Tuy rằng hai nhà là thế giao, nhưng Viêm Tử Huyền từ nhỏ rất thích trêu chọc Tô Ninh Nguyệt.
Cho nên, nàng không thích hắn, đời này người nàng ghét nhất là hắn!
May mắn là không lâu sau Viêm gia dời đi kinh thương ở kinh thành.
Mà trong nhà nàng lại phát sinh biến cố, nên đến Tô Châu sống nhờ vào bà con xa thân thích,
Vốn tưởng rằng hai nhà mấy năm chưa từng lui tới, nàng không bao giờ gặp hắn nửa,
Nhưng hắn cố tình phụng mệnh phụ thân, ngàn dặm xa xôi đến tìm nàng, cứng rắn muốn dẫn nàng hồi kinh.
Chậc, vài năm không thấy Viêm Tử Huyền quả nhiên vẫn là người đáng ghét a!
Nàng thực là cảm kích Viêm bá phụ có ý tốt, nhưng không nghĩ chịu sự chiếu cố này.
Dù sao, hiện tại cuộc sống tuy rằng có điểm vất vả, nhưng củng không có trở ngại,
Trọng điểm là nàng hoàn toàn không nghĩ cùng Viêm Tử Huyền “Cùng nhau” về kinh thành nha!
Bất đắc dĩ hắn lại kiên trì thế nào cũng muốn hoàn thành nhiệm vụ do phụ thân giao.
Nàng càng không để ý tới hắn, hắn càng thích trêu chọc nàng, lại không thể ngăn cản người khác hiểu lầm.
Kết quả phá hư nàng thanh danh của nàng, nhưng củng không quan trọng. Người bên ngoài còn cổ vũ nàng muốn nàng lấy hắn?!
Ta! Nàng thà rằng đi làm ni cô, cũng không cần cùng người như vậy ở cùng một chỗ!
Thanh mai trúc mã, vui mừng oan gia.
Bình luận truyện