Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị

Chương 53




“Em có thể dạy cho nàng tự mình trang điểm thành thục không?” Lâm Hạ nhập thẳng chủ đề, hỏi Lâm Huyên.

Lâm Huyên vừa rồi chỉ để ý đến nữ nhân mà Lâm Hạ mang tới, có chút quê mùa, ngoại hình cũng bình phàm, không giống như người thường tiếp xúc với Lâm Hạ, nếu xuất hiện ở cạnh Lâm Hạ thì bất kể nam hay nữ đều sẽ rất ưu tú, cho nên rất hiếm khi thấy nữ nhân bình thường như vậy.

“Bạn của chị?” Lâm Huyên hỏi.

Bị Lâm Huyên đánh giá một lượt từ trên xuống dưới, Thiên Thu cảm thấy quẫn bách vô cùng, nếu không phải vì Lâm Hạ đưa mình tới đây, nàng cơ hồ đã muốn chạy trối chết.

“Em chỉ cần trả lời chị là có được không, hỏi nhiều như thế làm gì.” Lâm Hạ tức giận nói.

“Chỉ cần chị ấy có quyết tâm muốn thay đổi là được.” Lâm Huyên không cho là đúng, mình đại tài hiệu dụng, cải tạo một cô nàng mập có cái gì khó đâu.

“Tôi muốn thay đổi!” Thiên Thu vô cùng kiên định.

Lâm Huyên nhìn người kia một chút, cô nàng mập này tựa hồ xác thật rất muốn thay đổi.

“Vậy được, cứ giao cho em phụ trách đi, em bảo đảm sẽ giúp chị rực rỡ hẳn lên. Hôm nay thời gian có hạn, trước tiên không dạy trang điểm mà hãy thay đổi hình ảnh, đổi kiểu tóc, sau đó thay cặp kính lỗi thời này bằng kính áp tròng, quần áo cũng nên cải thiện một chút, nếu không thì có trang điểm cũng vô dụng.” Lâm Huyên nói.

“Nhất thời thì chưa hoàn thành ngay được, chị ở đây chờ hay là lát nữa mới trực tiếp đến nghiệm thu thành quả?” Lâm Huyên hỏi Lâm Hạ.

“Chị còn có chút việc nên lên lầu xử lý một chút, làm xong sẽ lại xuống dưới, vậy nàng liền giao cho em.” Lâm Hạ cũng biết đây là chuyện cực kỳ tốn thời gian, nàng cũng không muốn chờ đợi.

Ở một hoàn cảnh lạ lẫm và tiếp xúc người lạ, Thiên Thu tuy rằng luyến tiếc Lâm Hạ rời đi, nhưng lại cũng không có biện pháp.

Lâm Huyên gọi nhà tạo mẫu tóc tốt nhất trong tiệm đến làm đầu cho Thiên Thu, cũng thỉnh thoảng đưa ra lời khuyên cho nhà tạo mẫu tóc.

“Chị tên là gì?” Lâm Huyên nhàn rỗi không có việc làm liền bát quái hỏi, vừa rồi nàng hết sức tò mò về thân phận của người trước mặt.

“Thiên Thu.” Thiên Thu theo thật trả lời.

“Quan hệ giữa chị và Lâm Hạ là gì thế?” Lâm Huyên dựa vào chiếc bàn trước gương trang điểm, tò mò hỏi, nàng cảm giác Thiên Thu và Lâm Hạ không hợp nhau, không giống người của cùng một thế giới.

“Không có quan hệ gì cả…… Tôi chỉ là một nhân viên nhỏ ở công ty nàng……” Thiên Thu đáp khẽ.

“Chỉ là công nhân?” Lâm Huyên cũng không phải không tin, chỉ là cảm thấy rất kỳ quái.

“Ừm.” Thiên Thu nhẹ nhàng gật đầu.

“Chỉ là công nhân, vậy vì cái gì Lâm Hạ lại muốn giúp chị thay đổi hình ảnh? Chị ấy không giống người nhiều chuyện như vậy.” Lâm Huyên cảm thấy đây hoàn toàn không giống tác phong của Lâm Hạ.

“Có thể là thấy chị quá xấu, không muốn chị ảnh hưởng hình tượng công ty.” Thiên Thu giải thích.

