Trò Chơi Đối Kháng

Chương 179: C179: Cứ nghĩ hắn đã ôn nhu




Edit: Kazuo96

Lý Hàn Uy vui vẻ nói về cách sử dụng từng món đồ chơi tình d*c trên giường, thậm chí còn thêm mắm thêm muối với Cố Phi rằng chúng sẽ được sử dụng như thế nào trên người cậu, khi Lý Hàn Uy nói xong món đồ chơi cuối cùng, trên mặt Cố Phi đã không còn huyết sắc nào.

Thân thể tiếp xúc với không khí vô lực như lá rụng trong gió, Cố Phi cắn chặt môi, nước mắt sợ hãi dâng đầy trong mắt. Cậu chưa bao giờ kiên cường như Chu Lẫm, cậu yếu ớt, phải dưới sự bảo vệ của Chu Lẫm mới duy trì sự khiêm tốn của mình, khi bị đánh một cú đả kích thật lớn, cậu sẽ không chút do dự mà bị hạ gục.

"Mới có thế mà đã khóc." Lý Hàn Uy cười, cúi người li3m nước mắt trên lông mi Cố Phi, "Trò chơi còn chưa bắt đầu, không bằng sử dụng tiểu d*ng v*t khởi động một chút đi, sau đó đổi thành kích thước lớn hơn?"

Cố Phi theo bản năng muốn khép hai chân lại, nhưng hai bên chân mềm mại bị dây thừng trói chặt, chỉ có thể vặn vẹo một chút.

Lý Hàn Uy nắm cằm Cố Phi, ngón tay cái cọ xát đôi môi của cậu, cười xấu xa nói, "Nói, từ nay về sau vĩnh viễn nghe lời tôi."

Cố Phi khẽ nức nở, bởi vì sợ hãi hồi lâu mà không nói lời nào, nhưng trong mắt Lý Hàn Uy lại xem như đang khiêu khích hắn, "Cậu thật sự cho rằng tôi không dám làm gì cậu?" Lý Hàn Uy tức giận cầm lấy d*ng v*t trên giường đặt trước tiểu huy3t Cố Phi, Cố Phi cả kinh, vội vàng nói: "Không! Tôi... Từ nay về sau tôi sẽ nghe lời anh, tất cả... đều sẽ nghe lời anh!"

Lúc này Lý Hàn Uy mới hài lòng thu tay lại, lại ngồi xuống bên cạnh Cố Phi.

"Nếu như ban đầu cậu ngoan ngoãn như vậy thì không phải tốt sao?" Lý Hàn Uy cười, một tay vuốt v e cổ của Cố Phi.


"Tôi...tôi đã làm sai cái gì? Tôi xin lỗi... anh không được sao? Làm ơn...hãy để tôi đi!" Cố Phi vừa run vừa khóc nói.

Bộ dáng Cố Phi khóc lóc rất đáng thương, giống như có ma lực gì đó, Lý Hàn Uy nhìn đến mê mẩn, hắn vô thức đưa mặt lại gần.

"Đáng lẽ cậu không nên để tôi có cơ hội nếm thử món ngon này của cậu, đều là lỗi của cậu." Hai tay Lý Hàn Uy ôm mặt Cố Phi, dùng nụ hôn kiêu ngạo và bá đạo bắt đầu tham lam đòi hỏi, đầu lưỡi liên tục tấn công khiến Cố Phi cũng không có cách nào phản kháng.

"Hừm....Thật sự rất ngon." Lý Hàn Uy hôn xuống phía dưới, nhẹ nhàng trêu chọc từng tấc da thịt của Cố Phi. Thật ra Lý Hàn Uy không có ý định chơi BDSM với thân thể Cố Phi, những món đồ chơi đó chỉ là hắn muốn dùng để hù dọa Cố Phi mà thôi, hắn biết cậu dễ ​​bị tổn thương, cho nên muốn dùng cách này để khiến cậu nghe lời mình.

Mặc dù rất đê tiện, nhưng để có được cậu, Lý Hàn Uy hoàn toàn không quan tâm đ ến điều đó.

