Trò Chơi Đối Kháng

Chương 152: C152: Đánh cược 2




Edit: Kazuo

Lý Hàn Phong lưu lại nụ hôn bên má Chu Lẫm, sau đó mới rời khỏi biệt thự, hắn có một hẹn lúc sáu giờ tại sòng bài trên du thuyền, chính là đi gặp Cố Bắc Thanh.

Theo điều tra, Cố Bắc Thanh là một người rất bị ám ảnh bởi khái niệm thời gian, Lý Hàn Phong không sợ uy quyền của Cố Bắc Thanh, nhưng hiện tại, hắn không có ý định gây thù oán gì với Hồng Viêm Đường.

Lý Hàn Phong biết Cố Bắc Thanh cố ý sắp xếp thời gian sớm như vậy là muốn khảo nghiệm sự thành ý của hắn. Nhưng điều mà Lý Hàn Phong không hiểu chính là, tại sao Cố Bắc Thanh lại yêu cầu gặp mặt tại sòng bài.

Là muốn làm một ván với hắn, hay là...

………

Thức dậy trước sáu giờ là cực hình đối với Chu Lẫm, đặc biệt là khi tối hôm qua cậu còn ngủ muộn. Thấy Chu Lẫm ngủ say như vậy, Lý Hàn Phong chỉ có thể thuận miệng nói với người hầu vài câu rồi rời khỏi.

Du thuyền mở cửa cả ngày, các trò chơi giải trí bên trong rất đầy đủ, điều đầu tiên đập vào mắt khi bước vào bên trong là không gian rộng lớn, bài trí sang trọng, có rất nhiều sòng bạc. Mặc dù chỉ mới năm giờ sáng, khi bầu trời chưa sáng hẳn, nhưng một số bàn đánh bạc đã chật kín người. Hoặc là những ông trùm giàu có và quyền lực, hoặc những người mặc vest, đi giày da và hàng hiệu nổi tiếng, tóm lại là toàn người giàu có chơi với nhau.

Căn phòng Lý Hàn Phong đang ngồi có một bức tường làm bằng kính rất lớn, qua đó có thể nhìn bao quát toàn cảnh trong đại sảnh. Căn phòng này bị người của Lý Hàn Phong giám sát ba trăm sáu mươi độ, bên trong chỉ có một bàn đánh bạc tinh xảo màu đen, được Lý Hàn Phong đặc biệt dùng để tiếp những người đàn ông có cấp bậc như Cố Bắc Thanh.

Trong phòng, Lý Hàn Phong khoanh tay dựa vào trên ghế, vẻ mặt lạnh lùng. Đứng cạnh bàn là một người chuyên phụ trách chia bài, bầu không khí vô cùng nghiêm túc.

Lý Hàn Phong giơ tay nhìn thời gian, đã năm giờ năm mươi bảy phút, còn ba phút nữa là đúng sáu giờ, không khỏi nhíu mày. Đúng lúc này, Jason gõ cửa đi vào, nói nhỏ vào tai Lý Hàn Phong: "Lý tổng, người tới đây không phải Cố Bắc Thanh, mà là Cố Thâm Mục."


Cổ Thâm Mục? Lý Hàn Phong rất khó hiểu, Cố Thâm Mục là con trai cả của Cố Bắc Thanh, hắn ta cũng là người thừa kế của Hồng Viêm Đường do Cố Bắc Thanh công bố.

Xem ra, người thật sự muốn gặp hắn, chính là Cố Thâm Mục...

Quả nhiên chỉ một lúc sau, một người mặc âu phục màu đen đi vào, thân hình cùng khí chất tương tự như Lý Hàn Phong, chỉ là gương mặt không lạnh băng như Lý Hàn Phong, các đường nét trên gương mặt điển trai có vài phần nhu hòa, nhưng trong đôi mắt đen lại thể hiện sự thâm sâu khó lường. Vừa mở cửa bước vào, nhìn thấy Lý Hàn Phong, liền nở nụ cười nhàn nhạt, nhẹ nhàng đến khó phân biệt địch hay bạn.

