Trở Thành Kẻ Vô Lại Nhà Bá Tước

Chương 46: C46: Hai Tên Rác Rưởi (4)




<Quán Trọ Yêu Thương của Hy Vọng và Phiêu Lưu.>

Đó là một quán trọ mới mở ở thành phố tự do Leeb-An City với đội ngũ nhân viên niềm nở và đáng tin cùng thức ăn sang trọng có thể khiến hầu hết các nhà hàng sang trọng phải xấu hổ.

Tầng ba của quán trọ đó tràn ngập sự tĩnh lặng.

Vậy thì tôi có thể đi lấy nó.

Im lặng bắt đầu sau lời tuyên bố của Cale Henituse, hai mươi tuổi của gia tộc Henituse.

"Ư... mm ......"

Vua lính đánh thuê Bud Illis muốn nói gì đó khi nhìn Cale đang mỉm cười, tuy nhiên, anh ta chỉ lặng lẽ lấy một chai rượu khác ra sau khi nhìn thấy vẻ mặt của những người khác.

Thông tin của Đông lục địa là chính xác.

Theo mạng lưới thông tin của Đông lục địa, Cale Henituse là một người có tư tưởng hy sinh mạnh và hầu như không thể tìm thấy một người tốt và anh hùng như vậy trên thế giới.

Những đứa trẻ của Vương quốc Roan khi được hỏi về việc chúng muốn trở thành ai trong tương lai, chúng sẽ thường nói nhiều nhất là Thiếu gia khiên bạc, ngoài ra có vài đứa trẻ sẽ nói Swordmaster hoặc Necromancer.

Vua lính đánh thuê Bud Illis nhấp một ngụm rượu và nhận xét.

"Bạn của tôi, cậu là một người tốt."

Sau đó Bud lại bối rối với phản ứng tiếp theo.

"Tốt? Ai? Anh nghĩ tôi là người tốt?"

Cale tỏ vẻ bất ngờ.

"Này, tôi ở bên phía phe xấu đấy?"

Bud đã bày tỏ cảm xúc thành thật của mình sau khi thấy những người còn lại trong nhóm của Cale bắt đầu cau mày.

"Anh say à? Buổi sáng uống quá nhiều cũng không tốt đâu."

Hắn đang nói gì vậy?

Cale nghe Bud Illis nói những điều vô nghĩa và nghĩ tên này là người đã say từ sáng.

Và cậu nghe thấy giọng nói trong đầu.

[Cậu đang cố gắng hy sinh bản thân?]

Chuyện gì xảy ra với Đá Tảng vậy?

- Nhân loại!

Cậu cũng nghe thấy Raon hét lên.

- Nhân loại! Bây giờ ta đang bay vòng vòng! Ta đã bay vòng vòng khoảng bốn lần rồi! Ta sợ rằng mình sẽ mất trí như White Star!

Hả?

Lúc này Cale nhận ra làn gió mát lạnh mà cậu đang cảm nhận được là kết quả của việc Raon quay vòng tròn phía trên mình.

Bộp. Bộp.

Cale cúi đầu xuống sau khi nghe thấy tiếng ai đó gõ trên mặt đất.

On đang gõ bằng bàn chân mèo của mình.

"Nyann."

Hong đang đu trên chân Cale. Cale cố gắng nhìn những người khác rồi nhanh chóng quay đi vì cậu không dám nhìn vào mắt Ron hoặc Beacrox sau khi nhìn thấy ánh mắt tàn nhẫn của họ.

Mình cảm giác như ánh mắt của bộ đôi cha con này trở nên tàn nhẫn hơn mỗi khi thời gian trôi qua.

Ánh mắt của họ còn đáng sợ hơn White Star.

Thay vào đó, Cale nhìn về phía Choi Han.

Choi Han tỏ vẻ bình tĩnh.

Như mong đợi.

Choi Han cũng phải bình tĩnh như vậy.

Sau đó Cale cân nhắc đến việc nhìn Eruhaben rồi nhanh chóng đổi ý. Lúc này mới khó xử nhìn Rồng cổ đại.

Cale đã nghe thấy giọng nói của Rồng cổ đại.

"... Đảo Gió."

Cale rất ngạc nhiên sau khi nghe giọng nói của Eruhaben.

Giọng nói mang mác hối tiếc vì ông phải đẩy Cale đến con đường đó vì tìm kiếm cuộc sống cho ông. 

Cale bắt đầu nói.

