Trò Chơi Luân Hồi

Chương 84: Câu Cá




Nằm vắt chân lên trán cả đêm suy nghĩ, thậm chí còn khiến Tiêu Ngữ và Hồng Điệp "mất ngủ" theo hắn, rốt cuộc Tiêu Lệ cũng tìm ra được một biện pháp miễn cưỡng có thể coi là hữu dụng, đó chính là "câu cá".

Sử dụng lôi điện sở dĩ hiệu suất không cao là bởi vì để có thể làm bất tỉnh một con Xích Vỹ Ngư thì lôi lực lượng truyền vào trong nước phải vô cùng lớn (vcl luôn ấy).

Làm như thế không những khiến Tiêu Lệ tiêu hao rất nhiều đấu khí so với tu vi Đấu Linh của hắn mà lại còn làm lũ Xích Vỹ Ngư xung quanh bắt đầu cảnh giác hơn.

Mà Xích Vỹ Ngư tốc độ cực kỳ nhanh, chỉ cần bọn chúng cảm nhận được nguy hiểm thì sẽ ngay lập tức đào tẩu mất dạng. Tiêu Lệ sẽ phải tìm đến một đoạn sông khác, hoặc là chờ đợi một thời gian để chúng quay trở lại.

Phiền phức như vậy là bởi vì Bạch Sa Giang rất rất là hiểm trở, ẩn nấp không ít ma thú mạnh mẽ, cũng không phải đoạn sông nào cũng có thể thuận lợi săn bắt Xích Vỹ Ngư được.

Thế nhưng nếu có thể lấy cần câu làm vật dẫn, trong khoảnh khắc ngắn ngủi liền sốc điện bất tỉnh một con Xích Vỹ Ngư rồi sau đó nhanh chóng kéo nó ra khỏi mặt nước thì với cái trí tuệ ít ỏi của lũ quái ngư, chúng sẽ hoàn toàn không hiểu chuyện gì xảy ra. Làm như vậy có thể giúp Tiêu Lệ tiết kiệm không ít thời gian và công sức.

.....................

Câu cá là một công việc cực kỳ đòi hỏi tính kiên nhẫn vốn là thứ tương đối xa xỉ với Tiêu Lệ. Rất may cho hắn là Xích Vỹ Ngư còn thiếu kiên nhẫn hơn cả hắn, chỉ cần nhìn thấy thịt tươi là ngay lập tức cả đám bu hết cả lại.

Giống như là FA lâu năm nhìn thấy gái đẹp rắc thính, không chút suy nghĩ liền lao tới thử vận may. Bất quá... lần nào cũng vậy... nếu không phải là thính độc thì cũng là bả mà thôi...

Thịt ma thú được Tiêu Lệ chọn lựa là của một loại tam giai Hoa Ban Báo có mùi thơm vô cùng hấp dẫn. Hơn nữa bên trong thịt có chứa một chút độc chất gây tê liệt sẽ không dễ dàng bị rửa trôi theo dòng nước.

Lưỡi câu là một viên Lôi Xung Đạn lv4 có lực sát thương không cao nhưng đặc tính gây tê liệt thì cực kỳ dữ dội. Nếu là được Đấu Giả có Lôi thuộc tính kích hoạt thì những tứ giai ma thú lót đáy như Xích Vỹ Ngư, chỉ cần giật một phát là sẽ lập tức chuyển sang trạng thái bơi ngửa, hoàn toàn mất hết ý thức.

Mấy ngày tiếp theo của Tiêu Lệ trôi qua rất nhàn nhã, lúc nào rảnh thì lại ra bờ sông ngồi câu cá. Đến khi cạn kiệt đấu khí lại mang chiến lợi phẩm về lều để cho chúng nữ chế biến thành những món ăn thơm ngon hảo hạng.

Xích Vỹ Ngư mặc dù hình dáng xấu xí thế nhưng chất thịt lại cực kỳ ngon, đặc biệt là phần đuôi màu đỏ chính là trân bảo hiếm thấy trên bàn tiệc, dù ăn bao nhiêu cũng không thấy ngán.

Lại phối hợp cùng một thịt thú rừng và rau quả hoang dại do chúng nữ đi xung quanh rèn luyện mang về, bữa ăn hàng ngày của nhóm người Tiêu Lệ phải nói là cực kỳ phong phú và hấp dẫn, không hề thua kém so với đồ ăn làm sẵn trong hệ thống.

