Trợ Giá Chục Nghìn Tỷ Giúp Tôi Lên Tới Đỉnh Cao

Chương 64: 64: Tráng Sĩ Nước Ngoài






"Thật sự là tùy tiện điền số tiền?" Trần Ninh cầm tấm séc, cảm thấy hứng thú hỏi.

"Anh Sâm tôi nói chuyện khi nào thì không giữ lời chứ.

"
Anh Sâm đắc ý cười, anh ta cũng không tin trên thế giới này có người có thể chống lại sức hút của đồng tiền, Trần Ninh này cũng sẽ là một trong số đó, cho chút tiền liền vì anh ta mà trở thành con chó, con chó nghe lời.

Nhìn thấy Trần Ninh lấy bút viết vào chỗ trống trên tấm séc, các đàn em còn lại cũng nhìn Trần Ninh với ánh mắt khinh thường, lúc nãy còn kiêu ngạo, bây giờ không phải cũng giống bọn họ sao, vì tiền mà làm thuộc hạ của anh Sâm.

Trần Ninh đem tất cả ô vuông trên chi phiếu đều điền con số 9, đây là số tiền lớn nhất mà tấm chi phiếu hỗ trợ, có chín chữ số đứng trước dấu phẩy, vì vậy Trần Ninh viết 999999999999 đồng, tương đương 999 tỷ.

Trần Ninh giơ tấm séc lên hỏi: "Xin hỏi đi ngân hàng nào để lấy tiền? 999 tỷ hẳn là đủ để tôi tiêu một trận.

"

"Mày đang đùa tao sao?"
Anh Sâm giận dữ, anh ta vốn tưởng rằng Trần Ninh điền mấy trăm triệu thì thôi đi, người bình thường khẩu vị cũng như thế này thôi, bởi vì địa vị của anh ta, người khác muốn giá cao cũng không dám điền vào, ai ngờ Trần Ninh cũng bất chấp nhiều như vậy, nếu Vương Sâm thích giả bộ vậy anh liền xem Vương Sâm có chịu bỏ ra 999 tỷ để thuê anh hay không.

Trần Ninh rất vô tội nói: "Là anh bảo tôi tùy ý điền, còn nói anh nói chuyện rất giữ lời, sao bây giờ lại thay đổi? À đúng rồi, tôi điền 999 tỷ là tiền lương theo giờ, tiền ứng trước.

"
Gia sản của Vương Sâm khá phong phú, gom một chút là có thể trả nổi 999 tỷ, nhưng anh ta không phải không có mắt mà thật sự tốn nhiều tiền như vậy để thuê Trần Ninh một giờ, hành vi chọc thủng da trâu này của Trần Ninh hoàn toàn chọc giận anh ta.

"Rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt, là muốn đối nghịch với tôi sao?" Trong ánh mắt Vương Sâm lộ ra lửa giận.

Lúc này có người đem cửa cuốn đóng lại, sau đó hai mươi mấy tên côn đồ cầm hung khí nhìn chằm chằm Trần Ninh như hổ rình mồi, hóa ra nơi giải trí này, chính là của Vương Sâm.

Một đám côn đồ mơ hồ vây quanh Trần Ninh ý đồ muốn ra tay.

Trần Ninh cũng không hoảng không vội, anh là kẻ tài cao mật lớn, nhìn thấy những người này cũng không hoảng loạng, ngược lại bẻ các đốt ngón tay phát ra tiếng “cốp cốp”, sau khi anh ăn luyện gân đoàn thể đan, còn không biết cực hạn của chính mình ở chỗ nào, nói không chừng những tên du côn này có thể cho anh nhận rõ thực lực chính xác của mình.

Lúc này ông già Trịnh Kiến Quốc ghé vào tai Vương Sâm nói thầm, Vương Sâm nhướng mày, đưa tay ngăn lại thuộc hạ đàn em, anh ta đánh giá Trần Ninh một lần nữa, sau đó nói: "Nể tình anh cũng coi như là một nhân vật, tôi không cần nhiều người ăn hiếp anh, tôi tìm một người đánh nhau với anh, nếu anh đánh thắng, chuyện của Trịnh Đông xóa bỏ, nếu đánh thua, thì đem mạng để lại ở đây đi.

