Trò Chơi Đối Kháng

Chương 154: C154: Trúng kế




Edit: Kazuo

Chu Lẫm mang theo Lý Hàn Phong đến suối nước nóng, chuyện này dẫn đến việc bên ngoài một quán suối nước nóng nhỏ nhoi đầy vệ sĩ, trong đó thuộc hạ của Lý Hàn Phong chiếm hơn phân nửa. Đây rõ ràng là đang nói cho Cố Thâm Mục biết không nên hành động thiếu suy nghĩ, hơn nữa có được tín nhiệm của Chu Lẫm không có nghĩa là Lý Hàn Phong sẽ buông lỏng cảnh giác.

Trong hồ nước nóng to lớn chỉ có Cố Thâm Mục, Chu Lẫm và Lý Hàn Phong, Lý Hàn Phong ngâm nửa người trong suối nước nóng, hai cánh tay cường tráng giang ra hai bên bờ hồ, một chiếc khăn màu be được khoác lên vai, hai mắt nhắm nghiền, như thể đang chợp mắt.

Chu Lẫm hiển nhiên đã quen với sự tồn tại của Lý Hàn Phong, cho nên mặc dù có một pho tượng lạnh lùng dựa vào bên cạnh, cậu vẫn có thể bình tĩnh trò chuyện với Cố Thâm Mục, nhiệt tình không kém gì lúc chỉ có hai người hôm qua. Tuy nhiên, Cố Thâm Mục lại vô cùng khó xử, đối mặt với bài diễn thuyết nồng nhiệt của Chu Lẫm, hắn cũng chỉ im lặng mỉm cười gật đầu, thỉnh thoảng nhìn qua Lý Hàn Phong đang ngủ, những lời muốn nói với Chu Lẫm đều phải nuốt trở lại vào trong.

Sự trầm mặc của Lý Hàn Phong giống như một quả bom hẹn giờ đối với Cố Thâm Mục, nhiệt độ của suối nước nóng tựa hồ đã nguội đi rất nhiều, khóe miệng Cố Thâm Mục hơi cong lên, hắn không tin Lý Hàn Phong sẽ cứ im lặng như vậy.

"Tiểu Liệt!" Cố Thâm Mục đột nhiên cắt ngang lời Chu Lẫm, thân thiết nói: "Cậu có thể kỳ lưng cho Mục ca không?"

Mặc dù cách một màn hơi nước trắng xóa, nhưng Cố Thâm Mục vẫn có thể nhìn thấy sự thay đổi nhỏ trên gương mặt Lý Hàn Phong, Cố Thâm Mục tin chắc Chu Lẫm sẽ nghe lời mình, bởi vì buổi tắm nước nóng hôm qua, Cố Thâm cũng đã kỳ lưng cho Chu Lẫm.

“Được a!” Chu Lẫm không chút do dự đồng ý, đứng dậy đi về phía Cố Thâm Mục, nhưng cậu vừa mới ở trong nước bước một bước, Lý Hàn Phong đã nắm lấy tay cậu từ phía sau, dùng sức kéo Chu Lẫm, đem cậu mạnh mẽ ôm vào trong lồng ngực, sau đó vòng tay qua người Chu Lẫm, trong lúc Chu Lẫm giãy giụa, đôi môi mỏng của hắn đã tiến đến bên tai Chu Lẫm, trầm giọng uy hiếp: “Có tin hay không, tôi ở trước mặt nam nhân này thao em." Nói xong, bàn tay ở trong nước chuyển đến đùi trong của Chu Lẫm nhéo một cái, khiến Chu Lẫm suýt chút nữa ngã nhào vào hồ nước.

Chu Lẫm xấu hổ cười với Cố Thâm Mục, sau đó nhỏ giọng oán giận với Lý Hàn Phong: "Không phải chỉ là giúp Mục ca kỳ lưng thôi mà, cần gì phải keo kiệt như vậy."

Lý Hàn Phong cau mày, Cố Thâm Mục ngày hôm qua cư nhiên dám kỳ lưng cho cậu, hắn ta không biết chỉ có Lý Hàn Phong mới có thể đụng vào thân thể của cậu thôi sao?