"Lý tổng, ngưỡng mộ ngài đã lâu." Thanh âm Cố Thâm Mục dứt khoát, lời nói rõ ràng không chút lẫn lộn, khi nói chuyện, hắn đưa tay ra, lễ phép bắt tay Lý Hàn Phong, trên gương mặt không thể hiện quá nhiều, sớm đã được tôi luyện qua.

“Tôi cũng rất hân hạnh được gặp tiên sinh!” Lý Hàn Phong đứng dậy, nhếch miệng cười, sau đó cũng đưa tay ra, “Cố tiên sinh, mời ngồi!”

Hai người ngồi xuống, Lý Hàn Phong ra hiệu cho người hầu bưng trà, vì không biết mục đích thực sự của việc Cố Thâm Mục tới đây, Lý Hàn Phong lựa chọn chờ xem chuyện gì xảy ra, không nhanh không chậm nhấp ngụm trà, đợi Cố Thâm Mục mở miệng.

Từ khóe mắt của mình, Cố Thâm Mục đánh giá người đàn ông nổi tiếng trong hai giới hắc bạch trước mặt mình.

Chuyện Lý Hàn Phong phản bội Thượng Nguyệt Bang đã khô dậy một làn sóng lớn, đặc biệt là khi biết Lý Hàn Phong phát triển thế lực riêng của mình sau khi rời khỏi Thượng Nguyệt Bang càng khiến cho người ta càng kinh sợ Lý Hàn Phong hơn.

Cố Thâm Mục vẫn luôn giúp Cố Bắc Thanh giải quyết công việc của Hồng Viêm Đường, cho nên ít nhiều có chút hiểu biết Lý Hàn Phong. Hắn biết, mổ người tâm tư kín đáo, thủ đoạn ngoan độc, kiêu ngạo như Lý Hàn Phong sẽ không bao giờ để bất kỳ ai vào mắt, kể cả bản thân hắn đang ngồi trước mặt.

Chính là mặc dù Lý Hàn Phong trong mắt thiên hạ là vạn năng, nhưng trong lòng Cố Thâm Mục, chỉ cần hắn nắm bắt chính xác tâm lý con người, thì không có kẻ nào mà Cố Thâm Mục không thể đánh bại.

- -------------------------------------------------


Chu Lẫm tỉnh dậy sau giấc ngủ, lúc này đã hơn bảy giờ, từ trong ra ngoài biệt thự đều không thấy bóng dáng của Lý Hàn Phong đâu cả, Chu Lẫm tức đến xém hộc máu, ngậm vài tờ tiền trong miệng vội vã chạy ra du thuyền.

Đêm qua rõ ràng hắn đã đồng ý đi cùng cậu, không ngờ sáng sớm hôm sau Lý Hàn Phong lại một mình lẻn đi. Chu Lẫm tức giận nghĩ, có nên hay không vừa gặp mặt liền trách mắng Lý Hàn Phong, nếu không hắn thật sự không coi mình ra gì, may mà tối hôm qua hắn cũng biết điều nói nhiều lời ngọt ngào tình cảm như vậy, làm cậu vui vẻ tự mình làm giấc mộng đẹp.

Chu Lẫm đột nhiên nghĩ đến hôm nay Lý Hàn Phong sẽ tiếp một vị khách quan trọng, nghĩ đi nghĩ lại, Chu Lẫm quyết định quay lại thay một bộ âu phục lộng lẫy, dù sao cậu cũng là chủ của du thuyền, cho nên nhất định cũng phải ăn mặc cho xứng với chức vụ của mình chứ.

Tràn đầy khí thế bước vào du thuyền, vệ sĩ hai bên khom người hành lễ với ông chủ, sau đó Chu Lẫm nghiêm mặt hỏi: "Lý Hàn Phong đâu?"

“Lão đại, Lý tổng đang tiếp khách quan trọng, hiện tại chỉ sợ không tiện gặp ngài.” Thuộc hạ thành thật báo cáo.

“Không tiện gặp tôi?” Chu Lẫm nhướng mày, “Vậy dẫn tôi đi gặp hắn.”

