Trò Chơi Đối Kháng

Chương 147: C147: Làm trước giải thích sau




Edit: Kazuo

Lý Hàn Phong mặc một chiếc áo sơ mi màu đen, khuy cổ áo không cài, lộ ra xương quai xanh cường tráng mà gợi cảm, khoanh tay dựa vào tường, ngũ quan như dao khắc không còn lạnh lùng như trước, ánh mắt thâm thúy cũng không sắc bén như trước, đôi môi mỏng nhếch lên nở một nụ cười tà ác, manh theo ba phần tự tin nhìn Chu Lẫm đang kinh ngạc nhìn mình chằm chằm.

Chu Lẫm không ngờ Lý Hàn Phong sẽ tìm thấy cậu nhanh như vậy, chưa kể Tang Thứ còn vỗ ngực đảm bảo, Lý Hàn Phong tuyệt đối sẽ không nghĩ đến bọn họ đang ở đảo XX.

Chu Lẫm có chút khổ sở...

Bởi vì Tang Thứ đã nói với cậu biết, trong những ngày cậu không ở bên cạnh, Lý Hàn Phong đã không ngần ngại đẩy Lý Cừu vào tuyệt cảnh, đồng thời khiến thế lực của Thượng Nguyệt Bang suy yếu xuống mức thấp nhất trong lịch sử.

Quả nhiên, cậu đối với Lý Hàn Phong là gánh nặng, hơn nữa rất có thể, Lý Hàn Phong sẽ cảm kích cậu rời đi, ít nhất cũng có thể để hắn yên tâm đánh địch.

Bây giờ Lý Hàn Phong đã báo thù xong, hắn không gì còn lo lắng nữa, liền lại tới tìm mình.

Nếu như, Chu Lẫm nghĩ thầm, một ngày nào đó cậu lại trở thành con tốt thí cho người khác uy hiếp hắn, hắn còn muốn cậu sao? Nghĩ đến đây, ánh mắt Chu Lẫm nhìn về phía Lý Hàn Phong trở nên bình tĩnh.

"Tôi nghĩ chúng ta chia tay thì tốt hơn, cả hai đều vì nhau..."

"Câm miệng!"

"..." Chu Lẫm lại lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, người này có tư cách gì hung dữ với cậu.

“Hình như em gầy đi.” Lý Hàn Phong đi tới trước mặt Chu Lẫm, dùng lòng bàn tay to lớn nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt Chu Lẫm, ngữ khí đột nhiên trở nên ôn hòa.

“Không.” Mặt Chu Lẫm không chút thay đổi lui về phía sau một bước, khinh thường nói: “Dù sao tôi cũng sẽ chết, có gầy đi một chút cũng không sao.”

“Tại sao lại đi mà không lời từ biệt?” Lý Hàn Phong bình tĩnh hỏi, có trời mới biết hắn muốn ôm chặt lấy người đàn ông trước mặt mình đến nhường nào, muốn nói cho cậu biết hai mươi ngày qua, hắn nhớ cậu đến nhường nào.


Chu Lẫm né tránh tầm mắt của Lý Hàn Phong, "Tôi đi rồi, anh không phải rất tốt sao? Anh không chỉ báo thù, mà còn trấn áp Thượng Nguyệt bang. Không có tôi, kế hoạch và sự nghiệp của anh không phải rất thuận lợi sao."

“Em không tin tôi yêu em sao?” Lý Hàn Phong nghiêm túc hỏi.

Chu Lẫm nghiêng đầu, tức giận đáp lại: "Tôi không chịu nổi tình yêu của Lý Hàn Phong anh, cũng nhận không nổi. Tôi thà chết một mình, anh lại có thể tìm một tình nhân khỏe mạnh khác, ít nhất hắn cung sẽ không ảnh hưởng đến tham vọng của anh."

Thật ra, khúc mắc trong lòng Chu Lẫm rất đơn giản, cậu chỉ cảm thấy tình yêu Lý Hàn Phong dành cho mình cũng giống như tình yêu của hắn dành cho đám tình nhân trước đây, ở trong lòng Lý Hàn Phong, cậu không đáng giá chút nào từ.

