Trò Chơi Đối Kháng

Chương 150: C150: Nhục nhã




Edit: Kazuo

“Lý Hàn Uy, đủ rồi!!” Cố Phi quay đầu lại, tức giận nói với Lý Hàn Uy đang nở nụ cười bỉ ổi đi theo phía sau.

Trên đường vào khách sạn sau khi xuống xe, Lý Hàn Uy vẫn luôn đi theo Cố Phi, ở trong xe bị nhục nhã một phen, giờ phút này Cố Phi chán ghét Lý Hàn Uy đến cực điểm.

“Sao có thể đủ?” Lý Hàn Uy cười khẽ: “Ở trong xe quần áo còn chưa kịp cởi, hôm nay nhất định phải là người cuối cùng.”

Cố Phi tức giận không nói nên lời, trong hành lang thỉnh thoảng có vài người đi qua, Cố Phi đành phải nén giận, không có ra tay với Lý Hàn Uy.

Lúc ở trong xe, hai tay của Lý Hàn Uy giống như dây leo sờ soạng khắp người Cố Phi, đối với Cố Phi mà nói, bị dị vật chạm vào thống khổ giống như bị ngâm trong bùn mấy tiếng đồng hồ.

Chán nản nhìn vẻ mặt Lý Hàn Uy bình tĩnh, Cố Phi phẫn nộ xoay người, tiếp tục đi về phía trước.

Đi tới cửa, Cố Phi lấy thẻ phòng ra, rồi lại dừng lại, cậu không thể để Lý Hàn Uy vào phòng mình. Thỏa thuận ban đầu với Lý Hàn Uy là để cứu Lẫm của mình, bây giờ Lý Hàn Phong đã lấy được V70 từ Lý Hàn Uy, Chu Lẫm đã tiêm tổng cộng bốn mũi, điều đó có nghĩa là Chu Lẫm sẽ bình an vô sự trong ít nhất tám tháng.

Trong khoảng thời gian này, Cố Phi không có kế hoạch thực hiện loại giao dịch đó với Lý Hàn Uy nữa.

“Sao cậu không mở cửa, cậu không định để tôi ở hành lang?” Lý Hàn Uy cười đến gần Cố Phi, ép Cố Phi mảnh khảnh vào cửa.

"Lý Hàn Uy, nghe tôi nói, giao dịch giữa chúng ta chỉ dựa trên việc ngươi tình ta nguyện. Hiện tại, tôi không cho phép anh động vào tôi." Cố Phi gằn từng chữ, vươn tay đẩy thân hình vạm vỡ đứng trước mặt, nhưng sức mạnh của cậu quá yếu, Lý Hàn Uy không hề di chuyển.


"Còn nhớ những gì tôi đã nói trong xe không? Từ giờ trở đi, chỉ cần cậu từ chối tôi một lần, tôi sẽ không cho cậu V70. Cậu cứ chờ mà nhặt xác của tên kia đi." Lý Hàn Uy biết điều mà Cố Phi quan tâm, nhưng chính vì biết rõ như vậy, cho nên trong lòng hắn vẫn cảm thấy vô cùng không thoải mái.

Chỉ sợ người ngu ngốc nhất trên thế giới cũng không có gì hơn thế. Loại tình yêu tuyệt vọng đó khiến Lý Hàn Uy hắn cảm thấy ghê tởm.

Thân thể Cố Phi run lên, ngẩn người đứng ở nơi đó cúi đầu, Lý Hàn Uy nhân cơ hội đoạt lấy thẻ chìa khóa mở của trong tay Cố Phi, đem Cố Phi đang đứng thẩn thờ ôm lên, một chân vào phòng, chân còn lại hướng cửa phòng đạp một cái, trực tiếp đạp cửa phòng đóng lại.

Cố Phi bị Lý Hàn Uy ép nằm trên giường, hai tay ôm lấy thân thể cuộn tròn, giống như một chiếc lá rụng trong gió lạnh, bất lực run rẩy.

