Edit: Kazuo
Không khí trong xe đột nhiên trở nên ngượng ngùng, giống như một đứa trẻ đã làm sai chuyện gì đó, Chu Lẫm vội vàng nhặt quần áo mặc vào, nhưng bóng tối trong mắt Cố Phi lại càng thêm trầm trọng.
Chu Lẫm cầm áo khoác choàng lên người Cố Phi, Cố Phi liền chậm rãi ngẩng đầu lên, vẻ mặt phức tạp nhìn Chu Lẫm.
“Tại sao không làm tiếp?” Giọng Cố Phi trầm xuống, lộ ra một tia bi thương không gì sánh được. Cậu không hiểu tại sao Chu Lẫm lại có thể dập tắt ngay dục vọng trong người khi nhìn vào mặt dây chuyền nhỏ đó.
“Phi Phi, tôi xin lỗi, cho tôi một chút thời gian.” Chu Lẫm cúi đầu không dám nhìn vào mắt Cố Phi. Trong bầu không khí xấu hổ, Chu Lẫm giúp Cố Phi mặc lại quần áo, mà Cố Phi chỉ cúi đầu không nói gì.
Cố Phi không ở lại, vì điều này sẽ chỉ khiến hai người chỉ thêm khó xử. Lúc Chu Lẫm bước ra khỏi xe, Cố Phi hôn môi Chu Lẫm một cái, nhẹ nhàng nói một tiếng 'Tôi chờ cậu.'
Mãi đến khi xe của Cố Phi biến mất, Chu Lẫm mới quay người đi về phía căn hộ.
Chu Lẫm cảm thấy chính mình cần không gian yên tĩnh một chút.
Đẩy cửa căn hộ ra, Chu Lẫm vừa mới cởi giày liền nghe bên trong truyền đến một giọng nói trầm thấp lạnh lùng, "Em về rồi? Tôi đợi em rất lâu rồi!"
Chu Lẫm giật mình vội vàng chạy vào phòng khách, quả nhiên Lý Hàn Phong đang khoanh tay ngồi trên sô pha, vẻ mặt ảm đạm nhìn cậu.
“Tại sao anh lại có chìa khóa căn hộ?” Hỏi xong, Chu Lẫm mới nhận ra Lý Hàn Phong là dạng người như thế nào, chỉ một cánh cửa đơn thuần làm sao có thể ngăn được hắn ta.
Lý Hàn Phong sắc mặt rất khó xem, hắn híp mắt nguy hiểm nhìn Chu Lẫm, Chu Lẫm nhíu mày, cậu ở nơi nào lại chọc tức người đàn ông này.
Chu Lẫm tức giận nói: "Anh tới đây làm gì?"
Lý Hàn Phong vô cảm đứng dậy đi về phía Chu Lẫm, Chu Lẫm không biết Lý Hàn Phong tới gần mình muốn làm gì. Nhưng từ nhiều lần kinh nghiệm trước, nếu cậu bị người đàn ông này bắt được, nơi nào đó liền khó giữ.
Mặc dù trong lòng đã cảnh cáo bản thân không biết bao nhiêu lần đừng sợ hãi trước dục vọng của Lý Hàn Phong, nhưng Chu Lẫm vẫn bắt đầu rụt rè lùi lại một chút. Cuối cùng, cả hai giằng co xung quanh bàn cà phê.
Chu Lẫm rốt cuộc không nhịn được, tức giận nói: "Lý Hàn Phong, tôi có chỗ nào chọc tức anh, sao anh lại như âm hồn không tan bám lấy tôi vậy chứ?"
Lúc này Lý Hàn Phong mới lạnh lùng nói: "Nói cho tôi biết, khoảng thời gian xe dừng lại cho đến khi em xuống xe đã xảy ra chuyện gì bên trong?"
Chu Lẫm giật mình, hiển nhiên Lý Hàn Phong đã nhìn thấy cảnh tượng dưới lầu qua cửa sổ căn hộ. Tuy nhiên, dường như hắn chỉ nhìn thấy chiếc ô tô chứ không nhìn thấy những gì đang xảy ra trên xe. Nghĩ đến đây, Chu Lẫm thở phào nhẹ nhõm. Sau đó cậu lại tự khinh thường bản thân, hắn thấy thì thế nào, nếu đã quyết định cùng Cố Phi ở bên nhau, làm chuyện này thật bình thường.
