Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi

Chương 29: Cuộc nói chuyện trước lúc bình minh




“Mình vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ tân thủ [ngủ] và [tắm rửa]. Giờ giữ lại đó, chờ đăng nhập lần sau rồi làm.”

Hàn Phi có kế hoạch của riêng mình. So với nhiệm vụ ẩn cần tự mình kích hoạt mới hiển thị trên hệ thống, độ nguy hiểm của nhiệm vụ tân thủ vẫn tương đối thấp.

Sau khi đăng nhập vào game, hắn cần phải hoàn thành một nhiệm vụ rồi mới có thể thoát ra được. Không còn nhiệm vụ nào liên quan đến NPC Mạnh Thi nữa, Hàn Phi phải để dành nhiệm vụ tân thủ cho những trường hợp khẩn cấp xảy ra.

Liếc sang đồng hồ điện tử trên tường, hiện tại đã là 3:58 sáng. Bầu trời bên ngoài khu chung cư vẫn tối đen như mực, dường như mặt trời trong thế giới này chưa từng mọc lên vậy.

“Đã đến lúc phải rời đi rồi! Nếu thần kinh mình lúc nào cũng căng thẳng như vậy, đoán chừng sớm muộn gì cũng phát điên.” Sau khi trải qua nỗi sợ hãi sâu sắc nhất, Hàn Phi mới biết cuộc sống yên tĩnh ngày thường của bản thân là tốt đẹp đến nhường nào. Trò chơi [Cuộc Sống Hoàn Hảo] style Địa ngục này đã mang đến cho hắn một đôi mắt có khả năng nhận ra vẻ đẹp và tình yêu trong cuộc sống.

Trong khi vừa chuẩn bị nhấn nút Quit game trên giao diện thuộc tính, hắn chợt phát hiện có một chat room bỗng sáng lên giữa hàng trăm chat room mang màu xám xịt và không thể truy cập được từ trước đó.

Giữa một danh sách hàng loạt các chat room yên lặng đến vô hồn, Chat room số 444 đang le lói một quầng sáng rạng rỡ, hoàn toàn khác biệt với những cái còn lại.

"Vào được không nhỉ?” Hàn Phi quay đầu liếc nhìn đồng hồ điện tử trên tường, đã 3:59 sáng. Ngay khoảnh khắc giao thời giữa đêm tối và bình mình, 1 trong 999 Chat rooms đã phát sinh sự thay đổi.

Đưa tay bấm vào phòng chat số 444, giọng nói lạnh lùng của hệ thống chợt vang lên từ sâu trong não hắn.

“Bạn có muốn gia nhập vào Chat room số 444 không?”

“Có.”

“Bạn có muốn truy cập ẩn danh hay không?”

"Chọn Ẩn danh.” Dĩ nhiên là không phải đắn đo, Hàn Phi chọn ngay option Ẩn danh. Đùa nhau à, ở một nơi đầy ma quỷ và bọn biến thái như thế này, chuyện bị tiết lộ ID là vô cùng nguy hiểm đấy.

Gia nhập Chat room bằng một ID nặc danh, Hàn Phi chờ tầm mấy giây nhưng chẳng có ai lên tiếng trong phòng chat này.

Do dự một lúc, hắn nhấn gửi tin nhắn đầu tiên: “Có ai ở đây không?”

Hoàng Doanh (Tài khoản closed-beta số 0999): Trùi! Còn có người online lúc 4:00 sáng thế này à? Người anh em, cơ thể cậu mọc gan đầy người hả?

Mọc gan đầy người ư? Tưởng tượng thử hình ảnh như vậy, Hàn Phi đợt nhiên nổi hết cả da gà. Hắn không rõ người kia nói vậy là có hàm ý sâu xa gì hay không.

Vừa để moi thêm tin tức và đồng thời không tự tiết lộ bản thân mình, Hàn Phi phải hết sức thận trọng trong từng câu chữ.

Việc kẻ này dám thẳng thắn chọn hiển thị ID cá nhân đã chứng minh một việc, gã có tiền vốn để dám làm thế. Có lẽ đây là một tay chơi già dặn rồi.

