Trò Chơi Hệ Chữa Trị Của Tôi

Chương 111: Nhật ký của chủ nhà




“Ngươi chơi số 0000 – Hãy chú ý! Bạn đã kích hoạt kỹ năng Hồi Hồn, thành công tiễn du hồn về cơ thể.

Điểm ác ý: -1.”

Nghe được nhắc nhở của Hệ thống, Hàn Phi hoàn toàn buông lỏng. Hắn nhìn thoáng qua giao diện trò chơi, hiện tại điểm ác ý đã giảm 1.

Hắn tạm thời vẫn chưa tìm ra công dụng của thuộc tính này. Nhưng dựa theo hiểu biết của hắn với thuộc tính mị lực, điểm thuộc tính âm cũng chưa chắc đã là chuyện xấu.

Dù sao đây là một trò chơi cõi âm, không thể cứ sử dụng quy tắc của dương gian được.

“Hàn Phi, vừa rồi người đó đã xảy ra chuyện gì vậy? Bà rất cảm động trước những gì cậu ấy nói, nhưng tại sao sau đó lại muốn vào nhà vệ sinh?” Mạnh Thi có chút khó hiểu.

“Cháu cũng không biết, chắc anh ta có biện pháp rời khỏi đây.” Hàn Phi sờ cằm của mình: “Nhưng mình không ngờ anh ta lại coi Từ Cầm như mẹ của mình; chắc là do người bình thường liên tục gặp kích thích như vậy, nên sản sinh ảo giác.”

Dựa vào thái độ có trách nhiệm này, Hàn Phi nghĩ mình nên đi gặp Hoàng Doanh trong thực tế sau khi thoát game. Hắn có ấn tượng rất tốt với ông anh này.

“Vậy cậu ta đặt những vật này trên bàn là có ý gì?” Mạnh Thi cầm vật phẩm trên bàn lên nhìn.

Lúc Hoàng Doanh rời đi, dường như là vì cảm ơn Mạnh Thi nên gã lấy hết vật có giá trị trong hòm item ra tặng, từ đó cũng có thể nhìn ra ông anh này quả là một người có tình cảm.

Hàn Phi lần lượt chạm vào vật phẩm trên bàn, mượn hệ thống tiến hành giám định.

Hoàng Doanh là một Gamer chơi game để giải trí, đa phần vật phẩm để lại đều là thứ vô dụng, có bánh ngọt tự tay làm, có các loại đồ chơi, có một bao hạt giống hoa...

Xem qua một lần, Hàn Phi bèn phát hiện 2 thứ có thể phát huy được tác dụng gì đó, gồm một bản tóm tắt các kỹ năng cơ bản của bác sĩ phẫu thuật và một bộ dụng cụ phẫu thuật.

Các kỹ năng trong [Cuộc Sống Hoàn Hảo] không thể học tập trực tiếp, chẳng hạn như bản tóm tắt các kỹ năng cơ bản của bác sĩ phẫu thuật mà Hoàng Doanh lưu lại. Người chơi muốn nắm giữ năng lực trong đó, cần phải tìm hiểu học tập, sau đó không ngừng áp dụng vào thực tiễn thì mới có thể phát động kỹ năng.

Muốn tăng cấp kỹ năng thì cần điểm kỹ năng. Đương nhiên, còn có một phương pháp ngu đần chính là không ngừng luyện tập, dựa vào độ thuần thục để gia tăng. Tuy nhiên, muốn tăng level kỹ năng cần độ thuần thục nhiều đến mức khủng khiếp.

“Giờ mình chỉ có 3 kỹ năng chủ động: Kỹ năng diễn xuất cao cấp, Kỹ năng nấu nướng cấp thấp, còn có Chạm vào bí mật ẩn sâu tận linh hồn cấp thấp. Cứ có cảm giác sách kỹ năng trong thế giới tầng sâu vô cùng hiếm, sau này mình có thể thông qua phương pháp này thu được lượng lớn kỹ năng ở dương gian, để những kỹ năng này toả sáng rực rỡ ở cõi âm.”

Hàn Phi thu quyển sách kia và dụng cụ giải phẫu ngoại khoa vào ô vật phẩm, sau đó cầm theo vài món đồ chơi. Lúc rời khỏi nhà của Mạnh Thi, hắn còn lấy thêm bao hạt giống.

“Không biết hoa ở dương gian có thể nở ở cõi âm hay không nữa?”

Rời khỏi nhà của Mạnh Thi, Hàn Phi đi gặp Khóc một lần, đưa cho nó một vài món đồ chơi ở dương gian. Đứa bé kia giờ đã không còn quá ghét Hàn Phi nữa.

Trở lại căn hộ ma ám số 1044, Hàn Phi không làm phiền bạn cùng phòng. Hắn ngồi trên ghế sa lon, xem xét tỉ mỉ giao diện trò chơi: “Hai kỹ năng Chiêu Hồn và Hồi Hồn quả thực khủng khiếp, lẽ nào đây chính là kỹ năng dành riêng cho chủ sở hữu hộp đen sao?”

Nghiên cứu hết bảng kỹ năng, Hàn Phi phát hiện nhiệm vụ Nghề nghiệp ẩn mà trước kia mình kích hoạt cũng đã hoàn thành. Hệ thống dường như đã tính toàn bộ kẻ ngoại lai mà Từ Cầm giết lên người của hắn.

Giờ Hàn Phi cũng coi là chứng kiến những cảnh tượng hoành tráng rồi, lúc đầu hắn cũng không để ý. Nhưng khi chứng kiến đặc tính của Nghề nghiệp nào đó trong phạm vi Nghề nghiệp ẩn, hắn không thể giữ được bình tĩnh được nữa.

“Người chơi số 0000 – Hãy chú ý! Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ Nghề nghiệp ẩn Đồ Tể Lúc Nửa Đêm! Từ level 10 trở đi, bạn có thể đi đến Ngõ Súc Sinh để nhận lấy nghề nghiệp này.

Đồ Tể Lúc Nửa Đêm (Nghề nghiệp ẩn): Năng lực chuyên biệt – [Chưa mở khóa].

Đặc tính nghề nghiệp: Kháng loại vật phẩm cắt gọt bị nguyền rủa: +30”

Hàn Phi từng thu được chúc phúc của Gương Thần ở tầng 7, có sức đề kháng chống lại những vật phẩm gương bị nguyền rủa. Lúc đó, điều mà hắn rất hy vọng là có thể thu được năng lực đề kháng với những vật phẩm cắt gọt bị nguyền rủa.

“Giẫm nát giày sắt, tìm không thấy; vậy mà không tốn sức đã lấy được!”

Vật phẩm bị nguyền rủa sẽ tiếp tục gây hại cho chủ nhân của nó, nhưng đồng thời cũng có thể tạo thành tổn thương cho oán niệm và lệ quỷ!

“Giờ khi mình cầm dao ăn của Từ Cầm cũng sẽ bị nguyền rủa trong dao ăn ảnh hưởng. Sau khi mình trở thành Đồ Tể Lúc Nửa Đêm, không chừng sẽ có thể sử dụng dao ăn của cô ấy trong thời gian dài.”

Mượn đồ của người khác cũng không phải chuyện gì to tát; Hàn Phi nheo mắt lại, từ giờ khắc này hắn bắt đầu chuẩn bị tìm kiếm con dao thuộc về mình.

Sau khi kiểm tra xong phần giao diện thuộc tính, đang định lấy bản tóm tắt các kỹ năng cơ bản của bác sĩ phẫu thuật, Hàn Phi đột nhiên phát hiện một vật phẩm mình lấy được trước đó đã thay đổi.