Cố Thâm Mục không biết Chu Lẫm cùng Lý Hàn Phong đang nói chuyện gì, nhưng hắn có thể thấy rõ vẻ mặt tức giận của Lý Hàn Phong, trong lòng cười khẽ, vừa định kêu một tiếng Chu Lẫm, liền nhìn thấy một màn này.

Chu Lẫm muốn thoát khỏi vòng tay của Lý Hàn Phong, nhưng Lý Hàn Phong đột nhiên giữ lấy khuôn mặt của Chu Lẫm, đối với đôi môi đanh muốn nói chuyện hung hăng hôn xuống. Chu Lẫm nhe nanh múa vuốt nửa ngày cuối cùng cũng thoát ra được, một tiếng Lý Hàn Phong còn chưa kịp thốt ra, cậu đã bị Lý Hàn Phong đã giữ lấy gáy, dùng sức giam cầm cậu trong lồng ngực của hắn, da thịt tiếp xúc với nhau, Chu Lẫm có thể cảm nhận rõ ràng sự thay đổi nhiệt độ cơ thể của Lý Hàn Phong. Không biết do lửa giận hay là do dục hỏa gây ra...

Biết rõ Cố Thâm Mục đang nhìn về phía này, Chu Lẫm xấu hổ và tức giận nhưng không có chỗ để đánh trả, đối với quái lực của Lý Hàn Phong, Chu Lẫm đã tiếp kiến hằng đêm, và sức mạnh của Lý Hàn Phong không phải là thứ mà cậu có thể chống lại.


Làm một trận hôn nồng nhiệt trong nước nóng, Cố Thâm Mục trở thành người dư thừa, nhìn hai người hôn nhau cuồng nhiệt trước mặt, Cố Thâm Mục mặt không đổi sắc đứng dậy rời khỏi hồ nước nóng.

Tầm mắt của Lý Hàn Phong cứ nhìn thân ảnh Cố Thâm Mục cho đến lúc biến mất, sau đó mới buông miệng, nhìn người trước mặt thở hổn hển, Lý Hàn Phong tà ác cười, "Như thế nào? Tức giận đến mức thở không nỗi sao?"

"Lý Hàn Phong!!" Chu Lẫm nổi điên, hung hăng đấm Lý Hàn Phong một quyền, "Anh mẹ nó chỗ nào cũng có thể động dục sao, làm sao bây giờ? Mục ca nhất định là giận tôi rồi."

Lý Hàn Phong một lần nữa dựa vào hồ nước, vẻ mặt đắc ý, thản nhiên nói: “Không phải Cố Thâm Mục không biết mối quan hệ giữa chúng ta, yêu đương là phải như vậy, nếu như Cố Thâm Mục là nam nhân, hắn nên biết phải làm thế nào."

Chu Lẫm hừ lạnh một tiếng, "Dù sao anh nói cũng có lý."

Lý Hàn Phong nhìn Chu Lẫm tức giận, định vươn tay muốn ôm cậu vào lòng, Chu Lẫm quay đầu tỏ vẻ phản đối. Thẳng đến khi không chịu nổi Lý Hàn Phong ở bên cạnh thổi hơi ẩm.

"Nếu sớm biết xảy ra chuyện này, đừng hòng tôi mang theo anh tới đây." Chu Lẫm khoanh tay, "Ở trước mặt Mục ca còn không giữ cho tôi chút mặt mũi nào, bày đặt nói cái mà yêu với chã đương, tôi thao!"

“Tôi không muốn em có bất kỳ sự đụng chạm nào với Cố Thâm Mục.” Thanh âm Lý Hàn Phong rất nhẹ.

Chu Lẫm bĩu môi, "Tôi chỉ là kỳ lưng thôi, Mục ca trước đây cũng đã cứu tôi một mạng, hơn nữa ngày hôm qua..."

"Tôi sẽ ghen đấy..."

"..."

"..."


"Ồ! Vậy thì không cần phải kỳ lưng nữa! Hắc hắc..."

"....."

- ---------------------------------

Chu Lẫm quấn khăn tắm ngâm nga giai điệu đi uống nước, Lý Hàn Phong chủ động thừa nhận mình ghen, điều này khiến tâm tình Chu Lẫm cảm thấy phi thường tốt, cậu không chỉ chủ động hôn Lý Hàn Phong, mà còn vui vẻ đấm bóp vai Lý Hàn Phong lần này đến lần khác.