Nghĩ vậy, Chu Lẫm bạo dạn nói: "Làm những gì nên làm!"
“Nên làm cái gì?” Lý Hàn Phong cười chế nhạo, “Là hắn thao em hay em thao hắn?
“Chuyện này liên quan gì đến anh?” Chu Lẫm nhướng mày khinh thường nhìn Lý Hàn Phong. Chuyện này vốn dĩ không liên gì đến hắn.
“Em nói gì?” Lý Hàn Phong hạ giọng, kìm nén lửa giận trong lòng. Lời nói của Chu Lẫm chẳng khác nào ngầm thừa nhận chuyện mình đã làm trong xe khiến Lý Hàn Phong tức điên lên.
Lý Hàn Phong cho rằng trong lòng Chu Lẫm có hắn, cho dù có hiểu lầm lớn như vậy, Chu Lẫm cũng nguyện ý cùng hắn tán gẫu một đêm, đối mặt với sự tán tỉnh của hắn, lúc nào cũng có thể làm ra dáng vẻ nữ nhân trong mối tình đầu. Ngay cả mặt dây chuyền treo lại vẫn lặng lẽ nằm ở trên ngực Chu Lẫm, nhưng hắn đã sai.
Trong lòng người đàn ông này vẫn còn có một người khác, nếu như tình yêu của hắn là thô bạo cọ xát vào trong cơ thể Chu Lẫm, thì tình yêu của nam nhân đó là từ từ ngấm vào trái tim Chu Lẫm như một vũng nước.
Mà người có cá tính mạnh mẽ như Chu Lẫm chỉ chấp nhận sự dịu dàng của nam nhân đó. Còn bất kỳ sự dịu dàng nào của hắn đều làm cậu nghi ngờ.
Chu Lẫm không biết Lý Hàn Phong đang nghĩ gì, nhưng cậu biết nếu không sớm thoát khỏi người đàn ông này, chỉ sợ cậu sẽ không thể bắt đầu bình thường với Cố Phi. Nhớ đến cảnh trong xe, Chu Lẫm cảm thấy có chút bực bội.
"Không còn gì để nói nữa. Tôi đã quyết định sẽ ở cùng Phi Phi, cho nên về sau anh không cần tự mình đa tình." Chu Lẫm nghiêm túc nhìn Lý Hàn Phong, lúc nói ra lời này, cậu đột nhiên cảm thấy nhẹ nhõm. Quả nhiên, nếu làm rõ hết thảy sẽ không thấy buồn phiền nữa.
“Tự mình đa tình?” Lý Hàn Phong đột nhiên nghiêm nghị quát lên, lòng bàn tay nắm chặt gần như khiến toàn thân căng thẳng. Lý Hàn Phong không nghĩ tới bản thân để yêu người đàn ông này, mà thứ hắn nhận được là một lời ghét bỏ hắn như vậy, hắn đã làm bao nhiêu chuyện ngu ngốc cho người đàn ông này, muốn nhìn thấy cậu, muốn đi cùng cậu, muốn chạm vào cậu, nguyên lai chỉ là tự mình đa tình.
Chu Lẫm biết Lý Hàn Phong đang tức giận, nhưng cậu không thể kiềm chế để nói ra mọi chuyện, cậu đã chịu đựng đủ cảm giác kỳ lạ đó rồi. Cậu muốn chạm vào người đàn ông này, nhưng thứ xuất hiện trước mặt cậu lại là khuôn mặt tươi cười dịu dàng của Cố Phi.
"Tôi đã quyết định cùng Cố Phi kết hôn rồi, cho nên anh có thể chuyên tâm phát triển thế lực của mình. Anh có nhiều kẻ thù như vậy, không biết đến một ngày nào đó cả bản thân chết thế nào cũng không biết." Giọng Chu Lẫm càng ngày càng thấp, hơn nữa còn tránh né tầm mắt của Lý Hàn Phong.
Nhưng Lý Hàn Phong lại tập trung vào câu nói đầu tiên của Chu Lẫm.
Cùng Cố Phi kết hôn...
“Em dám kết hôn với tên kia?” Sắc mặt Lý Hàn Phong đột nhiên tối sầm lại khiến Chu Lẫm hoảng sợ.
Nhìn khuôn mặt dần dần biến dạng của Lý Hàn Phong, Chu Lẫm không sợ chết gật đầu.