"Thế còn Đảo Gió?"

Cale không nghĩ việc đến thăm hòn đảo đó lại khó đến vậy vì Kẻ trộm, chủ nhân cũ của Âm thanh của gió đã nói sức mạnh khác của cô ấy đang nằm ở đó.

Cậu có một cảm giác kỳ lạ là hòn đảo sẽ chào đón mình.

Tuy nhiên, biểu hiện của Eruhaben trở nên nghiêm túc hẳn.

Lý do cho điều này cũng là lý do khiến biểu hiện của Ron và Beacrox nghiêm túc hơn những người khác.

"Tây lục địa có Năm Dị điểm."

Năm khu vực bị cấm bao gồm Dạ Lâm của lãnh địa Henituse, Vùng đất Chết của Vương quốc Caro, ...

"Đông lục địa cũng có Ba Khu vực Hạn chế." (Ở đây mình để là Ba khu vực hạn chế ở Đông lục địa để tránh nhầm lẫn với Năm Dị điểm ở Tây lục địa.)


Đó là nguyên nhân dẫn đến biểu cảm cứng đơ của bộ đôi cha con.

Ba Khu vực Hạn chế.

Đó là những địa điểm mà các sinh vật sống không được phép vào.

Vua lính đánh thuê Bud Illis bắt đầu nói.

"Trẻ em của Đông lục địa lớn lên đều được nghe về Ba Khu vực Hạn chế. Mọi người nói nhưng nói đó là những nơi nguy hiểm. Và họ cũng nói với lũ trẻ là chúng sẽ chết nếu chúng đến đó. Các phương pháp chết cũng được mô tả như thế này."

Ba Khu vực Hạn chế.

Những người đi vào những khu vực này đã chết theo những cách cụ thể.

Còn câu chuyện về Đảo Gió...

"Họ nói Chỉ còn lại một cái xác với vô số vết chém ở nơi gió thổi qua.."

Vua lính đánh thuê dường như đang cảm thấy Cale đang thất vọng và hỏi.

"Cậu có thể làm được không? Cậu có thể đến một nơi mà ngay cả Rồng-nim cũng đang nói là khu vực cấm không?"

"Ha!"

Vua lính đánh thuê có thể thấy Cale đang cười hoài nghi. Cale nhìn về phía nhóm của mình và trả lời câu hỏi của Bud.

"Đúng."

Tại sao tôi không thể đi?

[Cây roi của con quay của tôi và cổ vật mà tôi trộm được nằm ở đó. Nó không phải là một Thần vật nào cả, mà chỉ là một vật của ngôi đền thuộc về những kẻ tuyên bố phục vụ một vị thần.]

Giọng nói khàn khàn của tên trộm trở nên say mê hơn và Cale bắt đầu nói.

"Bud, bạn của tôi. Anh nghĩ tôi sẽ không thể làm điều gì mà anh đã từng làm được?"

"Hả?"

Cale chỉ vào đôi má hơi đỏ của Vua lính đánh thuê và tiếp tục nói.

"Mau mau tỉnh táo và dẫn đường. Anh đúng là một kẻ nghiện rượu."

"Pwahahahah!"

Bud Illis cười rồi đưa tay về phía người bạn pháp sư của mình.

"Này, cho tôi mượn một cuộn giấy ma thuật."

"Cậu nghĩ tôi là một ngân hàng hay gì đó tương tự à?"

Người sống sót trong gia tộc Poeff càu nhàu và lấy ra một cuộn giấy ma thuật từ trong túi của mình. Tất cả đều là cuộn phép dịch chuyển.

"Tôi không cần phải tỉnh táo!"

Bud cười lớn khi đưa các cuộn giấy cho nhóm của Cale.

Sau đó tiếp tục nói.

"Tôi luôn ổn!"

"Ổn cái gì chứ!"

Giọng nói của pháp sư bị át đi bởi tiếng cười của Bud.

"Haaaa."

Cale nghe thấy tiếng thở dài của Eruhaben nhưng giả vờ như không biết gì. Cậu có thể thấy miệng của Rồng cổ đại đang mấp máy như có điều muốn nói, nhưng cậu không quan tâm và lặng lẽ thì thầm với Eruhaben.

"Tôi cần phải giữ lời hứa của mình."

Cậu cần phải giữ lời hứa để Eruhaben sống thêm nhiều năm nữa. Đúng chứ?