Hoặc cũng có một khả năng khác, đó là tên này sử dụng một loại item nào đó có chức năng thay đổi ID của bản thân, tạo ra một cái tên giả.

Hoàng Doanh (Tài khoản closed-beta số 0999): Bạn ơi, bạn vẫn còn đó chứ? Gan lớn như vậy, hiện tại bạn lên level mấy rồi?

Chưa gì mà đã hỏi level người khác ư? Hàn Phi nhíu mày, sau đó nhắn tin trả lời.

User ẩn danh: Còn bạn thì sao?

Hắn không tiết lộ bất cứ thông tin gì, còn đá ngược câu hỏi lại cho đối phương. Mặc kệ tên kia có nói dối hay không, chỉ cần gã đó trả lời bằng một con số chính xác, Hàn Phi lập tức có thể hiểu rõ đại khái thế giới bên ngoài nhờ vào thông tin này.

Đây là kỹ thuật trò chuyện, đồng nghĩa như một cuộc chiến tâm lý giữa những kẻ cao tay!

Hàn Phi tập trung trăm phần trăm cuộc hội thoại này, nhìn chằm chằm vào Chat room. Đây là lần đầu tiên hắn gặp những người chơi khác trong trò game địa ngục này.

Nếu người bên kia có thể sống sót trong cái trò chết tiệt hiện tại, thậm chí còn có thể gửi tin nhắn tán gẫu với giọng điệu thoải mái như vậy, chắc hẳn gã ta đã phải trải qua rất nhiều chuyện.

Hoàng Doanh (Tài khoản closed-beta số 0999): Tôi tham gia dự án closed-beta với tư cách là một giảng viên ngành y. Tôi mới được level 14 thôi. Vì phải đi làm ở bệnh việc lúc ban ngày, tôi chỉ có thể chơi game vào ban đêm, thế nên level không được cao cho lắm, không dám so sánh với vị hoàng đế nhiều gan như bạn đâu...

Đọc tin nhắn của Hoàng Doanh, Hàn Phi bắt đầu suy tư. Hắn chỉ hỏi về level nhưng thậm chí đối phương còn khai báo cả nghề nghiệp, thời gian biểu sinh hoạt và khung giờ chơi game của gã nữa.

“Chẳng lẽ kẻ này muốn sử dụng hàng loạt thông tin để làm mình bối rối ư? Đáng lý ra, gã phải biết rõ lý do mà mình chỉ hỏi mỗi level thôi chứ? Vốn dĩ, mình muốn xác định mức độ đe dọa của gã đối với mình, nhưng người này lại khéo léo sử dụng cả đống tin tức để nói nhăng nói cuội cho qua chuyện.”

User ẩn danh: Level 14 à? Vậy tính ra, bạn lên level cũng nhanh đấy! Bạn thường up level bằng cách nào vậy?

Hàn Phi không tin người kia chịu tiết lộ phương pháp up level. Ấy vậy mà, diễn biến tiếp theo lại làm hắn cảm thấy thật khó hiểu. Không phải chờ quá lâu, Hoàng Doanh lập tức gửi tin nhắn trả lời.

Hoàng Doanh (Tài khoản closed-beta số 0999): Bởi vì tôi là bác sĩ trong cuộc sống thực nên vô game là tôi đã đi thẳng đến bệnh viện rồi xin làm một bác sĩ thực tập luôn. Sau đó, cứ hoàn thành các nhiệm vụ học tập hàng ngày nè, giúp mấy người bác sĩ khác làm một vài việc vặt vãnh nè, tuần tra khu phòng bệnh vào ca đêm nè, rồi tiện thể cưa cẩm luôn em y tá cấp dưới nữa... Nói chung, cứ tới lui nhiêu đó là tôi lên được level 14 đấy. Trò chơi này thực sự khiến bao người chìm đắm vào đấy! Không hề có những vấn đề nhức não trong cuộc sống thực, trò chơi này mang lại cho mọi người một cảm giác hạnh phúc trong việc kiểm soát cuộc sống của mình và tạo dựng tương lai.

