Trợ Lý Kiến Trúc Sư

Chương 172: Tiết chế




Hẹn hò với Cố Tiêu mấy tháng, Trương Tư Nghị phát hiện, sự kiềm chế của đối phương tốt hơn cậu, độ bền lâu hơn cậu, kỹ thuật hôn cũng nhanh chóng được cải thiện trong khoảng thời gian rất ngắn. Ngoại trừ những thứ đó, Cố Tiêu còn giỏi trêu chọc, am hiểu mọi khía cạnh của biểu cảm, nắm rõ các biến đổi của Trương Tư Nghị, từng bước củng cố quan hệ của hai người… Tất cả những điều này khiến anh giống như một chú tài xế già[1] đã có ba mươi năm kinh nghiệm lái xe.

Nếu không cẩn thận nghĩ lại, Trương Tư Nghị gần như quên Cố Tiêu cũng giống cậu, đều là trai tân không có bất kì kinh nghiệm thực tế nào.

Aiz, tại sao giữa người với người lại có chênh lệch lớn như thế? Chẳng lẽ cả đời này cậu chỉ có thể ngược đãi Cố Tiêu vào lúc chơi Thời đại âm nhạc và ca hát thôi sao? (=_=)

Cố Tiêu chuẩn bị khá kỹ lưỡng. Chẳng qua, Trương Tư Nghị có thể hiểu những thứ như dầu bôi trơn, bao cao su có tác dụng gì, nhưng cái hồ lô kia đến cùng là dùng để làm gì? Đây không phải là hồ lô cậu mua cho Cố Tiêu sao?

Cậu thấy Cố Tiêu đeo một cái bao cao su vào hồ lô, sau đó xoa chút dầu bôi trơn lên…

Trong lòng Trương Tư Nghị có linh cảm xấu, có phải Cố Tiêu muốn dùng hồ lô chơi cậu không?

Quả nhiên, tiếp theo Cố Tiêu nhẹ nhàng vỗ đầu gối, nói: “Đến đây, nằm xuống, nhấc chân lên, anh muốn dùng hồ lô làm mở rộng cho em trước.”

“Cái, cái gì?” Đậu xanh rau má! Dùng tay cũng được mà, Cố Tiêu vậy mà nghĩ đến dùng đạo cụ khác? Hơn nữa lại là hồ lô?

Cố Tiêu: “Chỗ đó của em quá chật, anh tùy tiện đi vào em sẽ bị thương.”

“Nhưng mà…” Trương Tư Nghị hơi chống đối.

Cố Tiêu hôn cậu một chút, dịu dàng động viên: “Đừng sợ, cam đoan sẽ làm em thoải mái.”

Não của Trương Tư Nghị hỗn loạn. Từ sự tin tưởng dành cho người yêu, cậu làm ra tư thế Cố Tiêu yêu cầu như thể cậu bị thôi miên.

Đúng vậy, từ trước đến nay Cố Tiêu đều rất dịu dàng, luôn quan tâm đến cảm xúc của cậu. Cố Tiêu nói thoải mái, vậy chắc là sẽ thoải mái nhỉ?

Huyệt phía sau vừa được ngón tay của Cố Tiêu xâm nhập vào một lần, không còn khô khốc đóng chặt, nhưng Cố Tiêu vẫn bôi nhiều chất bôi trơn giữa hai đùi cậu, khiến toàn bộ mông cậu đều trơn trượt nhớp nháp. Lúc sờ vào phát ra tiếng “Òm ọp.”

Trương Tư Nghị xấu hổ đỏ bừng mặt, nhưng khiến cậu càng thẹn thùng hơn là hành động tiếp theo của Cố Tiêu.

Anh đưa hồ lô đã đeo bao cao su đặt trước cửa hậu môn của cậu, bắt đầu chậm rãi tiến vào.

“Thả lỏng, nghĩ đến cảm giác đi đại tiện, hơi dùng sức…”

“…”

Thừa dịp cơ vòng của Trương Tư Nghị mở rộng, Cố Tiêu hơi dùng lực, thuận lợi đẩy một nửa quả hồ lô vào!

“A!” Trong chớp mắt bị hồ lô xâm nhập, cửa huyệt đau rát, Trương Tư Nghị theo bản năng co mông lại. Giờ phút này, lối vào của cậu bị kẹt ở eo hồ lô – phần nhỏ hơn bụng hồ lô khá nhiều, nên không đau như vậy nữa.

Nhưng cảm giác có một nửa quả hồ lô ở trong cơ thể cậu cường liệt hơn một ngón tay của Cố Tiêu nhiều, vừa đau vừa trướng, muốn đẩy ra cũng không đẩy ra được, rất khó chịu.

Trương Tư Nghị nhìn xuống, thấy mình chỉ nuốt vào một nửa trái hồ lô, một nửa còn lại lộ ra bên ngoài, như thể ngoài mông cậu mọc ra một quả trứng, trông vừa buồn cười vừa gợi tình.

