Trò Chơi Sinh Tồn Vô Hạn

Chương 70: Đánh bạc trong biệt thự (3)




Đúng 5 giờ chiều, loa phóng thanh vang lên, “Ngày thi đấu thứ 1, bị loại 8 người, còn lại 492 người dự thi, hiện nay người thắng 0 người.”

Tô Hàn nhủ thầm, bởi vì có thể vay tiền sòng bạc một triệu, cho nên ngày đầu tiên có thể chịu đựng được, vấn đề nằm ở 9 ngày sau.

8 người bị loại hoặc là thua mù quáng, không thể khống chế cảm xúc, vận dụng vũ lực; hoặc là tự cao tự đại, cho rằng cho dù ăn gian cũng không bị phát hiện, kết quả bị bắt ngay tại chỗ.

Lắc đầu, cô không nghĩ nhiều nữa, đi thẳng lên nhà ăn tầng ba.

Trong nhà hàng buffet, nhiều người chơi đang dùng cơm. Song không ít người mặt lộ vẻ buồn rầu, bầu không khí bi thảm.

Tô Hàn bình tĩnh cầm lấy thức ăn, tự mình ăn.

Bỗng nhiên, một cô gái còn trẻ chặn đường đi của cô, lấy dũng khí nói, “Có thể cho tôi mượn 100 nghìn không?”

Nếu như tổng kim ngạch đã vượt qua 15 triệu, Tô Hàn trái lại có thể giúp. Chỉ là hiện tại, cô ốc còn không mang nổi mình ốc, chớ nhắc tới giúp những người khác.

Xác suất cuối cùng là xác suất, tất cả còn chưa biết. Trước khi hoàn thành chỉ tiêu, cô thậm chí không có mười phần nắm chắc bảo đảm mình có thể qua cửa.

Vì vậy, Tô Hàn không chút do dự từ chối, “Xin lỗi, bất lực.”

Trong mắt cô gái trẻ tuổi hiện lên vẻ thất vọng, không nói thêm. Đồng ý giúp đỡ là có lòng tốt, không muốn cô cũng không có lập trường oán trách người ta.

Huống hồ loa phát thanh nói rất rõ, trước mắt chưa có người thắng. Trước khi chắc chắn bản thân qua cửa, không muốn xen vào việc của người khác là nhân chi thường tình. Cô chẳng qua ôm ý định thử một lần trong đầu, thuận miệng hỏi một câu.

“Thật ngại quá, quấy rầy.” cô gái trẻ tuổi khách sáo nói câu, sau đó đi thẳng.

Tô Hàn cảm thấy cô bé này có lễ phép, nếu như có thể giúp cô không ngại tiện tay giúp một cái. Nhưng vấn đề là, bây giờ cô cũng gặp phiền toái…

Thở dài, Tô Hàn tiếp tục ăn cơm.

Sau bữa cơm chiều, cô về đến phòng, phát hiện trong phòng vệ sinh chuẩn bị xà phòng thơm, kem đánh răng, sữa tắm. Có thể thấy được các người chơi không thiếu nhu yếu phẩm sinh hoạt, chỉ là đơn thuần không có tiền.

Tô Hàn thầm than, suy nghĩ kỹ một chút, nghèo rớt mùng tơi thật khó khăn sinh tồn. Chỉ chốc lát sau, cô đổ xuống giường, rất nhanh đi vào giấc mộng đẹp.

**

Sáng sớm hôm sau, Tô Hàn dậy thật sớm. Ăn xong sữa đậu nành, bánh quẩy tiệc đứng cung cấp, cô đi tới sòng bạc.

Còn chưa kịp quan sát tình huống xung quanh, chỉ thấy một bóng dáng quen thuộc bỗng nhiên đứng lên, đẩy ra toàn bộ chip, khí thế cực kỳ bức người, “Toa cáp!”

Toa cáp, ý là đặt toàn bộ chip.

Tô Hàn, “…”

Đại ca, anh khiêm tốn một chút được không? Trong biển người mênh mông, người dễ thấy nhất chính là anh!