“Tốt, tốt lắm!” Lý Hàn Phong đột nhiên bật cười, nhưng nụ cười trông cực kỳ hung dữ, “Vậy thì hắn có nên biết ơn tôi không, nếu không phải Lý Hàn Phong tôi thượng em thành cong, hắn làm sao có được em. Muốn tôi làm người tốt? Nói cho hắn biết cách làm cho Chu Lẫm cực khoái ở trên giường là như thế nào!"
"Lý Hàn Phong! Anh mẹ nó câm miệng." Chu Lẫm đột nhiên phẫn nộ gầm lên.
"Như thế nào lại tức giận? Không phải em yêu hắn ta sao? Có muốn tôi dạy em cách chơi hắn ta không?" Lý Hàn Phong không giữ được bình tĩnh, thậm chí còn không biết mình nói gì.
“Đủ rồi!” Chu Lẫm đột nhiên hét lên, “Lão tử chỉ thích cậu ấy! Chính là muốn cùng cậu ấy kết hôn, Lý Hàn Phong anh là cái gì, lão tử hận nhất chính là tên khốn nạn như anh. Nói cho anh biết, kỹ thuật của Phi Phi so với anh còn tốt hơn, lão tử lên giường với Phi Phi đến số lẻ đếm còn không hết! Đi xuống địa ngục! Đồ khốn! "
Một tiếng vang lớn, bàn cà phê ngay lập tức bị Lý Hàn Phong hất tung, bộ trà trên bàn đập xuống đất vỡ nát. Hai mắt Lý Hàn Phong đầy lửa giận, lồng ngực phập phồng vô cùng đáng sợ.
Lý Hàn Phong bắt đầu đến gần Chu Lẫm, mà Chu Lẫm có thể cảm nhận rõ ràng luồng sát khí trên người Lý Hàn Phong, nhiệt độ trong nháy mắt giảm xuống. Nhìn cái trán nổi gân xanh và đôi mắt đỏ ngầu của Lý Hàn Phong, Chu Lẫm lúc này mới ý thức được chính mình đã nói những lời không nên nói.
"Lý... Lý Hàn Phong, tôi... tôi có thể nói cho anh biết... giết người là... vi phạm pháp luật... Đừng... đừng... lại đây..." Chu Lẫm chỉ vào Lý Hàn Phong, đối mặt với Lý Hàn Phong đang tiếp cận, thân thể của Chu Lẫm không ngừng lui về phía sau. Chết tiệt! Chính mình không nên chọc giận người đàn ông này.
Lý Hàn Phong hoàn toàn không nghe thấy Chu Lẫm đang nói cái gì, lúc này trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ, xé nát nam nhân trước mặt.
“Tôi chỉ nói một câu, lại đây cho tôi!” Lý Hàn Phong nhìn chằm chằm Chu Lẫm, giọng nói cực kỳ lạnh lùng.
Tất nhiên Chu Lẫm sẽ không ngu ngốc đến mức đi về phía trước mà chết, tình trạng hiện tại của Lý Hàn Phong có thể khiến cậu chết không toàn thây. Vì vậy Chu Lẫm nhân cơ hội nhanh chóng chạy ra cửa, nhưng Lý Hàn Phong đã nhanh chóng chặn cửa trước một bước.
Chu Lẫm nhanh chóng chạy về phòng ngủ, Lý Hàn Phong đang chặn cửa còn chưa kịp đuổi Chu Lẫm đã bị Chu Lẫm đột ngột khóa cửa.
“Mở cửa!” Lý Hàn Phong đầu tiên lạnh lùng ra lệnh, sau đó thấy không có động tĩnh gì liền bắt đầu dùng sức đạp cửa, tiếng động lớn khiến Chu Lẫm muốn lập tức nhảy ra khỏi cửa sổ.
Chủ yếu nghĩ rằng đây là khu chung cư cao cấp, chất lượng cửa rất tốt, vì vậy Chu Lẫm đang trốn trong phòng bắt đầu táo bạo.
"Đừng đạp nữa! Lăn trở về Thượng Nguyệt Bang của anh đi, lão tử không muốn nhìn thấy mặt của anh chút nào!" Chu Lẫm định chọc tức Lý Hàn Phong, nhưng sách lược hiển nhiên là dùng sai rồi. Cơn thịnh nộ Lý Hàn Phong đột nhiên lấy khẩu súng lục mà hắn hay mang theo, nhắm vào tay nắm cửa nổ súng. Tiếng súng lớn vang lên khiến Chu Lẫm ở bên trong cửa lập tức cảm giác được cánh cửa rung lên.