Nhìn thấy sắc mặt Cố Phi tái nhợt ở trên giường, Lý Hàn Uy không có lập tức nhào tới, mà là đột nhiên ngồi xuống mép giường, vươn tay muốn sờ mặt Cố Phi, Cố Phi theo bản năng lộ ra vẻ mặt chán ghét, như thể đang đi trên mặt anh ấy, nó giống thứ đang sờ soạng trên chính là con rắn độc dơ bẩn.

Bị biểu tình của Cố Phi làm cho tức giận, Lý Hàn Uy đột nhiên quỳ xuống bên người Cố Phi, cũng đem một tay đang bảo hộ thân thể ép trên đỉnh đầu.

"Nếu không muốn, nói cho tôi biết, cậu vì nam nhân kia làm như vậy có bao giờ nghĩ tới chính mình sao?" Thấy Cố Phi nghiêm mặt không thèm để ý tới mình, Lý Hàn Uy càng thêm tức giận, một tay nắm cằm, dùng sức xoay mặt Cố Phi sang một bên, ép ánh mắt của cậu đối diện với mình.

"Cậu yêu nam nhân kia, đáng thương đến hạ tiện!" Lý Hàn Uy hung ác nói.

“Anh nói bậy!” Cố Phi gầm lên.

"Nói bậy?" Lý Hàn Uy cười lạnh một tiếng, "Chẳng lẽ cậu không biết? Nam nhân kia chấp nhận mạng sống mà cậu phải dùng thân thể để đổi lấy, đồng thời còn chủ động dang rộng hai chân, bị một người đàn ông khác thao mỗi đêm."

"Câm miệng, đồ khốn! Thả ta ra!" Cố Phi ra sức giãy dụa, lời nói của Lý Hàn Uy giống như một thanh kiếm sắc bén đâm xuyên qua thân thể cậu, cái loại cảm giác đau đớn dường như lan khắp người, Cố Phi không nhịn được rơi nước mắt.


"Sao lại khóc? Tôi nói gì sai sao?" Lý Hàn Uy lau nước mắt trên khóe mắt Cố Phi, tiếp tục nở nụ cười gian nói: "Cha của cậu có thế lực lớn như vậy, cậu hoàn toàn có thể dùng đủ mọi cách để giữ Chu Lẫm lại ở bên cạnh, mà cậu lại cố tình chọn một tên ngu xuẩn nhất, nói thử xem, cậu mẹ nó không phải là đồ rẻ tiền thì là thứ gì?"

“Chuyện của ta với Lẫm không cần ngươi phải xen vào.” Cố Phi nuốt nước mắt, mắng Lý Hàn Uy, “Ngươi là cái gì, ngươi có tư cách gì mà quản chuyện của ta?”

"Tôi là cái gì?" Sắc mặt Lý Hàn Uy đột nhiên trở nên hung ác, "Tôi hiện tại liền nói cho cậu biết tôi là cái quỷ gì?"

Lý Hàn Uy tức giận cởi bộ âu phục màu trắng của Cố Phi, dùng một tay xé toạc chiếc áo sơ mi mỏng bên trong, mặc kệ Cố Phi chống cự, vươn tay cởi quần trên người Cố Phi.

"Cậu biết tôi bây giờ là cái gì chưa nào?" Lý Hàn Uy cười trào phúng khiêu khích thân thể Cố Phi, Cố Phi biết phản kháng là vô ích, cho nên nhắm mắt lại, hy vọng sự tra tấn của Lý Hàn Uy sẽ sớm kết thúc.

Vẻ mặt Cố Phi lộ ra vô số hận ý, Lý Hàn Uy là người đầu tiên xâm phạm thân thể của cậu, cậu vốn tưởng rằng thân thể của cậu đời này chỉ có Chu Lẫm chạm vào, cậu cũng chỉ có thể tiếp nhận Chu Lẫm chạm vào. Không nghĩ tới chính mình lại rơi vào tình trạng dơ bẩn này, không chỉ liên tục bị Lý Hàn Uy xâm phạm, mà chính cậu lại không thể không phối hợp hắn.

Nhất định phải giết Lý Hàn Uy, Cố Phi nghĩ trong lòng.

