Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị

Chương 3




"Tôi có thể trở về hay không?" Sau khi Thiên Thu biết mình chính là nữ xứng, nàng liền không muốn ở lại nơi này, dù sao kết cục cuối cùng sẽ là chết thảm, nàng đã đủ thảm rồi, không cần thảm hại hơn.

"Sau khi đạt thành nhiệm vụ, là có thể đi trở về." Hệ thống có nề nếp trả lời.

"Nếu không đạt thành nhiệm vụ, sẽ có xử phạt sao?" Thiên Thu tiếp tục hỏi.

"Vẫn sẽ phải ở lại đây, còn nếu cô chết ở chỗ này, vậy thực thể của cô sẽ biến thành người thực vật." Hệ thống không chút cảm tình nói.

Thiên Thu nghe xong, liền bị dọa choáng váng.

"Vậy tôi có khả năng đá nữ chủ xuống, trở thành nữ chủ hay không?" Thiên Thu lại hỏi, rất nhiều nhân vật nguyên bản là nữ xứng nhưng sau khi truyền thư, chẳng phải đều trở thành nữ chủ sao?

"Nếu nữ chủ biến mất, thế giới này vốn là chuẩn bị cho nữ chủ liền sụp đổ, tất cả thuộc về nơi này đều theo nữ chủ biến mất. Đương nhiên, nữ chủ luôn có quang hoàn, tuyệt đối sẽ không chết." Thanh âm hệ thống vang lên, Thiên Thu nghe mà run bần bật, thật là loại thế giới đáng sợ, xem ra ngoại trừ ôm đùi nữ chủ thì không còn biện pháp nào nữa rồi.

"Vậy vì cái gì phải phá hư hậu cung của nữ chủ? Như thế chẳng phải không phù hợp với cốt truyện sao?" Thiên Thu truy vấn, nếu mình không thể biến thành nữ chủ, phá hỏng hậu cung nữ chủ chính là phá hư cốt truyện a.

"Cô chỉ cần đạt thành nhiệm vụ của mình là được, những chuyện khác không phải phạm vi cô cần suy xét, dựa vào chỉ số thông minh của cô, nghĩ nhiều cũng vô dụng." Hệ thống nói xong còn ha hả cười lạnh hai tiếng.

Thiên Thu cảm giác mình bị hệ thống công kϊƈɦ, nhưng là nàng nhẫn nhục chịu đựng, chỉ có thể đem bất mãn đè xuống đáy lòng. Nàng luôn cảm thấy cái hệ thống này đào hố cho bản thân, cho dù mình không nhảy, nó cũng sẽ không chút khách khí chôn mình xuống. Sự thật chứng minh, người có IQ không cao lắm thì trực giác vẫn khá chuẩn, dù sao động vật cũng đều dựa vào trực giác để tồn tại.

"Còn có a……" Thiên Thu vẫn còn rất nhiều nghi vấn muốn hỏi nhưng căn phòng đột nhiên sáng lên, trống rỗng không có một vật.

"Này!" Thiên Thu hô, hệ thống không phản ứng lại nàng, "Lên tiếng đi!?" Thiên Thu lại gọi mấy lần, hệ thống vẫn không hồi đáp.

Thiên Thu đành từ bỏ chuyện đối thoại với hệ thống, giờ phút này chỉ còn một mình, nàng mới có tâm tư đánh giá vị trí không gian của bản thân, nàng đang nằm trêи một cái giường, phòng rất lớn, trang hoàng cực kì xa hoa. Nàng nhớ nhân thiết của Khâu Thiên cũng là một bạch phú mỹ, nghĩ đến mấy chữ bạch phú mỹ, Thiên Thu lập tức đứng dậy chạy vào phòng tắm soi gương.

Nàng nhìn khuôn mặt kia, quả thực không thể tưởng tượng người trong gương chính là mình, so với ngũ quan cùng ngoại hình vẫn có chút tương tự, chẳng qua hẳn là sau khi trang điểm, thêm lự kính, liền PS bản thân. Dù sao cũng là nhân vật trong tiểu thuyết, chỉ làm nữ xứng thì mỹ mạo cũng đã có thể nghiền áp đa phần nữ minh tinh trong showbiz rồi. Nhìn ngoại hình của mình chưa từng xinh đẹp đến vậy, Thiên Thu cảm thấy trở thành nữ xứng tựa hồ cũng không quá xấu, lại nhìn đến phòng tắm xa hoa rộng lớn, nàng nghĩ đời này mình cũng khó mà được hưởng thụ loại xa hoa như vậy. Cho nên Thiên Thu lập tức cởi đồ ngủ, chuẩn bị tắm táp một chút, đã tới thì an tâm ở lại đi, Thiên Thu tự cảm thấy tâm tính của bản thân thật tốt đẹp.