Khi Lý Hàn Uy cởi bỏ sợi dây đang trói hai chân của cậu, Cố Phi tưởng Lý Hàn Uy đã tha cho mình, vừa định thở phào nhẹ nhõm, liền nhìn thấy Lý Hàn Uy nhấc hai chân của cậu lên, nhìn chăm chú vào bộ phận xấu hổ kia.

Lý Hàn Uy không c ởi quần áo, hiển nhiên mục đích của hắn không phải muốn cọ xát thân thể Cố Phi.

"Anh... Anh định làm gì?" Trong lòng Cố Phi tràn ngập xấu hổ cùng phẫn nộ, bị ánh mắt dâm loạn của Lý Hàn Uy nhìn đến như vậy, cậu chỉ cảm thấy bản thân đang bị sỉ nhục đến cực điểm.


"Chỗ đó của cậu đẹp thật đấy, nhìn sạch sẽ hơn những người đàn ông khác, tôi hận không thể tiến vào cảm thụ một chút." Lý Hàn Uy đê tiện nói, Cố Phi nắm chặt tay, không biết Lý Hàn Uy muốn làm gì.

"Nghe này, từ nay về sau nơi này chỉ được phép cho Lý Hàn Uy tôi đụng vào, nếu như cậu dám cùng nam nữ khác nảy sinh quan hệ, tôi nhất định giết người đó." Lý Hàn Uy nói xong liền cười quỷ dị, "Vì đây là lãnh thổ của tôi, tốt xấu cũng phải lưu lại một cái ký hiệu, hay là cậu muốn tôi khắc tên lên?"

Cố Phi nghe xong lời này, hoàn toàn bị dọa cho choáng váng, sững sờ nhìn Lý Hàn Uy, cậu sợ chỗ đó sau khi khắc xong, chính mình cũng đau đến chết.

"Ha ha... " Lý Hàn Uy cười to, "Xem cậu bị dọa sợ đến như thế nào kìa, sao tôi có thể khắc lên cậu được." Nói xong, hắn từ trong túi lấy ra một con dấu màu đỏ, trên đó khắc một chữ 'Uy', "Tôi đặc biệt chuẩn bị cho cậu con dấu này, chỉ cần ở chỗ này ấn nhẹ một cái, dấu ấn này sẽ theo cậu cả đời. Tôi nói trước với cậu, cho dù cậu dùng bất luận phương pháp gì, nó đều không bao giờ xóa bỏ được."

Hai chân Cố Phi bắt đầu giãy giụa, khắc dấu của Lý Hàn Uy lên địa phương riêng tư nhất, kia Lý Hàn Uy chẳng phải muốn sỉ nhục cậu chi đến chết sao? Mỗi lần đi tắm đều sẽ nhớ đến bản thân bị Lý Hàn Uy đoạt lấy, những ký ức muốn quên đi sẽ mãi lưu lại không phai.

"Tôi đã hứa sẽ nghe lời anh, vì cái gì lại còn hành hạ tôi?" Cố Phi liều mạng co người lại, nhưng hai chân vẫn bị Lý Hàn Uy khống chế.

"Cậu thực hiện lời hứa với tôi khi nào? Cậu cho rằng tôi không biết cậu đang suy nghĩ cái gì, nhân nhượng một đoạn thời gian muốn tôi thả cậu đi, sau đó nhân lúc tôi trở về Mỹ liền bắt đầu lên kế hoạch trả thù. Ha hả, cậu nghĩ tôi là tên ngốc ư." Lý Hàn Uy cười quỷ dị nói xong, đem con dấu ấn lên điểm trước ngực Cố Phi, cuối cùng hài lòng li3m khóe miệng, "Thật sự rất đẹp a."


Lý Hàn Uy đột nhiên xuống giường, trực tiếp đặt điện thoại di động lên bàn trước giường, sau đó quay đầu cười nham hiểm nói: "Khi tôi trở về Mỹ, khẳng định cậu sẽ trốn tránh tôi, để tôi chụp cho cậu bức ảnh đang cao trào dưới thân tôi, để khi nào nhớ cậu lại lấy ra hồi tưởng."