Nhìn thấy Cố Thâm Mục ngồi trong nhà uống nước, Chu Lẫm thậm chí quên mất cảnh tượng ở hồ nước nóng vừa rồi, chủ động ngồi đối diện Cố Thâm Mục.

“Lý Hàn Phong còn ở bên trong sao?” Cố Thâm Mục nhẹ giọng hỏi.

Chu Lẫm uống một ngụm nước, chẳng hề để ý nói: "Hắn á hả! Đoán chừng ngâm một tiếng nữa."

"Tôi đã sai người chuẩn bị chút đồ ăn, chờ lát nữa cùng nhau đi."

“Anh nói như vậy làm tôi cảm thấy có chút đói bụng.” Chu Lẫm xoa bụng cười xấu hổ.

....................................

“Mục ca sai người chuẩn bị đồ ăn, chúng ta cùng đi đi!” Chu Lẫm cầm ly nước lạnh đưa cho Lý Hàn Phong nói.


Lý Hàn Phong nhìn ly nước trong tay Chu Lẫm, bình tĩnh nói: "Thứ gì có thể bị người khác hạ dược, tôi tuyệt đối không uống."

"..."

Khóe miệng Chu Lẫm giật giật vài cái, đi vào trong hồ nước nóng, đứng trước mặt Lý Hàn Phong, đem đồ uống trong tay một hơi cạn sạch, chỉ vào cái miệng đang phồng lên của cậu, trên mặt thực sự hiện lên dòng chữ 'Anh có chịu uống hay không'.

Phương pháp đút nước bằng miệng Chu Lẫm học được từ Lý Hàn Phong, Chu Lẫm không ngờ chiêu này lại hiệu quả như vậy.

Bởi vì Lý Hàn Phong thật sự uống...

Lau miệng, Chu Lẫm lại bị Lý Hàn Phong ấn ngã...

Một bàn thức ăn tinh xảo sang trọng được Lý Hàn Phong phái người kiểm tra nhiều lần trước khi dọn ra, trong bữa ăn, Chu Lẫm tự nhiên ngồi bên cạnh Lý Hàn Phong, kết quả vừa mới chuẩn bị dùng cơm, Cố Thâm Mục liền gắp một miếng đồ ăn đặt trên dĩa trước mặt Chu Lẫm, ân cần nói: "Đây là món trước kia cậu vẫn thích ăn, ăn nhiều một chút."

“Mộ ca, cái này mà còn nhớ rõ a.” Chu Lẫm cười ha hả, vừa định gắp đồ ăn trên đĩa, liền nghe thấy Lý Hàn Phong ho khan hai tiếng, khẽ cười nói: “Cục cưng, thật trùng hợp a, tôi cũng rất thích."

“Anh không phải ghét nhất là ăn mực sao?” Chu Lẫm không chút nghĩ ngợi vạch trần, trên mặt vẫn còn mang theo sự nghi hoặc.

Lý Hàn Phong quay đầu nhìn Chu Lẫm, trong nụ cười ẩn chứa băng đao, Chu Lẫm bị nhìn chằm chằm đến cảm thấy ớn lạnh sống lưng, vội vàng gắp thức ăn đến bên miệng Lý Hàn Phong, nhỏ giọng nói: "Tốt nhất là sặc chết anh."

Lý Hàn Phong hài lòng nuốt đồ ăn, gương mặt phức tạp nhìn Cố Thâm Mục, khách khí khẽ cười nói: "Cố thiếu gia như thế nào lại không ăn? Chẳng lẽ... đồ ăn không có vị?"

Chu Lẫm nghe ra được ý châm chọc trong lời nói của Lý Hàn Phong, lén lút dùng cùi chỏ húc Lý Hàn Phong một cái, "Mộ ca, không thoải mái chỗ nào sao?"

"Không sao, đại khái là ngâm suối nước nóng hơi lâu."

Bầu không khí trên bàn ăn tương đối hài hòa, Lý Hàn Phong luôn có thể dùng vài câu liền có thể khuất phục Chu Lẫm, giữa lời nói sủng nịch nồng hậu, Cố Thâm Mục chỉ yên lặng mỉm cười, trong lòng tính toán thời gian, khóe mắt không ngừng đánh giá trạng thái của Lý Hàn Phong.