Cale nhìn về phía nhóm và bắt đầu nói.

"Những người muốn đi cùng ngay cả khi họ không thể đến hòn đảo-"

Cale nhìn thấy Ron đang mỉm cười với mình và ho giả tạo rồi nhanh chóng thay đổi những gì định nói.

"Ông quyết định đội, Ron."

"Tôi sẽ làm theo lệnh của ngài, thiếu gia."

Cale nhìn ra khỏi Ron đang cười và hỏi Bud Illis một câu.

"Bud, chúng ta sẽ đi đâu? Chúng ta không thể trực tiếp đến hòn đảo, phải không?"

Vua lính đánh thuê mỉm cười trước câu hỏi của Cale rồi đáp.

"Đảo Gió có một hòn đảo đôi. Đó là một hòn đảo trông giống nhau và nằm ngay bên cạnh nó."

Mm.

Beacrox rên rỉ.

Beacrox nói khi thấy Cale quay sang nhìn mình.

"... Kẻ nghiện rượu."

Anh ấy chỉ nói một từ.

Tuy nhiên, vì lý do nào đó, Cale ớn lạnh và quay lại phía Bud. Bud uống thêm một ngụm rượu rồi nói tiếp.

"Hòn đảo đó là quê hương của tôi!"

Pháp sư từ gia tộc Poeff nhanh chóng tiếp thêm lời của Bud.


"Nó là hòn đảo sinh đôi của Đảo Gió. Ở đó là nơi có nơi sản xuất bia lớn nhất và tốt nhất của Đông lục địa."

Anh ta tiếp tục nghiêm túc nói.

"Đó là thiên đường cho những kẻ nghiện rượu."

Thiên đường cho ai cơ?

Có một cái gì đó tương tự như vậy bên cạnh một trong Ba Khu vực Hạn chế?

"Đó là một nơi mà những người tử tế sẽ đổ đầy rượu vào thùng của người đến đó cả ngày khi họ đi tham quan. Chỗ đó là nơi kiếm rượu dễ hơn so với nước."

...Cái gì...

"Đó là quê hương tuyệt vời của tôi! Đó là một nơi tôi rất tự hào! Đó là một nơi mà tôi luôn luôn như thiên đường! Thiên đường cho những kẻ nghiện rượu!"

Mặt của Vua lính đánh thuê Bud Illis bắt đầu đỏ hơn. Nó đang chuyển sang màu đỏ với sự phấn khích. Anh có một chút tự hào về quê hương của mình.

"Cale! Bạn rượu của tôi! Cậu chắc chắn sẽ thích nó. Nơi đó, nơi đó-!"

Bud Illis trông đầy ngưỡng mộ nói.

"Thực sự là thiên đường!"

"Đó chỉ là một mớ hỗn độn."

Pháp sư Poeff tặc lưỡi và tiếp tục.

- Nhân loại! Vua lính đánh thuê thật kỳ lạ! Hắn chắc chắn thông minh, nhưng có gì đó kỳ lạ!

Raon ngừng quay trong không trung nói vào đầu Cale.

Vua lính đánh thuê bước đến và vỗ nhẹ vào vai Cale rồi tiếp tục.

"Chúng ta có nên cá cược uống rượu không?"

Ho.

Cale không thể tin được những gì mình đang nghe. Tuy nhiên, biểu hiện của cậu nhanh chóng thay đổi. Cậu có thể nhìn thấy ánh sáng lấp lánh trong mắt của Vua lính đánh thuê. Những lời nói của Bud Illis trông có vẻ nhẹ nhàng nhưng chắc chắn không hề nhẹ nhàng tí nào. (Bản Eng đây là Bud Illiss lips that looked light but were definitely not light at all opened once again. dịch thô là Đôi môi của Bud Illis trông nhẹ nhàng nhưng chắc chắn không hề nhẹ một lần nữa lại mở ra. nghe tối nghĩa quá nên mình dịch lại thành như trên.)

"Sau này tôi muốn phát triển Hiệp hội Lính đánh thuê ở Tây lục địa, vì vậy các cậu sẽ giúp tôi việc đó nếu tôi thắng. Cậu nghĩ sao?"

Thật thú vị.

Cale không thể không mỉm cười.

Bud Illis muốn đánh cuộc uống rượu liên quan đến tương lai xa hơn là lo lắng về White Star. Cale quyết định chơi với bất kỳ mức cược này.

