Trò Chơi Đối Kháng

Chương 140: C140: Anh càng ngày càng ghê tởm




Edit: Kazuo

Cuộc sống của Lý Hàn Phong và Chu Lẫm bước vào trạng thái bình yên, bao trùm trong bầu không khí vui vẻ, cả hai sống hạnh phúc.

Hai người ban ngày cùng nhau đi làm, buổi tối làm ấm chăn không biết mệt mỏi, mỗi khi Chu Lẫm kêu cậu mệt mỏi cả về thể chất và tinh thần, Lý Hàn Phong liền vòng tay ôm Chu Lẫm cùng nhau xem phim, hoặc ra ngoài giải trí.

Tất nhiên, đối với mỗi yêu cầu của Chu Lẫm, Lý Hàn Phong đều đáp ứng hết, ngoại trừ việc yêu cầu muốn nằm trên của cậu thì đã bị diệt trừ từ trong trứng nước.

Tâm tình Lý Hàn Phong mấy ngày nay rất tốt, đặc biệt bàn giao công việc Nguyên Soái cho Âu Dương Quyết vừa mới xuất viện, hắn định mang Chu Lẫm xuất ngoại chơi mấy ngày, trong lòng thầm nghĩ, vì Chu Lẫm tổ chức hôn lễ có một không hai, muốn nói với cả thế giới rằng người đàn ông của Chu Lẫm chính là Lý Hàn Phong hắn.

Lý Hàn Phong đã dậy từ sớm, người hầu đã chuẩn bị xong mọi thứ, ăn xong có thể trực tiếp đáp chuyên cơ đi nước ngoài chuẩn bị hôn lễ. Lý Hàn Phong định tạo bất ngờ cho Chu Lẫm, cho nên hắn chỉ nói với Chu Lẫm là cùng nhau đi du lịch.

Sau khi Lý Hàn Phong rửa mặt, Chu Lẫm vẫn chưa dậy, gần đây Lý Hàn Phong rất mất kiên nhẫn với thói quen ngủ nướng của Chu Lẫm. Đôi khi một giấc ngủ đến trưa, bộ dạng khi tỉnh dậy chỉ toàn là uể oải, đến Nguyên Soái cơ hồ phải nằm trên bàn mới làm việc được, chỉ vào ban đêm, cậu mới cùng hắn tràn đầy tinh lực hung hãn trên giường.

"Bảo bối, dậy đi! Không phải em đã đồng ý cùng ông xã đi du lịch sao?" Hai tay Lý Hàn Phong đặt ở hai bên đầu Chu Lẫm, thì thầm bên tai cậu, đầu lưỡi ướt át liếm vành tai cậu.

“Hừm…ngủ thêm năm phút nữa…” Chu Lẫm nhắm mắt trở mình, tiếp tục ngủ.

"Bảo bối, em càng ngày càng lười, vậy cho em ngủ thêm mười phút."

"Ừm..." Chu Lẫm phát ra âm thanh trầm thấp trong cổ họng.

Lý Hàn Phong cúi người hôn nhẹ lên môi Chu Lẫm, khóe miệng nhếch lên: "Mười phút nữa ông xã sẽ tới đón em."

“Ừm……”

"..."


Lý Hàn Phong ngồi bên cạnh Chu Lẫm, yên lặng nhìn khuôn mặt say ngủ của cậu, vốn muốn đợi mười phút trôi qua, lại không ngờ lại phát hiện sắc mặt Chu Lẫm vô cùng tái nhợt, lông mày hơi cau lại, tựa hồ đang chịu đựng loại khó chịu gì.

Lý Hàn Phong nhíu mày, vừa định hỏi Chu Lẫm bị gì, Jason ở bên ngoài gõ cửa, báo Lý Hàn Uy tới thăm.

Lý Hàn Phong cảnh giác, hắn đã rời khỏi Thượng Nguyệt Bang, cắt đứt mọi ràng buộc với Lý gia, lúc này cũng đang âm thầm chiến đấu với Lý Cừu.

Lý Hàn Uy đến vào lúc này là vì cái gì?

Lý Hàn Phong sờ khuôn mặt say ngủ của Chu Lẫm, cúi người hôn lên trán Chu Lẫm, "Cục cưng, tôi đi ra ngoài trước, sẽ quay lại ngay."

