Trò Chơi Tử Vong Luân Hồi

Chương 359: Tham gia tiệc tối (2)




"Ừm, chuyện này làm không tệ, tiền còn lại ngươi giữ trong người đi, Từ bá cũng phiền toái, giúp đỡ một chút, tìm một số gia đinh cùng hạ nhân tin được, Tô Xán, sau này ngươi liền sống ở đó, ta sẽ mời một số lão sư cho ngươi, giảng cho ngươi một ít đạo lý ngoài võ công tu luyện."

Tô Bằng nói, Đồng tâm thuật của hắn mặc dù có thể đem tri thức truyền thẳng vào đầu Tô Xán, nhưng kinh nghiệm đối với nhân sinh, còn cả tu dưỡng tâm tính, lại không có cách gì truyền vào, Tô Bằng cũng không hi vọng thu đồ đệ này, bởi vì cuộc sống đột nhiên biến tốt, biến thành một bại gia tử hoặc là bởi vậy đoạ lạc, tìm mấy tiên sinh có tri thức hiểu lễ nghĩa, vẫn rất cần thiết.

Tô Xán khẽ gật đầu, hắn trước kia liền rất hâm mộ người khác có thể tìm tiên sinh dạy mình đọc sách cùng đạo lý, không ngờ, bản thân bây giờ cũng có cơ hội này.

"Tô tiên sinh yên tâm, những điều này đều là chuyện nhỏ."

Từ bá ở bên cạnh gật đầu nói.

Sau đó, hắn lại nói với Tô Bằng:

"Đúng rồi, Tô tiên sinh, có chuyện ta nên nói cho ngươi biết, Thiếu tông chủ chúng ta, xế chiều hôm nay liền đã đi, hắn nói ngươi biết hắn đi chỗ nào, mặt khác, Thiếu tông chủ trước khi đi, đã từng thông báo với chúng ta, Tô tiên sinh nếu đến Lâm Y, ta và mấy người trong nhà khác, sẽ xử lý chuyện thương hội ở đây."

"Hắn rốt cuộc vẫn đi..."

Tô Bằng nghe xong, thở dài một tiếng.

Tôn Nhất Hao rốt cuộc vẫn chuẩn bị đi chỗ bí ẩn Từ Hàng Tĩnh Trai kia xem thử.

Có điều, trong lòng Tô Bằng cũng càng phát ra hiếu kỳ.

Tôn Nhất Hao người này, Tô Bằng cảm giác có chút nhìn không thấu hắn, lúc gặp mặt lần đầu tiên, Tô Bằng cho rằng hắn chỉ là một thanh niên nhiệt huyết say mê y đạo, có chút lý tưởng nhiệt huyết, quả thật định vì thế giới này làm chút gì đó.

Nhưng mà gặp lại Tôn Nhất Hao, Tô Bằng lại cảm giác không đúng, Tôn Nhất Hao này, thoạt nhìn cũng không có chủ nghĩa lý tưởng phảng phất ánh sao tràn ngập như Tô Bằng tưởng.

Hắn ngoại trừ y thuật cùng ý niệm duy trì công bình ra, tựa hồ còn tâm tư khác... Có điều những tâm tư này Tô Bằng không cảm giác rõ.

Hoặc là nói, đối phương rất biết che dấu tâm tư chân chính của mình.

Tóm lại, Tô Bằng cảm giác, người này cũng không đơn giản như biểu hiện mặt ngoài, chuyện hắn làm, tựa hồ đều có mục đích, nhưng lại khiến người ta không thấy rõ mục đích của hắn.

Tỷ như lần này đi dò xét nơi đóng quân của Từ Hàng Tĩnh Trai, Tô Bằng cũng cảm giác, không phải đơn thuần vì giải cứu bằng hữu của hắn.

Từ lời Tôn Nhất Hao nói đến xem, bằng hữu bị Từ Hàng Tĩnh Trai giam giữ của hắn, hẳn là nữ tử, nhưng Tô Bằng lại không nghĩ rằng, Tôn Nhất Hao là vì tình yêu nam nữ, mà huy động nhân lực, đi cứu viện người kia.