“Ở công ty của chị, người bình đạm không có gì lạ và dáng vẻ quê mùa như chị tuyệt đối không chỉ có một mình chị đi, chẳng lẽ chị ấy quan tâm cả một đám người, hơn nữa, chị ấy chỉ là cao quản, lại không phải ông chủ, trái tim cũng quá rộng mở đi. Hay là chị ấy có việc nhờ chị?” Lâm Huyên trực tiếp bát quái.

Thiên Thu lắc đầu, nàng không nghĩ mỹ nữ trẻ tuổi này nói chuyện thẳng thắn như vậy, thẳng đến độ có chút đả thương người, Thiên Thu cũng chỉ có thể yên lặng thừa nhận mấy lời đau thương kia. Bất quá nàng cũng cảm thấy hành động của Lâm Hạ giống như có chút không thích hợp.

“Có lẽ chị không hiểu Lâm Hạ, em chính là từ nhỏ quen biết chị ấy, nói dễ nghe một chút thì chị ấy chỉ lo thân mình, nói khó nghe chính là ích kỷ tới cực điểm, chưa bao giờ quan tâm người khác sống chết. Từ nhỏ chỉ lo sự ưu tú của bản thân, keo kiệt đến mức ngay cả bài tập hè đều không cho em chép, khi còn nhỏ em bị cha mẹ đánh, cũng không thay em cầu tình. Loại người như Lâm Hạ, từ nhỏ liền đáng giận, nếu nhà em không có chị ấy thì tuổi thơ của em sẽ sướng hơn rất nhiều. Đúng rồi, em là em họ của Lâm Hạ, kêu Lâm Huyên.” Lâm Huyên tựa hồ có rất nhiều bất mãn với người kia, đã tới trình độ không phun ra thì không sảng khoái.

“Chị xem tính tình đáng ghét của Lâm Hạ, nên biết từ nhỏ chị ấy đã thuộc về kiểu người cực kì tự hạn chế, cha mẹ lẫn giáo viên thường xuyên treo bên miệng là con nhà người ta, từ nhỏ chính là học bá, lớn lên xinh đẹp, cầm kỳ thi họa mọi thứ tinh thông, luôn có khả năng ở mọi hoàn cảnh chiếm được khen ngợi, dưỡng thành đến bây giờ, chị ấy đều có loại cảm giác mê muội về sự ưu việt. Hừ! Bất quá là người mắt cao hơn đỉnh, lạnh nhạt ích kỷ thôi, ưu tú cái rắm!” Thời điểm Lâm Huyên nói xong, không khỏi hừ lạnh.

Thiên Thu thấy Lâm Huyên chậm rãi phun tào Lâm Hạ, nhưng nàng vẫn có thể biết Lâm Huyên kỳ thực cũng tự hào, cảm thấy kiêu ngạo thay người kia.

“Em lại trái ngược với chị ấy, từ nhỏ chỉ ham chơi, không thích học hành, hứng thú với trang điểm, yêu sớm, bỏ học, ở trong gia tộc thì chị ấy vĩnh viễn là chính diện mẫu mực, em là phản diện giáo tài, chị nói xem, có phải người so với người càng là tức chết?” Lâm Huyên hỏi.

Thiên Thu hoàn toàn hiểu rõ cảm nhận của Lâm Huyên, liều mạng gật đầu.

“Lâm Hạ người này còn đặc biệt bất cận nhân tình, đặc biệt lạnh nhạt, hồi nhỏ có chuyện gì em nhờ, chị ấy chưa bao giờ giúp, lớn như vậy cũng chỉ giúp em một lần, chính là bỏ tiền ủng hộ em mở cửa hàng này. Cho nên nếu giữa hai chị chỉ là quan hệ bình thường thủ trưởng và cấp dưới, thật sự rất không giống tác phong của Lâm Hạ……” Lâm Huyên càng nói càng cảm thấy Thiên Thu xuất hiện quá là không thể tưởng tượng, phải biết rằng người mà Lâm Hạ giao hảo đều có tư thái nhân mô cẩu dạng*, xã hội tinh anh.

*Mặt chó thân người hoặc thân chó mặt người, dùng để chỉ những kẻ trông rất lịch sự nghiêm túc nhưng thật ra đang âm mưu suy tính gì đó.

