Chu Lẫm chuẩn bị đến gặp Diệp Văn Sâm.
Bởi vì Intoxicated được quản lý bởi Kiều Tiến, cho nên rất nhiều lúc, Diệp Văn Sâm chỉ sinh hoạt khi cuộc sống về đêm bắt đầu, thời điểm lưu lượng khách đông nhất, Diệp Văn Sâm mới ghé qua Intoxicated nhìn xem.
Chu Lẫm biết rằng lúc này, Diệp Văn Sâm hẳn là đang ngủ bù.
Trên thực tế, Chu Lẫm không muốn nói cho ai biết chuyện gì đã xảy ra giữa cậu và Lý Hàn Phong, bởi vì trong tiềm thức, cậu nghĩ đó là một điều sỉ nhục.
Nhưng cậu thật sự cần một ai đó giúp cậu giải tỏa cảm xúc mối quan hệ này. Chu Lẫm cũng không dám đem những chuyện này nói cho Cố Phi biết.
Khi khuôn mặt mê hoặc đó hiện lên trong đầu, Chu Lẫm lúc nào cũng muốn phát điên.
Cậu ghét Lý Hàn Phong, nhưng cậu càng ghét chính bản thân mình đã phát sinh quan hệ với hắn hết lần này đến lần khác.
Chu Lẫm có những nguyên tắc riêng của mình, nhưng hiện giờ cậu lại đi ngược lại với chúng.
Chu Lẫm đang lái xe vòng quanh thành phố V, cân nhắc xem có nên đề nghị Diệp Văn Sâm đưa ra ý kiến hay không, lại trong lúc vô ý phát hiện ra rằng một chiếc xe van màu đen luôn theo dõi cậu.
Chu Lẫm luôn biết mình đang bị theo dõi, nhưng trực giác lúc này mách bảo, những người theo dõi cậu lần này khác hẳn lúc trước.
Chu Lẫm bắt đầu lái xe vòng quanh thành phố V, cố gắng thoát khỏi chiếc xe đang bám đuôi phía sau.
Những người theo dõi Chu Lẫm dường như phát hiện bị bại lộ, hình thức bám theo càng trở nên cao điệu, thậm chí còn bắt đầu rút ngắn khoảng cách với chiếc Porsche của Chu Lẫm.
Chu Lẫm dường như nhớ ra cái gì, nhanh chóng gọi điện thoại cho Cố Phi, sau khi xác nhận Quý Phi không sao cả, Chu Lẫm mới thở phào nhẹ nhõm.
Chu Lẫm không nói cho Cố Phi biết tình hình hiện tại của mình, cậu chỉ để Cố Phi tới Intoxicated ở lại vài ngày.
Xe của Chu Lẫm chạy như bay trên đường cao tốc, tốc độ của xe phía sau cũng không kém.
Trên đường cao tốc có rất ít xe cộ, Chu Lẫm cơ hồ chỉ thấy vài chiếc xe.
Chiếc xe màu đen phía sau dường như lại tăng tốc, ngay sau đó nó gần như đuổi kịp xe của Chu Lẫm.
Chu Lẫm muốn thấy rõ hình dáng người trong chiếc xe, đem tốc độ dần dần giảm, nhưng đối mặt với cậu chính là họng súng tối đen.
Chu Lẫm giật mình, lúc đó cậu mới nhận ra mục đích của người trong xe không phải chỉ để theo dõi mình. Mà là để bắt cóc cậu hoặc là giết cậu. Nếu là giết cậu, vậy thì mục đích chắc chắn không phải bí mật trên người cậu.
Súng vẫn luôn chĩa vào Chu Lẫm, và Chu Lẫm đương nhiên tin rằng những người này không có can đảm đang ở ban ngày ban mặt mà dám tùy tiện nổ súng.
Đối mặt với họng súng, Chu Lẫm không thể không tăng tốc với xe bên cạnh.
Chu Lẫm biết rất rõ, chỉ cần đến nơi không có máy quay, chính mình sẽ gặp nguy hiểm.
Chu Lẫm cắn răng, đột ngột bẻ lái, khiến thân xe tông vào xe bên cạnh, khi chiếc xe kia còn đang bị chấn động dữ dội do cú va chạm, Chu Lẫm nhanh chóng đạp ga, bỏ lại xe phía sau.