Thức ăn trong hệ thống mặc dù rất ngon, thế nhưng giá tiền cũng không hề rẻ. Đặc biệt là nguyên liệu càng cao cấp thì giá tiền lại càng là một con số bất hợp lý. Có điều cũng vì vậy mới khiến Tiêu Lệ phát hiện được trong số chúng nữ có một vị đầu bếp tài ba.

Lý Nhược Lan bản thân vốn là cô nhi, từ nhỏ đã phải bán mình làm nô tỳ cho một tiểu gia tộc nọ. Bởi vì bẩm sinh có tài nấu nướng, nàng được đại phu nhân của gia tộc đó sủng ái trở thành thiếp thân nha hoàn của bà ta, được tu luyện đấu khí rồi trở thành một Đấu Giả.

Cuộc sống tươi đẹp đó kéo dài đến năm nàng haihai tuổi thì tuyên bố chấm dứt. Trong một lần cùng phu nhân đi du ngoạn, họ bị một bọn đạo tặc chặn đường giết người cướp của.

Đại phu nhân mặc dù có thực lực tứ tinh Đấu Sư thế nhưng trong số bọn cướp cũng có đến 3 tên Đấu Sư, hơn nữa người đông thế mạnh cuối cùng bọn họ vẫn không tránh khỏi một kiếp.

Tất cả nam nhân đều bị giết, đại phu nhân bị phong tỏa đấu khí cùng với một số các nô tỳ có chút tư sắc, trong đó có nàng, đều bị bọn chúng mang về làm đồ chơi.

Lý Nhược Lan là một nữ nhân bề ngoài mềm yếu nhưng bên trong rất kiên cường. Nàng lợi dụng trí tuệ của mình không những thành công câu dẫn một tên đầu lĩnh, thoát khỏi kiếp tình nô mà còn lợi dụng tài nguyên bọn chúng cướp được, không ngừng tu luyện, dựa vào thiên phú vào nỗ lực của mình âm thầm đột phá Đấu Sư.

Sau đó nàng lợi dụng thủ đoạn của mình, không chút dấu vết gây nên mâu thuẫn giữa 3 tên đầu lĩnh, khiến bọn chúng dùng đao kiếm nói chuyện với nhau.

Cuối cùng, khi bọn chúng gần như lưỡng bại câu thương, nàng bất ngờ xuất hiện cho mỗi tên một kiếm, tiễn chúng một đoạn xuống âm phủ.

Trả xong mối thù cho đại phu nhân của nàng, người đã bị bọn chúng làm nhục đến chết vài năm trước, Lý Nhược Lan mang theo những tỷ muội đồng cảm ngộ lang bạt khắp nơi, cuối cùng dừng chân ở Thanh Sơn Trấn gia nhập Lôi Xà Trại của Tiêu Lệ.

Trong thời gian này, Tiêu Lệ cũng sáng tạo ra một cái bẫy đặc biệt chuyên dùng đã bắt Hắc Vũ Ô Nha khi hắn vô tình phát hiện loài ma thú này cực kỳ thích ăn ấu thú của một loài tứ giai ma thú khác là Độc Nhãn Kim Kê.

Hắc Vũ Ô Nha là một loài ma thú ăn thịt cỡ lớn, hình dáng gần tương tự như quạ đen nhưng trên lông vũ của chúng ẩn hiện những đường vân mà nếu nhìn kỹ sẽ thấy đó là một bức tranh địa ngục.

Loài ma thú này cực kỳ hung ác và gian xảo, chúng thường chờ đợi các loài ma thú khác chiến đấu với nhau rồi cướp lấy còn mồi hoặc thậm chí là làm thịt luôn cả tên thợ săn xấu số.

Độc ác hơn nữa, chúng rất thích ăn ấu thú của các loài ma thú khác, đặc biệt là Độc Nhãn Kim Kê. Chúng thường chờ đợi mẫu thú rời khỏi tổ săn mồi rồi lẻn vào rồi xơi tái sạch sẽ những con non không chút khả năng chống cự.

Với thuộc tính hắc ám cũng khả năng kháng độc vô cùng mạnh mẽ, chúng thực sự là những tử thần tàn nhẫn nhất trong Đông bộ Ma Thú Sơn Mạch...