Trò Chơi Luân Hồi

Chương 81: Nhìn Trộm




Phía sau hậu sơn có một cái hồ khá lớn, lúc nhỏ Tiêu Ngọc vẫn thường ra đây bơi lội.

Bất quá hiện tạ,i nơi này đã được Tiêu Lệ cải tạo trở thành một cái hồ nước nóng lộ thiên, đồng thời cũng trở thành cấm địa của Tiêu gia. Ngoại trừ Tiêu Lệ và mấy nữ nhân của hắn không ai được phép tiến vào.

Cũng vì vậy, hắn mới biết được sắp có không ít mỹ nhân chuẩn bị đi tắm rửa.

Tiêu Lệ xưa nay chưa bao giờ tự nhận mình là chính nhân quân tử, thời cơ có một không hai như vậy hắn làm sao bỏ lỡ.

Tiêu Ngọc vừa rời khỏi phòng, Tiêu Lệ đã âm thầm vận dụng Âm Lôi Huyễn Bộ theo sát sau nàng, mục đích tất nhiên là... nhìn trộm.

Bên trong hồ nước nóng, chúng nữ sau một ngày mệt mỏi ai nấy đều cực kỳ thả lỏng, vừa tắm rửa vừa đùa giỡn khiến cho Tiêu Lệ nhìn không chớp mắt.

Tuyết Ny vóc người tốt nhất, bộ ngực đầy đặn căng tròn đến mức Tiêu Lệ dám chắc dù nàng nhìn xuống cũng không thấy được chân mình.

Nhược Lâm đ*o sư cũng không kém bao nhiêu. Mặc dù lúc ở khu tuyển sinh trông đã rất lớn rồi. Thế nhưng mãi cho đến hiện tại, khi nàng cởi áo ra, Tiêu Lệ mới biết đó là một cú lừa, chỉ nhìn sơ qua ngực của Nhược Lâm có lẽ cũng phải cỡ D là ít...

Mấy nữ nhân khác dáng người cũng rất tốt, chỗ nên lồi đều lồi, chỗ nên lõm đều lõm. Mặc dù nhan sắc các nàng vẫn kém một ít so với Tiêu Ngọc thế nhưng cũng có thế xem như mỹ nữ, ít nhất cũng sẽ không kém hơn mấy cô người mẫu chân dài ở kiếp trước của hắn.

Nhìn trộm từ xa đã không còn đủ thỏa mãn Tiêu Lệ, hắn âm thầm vận dụng thân pháp từ từ tiến lại gần. Âm Lôi Huyễn Bộ của Tiêu Lệ hiện tại đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh, cộng thêm thực lực bát tinh Đấu Linh của hắn, chúng nữ hoàn toàn không hề phát hiện ra có người đang nhìn trộm, vẫn vô tư đùa giỡn như những mỹ nhân ngư nghịch nước.

Đám bạn của Tiêu Ngọc hầu hết đều là sắc nữ, đùa giỡn với nhau cực kỳ lớn mật, khiến cho mấy quả đào tiên của các nàng cứ lắc lư trong làn nước mát, còn khiến cho một người nào đó đang ẩn nấp toàn thân nóng lên, vài bộ phận bắt đầu biểu tình.

_ Ngọc nhi, ta nói vì sao trong học viện các học trưởng theo đuổi ngươi đều bị ngó lơ, hóa ra là đã sớm có tình lang đẹp trai như vậy.... nhưng mà hắn thực lực như thế nào vậy? Lâm Nam dù sao cũng là thất tinh Đấu Giả, vậy mà bị hắn phất tay liền bất tỉnh...

Một nữ nhân khuôn mặt trái xoan cột tóc đuôi ngựa từ phía sau lẻn tới, tóm lấy hai ngọn thánh nữ phong của Tiêu Ngọc mạnh mẽ nắn bóp hỏi.

_ Hình như là... thất, bát tinh Đấu Linh gì đó, ta không nhớ rõ lắm.

Tiêu Ngọc như không có việc gì trả lời.

_ Ra là vậy bát tinh Đấu... CÁI GÌ??? Ngươi khẳng định là Đấu Linh? Vậy chẳng phải là còn lợi hại hơn Nhược Lâm đ*o sư à?