Đọc xong mẩu tin của Hoàng Doanh, chân mày của Hàn Phi càng nhíu sâu hơn: “Đây chính là khí phách của cao thủ thượng thừa ư? Nơi như bệnh viện chắc chắn nguy hiểm hơn khu dân cư bình thường rất nhiều. Thế mà gã này còn dám đi tuần tra khu phòng bệnh vào ban đêm? Rồi còn giúp mấy người bác sĩ khác làm mấy việc lặt vặt nữa à?”

Bất chợt, từng hình ảnh liên quan đến các thương vụ mua bán nội tạng người, phòng phẫu thuật và nhiều cảnh tượng khủng khiếp và đẫm máu dần dần hiện ra trong trí tưởng tượng của Hàn Phi. Tất cả áo khoác trắng của các bác sĩ đều bị nhuộm đỏ. Và trong số đó, Hoàng Doanh sẽ đẩy một một chiếc xe chứa đầy nội tạng tươi đi trong hành lang bệnh viện vào đêm khuya.

Hoàng Doanh (Tài khoản closed-beta số 0999): Không hề có một gameplay cố định trong trò này. Tôi là dạng chơi game để giải trí, còn bạn thì sao? Bạn chọn lựa một kiểu sống thế nào trong thế giới này?

Nhìn chằm chằm vào tin nhắn trong Chat room, Hàn Phi không biết phải trả lời như thế nào. Hắn cũng chẳng biết mình đã "phải" chọn một cuộc sống quái đản đến nhường nào; vì cho đến bây giờ, hắn còn chưa bước ra khỏi chung cư nữa mà.

Hàn Phi không biết gì về thế giới bên ngoài khu chung cư, nhưng hắn cũng không muốn đối phương nhận ra điểm yếu của mình.

Nếu đối phương biết về sự tồn tại của hắn và sau đó xác định rằng hắn cực kỳ yếu, rất có thể gã ta sẽ định vị hắn như một con mồi. Suy cho cùng, đây là một thế giới tựa như âm phủ, nơi lệ quỷ hoành hành và chỉ có thể sống sót bằng cái luật mạnh được yếu thua!

User ẩn danh: Tôi cũng là một người chơi theo hướng giải trí mà thôi. Tôi thỉnh thoảng đi ăn cơm ở nhà hàng xóm, ngồi xem TV trong nhà với một nhóm bạn, rãnh rỗi hơn thì tìm bọn trẻ trong khu cư xá để chơi trốn tìm.

Hoàng Doanh (Tài khoản closed-beta số 0999): Chà! Thật đáng để ghen tị quá nha! Chơi game chung với cả nhóm bạn thì vui cực đấy!

User ẩn danh: Chính xác, cảm giác đó thích lắm!

Hoàng Doanh (Tài khoản closed-beta số 0999): Trong tương lai, chúng ta có thể dùng chức năng [Hảo hữu] để add friend lẫn nhau. Thời gian chơi game của tôi và bạn đều là ban đêm, thế cũng tiện đấy. Hiện tại, có rất nhiều người tham gia test trò này nhưng mục đích chủ yếu chính là tìm hiểu sâu hơn về gameplay, vô hình chung lại bỏ quên định hướng ban đầu của trò này.

User ẩn danh: Tìm hiểu sâu hơn về gameplay ư?

Hoàng Doanh (Tài khoản closed-beta số 0999): Tôi cũng chỉ nghe mọi người đồn đãi mà thôi, rằng game này được thiết kế dựa trên nền tảng về nhân tính đấy. Game designer ví von nhân tính cũng như một tảng băng trôi trên biển. Và dĩ nhiên, góc băng được ánh mặt trời chiếu sáng chỉ là một phần nhỏ mà thôi, còn một mảng cực lớn của tảng băng nhân tính kia thực ra là đang chìm khuất dưới tận đáy đại dương lạnh giá, sâu thẳm.