Lý Hàn Phong chỉnh lại bộ vest, khôi phục lại trạng thái lạnh lùng, mặt không chút cảm xúc bước ra ngoài.

Mãi cho đến khi được Lý Hàn Phong cho phép, Lý Hàn Uy mới có thể vào biệt thự, trên mặt lộ ra nụ cười nham hiểm, giống như đang xem kịch hay.

“En trai sinh hoạt rất không tồi a!?” Lý Hán Uy khinh thường nhếch lên khóe miệng, không có bất kỳ khen ngợi.

Lý Hàn Phong mặt không biểu cảm, "Tôi cùng lão già đó đã cắt đứt quan hệ cha con, anh vẫn coi chúng ta như anh em, Lý Hàn Uy?"

Lý Hàn Uy nhướng mày, nhưng không có tức giận, "Nam nhân kia sao rồi?"

"Nói thẳng mục đích của anh đi!" Lý Hàn Phong lạnh lùng nói, "Đây không phải Thượng Nguyệt Bang, tôi có thể giết anh bất cứ lúc nào."

“Ha hả.” Lý Hàn Uy cười khẽ: “Cậu vẫn luôn như vậy tự tin, tôi thật chờ mong ngày mà cậu thất bại thảm hại.”

"Tôi nói lại một lần nữa, mục đích của anh tới đây là gì?"


"Được, vậy thì tôi sẽ không vòng vo." Lý Hàn Uy trở nên nghiêm túc, "Thượng Nguyệt Bang muốn hợp tác với cậu. Có vẻ cậu đang bắt tay với đám người Đức, Thượng Nguyệt Bang cũng muốn tham gia."

Lý Hàn Phong cười lạnh một tiếng, "Không biết lão già nghĩ như thế nào, dựa vào tôi để mở rộng thế lực Thương Nguyệt Bang, nằm mơ đi. Trừ phi lão chết, bằng không tôi sẽ cùng Thượng Nguyệt bang chiến đấu đến cùng." Lý Hàn Phong bình tĩnh nói, ý châm chọc trong lời nói cực kỳ rõ ràng.

Lý Hàn Phong biết Lý Cừu sẽ không đánh một trận nếu không chắc chắn, cho nên đối với điều kiện của Lý Cừu, tuy rằng Lý Hàn Phong thẳng thừng từ chối, nhưng trong lòng hắn vẫn có chút nghi hoặc.

Câu trả lời của Lý Hàn Phong hiển nhiên nằm trong dự liệu của Lý Hàn Uy, hắn ta không có chút nào không hài lòng, mà chỉ cười nói: "Tôi sẽ ở V thị vài ngày, nếu trong khoảng thời gian này cậu đổi ý, có thể đến gặp tôi bất cứ lúc nào."

Lý Hàn Phong nhíu mày, thanh âm trầm thấp tràn đầy uy nghiêm, "Tôi không biết anh đang giở trò quỷ gì, nhưng anh tốt nhất nên rõ ràng một chuyện, trên đời này, không ai có thể ảnh hưởng đến quyết định của Lý Hàn Phong tôi."

Lý Hàn Uy đứng dậy, cười khẽ, "Tôi hy vọng cậu có thể duy trì khí phách này cho đến cuối cùng." Vừa đi đến cửa, Lý Hàn Uy quay đầu lại, "Đúng rồi, cha muốn tôi nói với cậu một điều, ông chưa từng thua bất luận kẻ nào, cho nên ông càng không thua con ruột mình, hành vi của cậu đã khiến ông mất mặt trong băng đảng, ông sẽ khiến cậu phải trả giá đắt hơn cả cái chết."

“Vậy nói với lão giùm tôi.” Lý Hàn Phong lạnh lùng nói, “Tôi sẽ dùng thi thể của lão để bái tế mẫu thân, nói lão hãy đợi đấy.”

Lý Hàn Uy chỉ hừ lạnh một tiếng rồi rời khỏi biệt thự.

Ngay khi Lý Hàn Uy vừa rời đi, Lý Hàn Phong liền ra lệnh Jason cử người theo dõi hắn ta, rồi lên lầu.