Lý Hàn Phong cảm thấy chóng mặt, thân thể không khỏe khiến hắn đầu tiên nghĩ đến việc ngâm nước nóng quá lâu, nhưng những hình ảnh chồng chéo trước mặt khiến hắn cảnh giác. Nhìn Chu Lẫm vẫn vui vẻ gắp đồ ăn bỏ vào trong miệng, Lý Hàn Phong thở phào nhẹ nhõm, xem ra đồ ăn không có vấn đề gì.

“Xin lỗi, tôi đi vệ sinh.” Lý Hàn Phong nói xong liền đứng dậy đi vào nhà vệ sinh.

Chu Lẫm không phát hiện ra điều gì bất thường, vẫn trò chuyện với Cố Thâm Mục.

Lý Hàn Phong vào nhà vệ sinh dội nước lên mặt, đứng tại chỗ vài giây, lặng lẽ cảm nhận những thay đổi khác thường của cơ thể, như thể tin chắc rằng mình đã bị hạ dược.

Đám thuộc hạ của hắn và Cố Thâm Mục đều đang canh gác bên ngoài sảnh suối nước nóng, bên trong chỉ có một số nhân viên phụ trách quản lý suối nước nóng, Lý Hàn Phong không ngờ tới đã cẩn thận như vậy mà vẫn bị trúng chiêu, tự ngẫm một lúc, hắn vẫn khỗng nghĩ tới ở địa bàn của mình còn bị người khác bày mưu tính kế.

Trực giác nói cho Lý Hàn Phong biết Cố Thâm Mục có vấn đề...

Thân thể dần dần suy yếu, Lý Hàn Phong lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Jason đang canh gác bên ngoài. Nhưng điện thoại vừa được lấy ra, một người đàn ông mặc quần áo lao động liền đột nhiên xuất hiện, đem điện thoại trong tay Lý Hàn Phong đá bay.

Lý Hàn Phong lùi lại mấy bước, cảnh giác nhìn người nọ, liếc mắt một cái, Lý Hàn Phong lập tức kết luận người này là sát thủ đã được huấn luyện chuyên nghiệp.

Xem ra là muốn lấy mạng của hắn, Lý Hàn Phong lại một lần nữa nghi hoặc, nếu như mục đích của đối phương là muốn giết hắn, thì sao lại không hạ độc dược vào ly đồ uống kia, trực tiếp giết hắn có phải nhanh hơn không.

Lý Hàn Phong đột nhiên nhớ tới ly nước Chu Lẫm đưa cho hắn, suy nghĩ thật kỹ, dường như chỉ có lúc đó là hắn không cảnh giác mà thôi. Xem ra đối phương sợ Chu Lẫm sẽ uống nó, vì vậy mới có thể chọn phương án khác, thuê sát thủ tới lấy mạng của mình.

Lý Hàn Phong không có thời gian suy nghĩ sát thủ làm cách nào trà trộn vào bên trong, nhìn tên kia lấy ra con dao găm, trong mắt Lý Hàn Phong cũng lộ ra tia sát khí.

Một đạo quang xẹt qua trước mặt Lý Hàn Phong, mặc dù Lý Hàn Phong đang trong trạng thái xuất thần, nhưng mỗi chiêu đều vững chắc và hiểm độc, đối phương rõ ràng muốn tốc chiến tốc thắng, cho nên dùng dao găm đâm một nhát, ra đòn trí mạng.

Tuy rằng kỹ thuật của Lý Hàn Phong tương đối nhanh nhẹn, nhưng theo thời gian trôi qua, sức mạnh của tứ chi dần yếu đi, cánh tay bị chém một nhát, máu tươi nhuộm một nửa quần áo, từ công kích đến phòng thủ, cuối cùng hai người trực tiếp ngã xuống đất, con dao vẫn luôn nằm trong tay tên sát thủ.

Một trận vật lộn kinh tâm động phách cuối cùng cũng kết thúc dưới tình huống tên sát thủ bị bắn vào đầu, Lý Hàn Phong đứng dậy, hướng cửa sổ phòng vệ sinh gật đầu một cái.