Edit: Kazuo
"Bảo bối, vừa rồi em đi đây vậy?" Lý Hàn Phong cười như không cười nhìn Chu Lẫm đang đi tới, trên gương mặt nghiêm nghị lộ ra một tia nguy hiểm khó nhận thấy.
Chu Lẫm tùy ý nói: "Đi vệ sinh a!"
"Còn trước thì sao?"
"Thì nói chuyện phiếm a!"
"Nói chuyện với ai?"
Bị Lý Hàn Phong nhìn chằm chằm, Chu Lẫm dựng đứng hết lông tơ, nuốt nước miếng, "...Quên... quên rồi."
Lý Hàn Phong đến gần Chu Lẫm, híp mắt thành một cái khe, khẽ cười, dùng âm thanh trầm thấp chỉ hai người nghe thấy: "Lúc trở về tôi sẽ hảo hảo giúp em nhớ lại."
Lý Hàn Phong đặc biệt nhấn mạnh từ "hảo hảo", Chu Lẫm nghe mà thấy lạnh cả sống lưng, nhưng cậu cũng ý thức được việc cậu ở cùng Cố Phi bị tên này thấy được.
Hắn lại bắt đầu ghen.
Lý Hàn Phong quay người tiếp tục nói chuyện với người khác, Chu Lẫm đi theo phía sau lẩm bẩm nói: "Đồ nhỏ mọn."
Đáng buồn thay, những lời này bị Lý Hàn Phong nghe thấy.
"Bảo bối, đi vệ sinh với tôi một chút." Lý Hàn Phong xoay người nói, Chu Lẫm vừa định từ chối, liền thấy trên mặt Lý Hàn Phong nở một nụ cười nguy hiểm.
Cuối cùng, ở trong nhà vệ sinh, Chu Lẫm bị Lý Hàn Phong áp vào tường, đáp xuống một trận hôn kinh thiên động địa, thiếu chút nữa khiến cậu ngạt thở mà ngất đi. Kết quả, Lý Hàn Phong một thân tinh thần phấn chấn ra khỏi nhà vệ sinh, còn Chu Lẫm thì dùng nước lạnh rửa miệng, ý đồ muốn loại bỏ toàn bộ vết đỏ sưng bất thường trên môi, mặc dù dấu vết vẫn không nhìn thấy rõ, nhưng nó đủ để một người sỉ diện như Chu Lẫm không dám nghênh ngang trước mặt người khác.
Khi Lý Hàn Phong trở lại bữa tiễ, liền nhìn thấy Cố Thâm Mục, lúc này Cố Thâm Mục đang tiếp đón từng vị khách một, trên mặt lộ ra nụ cười hòa nhã, rất có lễ độ, mỗi một cử chỉ đều toát khí chấp quí tộc khiến người khác kính nể. Lý Hàn Phong cười lạnh, Cố Thâm Mục thậm chí không thừa hưởng một nửa năng lực và khí chất của Cố Bắc Thanh.
Cố Thâm Mục xoay người đi về phía Lý Hàn Phong, khách sáo vài câu sau, Chu Lẫm che miệng lảo đảo đi về hướng bên này, Cố Thâm Mộc vừa nhìn thấy Chu Lẫm, hai mắt sáng lên, sau đó khó hiểu nhìn Chu Lẫm che miệng, Chu Lẫm chỉ trả lời qua loa là đang đau răng.
Theo như những gì Lý Hàn Phong nói, lúc buổi tiệc bắt đầu Chu Lẫm sẽ không bao giờ rời khỏi tầm mắt của hắn, mặc dù vô cùng bất mãn, nhưng khi nghĩ đến sự cứng cỏi của Lý Hàn Phong khi ở một trạng thái nào đó, Chu Lẫm chỉ có thể tạm thời cúi đầu.
Khi bữa tiệc sắp bắt đầu, Chu Lẫm nhận được một cuộc gọi, Lý Hàn Phong đứng trong bữa tiệc từ xa nhìn Chu Lẫm nói chuyện điện thoại, hắn có thể thấy thần sắc Chu Lẫm đột nhiên kinh ngạc. Thấy sắc mặt Chu Lẫm thay đổi, Lý Hàn Phong có chút lo lắng, vừa định đi tới hỏi, một người đàn ông xa lạ đột nhiên đi tới trước mặt Lý Hàn Phong, tự xưng là quản gia của Cố Bắc Thanh, truyền đạt mệnh lệnh của Cố Bắc Thanh, muốn mời Lý Hàn Phong vào bên trong trò chuyện riêng.