Lý Hàn Uy hôn lấy đôi môi Cố Phi, phải cố gắng hết sức mới cạy hàm răng củ Cố Phi, thô bạo tấn công, một tay sớm đã duỗi tới phía sau Cố Phi, mạnh mẽ đâm vào.

Lý Hàn Uy phẫn nộ, người đàn ông dưới thân hắn thật ngu xuẩn tới cực điểm, cho rằng chỉ cần dùng cách này là có thể lấy lại trái tim của người mình thích sao? Cái loại tình yêu hết thuốc chữa này đúng là trò cười.

Khi Cố Phi lần đầu tiên đứng trước mặt Lý Hàn Uy yêu cầu V70, Lý Hàn Uy chỉ buông lời nói đùa: "Lên giường với tôi đi, tôi liền đưa cho cậu." Thật bất ngờ, Cố Phi đã đồng ý mà không cần suy nghĩ.

Lý Hàn Phong cho rằng bản thân mình yêu Chu Lẫm đến mức không màn đến thân phận của hắn, cho nên người đàn ông này mới thản nhiên đồng ý, Lý Hàn Uy tức giận, cậu ta cho rằng mình là cái gì? Rõ ràng thân phận cao như vậy, nhưng lại sẵn lòng phương thức ti tiện nhất để bảo vệ tình yêu trong lòng.


Cố Phi giống như một xác chết nằm phía dưới thân, Lý Hàn Uy biết, tình yêu của Cố Phi dành cho người đàn ông đó đã ăn sâu vào xương tủy, cho dù chết vì hắn, Cố Phi cũng không chút do dự.

Lý Hàn Uy nhìn Cố Phi đang ở phía dưới, vẻ mặt chính trực đáng chết kia trong mắt Lý Hàn Uy vô cùng chói mắt. Chỉ là thân thể sạch sẽ xinh đẹp cùng khuôn mặt như ngọc bội lại khiến hắn mê mẩn, có lẽ cả đời hắn đã làm quá nhiều chuyện máu me, hủy hoại quá nhiều sự thuần khiết, đối mặt với thân thể tuyệt mỹ như vậy, Lý Hàn Uy ngoài ý muốn mê muội.

Cố Phi không biết vì sao Lý Hàn Uy lại dừng lại, khi mở mắt ra, liền phát hiện Lý Hàn Uy đang chăm chú nhìn chằm chằm mặt mình.

"Như thế nào? Không biết xuống tay từ đâu ư?" Giọng nói lạnh lùng của Cố Phi vừa dứt, Lý Hàn Uy lập tức hoàn hồn, nhìn sự châm chọc tràn đầy trên gương mặt Cố Phi, Lý Hàn Uy đột nhiên nhớ tới mục đích thực sự của Cố Phi lên giường cùng hắn, khuôn mặt hắn lập tức tối sầm lại, nắm lấy eo của Cố Phi, không thèm bôi trơn hay khuếch trương, trực tiếp đâm vào.

"Ngô..." Cố Phi cắn môi dưới, trên trán đổ mồ hôi lạnh, hạ thân đau đớn suýt chút nữa làm cho cậu ngất đi.

"Đây là do cậu tìm đến." Lý Hàn Uy hung ác nói, sau đó nhanh chóng va chạm thân thể Cố Phi, "Cậu biết Thương Nguyệt Bang vì cái gì lại khôi phục nhanh như vậy không?"

Cố Phi vừa muốn mở miệng, lại phun ra một tiếng ** đau đớn, "Ngươi... ừm... đừng..."

Lý Hàn Uy hài lòng nhìn Cố Phi thống khổ, chỉ có lúc này, Cố Phi mới không còn sức lực để nhớ người đàn ông đó.

“Bởi vì cha của cậu, Cố Bắc Thanh, ông ta đã giúp tôi.” Lý Hàn Uy khẽ nói xong, Cố Phi kinh ngạc nhìn về phía Lý Hàn Uy, sao có thể như vậy?

"Không... ừm... Ngươi... Ngươi nói bậy!" Cố Phi chịu đựng đau đớn kịch liệt dưới hạ thân, khó khăn nói.

