Trở Lại Thập Niên 70: Gả Cho Nam Xứng Xui Xẻo

Chương 197: Giảng viên




Tự luyến một lát bắt đầu đi dạy, đâu biết lúc này mới vào lớp thì bị đám sinh viên nhận nhầm.

Bởi vì đều là tân sinh viên cho nên trong lớp học còn chưa có nhiều quy củ, nhìn thấy Tô Tô ôm hồ sơ đi vào rất nhiều bạn học nam coi cô thành bạn học nữ.

Bạn học nữ xinh đẹp như thế chắc chắn phải làm thân lấy lòng, vì thế có người đi đón Tô Tô ngồi bên cạnh bọn họ.

Thật ra Tô Tô rất tức giận, mình là giáo viên, giáo viên mà.

Vì sao không coi cô như là một giáo viên, nhưng mà cô còn phải duy trì mỉm cười, sau đó cô đứng trên bục giảng, cầm lấy phấn viết tên mình lên trên bảng, nói:

"Chào các bạn sinh viên, tôi là giáo viên dạy tiếng Anh của các bạn tên là Tô Tô."

Đột nhiên xung quanh lặng ngắt như tờ, còn có một bạn học nam ầm T nói:

"Bạn học, đừng nói giỡn nữa, nhân lúc giáo viên còn chưa tới nhanh xuống dưới đi. Cậu mới bao nhiêu tuổi, còn làm giáo viên?"

Sau khi anh ta nói xong, có không ít bạn học đều cười ha ha. Tần Duyệt Duyệt không cười, cô ta cắn môi cảm thấy mình chịu đủ si nhục, nhưng không thể nói gì, bởi vì đối phương đúng là giáo viên.

Nhưng mà nhìn thấy cô đứng ở chỗ đó tức giận, đúng là buồn cười.

Tô Tô gõ lên bảng đen, sau đó tràn ngập khí thế viết một dòng tiếng Anh lên bảng đen, ý chính là: Tôi chính là giáo viên của các bạn.

"Biết câu này có nghĩa là gì không? Không biết thì ngoan ngoãn học bài cho tôi, nếu không thì cút ra bên ngoài." Hiếm khi phách lối một lát, xem ra cho dù học sinh bao nhiêu tuổi đều phải quản.

Có người huýt sáo, nhưng cuối cùng bị chấn trụ không dám nói gì.

Vì thế Tô Tô bắt đầu tiết học ngày hôm nay, cô cũng hơi khẩn trương, dù sao lúc trước lớp xóa nạn mù chữ đều nhẹ nhàng căn bản không tính là đi dạy.

Lúc này mới là lần đầu tiên cô chân chính giảng bài cho sinh viên, tuy mặt ngoài nhìn bình tĩnh, nhưng trong lòng rất hoảng.

Cuối cùng, quy củ giảng bài cho mọi người.

Vốn đĩ mình còn chờ mong nói mấy hình vẽ hài hước gì đó, cuối cùng đều không thực hiện được, chỉ lo khẩn trương.

Nhưng mà cuối cùng vẫn chống đỡ được tới cuối, cô ôm giáo án đứng thẳng nói: "Tan học." Sau đó đám sinh viên đều đứng dậy dọn dẹp một lát rồi rời đi, đợi bọn họ hoàn toàn rời đi Tô Tô lập tức che miệng nôn khan mấy tiếng.

Một bạn học nam quên cầm theo gì đó, vừa tiến vào thấy dáng vẻ khó chịu của Tô Tô, không khỏi gãi đầu nói:

"Chuyện đó cô Tô, bọn em không phải cố ý chọc giận cô."

Tô Tô lắc đầu nói: "Tôi biết."

Trước đây khi cô khẩn trương sẽ đau dạ dày, sau đó nôn khan, cho nên không coi đây là chuyện lớn.

Bạn học nam kia gãi đầu, khi chạy ra còn nói: "Cô Tô, cô vô cùng xinh đẹp."

Tô Tô ngẩn ra một lát, cô bị đùa giỡn sao?

Còn bị sinh viên của mình đùa giỡn?

Võ mặt một lát, đứng dậy quay về văn phòng, uống một ngụm nước trước, sau đó mới xem như tỉnh táo một chút.

Cũng may buổi sáng chỉ có một tiết, buổi chiều còn có một tiết cần chuẩn bị trước.

Nhưng mà không ngờ tới giữa trưa về nhà thì thấy Lận Xuyên, anh đã làm cơm xong.

"Không phải là anh nói chỉ xin nghỉ một lát thôi ư?" Sao giữa trưa đều rảnh như vậy?

"Phía trên nói để anh ở bên người nhà nhiều, cho nên anh tới đây." "Ô." Có lẽ thời gian rời đi tương đối dài, cho nên mới cho anh nghỉ.

Hai người ăn cơm, Tô Tô nói chuyện ngày đầu tiên dạy học hồm nay, sau đó tức giận nói:

"Vậy mà bọn họ cảm thấy em không giống giáo viên, xem sau này em thu thập bọn họ thế nào."

"Ừm." Lận Xuyên vỗ đầu cô tỏ vẻ ủng hộ cô.

Tô Tô thật sự là tâm mệt, vì thế đến phòng ngủ nằm một lát, dù sao có hơn một tiếng để nghỉ ngơi, cho nên ngủ một giấc cũng không sao.

Cho dù tới muộn cũng không cần lo lắng, ai bảo tiết buổi chiều tận ba giờ mới bắt đầu.

Dù sao cô chỉ lười một lát thôi.

Lận Xuyên nhìn nàng dâu nhà mình đột nhiên nhíu mày, dựa theo ngày có phải cái đó của cô sắp tới hay không.

Không, là đã qua.