Bud Illis nuốt nước bọt trong vô thức sau khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Cale khi Cale đặt tay lên vai Bud và bắt đầu nói.

"Và nếu tôi thắng?"

Có gì tốt cho cậu?

Cale sẽ nhận được gì nếu cậu thắng cuộc cá cược uống rượu này?

Cale đã sớm nói ra những gì trong đầu.

"Anh sẽ trở thành ma-"

Aigoo. Mình gần như đã nói máy dò một cách vô thức rồi.

Khả năng đặc biệt của Bud Illis. Cậu cần sức mạnh đó trong cuộc chiến chống lại White Star.

"Anh sẽ trở thành thư ký kiêm người hầu của tôi."

"...Gì?"

Bud Illis kinh ngạc nhìn về phía Cale.

Thư ký? Người hầu? Tôi?

"Thời hạn sẽ là khoảng 6 tháng."

Cale không quan tâm đến phản ứng của Bud và tiếp tục.

"Sao thế? Anh nghĩ mình sẽ thua à?"

Vua lính đánh thuê trong vô thức đáp.

"Không."

"Vậy thì tốt rồi."

Cale bắt đầu mỉm cười.

"Cá cược chính thức bắt đầu từ bây giờ."

Bud Illis đã có một dự cảm xấu về điều này vì vài lý do. Anh chưa bao giờ thua bất cứ ai khi nói về bữa nhậu. Người bạn lâu năm của anh thì thầm trong đầu.

- Có vẻ như cậu có thể thua đấy. Cale Henituse, cố lên! (Chiến đấu là từ tiếng Hàn để cổ vũ ai đó.)

Pháp sư Poeff, bạn lâu năm của Bud, trong tình hình này chắc chắn đã đúng.

Đồng tử của Bud bắt đầu rung lên. Cale tiếp tục nói như chưa có gì xảy ra.

"Chúng ta nên đi?"

Cale bắt đầu di chuyển về phía Đảo Gió.


* * *

"Không phải chúng ta đang hướng thẳng đến hòn đảo quê hương của anh sao?"

Cale nhìn trước mặt mình.

Cậu nhìn thấy đại dương bị bao phủ bởi sương mù.

Con tàu cỡ trung bình đang lắc lư trên những con sóng khá cao.

Nhóm của Cale, Vua lính đánh thuê, và bạn của cậu đang ở trên con tàu lắc lư.

"Biển đảo quê hương tôi không đưa ra tọa độ để dịch chuyển khi đưa người ngoài đi cùng. Hãy hiểu vì tôi không thể làm gì được."

Cale nhẹ gật đầu.

Họ không thể đi thẳng đến hòn đảo quê hương của Bud, nhưng họ có thể dịch chuyển đến một hòn đảo cách đó một giờ.

"Nhưng anh bạn pháp sư của tôi đang tăng tốc độ, nên chúng ta có thể đến đó khá nhanh."

Pháp sư Poeff đang sử dụng ma pháp để điều khiển con tàu và khiến nó di chuyển nhanh chóng.

Bud chỉ vào người bạn của mình và bắt đầu nói.

"Ở lại đảo vài ngày và quan sát Đảo gió. Cậu sẽ có thể có một cái nhìn rõ ràng về nó. Tôi sẽ chuẩn bị mọi thứ để cậu có thể bắt đầu bất cứ khi nào đã sẵn sàng. "

"...Sẵn sàng?"

Bud gật đầu trước câu hỏi của Cale.

"Đúng, cậu cần chuẩn bị trước. Cậu không cần nhìn vào dòng chảy của gió sao?"

Đảo Gió là nơi có những lưỡi gió sắc bén tấn công từ nhiều phía.

Bud đã xác định ngay cả những người có thuộc tính gió cũng cần phải làm quen với dòng chảy và kiểu gió trước tiên.

Vua lính đánh thuê có thể thấy Cale phản ứng một cách bình tĩnh với anh. Cậu ta dường như không quan tâm chút nào.

"Tốt rồi. Sức mạnh cổ đại của tôi sẽ chỉ đường cho tôi."

"... Hả?"

"Hả?"

Bud Illis vô thức hỏi.

Cale bối rối nhìn Bud và hỏi ngược lại. Vua lính đánh thuê bắt đầu cau mày một chút khi giải thích.

"Cale, cậu không thể chỉ tin tưởng vào sức mạnh cổ đại gió của mình cho dù nó mạnh đến đâu."

