Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Chương 252: Làm sao vậy




Không học tập thì vô dụng, nếu không vì sao sẽ tập thể đả kích một giáo viên nữ cống hiến cho bộ đội cống hiến cho quốc gia, quan trọng nhất là người ta còn là thai phụ.

Hiệu trưởng Quan nói:

“Tổ học tập của các cô cậu giải tán đi, sau đó mỗi người viết một bức thư xin lỗi nộp cho tôi, phụ trách dọn đẹp vệ sinh trong trường học một tuần”

Như vậy đã là trừng phạt rất nhẹ nhàng.

Tô Tô thấy hiệu trưởng Quan đã nói trừng phạt mình cũng không nói nữa, hiện giờ cô đã biết chuyện này là do nữ chính giở trò, nhưng mà cô không tức giận chút nào, trái lại trải qua chuyện này có lẽ nữ chính sẽ sợ hãi.

Phải biết rằng cô ta vốn không được nhà họ Quan tiếp nhận, hiện giờ hiệu trưởng Quan và em chồng cô ta đều ở đây, cho dù cô ta không đứng ra tố cáo Tô Tô chỉ sợ cũng sẽ bị bọn họ chán ghét.

Chỉ cần nữ chính buồn bực trong lòng tâm trạng của cô sẽ tốt hơn.

Hơn nữa một tổ học tập người khác đều đứng lên chỉ có mình cô ta không đứng, cô tin tổ hợp này cũng sẽ sinh ra một ít ngăn cách, xem cũng vui.

Còn cô trở về còn phải tố cáo với Lận Xuyên, tranh thủ khiến anh coi nữ chính trở thành kẻ thù, như vậy sau này hai người lại càng không thể bên nhau.

Làm tốt mọi chuyện, hiệu trưởng Quan bảo sinh viên tan họp rồi dẫn người của bộ giáo dục trở vê.

Đương nhiên là Tô Tô cũng muốn đưa tiễn, nhưng mà lúc này cô cảm thấy đầu óc choáng váng, cơ thể không chịu khống chế ngã về phía sau.

Vốn đang đầu óc tỉnh táo không có vấn đề gì, nhưng không ngờ tới vì mọi người lo lắng đều chạy tới dẫn đến không khí loãng, vậy mà cô lập tức hôn mê bất tỉnh.

Khi tỉnh lại người đã ở trên giường trong nhà, đúng lúc Lận Xuyên mở cửa tiến vào, anh đặt cái quạt mới mua lên trên bàn, nói:

“Em tỉnh rồi à, có khó chịu chỗ nào không. Anh mua kem cho em, dậy ăn một cái đi.”

“Em bị làm sao vậy?”

“Bác sĩ nói em bị cảm nắng” Lúc này mới tiến vào mùa hạ sao có thể bị cảm nắng, nhất định là bị đám người kia chọc tức.

“Anh mua quạt điện à, bao nhiêu tiền?” Lúc này không có may người mua được quạt điện, Lận Xuyên luôn tiết kiệm vậy mà nỡ bỏ tiền ra mua thứ này.

“Rất xin lỗi” Lận Xuyên ngồi xuống không dám nhìn thẳng vợ mình rầu rĩ nói. “Anh nói xin lỗi cái gì, chuyện này không thể trách anh được.”

“Đều tại anh, là anh không chú ý tới em to bụng hơn nhiệt độ cơ thể sẽ cao hơn người khác, còn để em đi làm vất vả như vậy.”

Còn bị người ta bắt nạt ở trường học, sớm muộn øì anh cũng phải đòi lại công bằng chuyện này.

“Không sao đâu, hơn nữa cũng không thể trách anh” Tô Tô dịu dàng sờ đầu anh, sợi tóc của anh có chút cứng, có cảm giác đâm vào tay, nhưng mà giống như dùng để mát xa, cảm thấy chơi khá tốt ngoài ý muốn.

Lận Xuyên: “...”

Vợ anh đúng là biết chơi.

“Đúng rồi, anh còn chưa nói quạt điện giá bao nhiêu tiên đâu?” Cô khá tò mò giá hàng thời đại này.

“32, nhưng mà phiếu là anh nhờ các chiến hữu kiếm giúp anh.” Lận Xuyên cầm trợ cấp của mình đi mua.

“.. Anh lấy tiền đâu ra?” Làm quản gia Tô Tô không nhớ rõ mình đưa tiền cho chồng mình, trong túi anh chỉ có 20 tệ để tiêu dùng, lén mua thuốc lá gì đó.

“Trợ cấp phát xuống, trong túi anh còn có 15 tệ nữa, gộp lại thì đủ.” Lận Xuyên thành thật nói.

Tô Tô nói: “Vậy sao không bật lên?” “Anh bật ngay bật ngay đây” Lan Xuyên cầm quạt điện tìm chỗ thích hợp cắm, sau khi mở ra cả căn phòng đều mát hơn.

Tô Tô được gió nhỏ thổi mơ màng sắp ngủ, trước khi ngủ còn nói: “Đừng thổi thẳng về phía em, cách xa một chút... Ữm, em ngủ tiếp một lát”

“Được” Lận Xuyên đặt quạt ra xa một chút, nhìn thấy vợ đã ngủ thì thay thường phục đi ra ngoài.

Đi thẳng tới nhà họ Quan tìm Lận Đông Hà ra, sau đó không do dự đánh anh ta một quyền.

Lận Xuyên là một người đàn ông, ý nghĩ của anh là bị bắt nạt thì phải tìm người đánh một trận.

Nhưng mà không thể tìm nữ chính đánh nhau, vì thế anh chỉ có thể đi tìm Lận Đông Hà.

Thật ra Lận Đông Hà đã biết được những chuyện này từ miệng Quan Chấn Đông, tuy từ đầu tới cuối người vợ kia của mình không mở miệng, nhưng dù sao cũng là chuyện của tổ học tập bọn họ, cô ta tất sẽ tham dự vào chuyện này.

Cho nên Lận Xuyên tìm anh ta cũng biết là chuyện gì, bị đánh một quyền chỉ xoa không nói gì.