Làm sao bây giờ? Chu Lẫm bắt đầu lo lắng, với tâm trạng hiện tại của Lý Hàn Phong, nhất định sẽ bị hắn bắn hạ.
Ngay lúc Chu Lẫm đang định gọi cảnh sát thì có một tiếng nổ lớn, cửa phòng ngủ rơi xuống đất, mà Lý Hàn Phong cầm súng hai mắt bốc hỏa đứng trước cửa.
"Anh... anh bình tĩnh đi! Chuyện này... có thể thương lượng!" Chu Lẫm cười nịnh bợ, mồ hôi lạnh bất giác chảy xuống.
Không nói lời nào, Lý Hàn Phong tiến lên túm lấy cổ áo Chu Lẫm, không chút ôn nhu đem Chu Lẫm quăng ở trên giường. Vẻ mặt tối sầm lại, vừa nhìn chằm chằm Chu Lẫm đang co rút phía đầu giường, vừa thô bạo kéo thà vạt của mình.
"Tôi... vừa... vừa rồi chỉ nói giỡn... đừng... đừng có tin..." Chu Lẫm cảm thấy hàm răng mình run cầm cập, nhìn thấy tốc độ thần sầu cởi quần áo của Lý Hàn Phon, lập tức sợ hãi lật người lại bò sang phía bên kia giường.
Phía bên kia chính là ban công, không cần biết là lầu mấy, Chu Lẫm quyết định từ đây nhảy xuống.
So với Lý Hàn Phong giết còn tốt hơn.
Lý Hàn Phong nhìn ra ý định của Chu Lẫm, liền nhanh chóng nhảy lên giường nắm lấy cái chân mà Chu Lẫm còn chưa kịp rụt lại, kéo mạnh về phía mình. Nhưng Chu Lẫm kiên quyết bám chân giường, cố gắng dùng chân kia đạp Lý Hàn Phong ra.
Cánh tay Lý Hàn Phong bị cú đạp của Chu Lẫm làm cho đau đớn, phải dùng sức nắm lấy bàn chân còn lại của Chu Lẫm, dùng hết sức kéo cả người Chu Lẫm về phía mình.
"Em không phải còn tràn đầy tinh lực sao? Tốt! Tối nay tôi sẽ để em chết trên giường!" Lý Hàn Phong vừa nói xong, sắc mặt Chu Lẫm liền tái nhợt.
"Lý Hàn Phong, anh... ưm..." Chu Lẫm chưa kịp nói xong, nụ hôn như vũ bão của Lý Hàn Phong đã lấy đi toàn bộ hơi thở của Chu Lẫm. Một lúc sau, mùi máu tanh đã bao trùm toàn bộ khoang miệng.
Cũng không biết là ai bị cắn...
Trong mắt Chu Lẫm, Lý Hàn Phong đã mất đi lý trí, nhưng cậu không ngờ rằng Lý Hàn Phong giờ phút này lửa giận thiêu đốt cư nhiên còn nhớ tới bôi trơn mở rộng cậu, khiến cậu thật sự không có chết ở trên giường.
Mặc dù không chết, nhưng Chu Lẫm vẫn bị Lý Hàn Phong làm quá sức, Chu Lẫm sớm đã đến cực hạn, cậu liều mang xin xa, nhưng Lý Hàn Phong lại không biết mỏi mệt đòi lấy, làm hết lần này đến lần khác, cơn tức giận ban đầu cũng biến mất trong lúc quan hệ.
Thời điểm kết thúc, nửa người trên của Chu Lẫm căn bản mất đi cảm giác, ngay cả thắt lưng cũng sắp rã rời, cuối cùng Lý Hàn Phong bế Chu Lẫm vào phòng tắm bắt đầu tẩy rửa sạch sẽ, trong suốt thời gian đó không nói một lời. Chu Lẫm không còn sức lực nào để lộ ra cảm xúc gì, yếu ớt tựa đầu vào lồng ngực Lý Hàn Phong, tùy ý để cho Lý Hàn Phong rửa sạch hạ thể của mình.