Nhất định là có duyên cớ khác, mới khiến cho Tôn Nhất Hao cố chấp với chuyện này như thế.

"So với việc đi dò hỏi nơi đóng quân của Từ Hàng Tĩnh Trai, ta mà là hắn thì chỉ cần đưa chẩn phí một vạn lượng hoàng kim, vậy thì sẽ đơn giản hơn một chút."

Sau khi tiễn Từ bá, Tô Bằng đứng ở cửa sổ tiểu lâu, trong lòng nghĩ.

Mặc dù mình thiếu Tôn Nhất Hao một nhân tình, nhưng vẫn hi vọng, hắn không nên xảy ra chuyện kỳ quái gì, cuốn mình vào bên trong.

...

Sau khi Tô Bằng ăn cơm xong, lại tu luyện một hồi 《 Thanh Vân mật tu - Khu Vật Thiên 》, cảm giác có chút tiến cảnh nho nhỏ, trong lòng cảm giác coi như thoả mãn, sau đó lại không có chuyện gì, liền logout trước.

Hôm nay, cũng đại khái trôi qua như thế, bởi vì lúc Tô Bằng mua Huyễn Giới thạch người kia từng nói qua, Huyễn Giới thạch này đại khái một tháng sử dụng một lần, là tần suất tốt nhất, Tô Bằng cũng sẽ không liên tục vào trong Huyễn Giới thạch, mà lại tu luyện Khu Vật Thiên một ngày.

Chờ đến tối lúc logout, Tô Bằng đã có thể ở trong ý thức của mình, đẩy đi một điểm sáng lớn cỡ quả bóng.

Tô Bằng với tiến độ này coi như rất thoả mãn, cộng thêm tối nay cùng người ước hẹn trong hiện thực, nên logout sớm một chút.

Sau khi logout, Tô Bằng đi tắm rửa, thay một bộ quần áo mới mua gần đây, vừa mới chuẩn bị xong, chợt nghe chuông cửa bên ngoài vang lên.

Tô Bằng đi ra ngoài, chỉ thấy người ở phía ngoài, chính là hàng xóm của mình Kha Nhĩ Khắc, liền đi ra ngoài.

"Tô tiên sinh, chúng ta đi bây giờ liền đi tham gia tiệc tối? Là ngồi xe của ta hay là tự lái xe?"

Bên ngoài Kha Nhĩ Khắc tiên sinh, hỏi Tô Bằng.

"Ta tự lái xe, Kha Nhĩ Khắc tiên sinh dẫn đường hộ là được rồi."

Tô Bằng nói, Kha Nhĩ Khắc gật đầu, nói:

"ok."

Liền vào trong ôtô của mình.

Tô Bằng từ trong ga-ra lấy xe, mở cửa chính ra, theo xe của Kha Nhĩ Khắc, cùng chạy đi.

Hai người chạy chừng ** phút, đã tới chỗ cử hành tiệc tối.

Đó là một nơi được xưng tụng là khu nhà cao cấp chân chính.

Tô Bằng theo Kha Nhĩ Khắc, đỗ xe ở cửa khu nhà cao cấp này.

Nếu không phải nghe lời của Kha Nhĩ Khắc, Tô Bằng thậm chí có thể xem ở đây là trung tâm hội nghị nào đó, chứ không phải nơi ở tư nhân.

Vì căn phòng này thật sự quá mức xa hoa, cả tường ngoài, ngang chiếm diện tích đã vượt một trăm bảy mươi mét trở lên, diện tích thực tế bên trong, đại khái vượt ba vạn mét vuông trở lên.

"Huýt ~ "

Tô Bằng huýt sáo một tiếng, nói:

"Đây thực là một nơi ở khí phái."

"Đây là nhà Tát Lâm, tí nữa ta giới thiệu cho ngươi."

Kha Nhĩ Khắc mỉm cười nói, nói xong cùng Tô Bằng đi vào...