Có điều ngắm nhìn bốn phía, cô phát hiện xung quanh không có người chơi khác ở đây. Vì vậy kịp phản ứng, không có ai quan tâm, cho nên không cần thiết che giấu.

Người chia bài xoa xoa cái trán, sắc mặt hơi xanh lét, xám ngắt. Cắn chặt răng, anh khó khăn đưa ra quyết định, “Không theo.”

Đây là đánh cược giữa hai người. Nhà cái chọn từ bỏ, vì vậy Chung Duệ tự động thắng lợi.

Chung Duệ ném bài, vô cùng vui mừng nhặt chip vào trong túi.

Tô Hàn chậm rãi tới gần, thuận miệng hỏi, “Suốt đêm à?”

“Đúng. Sòng bạc kinh doanh 24 giờ, cho nên tranh thủ lúc ít người để thắng tiền.” Chung Duệ thuận miệng nói, “Lúc đầu bên cạnh còn có những người khác, có điều cố chịu đến 4,5 giờ sáng thì không chịu nổi, trở về phòng đi ngủ.”

“Tiến độ hiện tại thế nào?”

“Tài chính năm triệu, tính tổng kim ngạch mười triệu.”

Tô Hàn lặng lẽ. Nói cách khác, chỉ cần Chung Duệ hy vọng, anh có thể chiến thắng bất cứ lúc nào. Bây giờ không lập tức trở thành người thắng, có lẽ để tránh gây nên chú ý.

Tập trung tinh thần hăng hái chiến đấu cả đêm, mặc dù là Chung Duệ cũng lộ ra chút mệt mỏi. Anh lười nhác nói, “Tôi về phòng ngủ bù trước, có chuyện để sau nói.”

“Ừm, đi thôi.” nhìn theo đồng đội nhỏ rời đi, Tô Hàn đi tới trước mặt người chia bài xúc xắc, bắt đầu đặt cược 50 nghìn, 50 nghìn, tăng cao tổng kim ngạch tiền đặt cược.

Bởi vì tỉ lệ thắng lợi đặt lớn, đặt nhỏ đều giống nhau, cho nên Tô Hàn đặt tiền cược vô cùng tùy ý. Tùy tiện đặt lớn nhỏ, chỉ cần không mua ba con đồng nhất là được.

Lúc này, trong đầu của cô chỉ có một suy nghĩ, đó chính là trước khi tiêu hết tài chính hoàn thành 15 triệu chỉ tiêu. Những chuyện khác, sau khi đủ điều kiện hãy bàn đến.

Một ván xúc xắc 4,5 phút đồng hồ, tỷ lệ thắng cao tới 48. 61%, không thích hợp đốt tiền nhanh.

Trò chơi một ván nối tiếp một ván kết thúc rất nhanh.

Theo thời gian trôi qua, mặt trời mọc, người chơi ở tầng hai dần dần nhiều hơn.

Tô Hàn chìm đắm bên trong thế giới của mình, liên tiếp tham gia đánh cược, cực khổ tăng cao tổng số tiền cược.

“Đến đây, đặt tiền cược a!” người chia bài hét lần thứ N.

Đặt lớn. Tô Hàn không cần suy nghĩ đưa ra quyết định.

Ai biết cô mới đặt chip xuống, bên cạnh có vài người đưa tay ra, đặt cược lớn theo cô.

Tô Hàn nhéo nhéo lông mi, rất nhanh ý thức được cái gì — không biết đánh bạc khỏi lo, tìm cái người biết, đặt tiền cược theo là được.

Thế nhưng… Biện pháp giành thắng lợi của cô không phải tất cả mọi người có thể bắt chước. Tô Hàn khôi phục biểu cảm hờ hững, như thể không nhận thấy gì cả.

Các người chơi cùng hướng gió nhất thời thở phào nhẹ nhõm. Chỉ sợ cô gái cao thủ này chú ý, không chịu mang. Chỉ cần người không chạy, mọi việc dễ thương lượng.

” 5, 5, 6, lớn!” người chia bài tuyên bố kết quả.

Nhất thời, vẻ mặt mấy người lộ ra vẻ vui mừng.