Người đàn ông trong xe đang chuẩn bị đuổi theo, thì điện thoại đúng lúc lại reo.
"Cậu ta từ chỗ Lý Hàn Phong ra sao?"
"Dạ vâng."
"Ngay lập tức dừng nhiệm vụ của thủ hạ lại, đến chợ đen 'Underground' để bán thông tin về cậu ta. Và mang chuyện này thông báo cho mọi thành viên vip của 'Underground', đặc biệt là Lý Hàn Phong"
"Đã hiểu, đại thiếu gia. Thuộc hạ lập tức đi làm."
——————————————————————————————
Khi Chu Lẫm chắc chắn rằng mình đã thoát khỏi xe theo dõi, cậu mới tự tin lái xe đến một quán bar nhỏ.
Quán bar mới mở và không quá gần trung tâm thành phố nên Chu Lẫm không lo có ai biết mình.
Bởi vì không phải buổi tối, cho nên trong quán không có mấy người.
Chu Lẫm ngồi ở quầy bar, tùy tiện gọi một ly cocktail bình thường, rồi bắt đầu suy nghĩ về mọi chuyện đã xảy ra vừa nãy.
Theo lời của Lý Hàn Phong, bây giờ chỉ có Thượng Nguyệt Bang và người đã mất tích là Hoàng Ngụy mới có thể biết thân phận của cậu, và các tổ chức khác dường như không có bất kỳ biện pháp nào.
Đổng Thắng Lôi gần đây đang huy động tiền để trả nợ cho vay nặng lãi của Hoàng Ngụy, vì vậy Chu Lẫm chắc chắn rằng Đổng Thắng Lôi không dám dùng bản thân để trả nợ vào lúc này.
Mặc dù Đổng Vũ Trịnh đối với cậu thập phần cố kỵ, nhưng một khi đã mất đi quyền lực và quyền thế thì đối với cậu căn bản không tạo thành uy hiếp.
Chu Lẫm suy nghĩ kỹ càng, cảm thấy nếu Lý Hàn Phong động thủ, có chút không cần thiết.
Chẳng lẽ là người của Thượng Nguyệt Bang?
Chu Lẫm cúi đầu cười lạnh, quả nhiên, Lý Cừu không thể chỉ phái một Lý Hàn Phong, sau một thời gian dài như vậy, ông ta sớm không còn kiên nhẫn.
Tuy nhiên, Lý Hàn Phong sẽ đi ngược lại mệnh lệnh của Lý Cửu, điều mà Chu Lẫm không bao giờ ngờ tới. Với tác phong tùy tâm sở dục của Lý Hàn Phong sớm muộn cũng bị Thượng Nguyệt Bang trừng phạt.
Như vậy là tốt nhất, Chu Lẫm nắm chặt nắm tay, không cần cậu phải ra tay trả thù.
Nhưng Lý Hàn Phong lưu lại cậu chỉ bởi vì đây là một trò chơi thú vị?
Chu Lẫm cầm ly lên uống một hơi cạn sạch.
Đệt! Điều này có liên quan gì đến cậu đâu.
Chu Lẫm nằm trên bàn hoa mắt chóng mặt, trong miệng lẩm bẩm chửi bới, Lý Hàn Phong chết tiệt.
Số lượng người trong quán dần dần tăng lên, Đổng Thắng Lôi chưa bao giờ nghĩ rằng Chu Lẫm sẽ đến thăm hắn ở quán bar mới mở của mình.
Trực giác đầu tiên của Đổng Thắng Lôi là Chu Lẫm đến đây để phá.
Nhưng sau khi nghĩ lại, Chu Lẫm hẳn là không biết quán bar này là của ai.
Chỉ sau khi Đổng Thắng Lôi đến gần Chu Lẫm, hắn mới nhận ra rằng Chu Lẫm đã say một cách vô thức. Vẻ mặt lo lắng ngay lập tức được thay bằng một nụ cười gian.
“Lấy cho tôi một ly rượu.” Đổng Thắng Lôi nói.
“Vâng, ông chủ!” Người phục vụ ở quầy rượu lập tức lấy một cốc.
Đổng Thắng Lôi lấy trong túi ra một cái chai nhỏ, đổ ra một viên thuốc rồi lặng lẽ bỏ vào trong rượu.
Người phục vụ ở quầy bar nhìn thấy như không thấy, tiếp tục pha đồ uống một cách vô cảm.