Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Chương 255: Hiện giờ em là thai phụ




Bọn họ lại nghiên cứu một lát Lận Xuyên và Thường Dược Tiến trở về, nhìn thấy ba bọn họ vây quanh một vật thể không rõ bị hủy vô cùng rối loạn thì cảm thấy kỳ lạ.

Mà Lận Xuyên liếc mắt nhìn kỹ một lát thì nhận ra được, đây là thứ vợ mình thường dùng khi tới nghỉ lễ.

Chẳng qua, bọn họ hủy thứ này đi làm gì.

Hơn nữa, còn có Lận Đông Hà ở bên cạnh.

"Các anh cứ bận việc của mình đi, bọn em đang nghiên cứu mở một nhà xưởng băng vệ sinh thế nào." Tô Tô nhìn thấy sắc mặt Lận Xuyên khó coi, chỉ có thể trực tiếp đuổi người đi nấu cơm.

Từ trước tới nay Lận Xuyên vẫn luôn mặc kệ vợ mình làm gì, nhưng nghe nói muốn mở nhà xưởng thì nhíu mày nói:

"Hiện giờ em là thai phụ.”

"Em biết mà, bụng to như thế muốn quên cũng không quên được." Tô Tô chỉ bụng mình nói: "Anh bận việc của anh đi, đừng để ý tới bọn em."

"." Lan Xuyên im lặng xách đồ ăn đi nấu cơm, vợ không cho quản thì không thể quản, nhưng mà anh chướng mắt Lận Đông Hà.

Thường Dược Tiến cảm thấy, doanh trưởng nhà mình ở bộ đội là người đứng đầu, sao về nhà lại biến thành phó lãnh đạo như thế?

Không, sắp biến thành hạng ba.

"Nhìn cái gì mà nhìn, đàn ông ở nhà là phải như vậy" Lận Xuyên nhỏ giọng nói một câu không khách sáo.

Thường Dược Tiến quay đầu nhìn thoáng qua vợ tương lai của mình, dường như mình cũng như vậy.

Căn nhà nhỏ phân công mọi việc rõ ràng, nấu cơm thì nấu cơm nghiên cứu sự nghiệp thì nghiên cứu sự nghiệp, chỉ một lát sau đã làm xong công việc của mỗi người.

Lận Đông Hà thậm chí còn viết một bản kế hoạch, thoạt nhìn rất chính quy.

Bạch Linh Linh nói: "0a, viết còn rất chuyên nghiệp, trước đây anh làm gì thế?"

"Trước đây anh ấy là đại đội trưởng của thôn chúng tôi." Tô Tô nhiệt tình giới thiệu, phải biết rằng mấy năm sau thôn này cũng rất lợi hại, rất nhiều sinh viên đều thành quan chức của thôn.

Nhưng mà trong lòng Lận Đông Hà xao động, anh ta nhìn ra được Tô Tô không có ý coi khinh anh ta, thậm chí cảm thấy đại đội trưởng đáng để kiêu ngạo?

Rất rõ ràng, đây chỉ là chức vụ nhỏ mà thôi.

Ồ đúng rồi, từ lúc Tô Tô vào thôn cô chưa từng có hành động xem thường dân quê, thậm chí còn rất thân thiết với mỗi người.

Tuy cô không chủ động đi làm việc nhưng không ghét bỏ điều kiện trong thôn, còn có loại cảm giác thích thú.

Bạch Linh Linh kinh ngạc nói: "Chẳng trách kế hoạch viết tốt như thế, bình thường tôi viết tốt như thế, bình thường tôi viết gì đó đều rất tốn sức."

Ba người thương lượng xong mọi việc thì định thời hạn là trong một tháng, nếu làm thành công thì làm, không làm được thì thôi.

Sau đó bắt đầu ăn cơm, không ngờ tới bốn người hẹn hò đột nhiên có thêm một cái bóng đèn phát sáng.

Lận Đông Hà không ngờ tới hôm nay là ngày như vậy, không khỏi có chút ngượng ngùng đứng dậy.

Nhưng mà Bạch Linh Linh không nghĩ như thế, còn giơ rượu nói: "Nào, chúc mừng chúng ta hợp tác thành công, cụng ly."

Cô ấy vừa định rót rượu vào trong miệng ly rượu đã không thấy tăm hơi, sau đó Thường Dược Tiến buồn bực suýt nữa nhét luôn ly rượu vào trong miệng.

Tô Tô thấy thế nhìn anh ta với vẻ xem thường, anh đúng là có ý tốt không sai, nhưng anh phải nói trước rồi hãy uống chứ, nhìn xem cô gái người ta đều bị đoạt ngốc rồi. "Anh ay cảm thấy hôm nay cô không thích hợp uống rượu." Là quân tẩu, chỉ có thể im lặng làm sự nghiệp bà mối của mình.

Mặt Bạch Linh Linh đỏ lên, nhỏ giọng nói: "Em uống ít một chút sẽ không sao."

"Không được, rượu có thể tăng tốc độ tuần hoàn máu, em nói mà." Thường Dược Tiến nhớ rõ khi mình ở bệnh viện muốn uống rượu, nhưng mà lúc ấy miệng vết thương còn chưa khỏi, vì thế bị Bạch Linh Linh mắng một trận.

Bạch Linh Linh được bạn trai quan tâm đương nhiên không cố chấp nữa, vì thế bữa cơm này xem như rất hài hòa ăn xong.

Quan trọng nhất là Thường Dược Tiến hầm đồ ăn đúng là rất được hoan nghênh, còn xào rau đều do Lận Xuyên xào.

Cũng may Bạch Linh Linh vẫn luôn để ý tới chuyện băng vệ sinh nên không quá để ý, nếu không thật sự có khả năng bị cô ấy nhìn ra được gì đó.

Đợi bữa tiệc kết thúc, Bạch Linh Linh và Lận Đông Hà mỗi người cầm một cái băng vệ sinh rời đi.

Lận Xuyên còn khuyên nhủ: "Hiện giờ bụng em to như thế, lăn lộn ít thôi."