Thiên Thu nghe Lâm Huyên phân tích, cũng cảm thấy Lâm Hạ đột nhiên nhiệt tình như vậy tựa hồ rất không có đạo lý, sau đó cái ý niệm kia lại lần nữa nhịn không được ùa tới, chính là có phải Lâm Hạ đã nhận ra mình rồi không? Nghĩ đến loại khả năng này, trái tim Thiên Thu lại lần nữa không bình tĩnh nổi.

“Chị cùng Lâm Hạ quen biết nhau bao lâu?” Lâm Huyên lại hỏi.

“Tiểu học, trung học lẫn cao trung, chị và Lâm Hạ đều cùng một trường, thời điểm nàng còn đi học luôn rất nổi tiếng, hầu hết toàn bộ giáo viên học sinh đều biết đến Lâm Hạ, chị cũng nghe danh nàng nhưng nàng không biết chị, bởi vì chị không ưu tú. Hai ba tháng trước, nàng nhảy tới công ty chỗ chị, trở thành cấp trên của chị.” Có lẽ bởi Lâm Huyên không hề phòng bị nói cho mình chuyện về Lâm Hạ, nên Thiên Thu tựa hồ cũng không có cảnh giác, ăn ngay nói thật trả lời.

Lâm Huyên cũng đã gặp qua không ít người muôn hình muôn vẻ, nàng vừa nhìn Thiên Thu liền biết đối phương chính là không có tâm nhãn, hơn nữa còn do Lâm Hạ mang đến vì vậy nàng mới phun tào Lâm Hạ. Lâm Huyên nghĩ, Thiên Thu này nhất định là bình phàm từ nhỏ tới lớn, đơn phương nhận thức Lâm Hạ, Lâm Hạ lại không quen biết nàng, xác thật cũng vô cùng hợp lý.

“Chẳng lẽ xuất phát từ tình bạn mười mấy năm học cùng trường, chị ấy mới nhiệt tình sao?” Lâm Huyên nghĩ không ra nguyên nhân khác.

“Có lẽ nàng cũng không biết là bạn cùng trường.” Thiên Thu không xác định nói.

“Ồ, vậy càng kỳ lạ, hay giữa hai chị có quan hệ tư mật gì đó không thể nói cho người khác?” Lâm Huyên chống cằm hỏi, nhưng nhìn thoáng qua Thiên Thu giống như con gà mái quê mùa, lại cảm thấy mình nghĩ nhiều rồi, có lẽ Lâm Hạ đột nhiên phát thần kinh, muốn mỗi ngày làm một việc tốt.

“Không có…… Không có……” Thiên Thu lập tức phủ nhận.

“Xem như chị may mắn mới có thể gặp được em, lát nữa bảo đảm chính chị đều không nhận ra mình.” Lâm Huyên thề thốt nói, thay Thiên Thu thử các loại sản phẩm, còn không quên giảng giải cách tránh đi sai sót.

“Một chữ béo hủy hoại tất cả, tốt nhất chị giảm cân đi, nền tảng của chị vẫn là có khả năng, giảm cân sẽ xinh đẹp thêm không ít……”

Sau ba tiếng đồng hồ, Thiên Thu làm tóc xong, đổi bộ quần áo mà Lâm Huyên giúp mình phối hợp, nhìn vào gương, rõ ràng chỉ là thay đổi kiểu tóc cùng trang phục mà bản thân liền thành thục sắc sảo, thật sự so với ban đầu xinh đẹp không ít, lại có thể có ba phần giống như nữ xứng trong mộng.

“Cuối cùng thêm phần trang điểm, liền càng không tồi.” Lâm Huyên bị chứng cưỡng bách mức nhẹ, vốn dĩ buổi tối không cần thiết trang điểm nhưng vì muốn sản phẩm giao cho Lâm Hạ càng thêm hoàn mỹ, nàng vẫn là make-up giúp Thiên Thu.

Trang điểm xong, lúc này Lâm Hạ đại khái cũng đã hết bận, từ trên lầu xuống dưới, nhìn thấy Thiên Thu rực rỡ hẳn lên, nàng liền sửng sốt một chút. Giờ phút này Thiên Thu vậy mà lại có năm phần tựa như nữ xứng ở thế giới kia, Thiên Thu quả thật đúng là nữ xứng rồi.