Cố Tiêu có lẽ cũng cảm thấy thú vị, còn dùng tay gõ lên nửa trái hồ lô kia, phát ra tiếng vang lanh lảnh.

Trương Tư Nghị: “…” (O////O)

Trương Tư Nghị đỏ mặt đạp Cố Tiêu một cái: “Đi ra!” Cậu mắng xong còn muốn mang theo hồ lô chạy trốn.

Một tay Cố Tiêu nắm lấy mắt cá chân của cậu, kéo cậu trở về, tay kia nắm lấy phần hồ lô bên ngoài xoay vòng tròn. Miệng hồ lô lướt qua vách ruột bên trong khiến Trương Tư Nghị khẽ run rẩy, không kìm được mà bật ra một tiếng rên rỉ.

“Cảm thấy thế nào?” Cố Tiêu cười xấu xa hỏi.

“Không thoải mái, lấy ra đi.” Trương Tư Nghị mím môi, cảm giác mình triệt để bị Cố Tiêu đùa bỡn bằng một trái hồ lô…

Cố Tiêu nghe thấy cậu vừa mới phát ra tiếng rên rỉ êm tai rõ ràng, lại vẫn miệng một đường tâm một nẻo. Anh xấu xa nắm lấy hồ lô nhanh chóng xoay qua xoay lại.

Cửa huyệt râm ran tê dại, tuyến tiền liệt liên quan bị cọ xát liên tục, Trương Tư Nghị mềm oặt ngã xuống giường, ngân nga kêu rên “Ừm ư a a”.

“Nói thật.” Cố Tiêu cười ép hỏi.

Trương Tư Nghị co rút bờ mông, đỏ bừng mặt đầu hàng: “Thoải mái… Ưm ưm…”

Cố Tiêu dùng hồ lô giúp cậu xoa bóp trong chốc lát rồi ôm cậu hôn một trận, khoảng hai mươi phút sau mới rút ra ngoài.

Khi đi ra Trương Tư Nghị lại nặng nề rên rỉ, lần này không phải bởi vì đau mà là vì tê tái thoải mái.

Trong mông trống rỗng, đùa giỡn vừa rồi không thể giúp cậu đạt được cực khoái, khoái cảm chồng chất ở chỗ đó, khiến Trương Tư Nghị không khỏi chờ mong lần nữa được vật khác lấp đầy.

Khi mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, Cố Tiêu bảo Trương Tư Nghị lật người nằm quỳ sấp, cong mông lên.

Trương Tư Nghị cảm thấy tư thế này vô cùng xấu hổ, đặc biệt là khi Cố Tiêu hạ thấp bả vai cậu xuống, nâng cặp mông cậu về sau, khiến cậu cảm thấy mình giống như một con thú cái đang chờ để giao phối.

Tuy nhiên, đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới, Trương Tư Nghị sa vào tình dục đã sớm vứt bỏ tiết tháo, hơi hưng phấn chờ đợi Cố Tiêu xâm nhập.

… Chỉ dùng ngón tay và hồ lô đều đã thoải mái như vậy, Cố Tiêu tiến vào chắc chắn sẽ thoải mái hơn phải không?

Đầu tiên Cố Tiêu ma sát giữa đùi cậu một lát, để cậu có chút chuẩn bị tâm lý, nhưng không ngờ Trương Tư Nghị còn gấp hơn anh, cậu lắc mông hừ lên, dường như đang thúc anh đi vào.

Cố Tiêu cười trầm một tiếng, ôm mông Trương tư Nghị bắt đầu từ từ thẳng tiến vào bên trong.

“Ừm…” Thân thể từng chút bị xâm nhập, lấp đầy, mặt Trương Tư Nghị đỏ đến mức sắp rỉ ra máu.

Đó là một cảm giác hoàn toàn khác với việc bị xâm chiếm bởi ngón tay và hồ lô. Vật của Cố Tiêu to hơn, dài hơn, tiến vào cũng sâu hơn, hơn nữa còn phình lên kèm theo nhiệt độ, giống như một sinh vật sống.

Quá trình tiến vào vẫn kèm theo một chút đau đớn, không hề có khoái cảm, nhưng Trương Tư Nghị lại cảm nhận được cảm giác thỏa mãn trước nay chưa từng có. Cậu có thể cảm nhận rõ ràng hình dáng nơi đó của đối phương, cảm nhận được nhiệt độ của anh.

Họ dường như hợp nhất, không chỉ là thể xác, mà còn là linh hồn…

Cố Tiêu cũng thế. Khi vách ruột nóng bỏng và ấm áp của Trương Tư Nghị bọc lấy anh, anh quên thở, trái tim ấm lên, tất cả đều là tình yêu dành cho chàng trai nhỏ sẵn sàng nằm dưới vì mình.