Lý Hàn Uy dừng động tác, âu yếm vuốt ve thân thể trắng nõn của Cố Phi.

"Cậu thật sự nghĩ Cố Bắc Thanh vẫn luôn đứng ngoài cuộc chiến của Lý Cừu và Lý Hàn Phong? Để tôi nói cho cậu biết, hung thủ thực sự đã giết Lý Cừu chính là sát thủ do Cố Bắc Thanh phái đến. Lý Cừu sớm đã chết, tôi chẳng qua là mang xác ông ta nằm trong phòng, giả vờ bệnh mặt, còn đứa xem ngu xuẩn kia thì lại tin là do tôi muốn hoàn thành giao dịch mà ra tay, không chỉ rót một số tiền lớn vào Thượng Nguyệt Bang như đã thỏa thuận, mà còn từ bỏ cuộc chiến với Thượng Nguyệt Bang.


“Muốn ta khen ngươi một câu sao?” Cố Phi khinh thường nhìn Lý Hàn Uy, thủ đoạn của hắn vẫn luôn đê tiện và độc ác.

“Cậu không muốn biết vì sao Cố Trường Thanh giúp tôi sao?” Lý Hàn Uy ngậm lấy viên hồng phấn trên ngực Cố Phi, dùng răng nhẹ nhàng cọ xát. Mặc dù là hắn hỏi, nhưng hắn không định nói cho Cố Phi biết chuyện này.

"Hừ... Cha... Ông sẽ không giúp ngươi đâu... tên khốn kiếp này..." Cố Phi không thể cử động cánh tay, chỉ có thể bị động tiếp nhận Lý Hàn Uy chà đạp.

Điện thoại di động của Cố Phi đột nhiên vang lên, Lý Hàn Uy nhanh một bước cầm lấy, nhìn thoáng qua, sau đólộ ra nụ cười nham hiểm nói: "Ô! Là hắn!"

Hắn! Cố Phi cảm giác như bị sét đánh, thân thể cứng đờ, không biết động đậy thế nào.

Từ hắn trong miệng Lý Hàn Uy chắc chắn là Chu Lẫm.

Lý Hàn Uy nhìn vẻ mặt hoảng loạn của Cố Phi, nhếch mép cười, "Sao nào? Cậu sợ à? Tôi có nên để hắn nghe thấy một người đàn ông thánh thiện trong mắt anh ta rên rỉ như thế nào dưới tôi không?"

“Không, đừng.” Cố Phi đột nhiên giãy giụa mạnh hơn, “Lý Hàn Uy, van ngươi, đừng để Lẫm biết…”

Trong mắt Lý Hàn Uy, Cố Phi cầu xin tha thứ giống như là một sự nhẫn nhịn với Chu Lẫm, không hiểu sao, Lý Hàn Uy vô cùng tức giận, buông tay Cố Phi ra, đột nhiên một tay nắm lấy cổ Cố Phi, "Cậu nhìn cho rõ, hiện giờ tôi muốn cậu là người của tôi."

Lý Hàn Uy cũng không dùng sức nhiều, vốn dĩ chỉ muốn hù dọa Cố Phi, nhưng khi phát hiện ánh mắt của Cố Phi vẫn luôn dán chặt vào chiếc điện thoại không ngừng đổ chuông trong tay mình, làm hắn càng cảm thấy khó chịu hơn.

Vươn eo về phía trước, Lý Hàn Uy một lần nữa tàn nhẫn đẩy toàn bộ dục vọng vào trong cơ thể Cố Phi.

"Cúp điện thoại... Làm ơn... Làm ơn... cúp máy..." Cố Phi thống khổ nhắm mắt lại, hai tay siết thành nắm đấm. Sự tấn công điên cuồng từ phía dưới như muốn phá nát lục phủ ngũ tạng của cậu.

Lý Hàn Uy cũng không dừng lại động tác, mà là cười nhẹ một tiếng, tại Cố Phi hoảng sợ cùng kinh ngạc kết nối điện thoại, cũng ấn nút mở loa ngoài.