Trò Chơi Đối Kháng

Chương 119: C119: Lý hàn vũ vs triệu tú anh 3




Edit: Kazuo

Sau khi nghe cấp dưới báo cáo Lý Hàn Vũ đang uống rượu với một nhóm người, Triệu Tú Anh liền nổi giận đùng đùng chạy ra ngoài. Nam nhân kia vừa mới say rượu đêm qua, giờ lại uống rượu, nếu chết ở đây, Lý Hàn Phong nhất định đem Triệu Tú Anh cậu chém chết.

Khi biết tin Lý Hàn Vũ đã bị vài người đàn ông đưa đến phòng riêng, Triệu Tú Anh gần như điên cuồng lao vào căn phòng nơi đám người Tiền Tiến.

Cùng với tiếng nhạc sôi động và dưới ánh đèn mờ ảo chói mắt, vài người đàn ông ngồi trên ghế sofa cười quỷ quyệt, Lý Hàn Vũ bị ép vào giữa, hai mắt lim dim ngây ngô cười, khuôn mặt ửng hồng bất thường, hắn để cho Tiền Tiến tự do liếm láp bên cổ mình, nhiệt độ thân thể dần dần nóng lên cùng dục vọng không thể giải thích khiến Lý Hàn Vũ không tự chủ được bắt đầu vặn vẹo thân thể theo bàn tay đang sờ soạng trong quần hắn.

Triệu Tú Anh bị cảnh tượng trước mắt làm cho sửng sốt, sau đó toàn thân bốc lên cỗ hàn ý. Nếu như Lý Hàn Phong nhìn thấy cảnh này, đám người dâm loạn này có lẽ sẽ chết không toàn thây.

Rõ ràng là nhóm người này không biết Lý Hàn Vũ là thiếu gia của Thượng Nguyệt Bang.


Triệu Tú Anh nhanh chóng chạy tới trước đám người kéo Lý Hàn Vũ đứng dậy, Lý Hàn Vũ say khướt đứng không vững, trọng lượng cơ thể đè lên người Triệu Tú Anh, thân thể không ngừng cọ vào người Triệu Tú Anh, tựa như muốn giảm bớt sức nóng của cơ thể. Triệu Tú Anh nhìn vẻ ửng hồng bất thường trên khuôn mặt cùng nhiệt độ cơ thể nóng bừng của Lý Hàn Vũ, sắc mặt cậu liền trầm xuống.

Tên ngốc này chắc không bị hạ xuân dược đi?

“Quản lý Triệu là có ý gì?” Tiền Tiến tức giận nhìn Triệu Tú Anh, mà thuộc hạ của hắn cũng đứng lên chặn đường về của Lý Hàn Vũ.

Cha của Tiền Tiến là một ông trùm bất động sản có tiếng tăm ở V thị. Tuy là có kiêng kỵ người đứng sau Moonlight là Lý Hàn Phong, nhưng đối với Tiền Tiến mà nói, Lý Hàn Phong sẽ không vì một quản lý nho nhỏ mà cắt đứt mối quan hệ hợp tác với cha mình.

Chính vì vậy, Tiền Tiến không hề sợ Triệu Tú Anh.

Đương nhiên, Tiền Tiến không biết giao tình giữa Lý Hàn Phong và Triệu Tú Anh sâu đậm đến mức nào, nếu không có cho mười dũng khí hắn cũng sẽ không dám đi khiêu khích Triệu Tú Anh.

“Nếu Tiền thiếu gia cần một mỹ nam bồi rượu, Moonlight đều có người phục vụ riêng. Bất quá người này không thể.” Triệu Tú Anh ôm Lý Hàn Vũ vào lòng, nghiêm nghị nói. Có trời mới biết Triệu Tú Anh lúc này hoảng sợ đến mức nào, cũng may lần này Lý Hàn Vũ không mang theo vệ sĩ, bằng không vào lúc này Moonlight nhất định sẽ máu chảy thành sông.

Nếu như Lý Hàn Phong phát hiện, cậu nhiều nhất bị hắn đấm một trận, nhưng ít ra Lý Hàn Vũ nhất định sẽ tự mình cầu xin, nhưng nếu là Lý Cừu biết chuyện, chỉ sợ Triệu Tú Anh cậu có mười cái mạng cũng không đủ.