Cale nhẹ nhàng giải thích cho Bud, người dường như đang có một sự hiểu lầm nào đó. Đây là người đầu tiên cậu gặp ngoài White Star, người đang sở hữu một sức mạnh cổ đại.

"Không, chủ nhân của sức mạnh cổ đại của tôi có liên hệ với hòn đảo này, thế nên cô ấy đã nói với tôi mọi thứ."

"...Hả?"

Bud hỏi lại một lần nữa.

Cale dừng lại một lúc. Phản ứng của Bud thật kỳ quặc.

"... Cale, tại sao một sức mạnh cổ đại lại nói chuyện được?"

"...Hả?"

Lần này đến lượt Cale bất ngờ.

Tại sao một sức mạnh cổ đại lại nói chuyện?

"Không phải chủ nhân của những sức mạnh cổ đại thường nói chuyện với anh sao?"

"Hả?"

Hai người cứ Hả với nhau. Bud Illis bắt đầu bối rối nói.

"Cậu đang nói về cái gì vậy? Cậu có thể nghe thấy tiếng nói của các sức mạnh cổ đại? Điều đó có nghĩa là gì?"

Sao chứ?

Cale hoàn toàn ngạc nhiên.

Cậu nghe thấy giọng nói trầm thấp của Rồng cổ đại Eruhaben ngay lúc đó.

"Cale, ngươi nói vậy là sao? Ngươi nói mình có thể nghe thấy giọng nói của chủ nhân của những sức mạnh cổ đại?"

"...Vâng đúng vậy?"

Cale đã nghe thấy tiếng nói của những sức mạnh cổ đại suốt thời gian qua như thể đó là lẽ tự nhiên.

Nhưng không phải vậy sao?

Bỗng cậu nghe thấy các sức mạnh cổ đại lên tiếng.

[Ồ, ra là cậu không biết.]

Đó là Keo kiệt, chủ nhân của Lửa hủy diệt.

[Có vẻ như cậu ta thực sự không biết. Cậu không hề nghĩ điều này thật kỳ lạ luôn.]

Tiếp theo, nữ tu sĩ tham ăn của Khiên Bất hoại tiếp tục.

[Chà, bây giờ chắc cậu ta đã biết rồi.] (Câu này là dịch đại, tại bản Eng là "Wow, eureka." mình thử gg thì để là đây là từ phiên âm của một câu cảm thán của người Hy Lạp, đại loại là thành công trong việc tìm hiểu một cái gì đó.)

[Có thể hiểu được cậu ta hoàn toàn không biết.]

Giọng nói trong trẻo của Nước trên Trời tiếp nối. Sau đó là Âm thanh của Gió.

Đá Tảng là người cuối cùng nhận xét.

[Sức mạnh cổ đại là sức mạnh được gắn trong cơ thể và linh hồn của một người. Chúng được tạo ra từ bên trong con người hoặc trong tự nhiên.]

[Đó là lý do tại sao White Star đã truyền vào cơ thể mình những sức mạnh cổ đại cho các thế hệ sau. Đó là nguồn gốc của những sức mạnh cổ đại giả mạo mà hắn đã đề cập đến.]

Cale và Sát Long Nhân giả Syrem đều sở hữu những sức mạnh cổ đại của Sát Long Nhân.

[Mặt khác, White Star đã lưu giữ sức mạnh cổ xưa mạnh mẽ của Sát Long Nhân trong linh hồn và mang chúng theo hắn qua mỗi lần tái sinh. Theo thời gian, những khả năng này ngày càng mạnh mẽ và toàn diện hơn.]

Một người sẽ được cho là may mắn trời cho nếu họ bắt gặp một sức mạnh cổ đại trong cuộc đời của họ.

White Star đã mất 1.000 năm để tập hợp lần lượt các sức mạnh cổ đại khác ngoài sức mạnh Sát Long Nhân của mình.

Tất nhiên, người ta có thể tự hỏi liệu ai đó có thực sự cần 1.000 năm cho việc này hay không, nhưng White Star có lẽ có hoàn cảnh của riêng mình.


Cale nhớ lại điều gì đó mà White Star đã nói với anh trong trận chiến cuối cùng.

Tsk tsk. Cale, cậu thậm chí không biết cách sử dụng sức mạnh cổ đại đúng cách.

Đá Tảng đã nói Cale cần thêm thời gian để chiến đấu chống lại White Star.

Đá Tảng tiếp tục nói.