Mấy ván tiếp theo, Tô Hàn vô cùng ra sức, thua thiếu thắng nhiều, quả thực kéo theo không ít người kiếm được tiền.

Có người không kiềm chế nổi nhỏ giọng nhắc nhở, “Tại sao mỗi lần cô gái cao thủ chỉ đặt 5 chip? Đặt cược nhiều thì tiền thắng nhiều hơn mà.”

“Mặc kệ nó! Có thể thắng là được.”

“Dù sao cũng là một cô gái, nhát gan!? Nếu tôi có thực lực của cô ta, sớm hấp tấp đi kiếm tiền rồi!”

“Anh mặc kệ cô ta đặt mấy cái? Ngược lại người ta có thực lực, tổng số tiền cược nhất định có thể đến 15 triệu. Có thời gian rảnh rỗi này, chi bằng lo lắng nhiều hơn cho mình.”

“Cũng phải…”

Tô Hàn mắt điếc tai ngơ, tiếp tục đặt tiền cược theo ý mình.

Mà lúc này, bất ngờ yên lặng tới.

Đặt lớn, kết quả 2, 3, 3, mở nhỏ.

Đặt lớn, kết quả 6, 6, 6, mở ba con 6.

Đặt lớn, kết quả 1, 1, 3, mở nhỏ.

Đặt lớn, kết quả 2, 2, 3, mở nhỏ.

Đặt lớn, kết quả 1, 3, 3, mở nhỏ.

Thua liền 5 ván, mặt mấy người đặt tiền cược theo tái mét. Có mấy người môi trắng bệch, run lẩy bẩy, hình như không chịu nổi đả kích.

Tô Hàn thờ ơ, tiếp tục đặt lớn.

Ván thứ 6, 4, 4, 5, mở lớn.

Ván thứ 7, 4, 5, 6, mở lớn.

Ván thứ 8, 3, 3, 6, mở lớn.

Ván thứ 9, 2, 5, 6, mở lớn.

Ván thứ 10, 3, 4, 6, mở lớn.

Sau 10 ván, số tiền trong tay Tô Hàn không thay đổi, tổng kim ngạch tiền đặt cược tăng lên 500 nghìn, nhưng người đặt tiền cược theo chân cô lại lỗ to!

Không ai thành công đi theo, đánh cược 10 ván. Hoặc là thua sợ, sau khi lần thứ ba thất bại lập tức thu tay lại. Hoặc là bốn lần trước thua sạch tài chính, không cách nào xoay người, chỉ có thể hai mắt trợn tròn đứng nhìn.

Tô Hàn liếc mắt nhìn người chơi xung quanh, dùng tiếng nói không mặn không nhạt nói, “Chép bài tập cũng phải sao chép cho cẩn thận, không thấy tôi chia tài chính thành 25 phần à?”

Mọi người á khẩu không trả lời được.

Đặt tiền cược thắng mấy lần, cảm giác mình cũng có thực lực, bắt đầu tùy ý bóp méo phương thức đặt tiền cược. Bây giờ lại la ó, thua hơn nửa số tiền! Có mấy người thậm chí nhẵn túi.

Nhưng mà, bọn họ không cách nào trách móc Tô Hàn, bởi vì mọi cử động của Tô Hàn ở dưới mí mắt bọn họ. Người ta làm việc này không xảy ra chuyện, có trách thì trách bọn họ chỉ học da lông, không hiểu tinh túy.

Có vài người âm thầm ghét bỏ lá gan Tô Hàn không đủ lớn, lúc này không nhịn được lệ rơi đầy mặt — cái gì nhát gan? Người ta cố tình làm thế!

Tô Hàn vừa tiếp tục vui vẻ chơi game, một bên nghĩ thầm, loại xác suất này, tỷ lệ không phải một trăm phần trăm, xảy ra bất cứ khi nào. Cho nên anh nên chia tài chính thành 25 phần, đề phòng mọi tình huống.

Chỉ cần không gặp phải tình huống đặc biệt cực đoan, cô có thể thuận lợi còn sống. Thế nhưng những người khác, chia tài chính làm ba, bốn phần, chưa chắc chống đỡ nổi.