Thiếu nữ giật mình hỏi, Nhược Lâm năm nay 26 tuổi cũng chỉ mới là ngũ tinh Đại Đấu Sư mà thôi.

_ Ừm!! Hắn từ một năm trước đã là Đấu Linh rồi...

Tiêu Ngọc khẳng định trả lời.

_ Ngọc nhi, chúng ta là tỷ muội tốt mà phải không? Hay la... ngươi bảo Tiêu Lệ ca ca cũng thu chúng ta luôn đi...

Thiếu nữ cười đùa nói, chúng nữ phía sau cũng nhiệt tình hưởng ứng, chỉ có Nhược Lâm đ*o sư là mặt đỏ lên không nói gì.

Póc!

Một viên đá nhỏ rơi xuống nước tạo lên chút gợn sóng. Chúng nữ đều không hề chú ý chỉ có một người là ngoại lệ.

_ AI!!! Kẻ nào???

Nhược Lâm đ*o sư hét lớn. Lấy thực lực của nàng dù không nhận ra sự hiện diện của Tiêu Lệ thế nhưng vẫn cảm nhận được có điều gì đó không đúng quanh đây.

Tiêu Lệ nấp trong bụi cây thầm hô không ổn. Hắn khi nghe tiểu mỹ nữ kia đưa ra đề nghị như vậy thì cực kỳ bất ngờ nên mới sơ sẩy đá trúng một hòn đá văng xuống hồ. Bất quá... cẩn thận ngẫm lại... ý kiến đó cũng không tồi nha..

Trong khi Tiêu Lệ vẫn còn đang đắm chìm trong những ảo tưởng, một bóng người không biết từ lúc nào đã từ từ tiến về phía hắn...

Nhược Lâm đ*o sư từ trong Nạp Giới trên tay lấy ra cái áo choàng bằng lụa mỏng manh khoác tạm lên ngọc thể làm nổi bật lên những đường cong quyến rũ chết người của nàng.

Tiếp đó, nàng lại lấy ra một cây roi màu xanh lục. Đây chính là vũ khí yêu quý của nàng, gọi là Bích Xà Tiên được làm từ gân của ngũ giai mà thú Du Thủy Bích Hoa Xà.

Làm tốt chuẩn bị, Nhược Lâm đ*o sư bất ngờ vung roi lên công kích về phía một lùm cây gần đó.

Tiêu Lệ còn đang mải ngẩn ngơ ngắm nhìn cơ thể mỹ diệu hoàn hảo không tỳ vết của Nhược Lâm thì bất chợt nhìn thấy nàng công kích, hắn không kịp phản ứng liền bị trúng một đòn văng ra khỏi chỗ ẩn nấp.

Rất may là trên người Tiêu Lệ còn mặc một cái Thiên Tằm Bảo Giáp nên mới không bị thương. Thứ này vốn là nội giáp mặc bên trong y phục. Hơn nữa, nó được làm từ tơ của Thiên Tằm mặc vào rất thoải mái. Bởi vậy, Tiêu Lệ rất ít khi cởi ra.

_ Dâm tặc to gan, không biết nơi này là cấm địa của Tiêu gia hay sao, còn định lẻn vào tìm chết?

Chúng nữ nhìn thấy có kẻ rình trộm không những không sợ hãi, chỉ là nhanh chóng lấy khăn tắm che đi 1 vài bộ vị trọng yếu liền nhanh chóng tiến tới bao vây Tiêu Lệ, Tuyết Ny càng là cường hãn đứng ra lớn tiếng chất vấn hắn.

_ Ahaha hiểu nhầm, hiểu nhầm! Ta thấy ở đâu nhiều mỹ nữ như vậy, sợ có kẻ gian giở trò nên mới âm thầm nấp ở một bên cảnh giới, ai ngờ lại bị Nhược Lâm đ*o sư phát hiện. Hơn nữa... hơn nữa.... cấm địa này cũng không có cấm ta vào mà...

Tiêu Lệ thấy đã bại lộ vẫn không thèm chạy trốn, vội vàng tìm một lý do vụng về chống chế hành vi sắc lang của mình...