[Cậu có muốn đánh bại White Star không?]

Rõ ràng là mình muốn thắng.

[Ta sẽ dạy cậu một cách dễ dàng nhất.]

Cale đột nhiên ớn lạnh.

Tất cả năm người trong số họ, gió, nước, lửa, đất và cây đều đồng thời nói.

[Loại bỏ bọn ta đi.]

Đây là những sức mạnh cần được gắn liền trong tâm hồn của một người.

Đó là lý do tại sao sức mạnh cổ đại chỉ trở nên hoàn chỉnh khi chúng hợp nhất vào linh hồn của một người. Tuy nhiên, ý chí của những người sở hữu trước đó vẫn nằm trong sức mạnh cổ đại bên trong Cale.

Đó là lý do tại sao Cale không hoàn toàn sở hữu những sức mạnh này.

Nữ tu sĩ Tham ăn của Khiên bất hoại tiếp tục.

[Ăn chúng tôi.]

Người phụ nữ luôn nói với Cale là cô ấy đói bình tĩnh tiếp tục.

[Nhai nuốt những tồn tại của chúng tôi. Mỗi khi một trong những giọng nói này biến mất...]

Mỗi lần Cale thoát khỏi ý muốn của người chủ quá khứ và khiến một trong số họ biến mất...

Keo kiệt, Đá Tảng, Tham ăn, Kẻ trộm, và Nước trên trời. Mỗi khi một trong số họ biến mất...

[Cậu sẽ trở nên mạnh hơn.]

Cale tràn ngập một cảm giác kỳ lạ.

Thoát khỏi họ và trở nên mạnh hơn?

Cale nghĩ về những cuộc trò chuyện mà cậu đã từng với chủ nhân của những sức mạnh cổ đại cho đến bây giờ.

[Tôi đói.]

[Cậu có định hy sinh bản thân mình không?]

Cale nhớ rõ ràng nhiều điều mà chủ nhân của những sức mạnh cổ đại đã nói với cậu. Cậu là người nhớ chính xác những điều cậu muốn nhớ.

Đá Tảng lại xuất hiện vào thời điểm đó.

[Mặt khác, có một phương pháp thậm chí còn dễ dàng hơn.]

Biểu cảm của Cale đã thay đổi.

Một cách dễ dàng hơn để đánh bại White Star hơn là thoát khỏi chủ sở hữu của các sức mạnh cổ đại.

Đá Tảng đã lấp đầy tâm trí của Cale với phương pháp đó.

[Có một người có tấm lớn như của White Star.]

Cale đột ngột siết chặt tay vào lan can con tàu.

[Biến con người thành vũ khí.]

Một vũ khí.

Một vũ khí có thể đánh bại kẻ thù mạnh được gọi là White Star.

[Tìm sức mạnh cổ đại và cung cấp cho người đó một trong mỗi thuộc tính.]

Biến người đó thành vũ khí.

[Và bắt người đó chiến đấu với White Star ở vị trí của cậu.]

Bộp.

Cale cảm thấy có gì đó trên cả hai vai của mình.

"... Cale-nim?"

- Nhân loại! Ngươi bị say sóng sao?

Tay của Choi Han và bàn chân của Raon đặt trên vai cậu. Ánh mắt của Cale không hướng về phía có Raon vô hình mà hướng về Choi Han.

Choi Han được cho là nhân vật chính ban đầu của Sự ra đời của một anh hùng.

Trong trường hợp đó, người sẽ chiến đấu chống lại White Star cũng sẽ là Choi Han.

Người chuyển sinh và người du hành chiều không gian.

Cậu có thể nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Choi Han. Và nghe thấy giọng của Đá Tảng cùng lúc.

[Đúng. Người mà cậu đang nhìn lúc này là người có tấm như của White Star.]

Biến cậu ta thành một vũ khí và để cậu ta chiến đấu chống lại kẻ thù được gọi là White Star.

Con tàu rung lắc theo làn sóng.

Cale bắt đầu nói.

"Chết tiệt."

Phương pháp dễ dàng và phương pháp dễ dàng nhất.

Cale đột nhiên cảm thấy say sóng.

[Cậu sẽ hy sinh cậu ta chứ?]

Đá Tảng hỏi.

Cale đáp.

Tất nhiên là như thế này.

"Tôi phải đi trên con đường khó khăn."

Cale là người không bao giờ có điều gì đến dễ dàng trong cuộc đời cậu.