"Chuyện này..." Đám thuộc hạ rõ ràng là khó xử, bởi vì Lý Hàn Phong đã đặc biệt dặn dò bọn họ, giờ phút này không ai được phép quấy rầy bọn họ, cái từ bất luận kẻ nào cũng nên tính đến nam nhân trước mặt này đi.

Chu Lẫm nhìn chằm chằm, "Tôi là ông chủ hay hắn ta là ông chủ?"

"... Thuộc hạ xin phép báo cáo trước..." Nam nhân xoay người định rời đi, Chu Lẫm phía sau đột nhiên kêu lên một tiếng, cau mày suy nghĩ một chút, Chu Lẫm khoát tay nói: "Quên đi, tôi sẽ đợi hắn. ” Vừa nói, cậu vừa đi về phía một bàn đánh bạc.

Thấy Chu Lẫm tính tình thay đổi, hai thuộc hạ nhìn nhau nửa ngày, không nói nên lời.

................


Lý Hàn Phong và Cố Thâm Mục ngồi quanh bàn đánh bạc, nhưng không phải là đang chơi đánh bài, Cố Thâm Mục lên tiếng trước, những gì hắn ta nói chủ yếu là việc kinh doanh của Hồng Viêm Đường, biểu đạt ý tứ rất rõ ràng, là muốn cùng Lý Hàn Phong hợp tác một vài hạng mục, cũng đưa ra lợi nhuận hợp lý.

Đối với Lý Hàn Phong mà nói, chuyện hợp tác với Hồng Viêm Đường chỉ có lợi cứ không có hại.Từ lâu, Lý Hàn Phong đã sớm lên kế hoạch bí mật thảo luận về việc hợp tác với Cố Bắc Thanh, nhưng nguyên nhân duy nhất tới giờ hắn vẫn chưa làm, chính là con trai mà Cố Bắc Thanh yêu thương nhất, Cố Phi.

Loại lý do này rất buồn cười, nhưng khi phát hiện hắn không thể không có Chu Lẫm, Lý Hàn Phong càng để ý đến khả năng nhỏ nhất.

Sự độc đoán và ham muốn chiếm hữu cực độ khiến Lý Hàn Phong phải loại trừ mọi khả năng có thể khiến Chu Lẫm phải rời bỏ hắn.

Lúc này, chính là con trai trưởng của Cố Bắc Thanh lại đưa ra đề nghị hợp tác, cũng vừa lúc là điều mà Lý Hàn Phong trong lòng mong đợi. Lý Hàn Phong không cần quan tâm đến khả năng đó.

Sau một hồi do dự, Lý Hàn Phong thoải mái đồng ý.

Việc hợp tác thuận lợi với Lý Hàn Phong, Cố Thâm Mục đã dự kiến từ trước, chỉ bằng mấy câu đồng ý đơn giản, Cố Thâm Mục cố ý dời ánh mắt về phía bàn đánh bạc trước mặt.

Lý Hàn Phong ý thức được, cười nhạt: "Như thế nào? Cố thiếu gia đối với cái này cảm thấy có hứng thú?"

"Tôi nghe nói kỹ năng đánh bạc phi thường của Lý tổng, không biết may mắn có thể hay không..." Cố Thâm Mục muốn nói lại thôi, nhưng ý tứ lại rất rõ ràng.

"Phi thường thì tôi không dám nhận, nếu Cố thiếu gia thích, tại hạ tự nhiên phụng bồi!"

Được sự cho phép của cả hai bên, người phục vụ bắt đầu chia bài...

Sau khi chia bài xong, Cố Thâm Mục cung kính nói: "Không biết Lý tổng muốn đánh cược cái gì?"


Lý Hàn Phong hai mắt hơi híp lại, trong nháy mắt khôi phục nguyên trạng...

Những lời này của Cố Thâm Mục không thể nghi ngờ là muốn dời trọng điểm sang đánh cược với hắn, vốn là cùng một dạng trò chơi, nhưng bởi vì lời nói của Cố Thâm Mục, hắn đột nhiên trở nên nghiêm túc lên hẳn. Lý Hàn Phong không biết mục đích thực sự mà Cố Thần Mục đánh cược với hắn là gì, vì vậy hắn cười nói: "Cố tiên sinh, trước tiên ngài có thể nói cho tôi biết ngài đặt cược cái gì không? Như vậy thì tôi mới có thể lấy ra vật tương xứng để đặt cược cùng ngài, miễn cho thiên hạ chê cười."