Không có mối nguy hiểm tiềm ẩn nào do bất kỳ ai có thể ngăn cản mong muốn được ở bên Chu Lẫm của hắn.

Lúc Lý Hàn Phong vào phòng, hắn phát hiện Chu Lẫm không có ở đó, áo khoác vẫn tùy ý đặt ở đầu giường, hiển nhiên là vừa mới vào phòng tắm. Lý Hàn Phong cười khẽ, sau đó hướng phòng tắm đi đến, vừa vào cửa đã thấy Chu Lẫm ngồi xổm bên bồn rửa mặt, một tay ôm lấy áo trước ngực, đầu gối lên đầu gối, không thể nhìn thấy biểu cảm trên mặt cậu, nhưng từ tấm lưng hơi run rẩy có thể thấy được Chu Lẫm lúc này đang rất đau.

Lý Hàn Phong cả kinh, nhanh chóng tiến lên, lúc này mới nhìn rõ ràng trong bồn rửa mặt có rất nhiều máu, rõ ràng là của Chu Lẫm vừa mới nôn ra.


"Chu Lẫm, em làm sao vậy?" Lý Hàn Phong vội vàng nâng mặt Chu Lẫm lên, phát hiện sắc mặt Chu Lẫm trắng bệch, đôi mắt không có tiêu cự hơi hơi mở ra, thoạt nhìn rất tiều tụy.

"...Ngực... rất đau..." Chu Lẫm mở miệng, nửa ngày mới thấp giọng nói ra một câu.

"Tôi mang em đi bệnh viện!" Lý Hàn Phong nói xong, vội vàng bế Chu Lẫm xuống lầu, người hầu nhìn thấy Lý Hàn Phong vẻ mặt âm trầm đáng sợ, không khỏi run lên.

Lý Hàn Phong thậm chí không ghé đến phòng khám tư nhân trong biệt thự, lái xe thẳng đến bệnh viện lớn nhất V thị.

Xe vừa khởi động, Chu Lẫm đang ngồi ở ghế phụ đột nhiên duỗi người, "Không cần đi bệnh viện, tôi ổn rồi."

Lý Hàn Phong kinh ngạc nhìn Chu Lẫm đã khôi phục lại bình thường, sau đó thở phào nhẹ nhõm, "Cũng chỉ em mới có thể dọa Lý Hàn Phong tôi."

“Tôi không có giả bộ.” Chu Lẫm lập tức nói, “Đây là lần thứ ba tôi gặp phải tình huống này.”

"Lần thứ ba? Tại sao không sớm nói cho tôi biết." Lý Hàn Phong nghiêm mặt nói, cái tên này định ngây thơ đến bao giờ, vừa rồi tình huống không hề giống như bệnh thông thường.

Chu Lẫm hờ hững nhún vai, "Mỗi lần đau mười phút, hết đau thì không sao, hơn nữa tôi cũng đã đến bệnh viện kiểm tra rồi, bác sĩ cũng không phát hiện ra vấn đề gì."

“Xuống xe trở về ăn sáng, ăn xong tôi đưa em đi bệnh viện kiểm tra một lần nữa.” Lý Hàn Phong vẫn không yên tâm, dù sao vừa nãy Chu Lẫm còn nôn ra máu.

Chu Lẫm cười nói: "Tôi đoán là do anh đòi hỏi quá nhiều, về sau anh nên kiềm chế hơn một chút, tôi..." Chu Lẫm còn chưa nói xong, đã thấy Lý Hàn Phong sắc mặt lạnh lùng nhìn cậu chằm chằm, sau đó nuốt xuống lời nói tiếp theo, "Ăn điểm tâm trước đi, ăn xong liền đi bệnh viện, ha ha... "

Lý Hàn Phong xuống xe, bế Chu Lẫm vừa mới ngã xuống đất, bộ dáng thống khổ vừa rồi của Chu Lẫm vẫn còn in sâu trong tâm trí Lý Hàn Phong.

"Tôi tự đi được...tôi thật sự...đi..." Chu Lẫm không thèm nói nữa, bất lực nép vào trong lòng Lý Hàn Phong, dù sao thì từ khi ở cùng Lý Hàn Phong, trước mặt người hầu đã quen không biết xấu hổ rồi, ôm thôi cũng không sao.

Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Chu Lẫm nằm trên bàn ăn bắt đầu la hét: “Buồn ngủ quá, tôi muốn ngủ a!”

"Không được, ăn xong em phải cùng tôi đi bệnh viện, hơn nữa từ nay về sau, bỏ thói quen thích ngủ đi, nếu không thân thể nhất định suy sụp." Lý Hàn Phong một bên ăn sáng, một bên lạnh lùng nói.

Chu Lẫm bĩu môi, "Không phải đã nói cái gì cũng nghe tôi sao, tôi chỉ muốn ngủ một giấc thôi mà."


Lý Hàn Phong cầm bộ đồ ăn, sắc mặt nghiêm nghị nhìn Chu Lẫm: "Đừng dùng thân thể của em để đùa giỡn, tôi sẽ không cho phép bất luận kẻ nào tổn thương em, đương nhiên bao gồm cả em, bởi vì em chỉ thuộc về một người là Lý Hàn Phong tôi."

"Tôi biết rồi... biết rồi..." Chu Lẫm cúi đầu bắt đầu ăn, sau đó cẩn thận liếc nhìn Lý Hàn Phong. Cuộc trò chuyện vừa rồi của Lý Hàn Phong khiến trong lòng Chu Lẫm vô cùng ngọt ngào, Chu Lẫm thật muốn ôm lấy nam nhân trước mặt, hôn một cái, cắn một cái.

Lý Hàn Phong hoãn kế hoạch ra nước ngoài, nghĩ trước tiên nên đưa Chu Lẫm đến bệnh viện.

Ăn sáng xong, Chu L kiếm cớ lên lầu lấy đồ, Lý Hàn Phong đợi nửa ngày mà vẫn không thấy Chu Lẫm xuống lầu, liền đi lên lầu kiểm tra, liền thấy Chu Lẫm nằm trên giường ngủ say.

Lần đầu tiên Lý Hàn Phong cảm thấy Chu Lẫm buồn ngủ có gì đó không ổn, sau khi suy nghĩ lại, Lý Hàn Phong phát hiện từ khi hắn mang Chu Lẫm trở lại V thị, Chu Lẫm dần dần có thói quen này, hơn nữa càng ngày càng nghiêm trọng hơn.

Lý Hàn Phong càng nghĩ càng cảm thấy có gì đó không đúng, đột nhiên nghĩ tới lời vừa rồi của Lý Hàn Uy.

Nam nhân kia sao rồi?

Không nói một lời, Lý Hàn Phong đột nhiên bế Chu Lẫm lên, lúc Chu Lẫm sững sờ tỉnh lại, cậu đã ở trong xe.

Khi đến bệnh viện, Chu Lẫm kiểm tra kỹ lưỡng nhiều lần, kết quả vẫn như cũ, cậu rất khỏe mạnh. Nhưng Lý Hàn Phong vẫn rất bất an, nỗi hoảng sợ đã lâu không xuất hiện trong đầu hắn lại trỗi dậy.

Trong vòng một ngày, bất kể các chuyên gia nổi tiếng ở V thị đang làm gì đều bị thuộc hạ của Lý Hàn Phong lôi đi, sau khi nghiên cứu hồi lâu, như cũ, Chu Lẫm thật sự khỏe mạnh.

"Thế nào? Lần này tin tôi nói chưa!" Trở lại biệt thự, Chu Lẫm vừa nói vừa đi về phía phòng ngủ, bị Lý Hàn Phong kéo vào trong lồng ngực.

“Lần sau lại phát sinh loại vấn đề này, nhất định phải nói cho tôi biết.” Lý Hàn Phong nhìn Chu Lẫm, trên lông mày lộ ra vẻ nghiêm túc lo lắng.

“Đừng có nói gở.” Chu Lẫm trừng mắt, “Tôi còn muốn chết sau anh."

Lý Hàn Phong cười xấu xa, "Sao không cùng nhau chết, không có em, tôi đau lòng muốn chết."

Chu Lẫm nện cho Lý Hàn Phong một cái, "Anh thật sự càng ngày càng ghê tởm..."