Lý Hàn Uy nói xong, hắn ta c ởi quần áo của mình ra trước mặt Cố Phi, động tác của hắn rất chậm, như thể rất thích biểu cảm của Cố Phi thấp thóp lo âu nhìn chằm chằm vào hắn.

"Thân thể này của tôi đủ đáp ứng cậu chưa?" Lý Hàn Uy tự hào khoe ra thân thể cường tráng vạm vỡ trước mắt Cố Phi. Cố Phi liều mạng kẹp chặt hai chân, nhưng vẫn bị Lý Hàn Uy kéo ra, kẹp hai bên hông của hắn.

(Truyện chỉ đăng trên Wattpad và TYT)

.........................................

Vuốt v e người đang ngất đi nằm trong lòng mình, Lý Hàn Uy nở một nụ cười vô cùng thỏa mãn, siết chặt vòng tay, nhẹ nhàng đem đầu Cố Phi áp vào ngực mình.

Mặc dù hết lần này đến lần khác điên cuồng đòi hỏi cậu, nhưng Lý Hàn Uy vẫn cảm thấy không thể thỏa mãn, mỗi một biểu hiện mà Cố Phi thể hiện dưới thân hắn đều là một loại ma lực đối với Lý Hàn Uy, chưa từng có ai hấp dẫn hắn nhiều đến như vậy, khiến hắn bỏ ra tất cả để chinh phục.

"Tiểu bảo bối, tôi sẽ không bao giờ để em đi nữa." Lý Hàn Uy thì thào, cúi đầu hôn lên vầng trán đầy mồ hôi của Cố Phi.

Nằm một lúc, Cố Phi tỉnh lại, thân thể khẽ nhúc nhích, Lý Hàn Uy cũng mở mắt ra.

Lý Hàn Uy có thể nghe thấy rõ ràng tiếng khóc nức nở của Cố Phi, hai vai cũng run rẩy từng đợt.


"Sao vậy? Có phải còn đau không?" Giọng nói của Lý Hàn Uy dịu dàng đến không ngờ.

"Làm sao thì anh có thể buông tha cho tôi..." Thanh âm của Cố Phi rất thấp, một trận gió mưa lúc nãy cơ hồ lấy đi toàn bộ khí lực của cậu.

Lý Hàn Uy đột nhiên lật người, lại đem Cố Phi đè ở dưới thân, trên mặt lộ ra vẻ không cam lòng, "Rốt cuộc tôi kém tên Chu Lẫm kia ở điểm nào, cậu vì sao si mê hắn ta như vậy, đối với tôi ngay cả cười một cái cũng giống như lấy mạng."

Cố Phi muốn thoát khỏi tầm mắt của Lý Hàn Uy, nhưng Lý Hàn Uy lại nắm lấy cổ cậu, mặc dù hắn không sử dụng bất kỳ lực nào, nhưng điều đó vẫn khiến người yếu ớt lúc này như Cố Phi cảm thấy khó chịu.

"Nói đi! Tôi thua kém hắn ở điểm nào?!" Lý Hàn Uy gầm nhẹ.

"Lẫm... Lẫm, cậu ấy sẽ không bao giờ... sẽ không bao giờ đối xử với tôi như vậy. Anh sẽ không bao giờ... không bao giờ... dịu dàng như cậu ấy đối với tôi." Cố Phi khó thở, gian nan nói.

Bàn tay đang bóp cổ Cố Phi của Lý Hàn Uy đột nhiên cứng lại, nhìn người dưới thân tái nhợt vô lực với khuôn mặt đầy nước mắt, trong lòng hắn chấn động.

Chính mình bị sao vậy? Rõ ràng vẫn luôn muốn hòa giải với người đàn ông này, để cậu một lần nữa nhận thức lại bản thân hắn, mặc dù biết rằng người đàn ông này coi trọng phẩm giá hơn bất cứ điều gì khác, hắn vẫn làm rất nhiều điều tàn nhẫn với cậu.

Rõ ràng hắn chỉ muốn đối xử ôn nhu với cậu mà thôi...