Sau khi tiến vào hoàn toàn, cả hai đồng thời thở phào nhẹ nhõm.

Trương Tư Nghị dường như bị đóng đinh bởi một cây gậy nóng với cặp mông rộng mở và không dám di chuyển.

Cố Tiêu đợi một phút để Trương Tư Nghị điều chỉnh, nhẹ nhàng xác nhận liệu cậu có đau hay không, liệu cậu có thấy khó chịu gì không.

Trương Tư Nghị còn gấp gáp hơn cả Cố Tiêu, bị anh hỏi đến mức thiếu kiên nhẫn, nói: “Không đau, cảm thấy rất tốt.”

Cố Tiêu khẽ cười một tiếng, nói: “Vậy anh bắt đầu.”

—- Tốt lắm, anh không phải nhẫn nại nữa.

Trương Tư Nghị không thể chờ đợi, xoay eo, thầm nghĩ, anh có phải là đàn ông không? Cứ làm đi. Trước khi làm còn thân thiện nhắc nhở em làm gì, nhanh lên bắt đầu đi – “A… A… A… A… A a! A! A!”

Sau vài cú thử nghiệm đầu tiên, Cố Tiêu đột ngột tăng tốc.

Trương Tư Nghị bị đâm đến tê cả da đầu, quá dễ chịu, nhưng cũng quá kích thích, cậu có chút không chống đỡ nổi: “A… Quá sâu… A a… Chậm, chậm một chút…”

“Vừa muốn nhanh lại muốn chậm, đến cùng muốn như thế nào, huh?” Cố Tiêu híp mắt cười nhẹ, dùng sức xoa nắn eo Trương Tư Nghị, dữ dội đụng vào điểm nhạy cảm trong cơ thể Trương Tư Nghị. Anh giống như vô thức chuyển sang chế độ tàn nhẫn, không quan tâm lời cầu xin tha thứ và tiếng rên rỉ kêu la của cậu, tốc độ càng ngày càng nhanh, mỗi cái đều đâm cho Trương Tư Nghị kêu thành tiếng.

“A… Không, không được… A! Ngừng một chút… A!” Thực tế Trương Tư Nghị không chịu nổi, theo bản năng bò lên phía trước, nhưng cậu lập tức bị Cố Tiêu nắm eo kéo trở về, dùng sức va chạm, lần này vào còn sâu hơn lần trước!

Âm thanh rên rỉ của Trương Tư Nghị đã kèm chút nức nở, như thể bị người điên cuồng công kích vào điểm yếu ớt và mẫn cảm nhất trong cơ thể, sắp bị làm đến cạn máu.

Cậu rất bối rối, rõ ràng vài phút trước nhịp điệu của Cố Tiêu còn chậm muốn chết, thái độ cũng phi thường dịu dàng, tại sao bây giờ giống như biến thành người khác, mặc dù bị đâm vào tuyến tiền liệt rất là thoải mái, nhưng mà…

“Ư ư ư… A…” Mẹ nó! Trên lưng Cố Tiêu lắp động cơ sao? TAT

Dưới hành động rút vào đẩy ra cực nhanh như thế, chẳng mấy chốc Cố Tiêu đã đạt cực khoái.

Anh rút ra khỏi cơ thể Trương Tư Nghị, dịu dàng lật thân thể bủn rủn của chàng trai nhỏ qua.

Khi Trương Tư Nghị nghĩ có thể hòa hoãn một chút, đến lượt cậu thoải mái thì lại phát hiện Cố Tiêu cương lên một lần nữa!

Ngay sau đó, Cố Tiêu nâng chân cậu lên, tiến vào cậu từ phía trước.

Trương Tư Nghị phát ra một tiếng rên rỉ dài, đầu óc cũng chết máy – Chuyện gì vậy, không cho em nghỉ ngơi một lát à? Em vẫn chưa phóng tinh đâu!

Cố Tiêu nhìn chằm chằm vào cậu, đôi mắt đầy khao khát, bắt đầu một lượt tấn công mới.

“A a… Ưm ư… A a!”

Cầm thú! Ông đây vẫn là người đấy! Con mẹ nó anh không thể nhẹ nhàng một chút sao! (╯‵□′)╯︵┻━┻

Trương Tư Nghị bị làm đến mặt mũi ửng hồng, hai mắt đờ đẫn, cửa sau tê dại ê ẩm, phía trước hừng hực trồi lên, chảy rất nhiều dịch nhờn trong suốt, Cố Tiêu lại chỉ lo tự mình làm, không thèm sờ cậu.

Chỉ bị kích thích đằng sau không thể đạt được cao trào, mặc dù mỗi một cái húc vào khiến cậu vô cùng thoải mái, nhưng cậu cũng là đàn ông, cậu cũng muốn được xoa nắn ở phía trước!