Chờ Lý Hàn Phong cảm thấy mệt mỏi với nó vào một ngày nào đó, nói không chừng cậu lại bị vứt bỏ.

“Chu Lẫm, em nói thật sao?” Lý Hàn Phong đặt tay lên vai Chu Lẫm, giọng nói có chút thất vọng, “Em thật sự muốn chia tay với tôi sao?”

Chu Liệt không chút nghĩ ngợi liền trực tiếp nói: "Đúng vậy! Dù sao tôi bị anh chơi lâu như vậy, cũng không nợ anh cái gì."

Lý Hàn Phong thực sự rất muốn đánh cho tỉnh người đàn ông trước mặt mình, cậu lại dám dùng từ "chơi", nghĩ rằng Lý Hàn Phong có vô số tình nhân làm ấm giường cả đời, hắn có bao giờ mê muội hoặc quan tâm với ai khác như vậy chưa? Chu Lẫm không phải ban ngày, ngay cả nhiệt độ trên giường một chút cũng không cảm nhận được.

Lý Hàn Phong rất rõ ràng khúc mắc trong lòng Chu Lẫm, nói chung, Chu Lẫm không có cảm giác an toàn khi ở bên hắn, cảm giác được yêu.

Tính cách Chu Lẫm kiêu ngạo và ngông cuồng, Lý Hàn Phong biết rằng rất khó để giải thích với một người đàn ông như vậy, hơn nữa, Lý Hàn Phong chưa bao giờ nghĩ đến việc giải thích một cách bình tĩnh trước mặt Chu Lẫm.

Trừ khi nó được thực hiện theo cách khác.

"Được! Tôi hiểu ý của em." Lý Hàn Phong nhẹ giọng nói.

Thấy Lý Hàn Phong không làm gì để giữ mình lại, Chu Lẫm càng thêm khó chịu, hừ lạnh một tiếng, trừng mắt nhìn Lý Hàn Phong, "Tránh ra, đừng đứng ở cửa phòng lão tử."

Chu Lẫm tức giận đẩy Lý Hàn Phong ra, nhanh chóng cắm thẻ phòng đẩy cửa, vừa định dùng sức đóng lại, không ngờ Lý Hàn Phong dùng một tay giữ cửa lại.


Chu Lẫm cố gắng hết sức để đóng cửa, nhưng cuối cùng vẫn bị đánh bại bởi sức mạnh của Lý Hàn Phong.

“Chu Lẫm, tôi yêu em.” Lý Hàn Phong một bên chặn cửa, một bên ôn nhu nói.

“Lời này anh đã nói rất nhiều lần rồi, lão tử nghe phát mệt.” Chu Lẫm nhăn mặt, không khách khí nói.

"Vì em mà tôi đã kiêng cữ nhiều ngày."

Chu Lẫm sửng sốt một chút, "...Tại sao...tại sao đột nhiên chuyển chủ đề sang chuyện này?" Vừa nói, cậu vừa dùng sức đẩy cửa mạnh hơn.

Lý Hàn Phong nhanh nhẹn bước vào phòng.

“Xem ra em sống ở đây rất tốt.” Lý Hàn Phong không để ý đến Chu Lẫm đang tức giận sau lưng, vừa nói vừa đi vào phòng.

Cư nhiên là sống trong phòng tổng thống! Xem ra tên này có rất nhiều tiền riêng. Theo báo cáo từ thuộc hạ, Chu Lẫm đã tiêu một số tiền lớn đáng kinh ngạc trên đảo XX, tất nhiên tất cả đều tiêu vào thú vui xa hoa, với nhịp điệu phát tiết trước khi chết.

Chu Lẫm chạy đến trước mặt Lý Hàn Phong, "Nếu anh còn không chịu đi, tôi sẽ gọi bảo vệ lên."

Lý Hàn Phong cười cười, "Tất cả tài sản trên đảo đều thuộc về Lý Hàn Phong tôi. Bảo bối, nói cho tôi biết, ai dám đuổi tôi đi?" Chu Lẫm thật sự không biết hòn đảo này là của Lý Hàn Phong, hoặc nói là có lẽ cậu cũng đã quên.

