Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Chương 249: Không nhớ lâu




"Không, tôi không cần bồi thường, tôi nhất định phải nói rõ việc này, dù sao là người nào bất mãn với tôi đến mức độ này, cứ muốn báo cho bộ giáo dục hại tôi."

Đồng chí của bộ giáo dục nói:

"Chúng tôi chỉ nghe được tố cáo, trước khi tới không biết cô là thai phụ. Nghe được mọi chuyện từ chỗ hiệu trưởng Quan đã muốn đi, không biết là người nào báo tin cho cô."

Tô Tô vừa nghe đến đây đâu còn không rõ, đó chính là người của bộ giáo dục người ta tìm hiểu tình hình xong cũng không muối gọi cô tới nói mấy câu, vốn là muốn rời đi.

Đâu biết cô được người ta thông báo tới đây, lúc này mới gặp mặt.

Cho nên người thông báo cho cô, chắc chắn có vấn đề.

Cô híp mắt lại, nói:

"Hiệu trưởng, tôi cảm thấy nên điều tra chuyện này thật rõ ràng, đừng để đến lúc đó có người cầm uy vọng của các đồng chí bộ giáo dục làm súng mà sử dụng. Hơn nữa chẳng lẽ phòng giáo dục chúng ta còn muốn để một số sinh viên vui đùa như thế, vậy sau này còn có uy nghiêm gì?” Hiệu trưởng Quan cũng cảm thấy không đúng, mới đầu ông ta còn tưởng là Tô Tô nghe được tiếng gió nên tự mình tới đây, đâu biết là có sinh viên thông báo cho co.

"Được rồi, hôm nay lãnh đạo Giang khoan hãy đi, chúng ta mở họp, để các sinh viên biết chúng ta không phải là người bất cứ người nào cũng có thể cầm lấy coi là súng mà sử dụng." Chuyện này còn có gì không rõ, có người có thù với Tô Tô, cho nên lợi dụng bọn họ tới đối phó Tô Tô.

Bọn họ là súng, Tô Tô là người bọn họ cần phải xử lý.

Bởi vì ân oán cá nhân của bọn họ liên quan tới nhiều người như thế, tin tưởng trong lòng các đồng chí cũng không thoải mái.

Hiệu trưởng Quan hỏi người thông báo cho Tô Tô là sinh viên lớp nào trước, sau đó nghe được là Trình Quốc Đống thì cau mày.

Tuy sinh viên nam này rất cố gắng vươn lên, nhưng mà có chút vươn lên quá mức, có đôi khi se làm ra một ít hành động quá khích phản bác giáo viên.

Anh ta phản bác cũng được, nhưng mà có đôi khi còn khiến giáo viên tức giận.

Trước đây vợ ông ta từng chịu tức, bởi vì không đồng ý cho bọn họ tạo tổ học tập gì đó, dù sao cũng là một đám bạn học nam nữ sau khi tan học tụ tập ở ký túc xá. Nhưng mà ba ta quản mấy lân xong thì không quản được, đám sinh viên này người nào cũng khó đối phó, có khóc, có nháo, khóc chính là nữ chính Tần Duyệt Duyệt đại diện của tổ học tập này, cũng chính là cháu dâu của ông ta.

Mà nháo chính là người tên Trình Quốc Đống kia.

Xem ra chuyện này có chút phức tạp, chẳng lẽ vì Tô Tô từng đắc tội bọn họ?

Cố ý tập hợp tất cả sinh viên ở hội trường, từ lúc thành lập đại học X tới nay đây là lần đầu tiên xảy ra chuyện như thế, cho nên ông ta cần phải điều tra rõ ràng, đừng để đến lúc đó đắc tội người của bộ giáo dục.

Đúng vậy, chuyện này cân có người đứng ra gánh vác, bởi vì người của bộ giáo dục tới đây một chuyến cũng không phải tới không, cho dù bọn họ không nói gì nhưng nói không chừng bọn họ trở về lại nghĩ cách gây khó dễ cho trường bọn họ.

Hơn nữa cũng không thể để giáo viên tốt như Tô Tô chạy mất.

Cho dù không quá tích cực lắm, nhưng người ta mang thai cũng không bỏ một tiết nào, dạy ra thành tích cũng không tệ, chuyện này đã không tệ lắm.

Trong tình huống bình thường ít triệu tập sinh viên tới hội trường, mọi người cảm thấy có thể là có chuyện đã xảy ra. Sau đó nhìn thấy hiệu trưởng và phần lớn giáo viên còn có mấy vị không quen biết ngồi phía trên xong, lại càng thêm hoài nghi.

Mà Tần Duyệt Duyệt đứng ở phía dưới trong lòng đã ngầm vui vẻ, ai bảo cô cả ngày như tiểu thư quý tộc cầm ô đi khắp nơi, ai bảo cô trước khi dạy còn ngồi ở đó cầm gương bôi mỹ phẩm dưỡng da, không phải là sợ nắng đen da sao, lần này khiến cô không có công việc về nhà dưỡng trắng đi.

Không phải là cô rất kiêu ngạo sao, bị giáo huấn xong xem cô còn có thể ngạo mạn được không.

Nhưng mà cô ta vẫn đứng rất nghiêm chỉnh.

Cho dù hiện giờ người nhà họ Quan vẫn xa cách với cô ta, nhưng mà vợ chồng hiệu trưởng Quân vẫn cho cô ta mặt mũi.