Lý Hàn Phong tỏ vê đồng ý, hắn bảo quản gia đợi một lúc rồi quay người đi về phía Chu Lẫm, Chu Lẫm cúp điện thoại, trên mặt vẫn còn treo sự kinh ngạc, dường như có một chút vui mừng không thể nhịn được.
Mãi cho đến khi Lý Hàn Phong đứng ở trước mặt cậu, Chu Lẫm mới chợt tỉnh, lấy lại bình tĩnh, nhưng bởi vì ngụy trang không tốt, cậu vẫn để cho Lý Hàn Phong nhìn thấy sự bất thường.
Lý Hàn Phong còn chưa kịp hỏi, Chu Lẫm đã lập tức nói: "Tôi đi ra ngoài hít thở một chút, nơi này ngột ngạt quá."
Lý Hàn Phong không có ngăn cản Chu Lẫm, vốn định đi cùng Sở Liệt, nhưng nghĩ đến lời mời của Cố Bắc Thanh, Lý Hàn Phong định sau khi trở về sẽ dò hỏi, lại nhìn thấy sắc mặt của không gióng đã xảy ra chuyện xấu, nghĩ đến đây, Lý Hàn Phong liền công đạo với Jason, phái mấy người đi theo Chu Lẫm, còn mình thì quay đầu đi theo quản gia Cố Bắc Thanh đi vào đại sảnh.
Chu Lẫm đột nhiên nhớ tới lời Cố Thâm Mục nói qua điện thoại, đừng để ai theo dõi.
Chu Lẫm biết Lý Hàn Phong nhất định sẽ bí mật phái người âm thầm bảo vệ mình, cho nên xoay người đi về phía khu nhân viên, theo như Cố Thâm Mục nói qua điện thoại, ở cuối đoạn đường không chỉ thoát khỏi đám vệ sĩ, mà còn có thể thấy hắn ta.
Quả nhiên, lối đi dành cho nhân viên này dẫn thẳng đến một cánh cửa ẩn của khách sạn, ngoài cửa, Cố Thâm Mục đang ngồi trên một chiếc ô tô ở đối diện chờ cậu.
Chu Lẫm không suy nghĩ gì lên xe, Cố Thâm Mục lập tức nhấn ga lái về phía biệt thự của mình.
Xe đi được nửa đường, Chu Lẫm rốt cuộc không chịu nổi nữa, "Mục ca, chuyện anh nói là thật sao? Mẹ của tôi thật sự còn sống sao?"
Cố Thâm Mục chắc chắn trả lời: "Làm sao Mục ca có thể lừa dối cậu? Chờ tới lúc đến biệt thự nhìn thấy mẹ, sẽ biết chuyện này có rất nhiều khúc mắc, chờ lát nữa tôi sẽ cho cậu biết sau."
Chu Lẫm dừng một chút, sau đó nghi hoặc hỏi: "Nhưng tại sao Mục ca lại không để cho tôi nói cho Lý Hàn Phong, mà muốn tôi lén lút trốn đi cùng?"
"Ban ngày tôi mời cậu tới biệt thự của tôi, không phải cậu không nhớ tới thái độ của Lý Hàn Phong lúc đó chứ, hắn đối với tôi có chút thành kiến."
Chu Lẫm ngẫm nghĩ, quả nhiên nếu nói cho Lý Hàn Phong biết, lấy tính cách của Lý Hàn Phong, nhất định sẽ cho rằng Mục ca đang âm mưu gì đó. Điều quan trọng nhất bây giờ là gặp lại mẹ, các chuyện khác tạm thời không để ý.
Biệt thự của Cố Thâm Mục ở ngoại thành, cách địa điểm tổ chức tiệc sinh nhật của Cố Bắc Thanh rất xa, chờ lúc tới nô đã qua gần nửa tiếng, sau khi vào biệt thự, Cố Thâm Mục muốn Chu Lẫm ngồi xuống uống một cốc trà nghỉ ngơi một chút, nhưng Chu Lẫm nóng lòng muốn gặp mẹ mình, Cố Thâm Mục không còn cách nào khác đành phải đưa Chu Lẫm vào một căn phòng.