Chu Lẫm vốn đã kiêu căng ngạo mạn, nghe Lý Hàn Phong nói như vậy liền có cảm giác mình bị rào đón, Chu Lẫm không nói lời nào, chạy vào phòng ngủ, nhanh chóng thu dọn đồ đạc, kéo theo một chiếc vali nhỏ đi ra phòng khách.

Nhìn thấy bộ dáng hùng hổ của Chu Lẫm, Lý Hàn Phong cảm thấy mình đùa giỡn hơi quá, vừa định mở miệng, Chu Lẫm liền mắng một tiếng.

"Anh không đi, lão tử đi! Nếu tôi biết hòn đảo nát bét này là của anh, tôi thà chết trong mương cũng không đến nơi này." Chu Lẫm vừa mới xoay người, phía sau liền truyền đến giọng nói lạnh lùng.


"Dừng lại!"

Không biết có phải hay không, bởi vì trong giọng nói của Lý Hàn Phong mang theo sự uy hiếp không thể cưỡng lại, Chu Lẫm mới vừa bước một bước liền theo bản năng dừng lại, nhưng trong giây lát lại nhấc chân đi về phía cửa, tự mắng mình không tiền đồ.

Chu Lẫm cuối cùng cũng biết nhắm mắt lại thì trời sẽ tối là có ý gì, mới đi được vài bước, thân thể của cậu đã bị người khác trực tiếp vác lên vai. Sau đó, cậu cảm thấy lưng của mình được đặt lên chiếc giường mềm mại

Một quá trình động tác gần như hoàn thành một cách lưu loát trong tay Lý Hàn Phong, còn chưa kịp che eo oán trách, Chu Lẫm đã nhìn thấy Lý Hàn Phong đứng bên giường tốc độ điên cuồng cởi quần áo của mình, một hàng khuy đồng màu bạc trước mặt bị Lý Hàn Phong giật mạnh, rơi xuống đất phát ra tiếng leng keng, và một vài trong số chúng trực tiếp bay đến người Chu Lẫm.

Chu Lẫm chỉ cảm thấy hàm răng trên dưới đánh lập cập không ngừng, khi nhìn thấy Lý Hàn Phong lộ ra bộ ngực cường tráng màu đồng, lập tức hoảng sợ.

"Tôi, tôi, tôi... Anh, anh, anh..." Chu Lẫm theo bản năng kẹp chặt hai chân, nhìn khuôn mặt kề sát trong tay.

“Suỵt…” Lý Hàn Phong đặt ngón trỏ lên môi Chu Lẫm, cười xấu xa: “Bảo bối, tôi sẽ giải thích cho em.” Sau đó nụ cười càng đậm hơn, “Chỉ là sau khi chúng ta xong việc thôi.”

"Tôi... Tôi tha thứ cho ngươi, là thật!" Chu Lẫm lập tức nói.

"Nhưng tôi không thể tha thứ cho bản thân mình."

"..."

"….Vâng…."

"….Tốt…."

- ----------------------------------

Đảo XX là một hòn đảo nhỏ dành cho du khách vui chơi, nơi này có vô số địa điểm giải trí sang trọng cùng một số lượng lớn sòng bạc hợp pháp, ở cảng có hai du thuyền lớn xa hoa, chỉ có những thương gia giỏi mới có thể chơi sòng bạc ở bên trong. Dù là ngày hay đêm, nơi này vẫn luôn rộn rã tiếng ca múa hát, tiệc tùng yến tiệc.

Chỉ riêng con số thu nhập hàng ngày của hai du thuyền đã là rất lớn rồi, huống hồ là toàn bộ hòn đảo XX.


Vì vậy, hòn đảo này là nguồn tài chính để Lý Hàn Phong xây dựng tất cả thế lực của mình.

Trước khi Lý Cừu chết, để tránh Lý Cừu phát hiện ra hòn đảo này thuộc về mình, Lý Cừu chỉ có thể cẩn thận che giấu mũi nhọn của mình, cho nên, chủ nhân của hòn đảo này vẫn là điều thần bí với thế giới.