Cởi y phục, Thiên Thu liền phát hiện mình chẳng những mặt đẹp, ngay cả dáng người cũng trở nên đặc biệt tốt, có ngực có ʍôиɠ, nhìn là muốn f*ck chính mình rồi. Tự tiêu khiển vốn dĩ là sở thích của Thiên Thu, lúc này, nàng nhìn thân thể mê người như vậy liền thầm nghĩ, nếu không lên đỉnh một phát thì thật không biết nữ xứng khi DIY* là cảm giác thế nào.

*Do It Yourself: Tự tay làm lấy =)))

Thiên Thu hoàn toàn quên mất sự tồn tại của hệ thống, tự vuốt ve thân thể, ngâm mình trong bồn tắm ấm áp, ngựa quen đường cũ liền bắt đầu tự tiêu khiển.

Thiên Thu phát hiện, không hổ là thịt văn, cho dù chỉ là nữ xứng thì thân thể cũng là siêu cấp mẫn cảm, so với thân thể trong hiện thực của mình còn mẫn cảm hơn rất nhiều, kɧօáϊ cảm cũng mãnh liệt đến hoa mắt, thật quá mức tưởng tượng.

Kɧօáϊ cảm này sẽ khiến bản thân bị nghiện, khiến Thiên Thu muốn ngừng mà không thể, mãi đến khi cảm giác trước mắt có chút tối sầm, Thiên Thu mới ý thức được nếu tiếp tục đến thêm vài lần sẽ phải tinh tẫn nhân vong, liền nhanh chóng dừng tay lại.

Thời điểm từ bồn tắm đi lên, đôi chân nàng mềm nhũn đến không cả đứng vững, nghĩ thầm thân thể như vậy thật là dụ dỗ người ta sa đọa.

Thiên Thu trở về phòng, nằm ở trêи giường, dưới tình huống túng ɖu͙ƈ quá mức, thể lực nàng liền tiêu hao quá độ, đặt cơ thể trần trụi xuống liền ngủ, một đêm mộng đẹp.

Lâm Hạ ở bên kia căn bản là không ngủ được, nàng vẫn nghĩ rằng khi giấc ngủ tựa như một cơn ác mộng này qua đi, tỉnh mộng, thì tốt rồi.

Nhưng mà mất ngủ suốt một đêm, điều chào đón Lâm Hạ vẫn là sáng sớm đầu tiên ở thế giới quỷ quái.

"Nữ chủ đại nhân, nên rời giường chuẩn bị, gia đình của nữ chủ sẽ xuất hiện, cần quen với hoàn cảnh sinh hoạt." Hệ thống giống như nàng hầu làm hết phận sự, nhắc nhở Lâm Hạ.

Lâm Hạ ngây ngốc rời giường, thời điểm rửa mặt đánh răng, nàng liền thấy được dung nhan của mình. Vẫn là ngũ quan cùng hình dáng quen thuộc nhưng đồng dạng phối phương, cảm giác liền khác biệt, Lâm Hạ cũng cảm thấy mình trở nên xinh đẹp hơn, đẹp đến mức bản thân cũng khó dời nổi tầm mắt. Lâm Hạ tự vỗ vỗ mặt mình một chút, mới lấy lại tinh thần.

"Dung mạo của nữ chủ càng là người gặp người yêu, nếu cô muốn bất cứ nhân vật nào ở nơi này thích mình, chỉ cần nghĩ thầm ba lần trong tâm là có thể thành công. Nhưng phần kỹ năng này không có tác dụng với nữ xứng, đương nhiên nữ xứng khả năng vẫn cực kì hâm mộ lẫn ghen ghét sắc đẹp của cô." Hệ thống nhiệt tâm nhắc nhở.

Lâm Hạ nghĩ thầm, nàng cảm giác giống như mình tiến vào một cái thế giới tà giáo vậy.

"Lát nữa hai anh trai cùng với hai em trai cô sẽ ra sân khấu, đại ca của cô hẳn đã đi đón nữ xứng rồi." Hệ thống tựa như lão mụ tử, không ngại thông tri cho Lâm Hạ.

Lâm Hạ rời khỏi phòng ngủ, đi đến nhà ăn, nàng không biết đường nhưng đã có mũi tên nhắc nhở.

Sau đó mỗi nhân vật xuất hiện đều sẽ có tóm tắt riêng hiện trêи đầu, chẳng hạn người đầu tiên xuất hiện trước mặt Lâm Hạ, là đệ đệ thứ hai của nữ chủ, Lăng Dĩ Bắc, mới mười sáu tuổi, ngoại hình giống như Ngô Lỗi, đương nhiên cũng là Ngô Lỗi phiên bản cao cấp hơn, cao cao soái soái, trẻ trung phong độ. Đoạn phía sau còn có nhắc nhở, có thể thu vào hậu cung, đặc điểm dịu ngoan nghe lời. Sau khi Lâm Hạ xem xong mấy thứ tóm tắt này, phụ đề liền biến mất.

