Trợ Giá Chục Nghìn Tỷ Giúp Tôi Lên Tới Đỉnh Cao

Chương 74: 74: Đây Là Ông Ép Tôi






Khi hai người ngồi trên xe, không biết Châu Mỹ Mỹ đang nghĩ gì mà cứ nhìn về phía trước, nhưng có điều, từ đầu đến cuối cô không hề nhìn Trần Ninh mà dường như đang cố ý tránh né.
“Lẽ nào người đẹp lạnh lùng đã mắc cỡ sao?” Trần Ninh cười thầm, nhưng cũng không có nói ra.

Hôm nay đã có tiến triển tốt, hai người nhảy cùng nhau, cũng không thể nóng lòng mà dục tốc bất đạt, sẽ dọa cô gái sợ chạy mất.
"Anh đã đắc tội Mục Đại Vị, phải cẩn thận, nghe nói tay chân của người này rất thâm độc.

Tôi biết anh không sợ, nhưng cũng không thể không đề phòng." Châu Mỹ Mỹ nói.
“Tôi biết rồi, cảm ơn đã nhắc nhở.” Trần Ninh lắng nghe, sau này phải có sự chuẩn bị tránh bị gài bẫy.
Nhưng Trần Ninh cảm thấy bản thân hiện giờ không có bất kỳ điểm yếu nào.


Anh không có công ty niêm yết; tòa nhà có quyền sở hữu hợp pháp cũng chỉ có nhà hàng Tây, có thể trở thành hướng tấn công; anh có giấy chứng nhận phương tiện, công trình đều đạt tiêu chuẩn, cũng không sợ bị điều tra.

Chỉ cần đề phòng những thủ đoạn xảo quyệt, chắng hạn như vu cáo hãm hại thức ăn quá hạn hoặc có tóc trong thức ăn, đại loại vậy, đây cũng là thủ đoạn mà người trong nghề thường dùng để chèn ép đối thủ.
Trần Ninh đưa Châu Mỹ Mỹ về đến trước cửa nhà, quý ông Trần Ninh mở cửa xe cho cô.

Vì khung của chiếc Hummer rất cao, nên khi Châu Mỹ Mỹ vén váy bước xuống xe, Trần Ninh đã nắm tay cô dìu đỡ cô xuống xe.
Bàn tay ngọc của Châu Mỹ Mỹ mềm mại như không xương, mềm mại mịn màng, tuy rằng anh đã cầm nó khi khiêu vũ, nhưng sự đụng chạm lần này vẫn làm trái tim Trần Ninh rung động.
“Cảm ơn đã đưa tôi về.” Sau khi bước xuống xe, Châu Mỹ Mỹ đứng trước cửa nhà, chào tạm biệt Trần Ninh.
“Không cần cảm ơn.” Trần Ninh khách sáo, nhưng không có rời đi, mà là nhìn cô vào cửa.
Châu Mỹ Mỹ cũng không xoay người đi, hai người đột nhiên nhìn nhau, nhịp tim của cô bắt đầu tăng nhanh, bởi vì nghĩ đến cảnh trên sàn nhảy, họ đã suýt hôn nhau.
Trần Ninh đột nhiên bước tới, dường như tập trung vào đôi môi đỏ mọng xinh đẹp của Châu Mỹ Mỹ, chậm rãi sáp lại gần.
Châu Mỹ Mỹ dường như đã bị dính bùa chú cố định, không né tránh, nhưng mắt mở to và lúng túng.
Hai luồng ấm áp, có thể thấy sắp chạm vào nhau.
Lúc này cửa nhà đột nhiên được mở ra, người giúp việc của nhà họ Châu đi ra nói: "Cô chủ, cô về rồi à."
Châu Mỹ Mỹ bất chợt xoay người chạy như một con thỏ con bị hoảng sợ, không nói một lời từ biệt.
Trần Ninh nhìn Châu Mỹ Mỹ vào nhà như chạy trốn, cười hiểu ý, rõ ràng hai lần cô đều không từ chối, vậy nên cách ngày gần hơi thơm đã không còn xa.
Khi Trần Ninh lái xe về nhà, tâm rạng rất vui, anh mở cửa sổ, mặc cho gió đêm thổi vào người, tâm trạng phấp phới như đầu tóc tung bay.
Sau khi lái xe ra khỏi khu biệt thự, anh đột nhiên cảm thấy có gì đó không ổn, phía sau có một chiếc xe, dường như đang bám theo mình.
Khi Trần Ninh chú ý tới, chiếc xe nhanh chóng rẽ vào một ngã ba khác, dường như chỉ là một sự trùng hợp.