Trương Tư Nghị uất ức hờn tủi, cảm giác mình bị lừa thê thảm…

Cậu không tự chủ được mà giơ tay lên, muốn đạt được nhiều khoái cảm hơn bằng việc tự túc, Cố Tiêu lại nhanh tay ngăn cản cậu.

“Không… Để em sờ… Sờ em…” Trương Tư Nghị rướn eo lên, lộn xộn cầu xin giúp đỡ.

Cố Tiêu vừa nhún lên nhún xuống, vừa khàn khàn dụ dỗ: “Gọi anh trai.”

Trương Tư Nghị không còn lý trí, vẻ mặt khao khát gọi ra: “Anh trai… Anh ơi…”

Lúc này Cố Tiêu mới đưa tay sờ soạng cậu, đương nhiên, hạ thân vẫn tiếp tục đưa đẩy với tốc độ cao.

Trương Tư Nghị gần đến cao trào, Cố Tiêu chỉ sờ cậu hai cái, cậu liền cảm thấy trước mặt trắng xóa, hai tai cậu ù đi, run rẩy bắn ra.

Cửa huyệt phía sau co rút, khiến người xâm nhập thích thú tột cùng, Cố Tiêu cũng theo sát mà lên đỉnh lần thứ hai.

Khóe mắt Trương Tư Nghị lại chảy ra nước mắt sinh lý, cậu mờ mịt nhìn Cố Tiêu, mặc dù bị bắt nạt thê thảm, nhưng nhìn thấy biểu cảm thỏa mãn và vui sướng của đối phương, trong lòng cậu lại có cảm giác thành tựu.

Cố Tiêu thở dốc, chưa rút ra khỏi cơ thể Trương Tư Nghị. Anh cúi người, ôm lấy Trương Tư Nghị, cơ thể vẫn hơi run rẩy.

“Thoải mái không?” Cố Tiêu lẩm bẩm hỏi.

“Thoải mái…” Tình dục trên khuôn mặt Trương Tư Nghị đã tan đi, giọng nói của cậu hơi khàn.

Cố Tiêu cười khẽ, còn đâu là trai thẳng, chàng trai nhỏ này trời sinh nên là thụ, chỉ để cho một mình anh làm…

“Em vẫn còn quá nhanh, sờ một cái em liền bắn, không có chút tự chủ nào, xem ra lần sau anh phải làm em nhẫn lâu hơn một chút.” Cố Tiêu sờ soạng hạ thể mềm mại rũ xuống của cậu.

“… Vô lại!” Trương Tư Nghị đỏ mặt mắng.

Cố Tiêu nhướng mày, dùng sức chen vào cơ thể Trương Tư Nghị, khiến chân cậu lún xuống, bật ra một tiếng hừ nhẹ.

Trương Tư Nghị phục hồi lý trí, nghĩ lại mới đây mình nhiệt tình rên rỉ, xấu hổ đến mức muốn đào lỗ chui xuống đất, lắc mông muốn thoát khỏi Cố Tiêu, nói: “A, ra ngoài…”

Cố Tiêu bị cậu uốn éo như thế, vậy là lại cương lên lần nữa!

“Đừng lộn xộn, em mà cử động nữa anh liền tiếp tục.” Cố Tiêu nhéo eo cậu, đe dọa.

Trương Tư Nghị sợ hãi đến biến sắc, quả nhiên không còn dám động đậy. Cậu không chịu nổi bị Cố Tiêu dằn vặt thêm lần nữa, trong mông bị đưa đẩy quá độ, bây giờ cảm thấy hơi đau.

Cố Tiêu cúi đầu hôn cậu một lúc rồi mới chậm rãi rút ra ngoài.

Sau đó đến phòng tắm tắm rửa, Cố Tiêu lại đưa ngón tay cắm vào hậu môn Trương Tư Nghị, giúp cậu rửa sạch sẽ: “Nơi này mềm đi nhiều, bây giờ cho một ngón tay vào được ngay.”

Trương Tư Nghị tức giận muốn cắn người: “Fuck! Bị đồ vật to bự kia của anh cắm lâu như vậy, có thể không mềm sao? Bây giờ cái mông của em vẫn còn căng đau!”

Cố Tiêu: “…” Yêu tinh nhỏ này, có biết nói loại lời nói này sẽ khiến anh hưng phấn?

Cố Tiêu tiếp tục giúp cậu tắm rửa. Trương Tư Nghị vô thức “Ưm a” rên rỉ, uốn éo qua lại trong ngực anh… Cuối cùng, Cố Tiêu không nhịn được nữa, ôm lấy cậu, dồn cậu vào vách tường phòng tắm đút vào lần nữa.

“Anh…” Trương Tư Nghị hít sâu một hơi, mắt trợn tròn, khó tin trừng mắt với Cố Tiêu.

“Xin lỗi, em quá mê người, anh không nhịn nổi.” Cố Tiêu nhấc mông cậu lên, cứ như thế đứng làm.