"
Trần Ninh nói: "Anh đặt cược như vậy không được, nếu tôi thắng, anh cúi đầu xin lỗi tôi, tôi đang êm đẹp lại bị mấy người chậm trễ nhiều thời gian như vậy, dù sao thời gian cũng có giá, lúc nãy tôi còn thiếu chút nữa là kiếm được 999 tỷ.

"
"Hừ, chờ cậu vào phòng bệnh ICU đi!"
Vương Sâm vung tay lên, từ trong phòng đi ra một bóng đen tựa như cột điện bằng sắt, lại là một người Châu Âu cường tráng, người Châu Âu này cao hơn hai mét, to lớn như núi thịt, cân nặng sợ là vượt qua 150 kilogam, như thể một xe tăng hình người.

"Baplov, đi xử lý tên nhóc này!" Vương Sâm tàn nhẫn nói.


"Ú qua!"
Baplov này to lớn như tinh tinh, hai đấm đập vào trong ngực mình, phát ra tiếng "Thùng thùng" nặng nề giống như tiếng trống trận, nữ nhân viên phục vụ trong hội trường sợ tới mức biến sắc đủ để chứng minh lực chấn động này.

"Ha ha, ông Baplov đến đây, tên nhóc cậu chờ chết đi, anh ta sẽ đem cậu đánh thành thịt nát!" Đám côn đồ ở một bên kêu gào.

"Hóa ra là đấu tranh dân tộc, anh gợi ra hứng thú của tôi.

"
Trần Ninh cảm thấy rất hứng thú với tên Baplov này, chủ yếu tên to con này chắc chắn có sức lực rất lớn, sau khi anh có sức lực to lớn, rất khó tìm được đối thủ có sức lực ngang nhau, hơi dùng lực lớn một chút, người khác nói không chừng sẽ gãy xương bị thương, mà bây giờ rốt cuộc có thể tận tình phát huy sức mạnh.

"Rống!"
Baplov hét lớn một tiếng, đột nhiên chạy tới, những viên gạch men trên mặt đất đều có chút phát ra chấn động, anh ta chạy bộ mang theo xung lượng, giơ lên nắm tay đánh qua.

"Tới được lắm!"
Trần Ninh gập hai cánh tay lại, hai bắp tay nổi lên một độ cao khoa trương, giống như một thủy thủ ăn rau chân vịt mà mạnh mẽ, anh cúi thấp người xuống, dùng hai tay tiếp được hai đấm của Baplov.

Bởi vì vóc dáng của hai người chênh lệch quá lớn, tay của Trần Ninh cũng vừa có thể đem tay của Baplov bắt lấy.


Hai người một đấm một chưởng, chỉ cần một góc lên lực lượng.

Trần Ninh cảm giác được sức mạnh siêu to lớn truyền lên cánh tay, bắp thịt và xương cốt đều phát ra tiếp "Ộp ộp", Baplov này đúng là một thân vũ lực, anh vậy mà có chút chống cự không nổi, bị Baplov đẩy về phía sau trượt xuống nền gạch bóng loáng.

Đây không phải là sức lực Trần Ninh không đủ mà là lực ma sát trên nền đá cẩm thạch bóng loáng không đủ để chống đỡ sức chiến đấu của hai người, nhìn chung mà nói, sức lực của Baplov vẫn hơi tốt hơn Trần Ninh một bậc.

Nhưng mà Trần Ninh không nản lòng, anh bị đẩy lui về phía sau, bỗng nhiên chân sau đạp tới một trụ La Mã, cái này có điểm tựa, anh cũng hét lớn một tiếng, dùng sức lực toàn thân, cơ bắp trên người và cả mạch máu đều nhô lên cao, anh không tin nước V cổ đại truyền thừa đánh không lại một tên to lớn nước Nga.

Hai người dùng tới sức lực toàn thân, vẻ mặt đều đỏ lên, gân xanh trên trán hiện lên, Trần Ninh bị luyện gân đoàn thể đan cải tạo thân thể dần dần phát huy ra lực lượng dự trữ, sức lực giống như sông lớn nước chảy liên tục không dứt.

Trong hoàn cảnh đó, Trần Ninh từ từ xoay chuyển tình thế bất lợi, lật ngược thế cờ đẩy Baplov lui sau một bước.

.