Trò Chơi Bất Khả Tư Nghị

Chương 2




Lâm Hạ là một người cực kỳ để tâm chuyện sử dụng thời gian hợp lý, sách mà nàng đọc đều là những cuốn nàng cảm thấy có ích với bản thân, chưa bao giờ dùng thời gian để đọc tiểu thuyết hay xem phim, nàng cho rằng mấy loại chuyện này thực sự rất lãng phí sinh mệnh. Cho nên thời điểm Lâm Hạ nghe được mình xuyên vào thế giới hệ thống nữ chủ thịt văn, chỉ có một phản ứng duy nhất, WTH! Nàng nhìn tình huống xung quanh một chút, một căn phòng cực lớn, phòng ngủ của nàng không tính là nhỏ mà nơi này còn muốn lớn gấp ba. Bản thân ngủ trêи giường đôi lớn như vậy, giường ở đây còn lớn gấp hai lần cái giường đôi đó. Mà nàng căn bản không thấy ai đang trò chuyện, căn phòng trống rỗng. Tất cả cảnh tượng quái dị này làm Lâm Hạ da đầu tê dại, nàng tình nguyện tin tưởng, đây chỉ là một giấc mộng không đâu vào đâu của mình.

“Đừng tìm tôi, tôi chỉ là một hệ thống được kϊƈɦ hoạt ngẫu nhiên, trong hoàn cảnh bình thường đều sẽ bị ẩn, chỉ khi có nhiệm vụ, mới có thể xuất hiện giao diện thao tác.” Hệ thống tựa như phỏng đoán Lâm Hạ đang tìm mình.

“Đây chỉ là một giấc mộng đúng không?” Lâm Hạ hỏi, nàng cảm thấy ngoại trừ khả năng đó thì căn bản không cách nào giải thích được, rốt cuộc đây là loại tình huống gì.

“Cô cho là một giấc mộng cũng có thể. Trêи thực tế, có thể hiểu rằng đây là một thế giới khác độc lập với thế giới ban đầu của cô. Tất cả cảm giác ở nơi này đều chân thực, đau đớn hay thậm chí cả kɧօáϊ cảm đều là thật. Sở dĩ sinh ra thế giới này là bởi vì có một nữ nhân, hai mươi năm ghen ghét oán hận cô. Năng lượng tiêu cực này kéo dài trong một thời gian dài và ổn định, thật không may, cô và nàng là một sự trùng hợp ngẫu nhiên. Một vài thông số vừa đúng, và sau đó hệ thống trong lúc vô tình liền được kϊƈɦ hoạt.” Thanh âm ngọt ngào nói xong liền tạm dừng.

“Cho nên, tôi phải trả nợ vì bị người ta ghen ghét oán hận hay sao?” Lâm Hạ thực sự không thể tưởng tượng được, nàng cảm thấy chuyện này quá mức vớ vẩn, âm thầm sờ đùi một chút liền cảm giác được đau đớn, thật không ổn.

“Trong hoàn cảnh bình thường thì nó không cần thiết, nhưng bất hạnh là các loại thông số vừa đúng cho nên giống như trúng xổ số hạng nhất vậy, là sự kiện có xác suất cực thấp.” Hệ thống vô cùng nhẫn nại, giải thích một hồi.

“Cho nên, hiện tại là tình huống gì?” So với trúng xổ số hoặc bị sét đánh thì cũng không kém bao nhiêu, không đúng, Lâm Hạ đột nhiên nhớ ra, sở dĩ mình rơi vào thế giới này là vì bị điện giật.

“Vị trí không gian hiện giờ của cô là trong một quyển tiểu thuyết thịt văn, chính là cuốn tiểu thuyết mà người ghen ghét oán hận cô đang đọc lúc nãy. Cô là nữ chủ xuyên không của cuốn thịt văn này, bên trong có một nữ xứng cũng ghen ghét oán hận nữ chủ, nhiệm vụ của cô chính là tiêu trừ nữ xứng kia, khi đạt tới lúc nữ chủ nữ xứng tương thân tương ái, mới có thể rời khỏi hệ thống.” Hệ thống tiếp tục nhẫn nại giải thích.

“Thịt văn là gì?” Lâm Hạ bắt lấy từ ngữ then chốt, nàng chưa bao giờ đọc tiểu thuyết nhưng hai chữ thịt văn kia làm nàng có cảm giác cực kỳ bất ổn.

“Nhìn chữ cũng có thể lý giải rồi, cốt truyện phục vụ cho thịt.” Hệ thống không thấy phiền khi giải đáp.

Lâm Hạ nghe xong, toàn thân rối loạn, đây là nói giỡn phải không, sao có thể có chuyện này chứ, nàng từ chối tiếp nhận hiện thực.

“Nữ chủ tên gọi Lăng Hạ, chỉ khác tên của cô một chữ, là đại tiểu thư của tập đoàn tài chính, có 3 anh trai, 2 em trai, bọn họ đều là muội khống và tỷ khống, cũng đều là tinh anh trong xã hội, vô cùng anh tuấn, tóm lại là có thể cung cấp cho nữ chủ các loại tài nguyên chất lượng cao. Theo như cách nói về Mary Sue, chính là bọn họ đều có thể chết vì cô, sủng ái vô cùng, rất có tính cách kiểu Mary Sue, cô hẳn là sẽ thích. Cô lớn lên cực kỳ xinh đẹp, làm nữ chủ càng là có quang hoàn, ai so với cô cũng không bằng, chính là đệ nhất mỹ nữ trêи thế giới. Dáng người vô cùng chuẩn, có ngực có ʍôиɠ, vẫn là xử nữ, ừm, thân thể cũng rất mẫn cảm, thiên phú dị bẩm.” Hệ thống mặc kệ nội tâm Lâm Hạ đang rối loạn thế nào, vô cùng có trách nhiệm nói qua bối cảnh thân phận của nữ chủ một lượt, còn không quên bổ sung thêm một số thuộc tính thân thể.

Dù sao cũng là hệ thống thịt văn, thân thể mẫn cảm cùng thiên phú dị bẩm là rất quan trọng, cho nên hệ thống sẽ không bỏ qua thuộc tính quan trọng như thế.

“Còn về nữ xứng mà cô phải tương thân tương ái, chính là vị hôn thê của anh trai, cũng chính là chị dâu tương lai của cô. Bạch phú mỹ, bất quá cấu hình so với cô đều kém hơn một bậc.” Hệ thống cho rằng đây là tin tức mấu chốt.

“Cô nghỉ ngơi cho tốt, ngày mai, nữ xứng sẽ tới nhà cô, sẽ có nhiệm vụ.” Hệ thống thấy Lâm Hạ vẫn đang ở trong trạng thái từ chối tiếp nhận, quan tâm nói xong câu đó liền biến mất.

“Hoan nghênh đến hệ thống thế giới nữ chủ xuyên không thịt văn.” Thời điểm Thiên Thu tỉnh lại, cũng nghe được một thanh âm, bất quá thanh âm này vừa nghe liền rất máy móc, giống như giọng của robot không có độ ấm.

Thiên Thu nghĩ thầm, sao lại quen tai như vậy chứ? Phải rồi, bản thân vừa đọc H, lúc ấy nàng còn mong ước trở thành nữ chủ xuyên thư, chẳng lẽ chính mình cũng xuyên? Nghĩ đến đây, Thiên Thu toàn thân hưng phấn, thật muốn biến thành nữ chủ, là nữ chủ bạch phú mỹ hạng nhất. Tuy rằng tên gọi có hơi chán ghét một chút, