Trò Chơi Đối Kháng

Chương 74: C74: Tôi bị cảm




Trước khi trời sáng, Lý Hàn Phong bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại di động.

Sau khi mở mắt ra, mãn nguyện nhìn Chu Lẫm đang ôm chặt mình, Lý Hàn Phong nở nụ cười hàu lòng, cúi đầu hôn nhẹ một cái ở môi Chu Lẫm.

Lý Hàn Phong vốn định cúp điện thoại, nhưng vừa thấy là Jason gọi tới, lập tức nhận ra đã xảy ra chuyện quan trọng.

“Nói!” Lý Hàn Phong cầm điện thoại, hạ giọng nghiêm túc nói.

Không đánh thức Chu Lẫm, Lý Hàn Phong mặc quần áo vào, vẻ mặt ngưng trọng rời khỏi biệt thự.

Lý Hàn Phong đang lái xe một mình, sắc mặt u ám, toàn thân toát ra khí tức vô cùng đáng sợ.

Trong danh sách đấu giá chợ đen 'Underground' thật sự có tên của Chu Lẫm trong danh sách! Chuyện gì xảy ra vậy?

Lý Hàn Phong cho xe chạy với tốc độ cao nhất. Từng là ông chủ của chợ đen 'Underground', Lý Hàn Phong biết rất rõ những người xuất hiện trong danh sách đấu giá sẽ trở thành món hàng đấu giá trong các cuộc giao dịch khiêu dâm của những gã đàn ông bi3n thái.

Nhưng Chu Lẫm không phải là tài sản của 'Underground' vào lúc này.

Trừ khi ông chủ 'Underground' có ý định c**ng bức Chu Lẫm.


"Cậu hãy phái người ưu tú nhất của mình đến bảo vệ con trai của Chu Hồng. Nếu cậu ấy xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, tôi sẽ lấy mạng của Triệu Tú Trạch." Lý Hàn Phong lạnh lùng cúp điện thoại.

Ở trong ổ chăn, Lý Hàn Vũ còn đang trong cơn buồn ngủ, cầm điện thoại cúp máy, ngáp một cái, lật người ôm gối có ảnh của Triệu Tú Anh tiếp tục ngủ.

Tích! Tích! Tích

Lấy mạng của Triệu Tú Anh...

Bùm! Lý Hàn Vũ đột nhiên từ trên giường nhảy dựng lên. Trong đầu cứ lặp đi lặp lại câu nói của anh hai.

Có vẻ như anh ấy đã đề cập đến mạng A Tú của mình, này tuyệt đối là một vấn đề siêu nghiêm trọng.

Thật vất vả mới nhớ được nguyên văn cây nói của Lý Hàn Phong, Lý Hàn Vũ dường như không còn bình tĩnh, không quan tâm đ ến phần thân trên, hắn nhanh chóng chạy đến đại sảnh kêu to: "Tập hợp! Họp mặt!"

Lý Hàn Phong không có ý định chủ động tấn công, bởi vì 'Underground' là một bộ phận quan trọng của Thượng Nguyệt Bang, nó không chỉ mang lại nguồn thu khổng lồ cho Thượng Nguyệt Bang mà còn kiềm chế nhiều quan chức chính trị cấp cao.

Không giống như Hoàng Ngụy, nếu trong Thượng Nguyệt Bang có người giở trò, hắn không thể không cố kỵ Lý Cửu.

Mặc dù bản thân hắn đã bị cách chức ông chủ của 'Underground' vì một năm trước vi phạm một mệnh lệnh tầm thường của Lý Cừu, nhưng đó là vì sự quản lý ngày càng tồi tệ của 'Underground'.

Phương hướng vốn đã kinh tởm, nên Lý Hàn Phong không quan tâm. Đối với hắn mà nói, rời khỏi đó mới là điều làm hắn thoải mái nhất.

Ngoại trừ Lý Cừu, Lý Hàn Phong đối với Thượng Nguyệt Bang có sự uy hiếp nhất, vì vậy Lý Hàn Phong không phải lo lắng rằng mình sẽ không thể kiểm soát được tên trùm 'Underground' vừa nhậm chức cách đây vài ngày.

Nhưng nỗi bất an trong lòng đã nói với Lý Hàn Phong rằng mọi thứ không bao giờ có thể đơn giản như vậy.

Trời sáng, Chu Lẫm híp mắt buồn ngủ nhìn khoảng không bên cạnh, ngây người nửa ngày mới ngồi dậy ngáp một cái. Đau đớn trên người gần như đã khỏi hẳn.

Dì Trương đã làm xong bữa sáng, Chu Lẫm tắm rửa xong liền ngồi xuống bàn.

Khi trong lòng Chu Lẫm đang định âm thầm sắp xếp lịch trình ngày hôm nay thì Lý Hàn Phong gọi điện đến, Chu Lẫm đợi 30 giây rồi mới chậm rãi nhấc máy.


Ngay sau khi cuộc gọi được kết nối, một giọng nói có thể đóng băng từ đầu bên kia của điện thoại.

"Nếu lần sau sau ba hồi chuông điện thoại cậu mà không nhấc máy, tôi sẽ cho cậu đẹp mặt."

“Thực sự xin lỗi, gần đây thính giác của tôi không được tốt lắm, anh làm ơn nói to hơn được không?” Chu Lẫm nghiêng đầu kẹp điện thoại, tiếp tục cắt trứng luộc trên đ ĩa, giọng điệu tùy ý cùng lười biếng.

“Tin hay không hiện tại tôi có thể đánh cậu ngay bây giờ.” Lý Hàn Phong cười nhẹ, không còn sự phẫn nộ trên giọng.

"Tôi không tin! Có năng lực liền chứng minh cho lão tử xem thử!" Chu Lẫm trực tiếp khiêu khích, trong lòng thầm nghĩ, có năng lực anh bò ra từ điện thoại cho tôi xem.

Chu Lẫm không tin rằng Lý Hàn Phong, người luôn bận rộn công việc chỉ vì muốn giáo huấn cậu mà lặn lội chạy tới đây.

“Cậu không tin cũng không sao.” Lý Hàn Phong cười lạnh nói, “Mở cửa ra tôi sẽ chứng minh cho cậu xem.”

“Anh có ý gì?” Chu Lẫm vội vàng nhảy dựng lên, quả trứng luộc đáng thương bị Chu Lẫm vô tình ném xuống đất, ngay sau đó, tim của Chu Lẫm đập loạn xạ.

“Tôi đang ở cửa, ra mở cửa cho tôi!” Lý Hàn Phong cúp điện thoại sau khi nói xong, Chu Lẫm liền nghe thấy tiếng chuông cửa.

Nhất thời, Chu Lẫm mồ hôi lạnh.

"Dì Trương! Đừng mở..." Chu Lẫm còn chưa kịp kêu, đã nghe thấy tiếng cửa bị đẩy ra rồi đóng lại.


Tiêu đời rồi, Chu Lẫm nghĩ.

"Lý tiên sinh thật khách sáo, mới sáng sớm đã đến gặp thiếu gia, còn mang theo nhiều đồ như vậy. Chuyện này làm người hầu như tôi không biết nên giấu mặt vào đâu?" Dì Trương cho rằng tối hôm qua Lý Hàn Phong đã rời đi, vì thế gương mặt tươi cười nhu hòa đưa Lý Phong tới nhà bếp mà Chu Lẫm đang ăn sáng, "Thiếu gia, Lý tiên sinh tới thăm."

Chu Lẫm nhìn chằm chằm Lý Hàn Phong có chút bất an, nhưng không có đáp lại, thật ra trong lòng không ngừng lẩm bẩm, mình có thể rút lại lời nói trên điện thoại được không?

Lý Hàn Phong cười như không cười nhìn Chu Lẫm, thấy vẻ bất an lóe lên trong mắt Chu Lẫm, khóe miệng vừa lòng nhếch lên.

Dì Trương nhìn hai người đang đối mắt với nhau một cách kỳ lạ, liền rút lui với vẻ mặt khó hiểu nhìn những thứ mà Lý Hàn Phong đã mua.

“Muốn tôi làm sao để chứng minh?” Lý Hàn Phong tà mị cười, đi đến gần Chu Lẫm, “Với thể lực của cậu, thương thế của cậu hẳn đã khỏi đi."

"Không! Anh không được đụng vào tôi." Chu Lẫm vội vàng đưa một tay chặn chính mình với Lệ Hàn Phong, vắt óc suy nghĩ, "Tôi... Tôi... Tôi bị cảm! Sẽ lây bệnh cho anh!"

Lý Hàn Phong "………………"

Chu Lẫm "……………………"