"Tỷ tỷ, tối hôm qua ngủ ngon không?" Lăng Dĩ Bắc đón tiếp Lâm Hạ, muốn ôm nàng vào ngực nhưng lại bị nàng tránh đi.

"Cũng được." Lâm Hạ phản ứng lãnh đạm, nàng không có hứng thú với trẻ vị thành niên, hơn nữa tuổi thật của nàng cũng có thể làm dì của hắn rồi.

Lăng Dĩ Bắc không ngờ vị tỷ tỷ luôn yêu thương hắn lại dùng ngữ khí lãnh đạm chưa từng có kia để nói chuyện, thầm nghĩ có phải bản thân đã làm chuyện gì khiến tỷ tỷ buồn phiền hay không, liền rơi vào rối rắm vô hạn.

Sau đó lục tục xuất hiện Lăng gia lão nhị Lăng Dĩ Đông, lão tam Lăng Dĩ Tây, lão tứ Lăng Dĩ Nam, bọn họ có nhân thiết của riêng mình nhưng chung quy đều là soái ca, có đủ loại đại hiến ân cần với Lâm Hạ. Chẳng qua cho dù trong số đó có nhân thiết nàng thích, Lâm Hạ cũng khơi không nổi hứng thú, ở trong mắt nàng, những người này đều như NPC trong trò chơi, dù đẹp trai tốt bụng đều chẳng có ý nghĩa với nàng.

Trong vòng ba tiếng đồng hồ, Lâm Hạ đã có hiểu biết đại khái về bối cảnh thân phận của nữ chủ.

Ở tiểu thuyết, Khâu Thiên và đại ca của nữ chủ Lăng Dĩ Trung liên hôn thương nghiệp, Khâu Thiên ái mộ Lăng Dĩ Trung nhưng hắn lại không yêu nàng, chỉ yêu thích muội muội.

Thiên Thu thầm nghĩ lát nữa là phải gặp nam chủ số 1, nàng liền có chút khẩn trương.

Thời điểm nhìn thấy Lăng Dĩ Trung, Thiên Thu gần như sắp ngất xỉu, trời ạ, so với phiên bản nam thần thời thanh xuân nàng thầm thương trộm nhớ còn cao cấp hơn, đây cũng chính là người mà nữ chủ yêu nhất. Hình như bởi vì nam chủ đưa mình về khiến nữ chủ ghen tị, sau đó buổi tối hai người bọn họ liền khai mở hình thức thịt văn.

Cho nên Thiên Thu tự nhủ, phải bảo trì lý trí, nàng chỉ là nữ xứng, ngàn vạn lần đừng có ý tưởng không an phận. Bất quá tính tình Thiên Thu vốn hướng nội, không có năng lực thay đổi thân phận, cũng không có khả năng thay đổi tính cách, căn bản không hiểu phương pháp tán tỉnh, tính cách nàng vừa buồn tẻ vừa cực kì không thú vị, cũng chỉ có thể đứng từ xa mà ngắm soái ca.

Lăng Dĩ Trung vốn dĩ không chút cảm xúc với Khâu Thiên, hôm nay thấy nàng đặc biệt an tĩnh, hắn cũng lười mở miệng nói chuyện, chỉ yên lặng lái xe đưa Khâu Thiên về nhà.

"Đại ca đã trở lại, nói là sẽ mang theo đại tẩu tương lai cùng nhau trở về." Lăng Dĩ Nam, NPC ở trong mắt Lâm Hạ lên tiếng.

Khi Lâm Hạ đến thế giới này, nghe nói ngày thường Lăng Hạ bám dính nhất chính là Lăng Dĩ Trung, nhưng hiện tại nàng muốn gặp tuyệt đối không phải Lăng Dĩ Trung, mà là gấp không chờ nổi muốn nhìn thấy nữ xứng.

Thời điểm Lâm Hạ tới thang lầu, liền giáp mặt Lăng Dĩ Trung và Khâu Thiên đang đi lên.

Khoảnh khắc Thiên Thu nhìn đến Lâm Hạ, lập tức nhận ra nàng, Lăng Hạ hiện tại cũng chính là phiên bản cao cấp của Lâm Hạ. Thiên Thu cảm thấy quá kinh ngạc, Lâm Hạ quả thật đúng là tồn tại anh linh bất tán, Lâm Hạ sẽ không phải là nữ chủ trong truyền thuyết đi?