Rất nhanh, trong phòng tắm chỉ còn tiếng thở hổn hển và tiếng rên rỉ mơ hồ.

Đêm đó, Trương Tư Nghị kiệt sức thiếp đi. Buổi sáng hôm sau, cậu mơ màng cảm thấy Cố Tiêu tách hai chân cậu ra, lại xâm nhập vào… Không sai, cậu là bị làm tỉnh.

Cậu sắp phát điên, phải chăng Cố Tiêu bị dâm ma ám vào? Đây là lần thứ tư từ đêm qua đến giờ, cái mông cậu đau chết rồi, chim của Cố Tiêu không đau sao?

Anh chàng này trước đây rõ ràng săn sóc và kiêng khem như vậy! Sao bây giờ lại biến thành như thế này!

Có thể do tối qua trút ra rất nhiều, buổi sáng nay Cố Tiêu làm đặc biệt chậm rãi, từng chút từng chút kiên nhẫn xay nghiền trong cơ thể Trương Tư Nghị, dày vò cậu đến mức gần như sụp đổ.

Tuy nhiên, mỗi khi Trương Tư Nghị muốn chống cự, Cố Tiêu liền ôm lấy cậu và dịu dàng hôn cậu, hôn đến khi cậu thuận theo, tiếp tục làm.

Sau khi kết thúc lần làm tình này, Trương Tư Nghị có bóng ma trong lòng! Cậu quyết định, bắt đầu từ tối nay sẽ trở về phòng cậu! Chia phòng với Cố Tiêu ít nhất một tháng!

Tuy nhiên, cùng ngày cậu đưa ra quyết định này, Cố Diêu đến.

Cố Diêu tốt nghiệp xong đã tìm được một công việc thực tập. Công ty cô thực tập nằm ở khu vực này của họ, một mình thuê phòng sẽ tốn một khoản tiền. Sau khi cô bàn bạc với Cố Tiêu, quyết định tạm thời chuyển đến đây ở một thời gian ngắn.

Cố Tiêu từng đề cập việc này với Trương Tư Nghị khi ăn cơm, nhưng mà khi ấy họ mới trở về từ Nhật Bản, bận bịu đủ việc. Lúc đó Trương Tư Nghị mỗi ngày đều muốn cùng Cố Tiêu vuốt ve an ủi, cảm thấy Cố Diêu đến ở sẽ không ảnh hưởng tới sinh hoạt của họ, dù sao em gái này đã biết cậu và anh trai cô đang yêu đương, thế nên cậu thuận miệng đáp, tùy Cố Tiêu quyết định.

Không ngờ Cố Diêu không may đến vào lúc này, chọn trúng thời điểm Trương Tư Nghị muốn tránh Cố Tiêu!

Bây giờ thì hay rồi, Cố Diêu vừa đến, Trương Tư Nghị đành phải bất chấp ở lại phòng Cố Tiêu, kinh hồn khiếp vía đề phòng đối phương thú tính đại phát mọi nơi mọi lúc.

Không phải Trương Tư Nghị không thích chuyện đó, thực tế, người luôn khao khát, muốn thỏa mãn dục vọng ngay từ đầu đều là cậu. Nhưng mà khoảng thời gian này Cố Tiêu biến đổi quá nhanh, nhanh đến mức cậu chưa kịp chuẩn bị, khiến cậu không biết nên ứng phó thế nào.

Kể từ đêm hôm đó, Cố Tiêu ăn tủy biết vị lôi kéo Trương Tư Nghị hàng đêm khoái lạc. Nhiều lần Trương Tư nghị muốn từ chối, dù sao đồ ăn ngon mà ăn mỗi ngày cậu cũng sẽ cảm thấy ngấy, nhưng Cố Tiêu xấu xa chính là ở chỗ miệng anh luôn nói “Anh chỉ cọ xát thôi”, “Anh sờ một cái”… Trước kia, nếu anh nói như vậy thì luôn giữ lời, nên Trương Tư Nghị rất tin tưởng anh, nhưng bây giờ Cố Tiêu nói thế cơ bản là chỉ để lừa cậu!

Khi ham muốn của Trương Tư Nghị bị khuấy động, cậu cũng chỉ có thể ỡm ờ vâng theo.

Vì vậy, đêm này qua đêm khác, mặc dù em gái ở ngay phòng bên cạnh, Cố Tiêu vẫn không biết kiềm chế, dựa vào việc Trương Tư Nghị không chống đối không ghét bỏ, buộc cậu vui vẻ ngày qua ngày… Nhưng mà người chịu đựng không rên rỉ là cậu đấy! Cố Tiêu có biết cậu nhẫn nhịn vất vả thế nào không?