Nếu Lý Cừu biết con trai mình cất giấu một hũ vàng phóng đại như vậy, có lẽ sẽ tức mà sống lại.

Lý Hàn Phong đến V thị đã là ngày hôm sau, Triệu Tú Anh liền mang Lý Hàn Vũ chạy tới, tâm tư Lý Hàn Vũ rất đơn giản, hắn chỉ cho đây là cùng Triệu Tú Anh hưởng tuần trăng mật, nhưng Triệu Tú Anh lại không nghĩ như vậy, cậu cùng Lý Hàn Phong đàm luận lại quá trình đấu tranh với Thượng Nguyệt Bang, phát hiện ra nhiều điểm đáng ngờ.

Gần như sau ngày khi Lý Hàn Phong đến, Triệu Tú Anh liền vội vã chạy đến đảo XX, cậu muốn gặp Lý Hàn Phong ngay lập tức, nhưng vừa đặt chân đến đảo XX, cậu liền bị Lý Hàn Vũ đang rất phấn khích kéo đi, vòng quanh đảo XX suốt một ngày, cuối cùng mới thở hồng hộc tìm Lý Hàn Phong.

“Cậu không phải đang giúp Âu Dương Quyết quản lý Nguyên Soái ở V thị sao, chạy tới đây làm gì?” Tâm tình Lý Hàn Phong nhìn qua không tồi, trên gương mặt lạnh lùng hiện lên một tia sảng khoái.

"Lý tổng, ngài không thể quan tâm quân sư của ngài một chút sao? Tôi bị say sóng cả đêm, lại còn bị tiểu hỗn đản Lý Hàn Vũ kia kéo đi phơi nắng một ngày ở đảo XX, chuyện này còn chưa tính, anh cư nhiên bỏ lại tôi một mình, Triệu Tú Anh tôi đã chêu chọcai..." Than thở một hồi, Triệu Tu Anh thở hồng hộc, nói với người hầu bên cạnh: "Cho tôi xin ly nước."

“Nói nhảm xong chưa?” Lý Hàn Phong lạnh giọng nói: “Nếu như cậu không nói rõ lý do tại sao tới, tôi lập tức cho người đem cậu trên biển phiêu một đêm, giúp cậu chữa tật xấu này."

Hắn còn phải quay về để bồi bảo bối Chu Lẫm của mình, ai mà rảnh mà ngồi đây tán dốc với người đàn ông này.

Triệu Tú Anh vừa nghe Lý Hàn Phong nói muốn cho mình lênh đênh trên biển, cậu lập tức nhớ đến cảnh tượng nằm trên lan can thuyền, nôn mửa dữ dội, trong nháy mắt, Triệu Tú Anh lại cảm thấy bụng mình quay cuồng.

Triệu Tú Anh nhấp một ngụm trà, chỉnh lại cà vạt, bắt đầu bắt tay vào công việc chính.

"Chuyện Lý Hàn Uy kế thừa Thượng Nguyệt Bang hẳn là anh đã biết đi! Hiện tại hắn đang cố gắng chỉnh đốn thế lực của Thượng Nguyệt Bang ở các quốc gia khác nhau, hơn nữa, tốc độ khôi phục rất nhanh."

"Cái này tôi biết, tôi cùng hắn đổi một khoản tiền lấy ba liều V70." Lý Hàn Phong bình tĩnh nói.

"Đó không phải là trọng điểm." Triệu Tú Anh nghiêm túc nói: "Tôi chỉ cảm thấy mọi thứ diễn ra quá mức thuận lợi, cái chết của Lý Cừu quá đơn giản, Thượng Nguyệt Bang thì hồi phục quá nhanh, đòn đả kích của anh gần như ngay lập tức. Tôi lo rằng đây chỉ là âm mưu của Thượng Nguyệt Bang và bọn họ đang đào hố cho anh tự nhảy xuống."

Lý Hàn Phong híp mắt, thấp giọng nói: "Ý của cậu là..."

Triệu Tú Anh dừng lại một chút, nói: "Tôi lo rằng Lý Cừu... chưa chết."