Norman cẩn thận đỡ đuôi nhỏ bế bé con lên, cúi đầu ôn hòa hỏi: "Đói không?"

Bé lớn nhìn bé nhỏ, gật đầu: "Muốn ăn cùng em trai."

Norman ngồi cạnh An Cẩn cho bé người cá uống sữa. Bé nhỏ ăn xong, vươn tay về phía bé người cá. An Cẩn nhích gần lại một chút, tay bé nhỏ lập tức dán lên đuôi của bé người cá.

Bé người cá mở lớn mắt, động tác uống sữa ngừng lại, khẽ ngoe nguẩy đuôi.

Tay bé nhỏ dán lên rồi vẫn không hài lòng, cứ một mực chúi đầu về phía đuôi bé người cá. Nếu An Cẩn không lại gần cậu nhóc sẽ hừ hừ, mãi đến khi mặt dán vào đuôi mới vui vẻ, nhắm mắt chuẩn bị ngủ.

Bé người cá nhìn bé nhỏ, không ngoe nguẩy đuôi nữa, tiếp tục uống sữa.

An Cẩn lo lắng bé nhỏ đè bé người cá khó chịu nên bế bé nhỏ ra, bé nhỏ lập tức khóc lên.

Bé người cá cau mày như người lớn: "Ba nhỏ, em trai muốn ngủ."

Kể từ lần đó, sau khi hai cục cưng tỉnh dậy liền muốn ngủ cạnh nhau, An Cẩn chỉ có thể đợi khi hai đứa đều ngủ say rồi mới tách chúng ra.

Mặc dù bé nhỏ có thể ở lâu trong nước nhưng da bé sẽ bị nhăn nheo, mà bé người cá thì bắt buộc phải ở trong nước.

Khi cục cưng được hơn ba tháng thì được đón năm mới đầu tiên sau khi chào đời.

Đêm giao thừa, An Cẩn livestream cùng Norman, hai con cũng ở bên cạnh nhưng sớm đã ngủ say trong xe nôi rồi.

Sau năm mới, Norman lại trở nên bận rộn, hay nói cách khác, cả Liên minh đều trở nên bận rộn, chuẩn bị kỹ càng nhất để đối phó với tinh thú triều.

Một năm trước tinh thú thương vong khá lớn, đồng thời không được bổ sung năng lượng, sau một năm ăn thức ăn chứa tạp chất, tình hình tinh thú chắc chắn rất kém cỏi. Vì sinh tồn, có khả năng cao chúng sẽ tấn công sớm.

Quả nhiên, tinh thú triều năm nay nổ ra sớm hơn mọi năm.

Nhưng các tinh cầu Liên minh đều có chuẩn bị từ sớm, ứng đối rất thong dong.

Trong vòng một năm, không chỉ Obis mà các tinh cầu khác đều trồng được rất nhiều thực vật thuần khiết, sản lượng thuốc A tăng thêm rất nhiều, mỗi binh sĩ ở tiền tuyến đều mang theo bên mình ít nhất một ống thuốc A, vừa bảo đảm an toàn cho chính mình, lại tăng cường sức chiến đấu.

Dẫu sao cũng không có nỗi lo về sau, không cần lo lắng tiêu hao quá nhiều tinh thần lực sẽ bị bạo động tinh thần.

Do vậy, dù cho tinh thú điên cuồng tấn công thì tuyến phòng thủ của các tinh cầu vẫn vững vàng.

Sau khi tinh thú triều bùng nổ hai mươi ngày, một tin tức truyền tới từ tinh cầu Raabe làm rúng động Liên minh: Chuyên gia Obis thường trú tại tinh cầu Raabe tìm được phương pháp nhân tạo loại bỏ mọi tạp chất.

Lúc bấy giờ, các quốc gia thành viên Liên minh không ngừng liên hệ với Obis, định nghe ngóng tin tức liên quan đến việc loại bỏ tạp chất hoặc muốn bàn bạc hợp tác nhanh chóng.

Bên phía Obis không tiết lộ bất cứ thông tin nào, tỏ ý đợi tinh thú triều kết thúc rồi bàn sau.