Có lần Trương Tư Nghị bị làm quá lâu, không chống đỡ nổi bèn bật khóc. Cố Tiêu còn ép cậu gọi “Anh trai”, “Chồng ơi”, còn ép cậu xin anh… Nhớ đến những chi tiết này, Trương Tư Nghị xấu hổ đến mức muốn nôn ra máu!

Kết cục của túng dục là thiếu năng lượng. Trước đây khi đi làm Trương Tư Nghị tràn ngập nhiệt tình, gần đây mới vẽ bản vẽ một chút liền đau lưng, giữa trưa còn phải ngủ một lát, nếu không buổi chiều xác định là chết máy sụp đổ.

Trương Tư Nghị cũng từng phàn nàn với Cố Tiêu. Cố Tiêu lại cảm thấy cậu “Miệng nói không nhưng cơ thể rất thành thực”, căn bản không đáng lo, thậm chí còn lấy “Tiền tiêu vặt” đuổi cậu đi.

Lần đầu tiên Trương Tư Nghị cầm được tiền còn vui vẻ nửa ngày, bởi vì Cố Tiêu cho cậu một nghìn tệ! Cậu còn nghĩ, what the fuck, thảo nào nhiều người bán dâm như vậy, hóa ra là dễ kiếm tiền! Nhưng khi tỉnh táo lại, cậu muốn đánh mình hai cái bạt tai – Chẳng phải chỉ là một nghìn tệ à, tại sao cậu lại sa đọa đến mức này! (= 皿 =)

Một ngày tháng tám, Cố Tiêu và Trương Tư Nghị cùng nhau tan ca về nhà, nhận được điện thoại của Cố Diêu, nói ban đêm cô phải tăng ca, có thể tối muộn mới trở về, bảo họ cứ ăn cơm trước, không cần chờ cô.

Mùa hè ở Hải Thành nóng nực khó chịu, mặc dù bình thường họ ở trong văn phòng máy lạnh, nhưng một quãng đường ngắn ra tàu điện ngầm về nhà cũng có thể khiến người ta toát mồ hôi toàn thân. Trương Tư Nghị không chịu nổi cơ thể nhớp nháp, vừa về đến nhà liền vội vã lên lầu tắm vòi hoa sen.

Thời tiết quá nóng, Cố Tiêu cũng lười nấu cơm, trực tiếp gọi hai suất mì lạnh.

Máy điều hòa ở gần ghế sofa, để hạ nhiệt, vào mùa hè tất cả họ đều ngồi quanh bàn trà để ăn tối.

Sau khi tắm, Trương Tư Nghị nhìn thấy sợi mì lạnh trên bàn trà, nuốt nước miếng, không thể chờ đợi nhấc nắp mì lạnh lên. Tóc cậu vẫn còn ẩm ướt chưa được thổi khô, mùi thơm của sữa tắm tỏa khắp cơ thể cậu. Cố Tiêu nhìn cậu hai giây, anh đột nhiên kề sát, nắm lấy cổ tay cậu, ấn cậu lên sofa, sau đó đè lên…

Lúc đó Trương Tư Nghị đều rơi vào trạng thái sửng sốt. Vài giây trước, tâm trí cậu vẫn đang suy nghĩ về việc ăn uống, vài giây sau, cậu bị mắc kẹt dưới sự tấn công của Cố Tiêu.

Điều khiến cậu suy sụp chính là, làm được một nửa, Cố Diêu liền về sớm!

Cố Diêu vào cửa lên tiếng chào hỏi Trấn Trạch, nghe được âm thanh kỳ lạ, trực tiếp nhìn vào nơi phát ra – Cô thấy Trương Tư Nghị giơ hai bắp chân trần truồng quấn lấy lưng anh trai cô, không một mảnh vải che thân, còn Cố Tiêu không hề cởi quần áo, chỉ kéo quần xuống một chút…

Hai người đều cực kỳ lúng túng nhìn Cố Diêu, không kịp làm ra bất kì phản ứng nào.

Cố Diêu hét lên một tiếng ngắn ngủi, bỗng chốc che mặt, hai má đỏ bừng nói một câu “Xin lỗi” rồi chạy lên trên tầng.

Sau đó Trương Tư Nghị nghĩ lại, xấu hổ đến mức muốn đập đầu vào tường, bởi vì quá mất mặt, cậu lên Wechat gửi một câu “Xin lỗi” cho Cố Diêu.

Không sai, người cần nói xin lỗi là cậu, để một cô em gái vừa tốt nghiệp đại học nhìn thấy cảnh tượng không có tiết tháo như vậy, cậu có tội…

Không ngờ Cố Diêu hào phóng tỏ vẻ “Không sao”, còn nói: “Em cũng quen rồi… Là em không đúng, vốn là em vào ở quấy rầy thế giới hai người của anh và anh trai của em, về sớm mà không báo trước với các anh.”

Trương Tư Nghị buồn bực: “Chờ đã, cũng quen rồi là sao?”