Về phương diện khác, mặc dù Tô Hàn có thể bình tĩnh quẹt số lượng, là bởi vì tài chính của cô đủ. Mặc dù chia làm 25 phần, một phần có 50 nghìn bối. Mà những người khác, số tiền quá ít, một ngày chia làm 20 phần rất khó đạt được tổng số tiền cược 1 triệu trong vòng một ngày.

Vì vậy, thất bại của bọn họ thực ra được dự đoán từ trước.

Có điều lại nói tiếp, vốn dĩ Tô Hàn nghĩ ra sách lược riêng cho bản thân mình. Những người khác không biết tình hình cụ thể và tỉ mỉ, cuống quít học theo, đương nhiên dễ dàng lật xe. Thời điểm cùng hướng gió, không ai hỏi thăm ý kiến của cô trước, Tô Hàn cũng lười nói cho những người này, bọn họ không giống nhau.

Số chip có tăng có giảm, có điều không thay đổi quá nhiều, có thể thấy được thao tác vô cùng ổn định. Chỉ là lúc này, không ai muốn bắt chước.

Nhìn bề ngoài, Tô Hàn dễ dàng có thể tăng cao tổng kim ngạch tiền đặt cược, kinh nghiệm thành công rất dễ phục chế. Nhưng trên thực tế, thử qua một lần thì sẽ biết, khi kết quả đi ngược với cái mình cược, trong lòng người đặt tiền cược thấp thỏm lo âu cỡ nào.

Có lẽ ngoại trừ bản thân Tô Hàn, không ai có thể kiên trì.

Suy nghĩ cẩn thận điểm này, đám người chơi còn lại nhao nhao tản ra, tìm con đường mưu sinh khác.

12 giờ trưa, trên tay Tô Hàn tổng cộng có 135 cái thẻ chip, tổng kim ngạch tiền đặt cược cao tới năm triệu!

Chỉ tiêu hoàn thành một phần ba, tài chính trên tay một lần nữa nhiều hơn, mọi thứ đều làm cho Tô Hàn không hiểu sao cảm thấy sung sướng.

Cô lững thững đi tới tầng ba tự lấy thức ăn, sung sướng ăn cơm.

**

Cùng lúc đó, sắc mặt Phó Hoằng Ngọc nhíu chặt, lần thứ hai lo lắng.

Ngày đầu tiên trong trò chơi, cô vay sòng bạc 200 nghìn bối. Bây giờ một ngày trôi qua, mắc nợ (cả vốn và lãi) 220 nghìn bối.

Sáng nay xác suất thiên phú có kích hoạt, nhưng không phải ngọc thạch cấp bậc trân quý. Sau khi mượn nợ, tổng cộng có 100 nghìn chip.

Nhưng mà cô vô cùng không có thiên phú đánh bạc, vận may không được tốt. Khi tổng số tiền đặt cược là 1,320,000 bối, cô thua sạch toàn bộ chip.

Phó Hoằng Ngọc mặt mày chán nản, trên trán không ngừng toát ra mồ hôi lạnh, liều mạng suy nghĩ đối sách, cảm thấy chính mình chẳng có đường để đi.

Tiếp tục vay tiền, ngày hôm nay có thể sống, nhưng chi tiêu tổng số tiền cược ngày mai 3 triệu chưa chắc đạt được. Huống chi ngày thứ 3 của trò chơi là ngày kiểm toán, không thể có mắc nợ!

Tính toán sơ qua, trong lòng Phó Hoằng Ngọc không kìm lòng nổi trào dâng cảm giác khủng hoảng — trừ phi ngày mai phát động tỷ lệ thiên phú, thu được ngọc thạch cấp bậc trân quý, bằng không cô nhất định sẽ bị loại!

Cô dĩ nhiên ký thác sự thắng bại vào vận may xa xôi mờ mịt… Phó Hoằng Ngọc cảm nhận sâu sắc rằng, cái gì gọi là cảm giác bất lực phát ra từ nội tâm.