“Tiểu Vũ là bằng hữu của tôi, tôi làm sao có thể coi cậu ấy là kỹ nam được?” Tiền Tiến âm dương quái khí nói, sau đó nháy mắt với thuộc hạ.


Một người đàn ông bước nhanh về phía trước, cố gắng kéo Lý Hàn Vũ lại nhưng lại bị Triệu Tú Anh dùng chân đạp một cái. Bởi vì bản thân không am hiểu quyền cước, Triệu Tú Anh vừa mới đá xong liền bị một người ôm chặt, người nọ dùng sức kéo mạnh, Triệu Tú Anh liền bị quăng ngã lên bàn tiệc, sau đó lảo đảo ngã xuống đất.

Đưa tay sờ trán, phát hiện bị mảnh kính vỡ làm cho trầy xước chảy máu, Triệu Tú Anh lúc này mới bắt đầu hối hận, tại sao mình lại không mang theo người vào cứu tên ngốc kia.

Triệu Tú Anh đứng lên cố gắng bảo vệ Lý Hàn Vũ ngoài ý muốn ngã bên cạnh, ngay sau đó cậu lại thấy Lý Hàn Vũ đột nhiên đứng dậy, sắc mặt dị thường nhìn chằm chằm vào cậu.

Vẻ mặt của Lý Hàn Vũ vô cùng kinh hãi, hai mắt mở to không thể tin được nhìn chằm chằm vào vết máu đang dần chảy ra trên trán Triệu Tú Anh. Đột nhiên hắn rống lên một tiếng: "Đồ khốn nạn! Ta muốn giết các ngươi!"

Vừa dứt lời, Lý Hàn Vũ liền xoay người đấm vào người vừa nãy quăng Triệu Tú Anh, dáng người Lý Hàn Vũ tuy không to lớn nhưng sức lực lại kinh người chẳng kém gì Lý Hàn Phong, chỉ với một cú đấm này, người kia đã bất tỉnh nhân sự.

Triệu Tú Anh giật mình, chợt nhớ ra năm trước mình bị vài kẻ thù của Lý Hàn Phong bao vây đánh trọng thương, may là Lý Hàn Vũ chạy đến kịp thời, không nói một lời gầm lên xông vào đánh cho đám người gần chết. Kể từ đó, Triệu Tú Anh bài xích Lý Hàn Vũ trong một thời gian dài, mặc dù cậu cũng hiểu Lý Hàn Vũ chỉ đang phát điên vì bản thân mình.

Triệu Tú Anh nhanh chóng ôm Lý Hàn Vũ từ phía sau hét lớn: "Không muốn chết thì chạy đi."


Tiền Tiến hiển nhiên có chút sợ hãi, nhưng hắn nhanh chóng bình tĩnh lại, cười khinh thường nói: "Ha, thì ra là một tiểu dã lang, không tệ không tệ, tôi thích... A!" Tiền Tiến chưa nói xong, đã bị Lý Hàn Vũ vừa thoát khỏi Triệu Tú Anh đá ra khỏi ghế sô pha.

_______________________

May mắn thay, Triệu Tú Anh lại ôm chặt lấy Lý Hàn Vũ, đám người đó mới kịp thời thoát ra khỏi phòng, bởi vì bị kích thích do máu trên trán Triệu Tú Anh và tác dụng của rượu, Lý Hàn Vũ như muốn phát điên. Hắn liên tục đạp vào ghế sô pha, trong miệng không ngừng hét lên: "Giết ngươi! Giết các ngươi!"

Nghĩ đến biện pháp ngăn Lý Hàn Vũ chạy trốn lần trước, Triệu Tú Anh bước đến gần Lý Hàn Vũ không chút do dự ôm đầu, môi mỏng lạnh lẽo mang theo hương vị bạc hà nhàn nhạt hôn lên môi Lý Hàn Vũ.

Lý Húc Vũ dừng động tác như bị điện giật, chậm rãi nhắm hai mắt chìm đắm trong nụ hôn ướt át của người mình yêu, bắt đầu đáp lại một cách cuồng nhiệt. Nhưng lửa tình trong cơ thể khiến toàn thân Lý Hàn Vũ khó chịu, vì thế hắn nắm lấy bàn tay hơi lạnh của Triệu Tú Anh đưa vào trong quần của mình: "A Tú... Tôi nóng quá... Giúp tôi... Tiểu Vũ thật là khó chịu..."