Cố Diêu: “Bởi vì em có thể nghe thấy các anh làm việc đó trong phòng mỗi tối, mỗi lần anh rên lên… Ặc, em đây vẫn chưa lấy chồng đâu, không miêu tả được. (>_<)”

Trương Tư Nghị: “…” A a a (╯‵□′)╯︵┻━┻

Mất hết mặt mũi trước mặt cô em chồng, Trương Tư Nghị không thể chịu đựng được nữa, cậu quyết tâm chính thức phản kháng với Cố Tiêu!

Trước khi đi ngủ vào đêm hôm sau, Trương Tư Nghị ngồi khoanh chân trên giường và nói: “Cố Tiêu, em muốn nói chuyện với anh, theo cách đàn ông trưởng thành đối xử với đàn ông trưởng thành.”

Trương Tư Nghị hiếm khi gọi thẳng tên Cố Tiêu. Cậu thường gọi anh là “Cố công” trong công ty, đôi khi cũng gọi là “Cố công” trong sinh hoạt thường ngày. Cố Tiêu bảo cậu gọi anh là “Anh trai”, cậu ngượng ngùng, không gọi được, chỉ có ở trên giường mới có thể buông thả gọi vài tiếng.

Cố Tiêu bị giọng điệu chững chạc đàng hoàng của cậu chọc cười, nhịn không được tiến tới hôn cậu: “Nói chuyện gì?”

Trương Tư Nghị lập tức đẩy anh ra, hai tay khoanh trước ngực, chăm chú nói: “Nói chuyện đi, nghiêm túc chút!”

Cố Tiêu cười nhìn cậu: “… Em nói đi.”

Trương Tư Nghị tỏ ra nặng nề, nói: “Em cảm thấy chúng ta không thể tiếp tục như vậy.”

Cố Tiêu sững sờ, rốt cục vẻ mặt trở nên nghiêm túc, anh nhíu mày nói: “Chúng ta làm sao rồi?”

Trương Tư Nghị: “Anh có cảm thấy gần đây anh làm hơi thái quá không?”

Cố Tiêu không hiểu: “Anh làm cái gì cơ? Ý em là gì?”

Mặt Trương Tư Nghị chậm rãi đỏ lên: “Anh đừng giả ngốc, em đang nói đến sex…”

Cố Tiêu bình tĩnh lại, anh còn tưởng chuyện gì to tát lắm.

Trương Tư Nghị thấy thái độ này của Cố Tiêu, gấp gáp nói: “Em nghiêm túc đấy, em cảm thấy chúng ta phải tiết chế chút!”

Cố Tiêu thở dài: “Anh chỉ hỏi em một câu, có thích làm với anh không?”

Trương Tư Nghị: “… Thích.”

Cố Tiêu giơ tay xoa đầu Trương Tư Nghị, cười nói: “Vậy thì tốt rồi, đồ ngốc, bây giờ chúng ta vẫn còn trẻ, muốn làm liền làm thì có gì sai?”

Trương Tư Nghị đỏ mặt: “Nhưng em cảm thấy chúng ta làm nhiều quá, có chút không thoải mái.”

Cố Tiêu: “Anh có thấy em không thoải mái chỗ nào đâu, nếu không thoải mái, chắc là sẽ có biểu hiện không thoải mái, nhưng em chưa từng thật sự từ chối anh.”

Trương Tư Nghị giải thích: “Bởi vì em thích anh, em không nỡ từ chối anh…”

Cố Tiêu hơi nghiêng đầu: “Ý em là, em cho anh tín hiệu sai lầm, để anh cảm thấy em cũng muốn anh?”

Trương Tư Nghị nghĩ ngợi, gật đầu, rồi lại nhanh chóng lắc đầu: “Ôi trời, không phải, em chỉ là cảm thấy chúng ta làm hơi nhiều, nếu như ít một chút thì tốt.”

Cố Tiêu nhướng mày hỏi: “Một tuần năm, sáu lần mà là nhiều? Một ngày anh không muốn em ba, bốn lần là đã thông cảm với em, làm nhiều là bởi vì anh cũng thích em, em không thể thông cảm cho anh một chút?”

Trương Tư Nghị sợ hãi, một ngày ba, bốn lần, hóa ra Cố Tiêu còn không đạt tới trạng thái đỉnh cao của anh sao!

“Anh, anh trước kia không phải như vậy!” Cậu bắp lắp vì sốc.

Cố Tiêu: “Sao lại không phải? Khi anh còn chưa hẹn hò với em, trước đó mỗi ngày chỉ nhớ tới em thôi anh đã muốn làm một lần.”

Trương Tư Nghị im lặng, cậu nhớ rõ, Cố Tiêu từng tiết lộ điều này lúc chơi trò nói thật hay thử thách với cậu.

“Nhưng khi chúng ta vừa hẹn hò, anh còn rất kiềm chế mà.” Cậu nói.