Khi hoàn thành nhiệm vụ tân thủ [Tắm] trong căn hộ ma ám, hắn từng thu được một quyển nhật ký của chủ nhà. Lúc trước, quyển nhật ký chỉ là một quyển sổ đen rất bình thường, bên trong trống trơn, không có chữ nào; nhưng giờ hắn lại phát hiện bìa của quyển nhật ký biến thành màu đỏ như máu.

“Dường như sau khi mình trở thành người quản lý, quyển nhật ký mới xuất hiện biến hóa.”

Hàn Phi lấy quyển nhật ký màu máu ra, mở trang thứ nhất; mùi máu tanh tưởi bèn xộc thẳng vào mũi hắn.

Quyển nhật ký bị hỏng nặng, bị xé rất nhiều trang, vài tờ còn sót lại cũng không có đánh dấu ngày tháng, chỉ viết vài câu linh tinh.

Trong này, phần lớn đều là một vài đánh giá đối với hàng xóm trong toà chung cư. Thứ khiến cho Hàn Phi cảm thấy bất ngờ chính là, ngoại trừ các bạn hàng xóm ở tòa chung cư Block 1 ra, hắn còn trông thấy vài trang ghi chép tin tức về các hộ gia đình ở tòa chung cư Block 2.

Ứng viên cho vị trí quản lý căn chung cư Block 2: Khúc Vân.

“Đôi vợ chồng ban ngày êm đẹp, ân ân ái ái, buổi tối lại sẽ trở thành dã thú. Có lẽ về bản chất thì người cũng chẳng khác gì dã thú cả, chẳng qua con người càng giảo hoạt hơn. Vào ban ngày, chúng sẽ ngụy trang bản thân, dùng lời nói dối để may vá đạo đức và văn minh thành quần áo. Bọn chúng coi bộ quần áo này là da người.”

“Đôi vợ chồng trong căn hộ số 2044 vào ban ngày thì vô cùng yêu thương nhau, nhưng đến nửa đêm sẽ luôn có tiếng kêu la thảm thiết truyền ra từ trong hộ của bọn họ. Rạng sáng ngày đó, người vợ vẫn luôn đoan trang, xinh đẹp thường ngày lại mặc chiếc áo ngủ bị xé rách, mình đầy vết thương trốn ra khỏi nhà. Cô ta kêu khóc giữa hành lang. Dường như cô ấy bị người nào đó đuổi kịp, dường như cô bị ngã gãy chân, sau đó bị lôi về nhà. Từ đó về sau, cô ta cũng không đi ra khỏi căn hộ của mình nữa.”

Ứng viên cho vị trí quản lý căn chung cư Block 2: Âm Khuyển.

“Con chó hoang có thể ẩn mình trong bóng tối kia dường như có trí tuệ không thua kém con người. Trông tựa như nó là một trong những hộ gia đình đầu tiên của cư xá Hạnh Phúc.”

“Trên người của nó mang theo một loại nguyền rủa mà mình chưa từng thấy bao giờ, mình rất tò mò không biết nó hình thành như thế nào?”

Nội dung trong nhật ký rất ngắn, nét chữ cũng khá nguệch ngoạc, nhiều chỗ không rõ ràng, Hàn Phi chỉ có thể tự suy đoán.

“Quả thực có một người phụ nữ thương tích đầy mình trong căn hộ số 2044 tại tòa chung cư Block 2. Trước đó, cô ta đã lôi kẻ ngoại lai vào trong căn hộ. Trong nhật ký của chủ nhà, Khúc Vân xem như là một trong những ứng cử viên cho chức vụ quản lý của căn chung cư Block 2. Xem ra, mình cần phải đi tiếp xúc với đối phương.”

Hàn Phi là quản lý chung cư hiện tại. Hắn nghĩ mình nên nói chuyện đàng hoàng cùng cư dân trong toà chung cư Block 2. Mọi người nên cùng cố gắng để làm cho cư xá Hạnh Phúc có được hạnh phúc thật sự.