Lúc trước có việc này việc nọ của Trịnh Đông, Trần Ninh đã trở nên cảnh giác, thà tin là có, còn hơn là không tin, chưa kể anh vừa đắc tội Mục Đại Vị, một nhân vật đáng sợ hơn Trịnh Đông gấp mấy lần.
Xem ra, Mục Đại Vị đã muốn ra tay với anh.
Sau đó Trần Ninh lái xe cẩn thận, quan sát xung quanh và quan sát tất cả các phương tiện khả nghi.
Sau khi lái đi mấy trăm mét, mọi thứ dường như vẫn bình thường.

Phía trước có một con đường tương đối hẻo lánh và ít xe cộ hơn, Trần Ninh nhận thấy trên đường có thông báo "đường đang tu sửa" chiếm hầu hết các đường phố và chỉ cho lưu thông ở bên trái của con đường.
Trần Ninh cảm thấy hơi lạ, hình như hôm qua tới đây cũng đâu có sửa đường, nhưng cũng không nghĩ ngợi nhiều, anh liền lái xe đi bên trái.
Bất ngờ, một chiếc xe tải lớn đang đậu bên đường đột nhiên nổ máy, chiếc xe tải lao từ phía sau tới mà không có đèn chiếu sáng.
Vào ban đêm, do ánh đèn, tầm mắt và các lý do khác nên tầm nhìn rất kém, các phương tiện thường được nhận dạng bằng đèn chiếu sáng.

Thế nhưng, chiếc xe tải này lại không bật đèn, khi chỉ còn cách chiếc Hummer vài mét, Trần Ninh mới nhìn thấy xe tải chạy quá tốc độ từ gương chiếu hậu.
"Lái xe kiểu gì vậy!"
Trần Ninh đã không còn thời gian để mắng chửi, vội vàng bấm còi rồi đột ngột rẽ sang trái, bám sát cọc cách ly, nhưng chiếc xe tải lớn cũng bất ngờ rẽ trái đâm thẳng vào xe Trần Ninh từ phía sau.
Do có trọng lượng lớn nên chiếc xe tải có lợi thế tuyệt đối trong vụ va chạm, chiếc Hummer của Trần Ninh bất ngờ rung lắc, bị ép ra khỏi hàng rào chắn và rơi xuống một sườn dốc.

Nhờ kỹ năng lái tốt nên chiếc Hummer quân sự cứng cáp và bền bỉ được Trần Ninh kiểm soát được hướng đi trên sườn dốc mà không bị lật khi xe rung lắc dữ dội lao xuống dốc.

Cuối cùng đến bãi cỏ bên dưới, Trần Ninh đạp thắng xe, lúc này lưng anh đã ướt đẫm mồ hôi lạnh.
Một đèn pha phía trước bị cháy, người không bị thương.
Nếu là một vụ tai nạn xe cộ bình thường, tài xế gây tai nạn nhất định dừng xe lại và gọi cảnh sát đến thương lượng, nhưng chiếc xe tải gây tai nạn thì cứ phóng nhanh không dừng lại chút nào.
Tất cả những điều này cho thấy rằng đây là một vụ tai nạn xe đã được mưu tính trước, chính là muốn dồn anh vào chỗ chết.
Sau khi Trần Ninh xuống xe, kiểm tra chiếc Hummer, dù có chất lượng đến mấy cũng bị biến dạng nhiều chỗ, có thể thấy nguy hiểm vừa rồi, nếu là một chiếc xe dân dụng bình thường, đoán là đã sớm bị đè bẹp và lật qua một bên, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
"Mục Đại Vị, đây là ông ép tôi."
Trần Ninh ánh mắt u ám, chẳng trách Châu Mỹ Mỹ sẽ để hắn đề phòng, trước đêm nay tới tính sổ hắn, nhưng vì hắn không sao nên đành phải chịu đựng tức giận..