Cố Tiêu: “Đó là anh không muốn làm cho em phản cảm, em vốn thích con gái, đột nhiên phát sinh quan hệ tình dục với đàn ông, lỡ may có ác cảm thì sẽ rất khó thay đổi. Nhưng mà anh cảm thấy em bây giờ thích ứng rất khá, mỗi lần đều bước vào trạng thái rất nhanh, cũng rất nhiệt tình, hôm trước em còn trực tiếp thông qua phía sau đạt đến…”

Trương Tư Nghị xấu hổ cắt ngang lời anh: “Im miệng! Không cho nói!”

Cố Tiêu cười cười: “Xấu hổ cái gì, quen là tốt rồi.”

Trương Tư Nghị: “…”

Trong những tháng hẹn hò cho đến nay, Cố Tiêu không chỉ kiềm chế để Trương Tư Nghị thích ứng, anh còn quan sát mọi mặt của Trương Tư Nghị, tìm hiểu về tính cách của Trương Tư Nghị, hiểu rõ về sự tức giận, tiếng cười của cậu, không chỉ biết chỗ mẫn cảm toàn thân của người yêu mà cũng nắm chắc ranh giới cuối cùng trong lòng đối phương.

Vì vậy, cuộc biểu tình của Trương Tư Nghị, ngay từ đầu đã không thể chiến thắng.

Nhưng cậu không bỏ cuộc, vẫn tiếp tục tìm lý do: “Gần đây đi làm đến xế chiều em đã cảm thấy mệt mỏi, đôi khi bị đau lưng.”

Cố Tiêu: “Đó là do thể lực em không tốt, em nên tăng cường rèn luyện. Hơn nữa, mỗi lần làm đều là anh cử động, em chỉ nằm sấp để anh giày vò, theo lý thuyết mà nói anh phải là người mệt mới đúng, em làm sao lại mệt được?”

Trương Tư Nghị: “…” (= 皿 =)

Cố Tiêu vỗ nhẹ khuôn mặt nhỏ của cậu, nói: “Yên tâm đi, em chịu nổi hay không anh đều cảm nhận được, anh có chừng mực.”

Trương Tư Nghị phát điên, anh biết cái rắm á!

Sau khi Cố Tiêu bác bỏ từng lý lo phản đối của cậu, liền tiến tới dự định tiếp tục “Bài tập” đêm nay. Trương Tư Nghị đẩy anh ra, hoảng sợ nói: “Anh, anh làm gì, chúng ta nói chuyện đang theo cách đàn ông trưởng thành đối xử với đàn ông trưởng thành mà…”

Cố Tiêu cười áp đảo cậu: “Để anh đến nói cho em đàn ông trưởng thành cần phải làm gì đi.”

Trương Tư Nghị: “Không được, em muốn phản kháng! Em muốn phản… A a!”

Cuộc sống ngọt ngào về đêm mở màn, tuyên bố sự phản kháng của Trương Tư Nghị thất bại.

Tóm lại là người mình yêu, cho dù Cố Tiêu dày vò cậu, bắt nạt cậu thế nào, Trương Tư Nghị cũng sẽ không thật sự đi so đo. Ngoài ra, cậu cũng thật sự thu hoạch được vui vẻ từ loại chuyện này.

Cố Tiêu uốn nắn cậu, khiến cậu không làm gì được, mặc anh thích làm gì thì làm.

Tuy nhiên, bất chấp việc Cố Tiêu thay đổi một trăm tám mươi độ trong cuộc sống tình dục riêng tư với Trương Tư Nghị, trong công việc anh kiềm chế rất tốt. Có lẽ tình cảm của anh dành cho Trương Tư Nghị đã được trút ra đầy đủ vào ban đêm, vì vậy đến ban ngày anh càng có thể duy trì khoảng cách thích hợp.

Thậm chí, trong công tác, yêu cầu của Cố Tiêu đối với Trương Tư Nghị trở nên khắt khe hơn bao giờ hết.

Lý do nghiêm khắc đầu tiên là bởi yêu càng nhiều thì càng quan tâm. Điều này từng được Cố Tiêu giải thích với Trương Tư Nghị khi họ mới bắt đầu mối quan hệ. Thứ hai, là sự cố với Lục Kiều xảy ra trong chuyến du lịch Nhật Bản cảnh báo Cố Tiêu, làm thế để Trương Tư Nghị không bị chỉ trích.

Trương Tư Nghị hiểu những lý do này, nhưng thỉnh thoảng cậu cũng hận đến nghiến răng vì chênh lệch đãi ngộ hiển nhiên như vậy khi ở trên giường và dưới giường.

Hết chương 172

[1] Tài xế già: nghĩa bóng chỉ người rất có kinh nghiệm trong một số mặt hoặc lĩnh vực nào đó. Ở đây ám chỉ tình dục.