Trong phòng, một người phụ nữ đang nằm trên giường, trên mu bàn tay còn đang truyền dịch, Chu Lẫm vội vàng bước tới, nhìn khuôn mặt quen thuộc này, Chu Lẫm kinh ngạc không nói nên lời, quỳ xuống nắm lấy tay người phụ nữ đó thật chặt.
"Thật tốt quá! Thật là tốt quá!" Chu Lẫm kích động nói, nước mắt như muốn trào ra, hóa ra cậu không cô độc, hóa ra cậu không phải là cô nhi.
Cố Thâm Mộc đi đến phía sau Chu Lẫm, nhẹ nhàng đặt tay lên vai Chu Lẫm, "Tôi cũng tình cờ ở một bệnh viện nhỏ nhìn thấy thím Chu, tôi vẫn luôn cố gắng chữa bệnh cho thím, vốn định thím Chu tỉnh lại mới nói cho cậu biết, bất quá..."
"Không sao, Mục ca, tôi không biết nên cảm tạ anh như thế nào."
Cố Thâm Mục đứng ở phía sau Chu Lẫm, nhìn thấy âm mưu của mình đang đi đúng hướng, liền nở nụ cười thành công, sau đó ngồi ở bên cạnh cậu, giống như đang an ủi cậu, nhẹ nhàng ôm lấy bả vai của Chu Lẫm, Chu Lẫm chỉ ngây ngốc nhìn mẹ mình trên giường, đối với động tác của Cố Thâm Mục cũng không có phản ứng gì.
Thấy Chu Lẫm không chống cự, trong lòng Cố Thâm Mục cảm thấy hạnh phúc, hắn kéo Chu Lẫm lại gần mình hơn, thuật lại những lời thoại mà hắn đã chuẩn bị trước.
Một người tiến đến báo cáo với Jason, hắn theo dõi một thời gian dài, mới phát hiện ra Chu Lẫm mà hắn đi theo chỉ là giả mạo, ăn mặc giống Chu Lẫm. Jason nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề, ngay lập tức báo cáo với Lý Hàn Phong, bởi vì hắn biết việc Lý Hàn Phong xem Chu Lẫm quan trọng hơn nhiều so với cuộc trò chuyện riêng với Cố Bắc Thanh.
Cố Bắc Thanh ngồi đối diện, biết Chu Lẫm mất tích, Lý Hàn Phong chỉ hơi nhíu mày, hướng Cố Bắc Thanh xin lỗi, lập tức vội vàng đi ra ngoài.
Trải qua cuộc trò chuyện với Lý Hàn Phong, Cố Bắc Thanh vô cùng ngưỡng mộ trí thông minh và khí chất lãnh đạo của Lý Hàn Phong, không giống như Lý Cừu, Lý Hàn Phong là một người đàn ông thực sự xuất sắc, Cố Bắc Thanh thậm chí còn cảm thấy năng lực của Lý Hàn Phong còn vượt trội so với con trai trưởng của ông, Cố Thâm Mục.
Sau khi rời khách sạn, Jason ngay lập tức tường thuật lại mọi chuyện, Lý Hàn Phong liền xúc động muốn giết người, rõ ràng là Chu Lẫm cố tình tránh né đám vệ sĩ rời khỏi.
Nhưng tại sao?
Lý Hàn Phong tìm không ra manh mối, đột nhiên nhớ tới lời nói ban ngày Cố Thâm Mục ở quán cà phê, hắn bước nhanh đi tới đại sảnh, quả nhiên phát hiện không thấy bóng dáng của Cố Thâm Mục đâu, lúc dò hỏi mới phát hiện Cố Thâm Mục đã trở về nhà.
Lý Hàn Phong gọi cho Chu Lẫm, vốn nghĩ là sau khi Chu Lẫm rời khỏi sẽ tắt điện thoại, không nghĩ tới điện thoại vẫn kết nối được, nhưng người nhận lại là Cố Thâm Mục.
"Chu Lẫm đâu?" Đôi mắt khát máu của Lý Hàn Phong âm trầm, thanh âm trầm thấp lạnh lùng.
Cố Thâm Mục ở đầu bên kia cười nhạt, "Lý Hàn Phong, ngươi quên ta đã nói gì với ngươi sao? Đương nhiên hiện tại Tiểu Lẫm đang ở trên giường của ta."