Cố Thâm Mục biết lời nói của Lý Hàn Phong nhìn có vẻ nghiêm túc, thực ra là đang thử hắn, vì thế bình tĩnh nói: “Lý tổng khách sáo, cái gọi là cờ bạc tất nhiên là nói đến tiền, tôi cũng không ngoại lệ, tôi muốn dùng 30 triệu làm tiền đặt cược để đổi một quyền đặc biệt mấy ngày khi ở đảo XX, nhưng Lý tổng xin yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không vi phạm bất kỳ điểm mấu chốt nào của ngài."

"Ồ? Vậy thứ mà Cố thiếu gia nói là quyền đặc biệt chính là cái gì, nếu như là chuyện nhỏ, tất nhiên sẽ không khiến cho Cố thiếu gia chịu thua thiệt."

"Thật ra cũng không có gì to tát. Chỉ là đảo XX phong cảnh rất đẹp, thật sự là một địa điểm du lịch tốt, tôi muốn ở lại đây mấy ngày, muốn nhờ Lý tổng phái một hướng dẫn viên du lịch, cái gọi là quyền đặc biệt, thực chất chính là điều này."

Đây quả thực không phải chuyện gì to tát, nhưng đề nghị đặc biệt của Cố Thâm Mục lại khiến Lý Hàn Phong nghi hoặc, vì một hướng dẫn viên du lịch nhỏ nhoi trên đảo XX, hành vi của Cố Thâm Mục có vẻ hơi làm quá.

"Cố thiếu gia có lẽ là nghiêm túc quá. Chỉ là hướng dẫn viên du lịch thôi mà, nếu chuyện như vậy mà còn không đáp ứng được, thì tôi làm sao có thể xứng với danh nghĩa là chủ của hòn đảo." Lý Hàn Phong sẵn sàng đồng ý chỉ có một lý do. Vô luận người Cố Thâm Mục muốn là ai, đều sẽ không ảnh hưởng đến hắn. Nếu là nhân viên cơ mật quan trọng, Lý Hàn Phong sẽ phái người giám sát 24/24, trên đảo XX toàn là tai mắt của hắn. Lý Hàn Phong không tin Cố Thâm Mục có thể làm ra cái gì sóng lớn.

Lý Hàn Phong không thèm nhìn những lá bài trước mặt mà ném sang một bên, cười nói: "Cố tiên sinh, xin ngài cứ nói đi, sao ngài phải nghiêm túc như vậy?"

Lý Hàn Phong biết, bất kể chia bài cho ra kết quả gì, với hắn mà nói đều là bất lợi, nếu hắn thắng, điều đó tương đương với việc xóa sạch yêu cầu tưởng chừng như không đáng kể của Cố Thâm Mục. Truyền ra ngoài, sợ rằng sẽ có người nói hắn miệt thị người thừa kế của Hồng Viêm Đường. Còn nếu như hắn thua, hắn chỉ có thể coi như khiêm tốn cười trừ, nhưng hắn không có quyền bác bỏ yêu cầu của Cố Thâm Mục.

Cố Thâm Mục không trực tiếp nói ra tên người hắn muốn, mà sử dụng quân cờ, tính toán từng bước một.

"Lý tổng thật là hào phóng." Cố Thâm Mục khiêm tốn cười cười, Lý Hàn Phong tùy ý ném bài sang một bên quả nhiên là thủ đoạn tinh tế, xem ra hắn cũng có thể cơ trí đoán được tâm tư của chính mình.

"Không biết người mà Cố thiếu gia muốn làm hướng dẫn viên du lịch chính là..." Lý Hàn Phong thâm ý hỏi.

Cố Thâm Mục thản nhiên cười, mở miệng nói: "Người này là bạn của Lý tổng, hắn tên là Chu Lẫm."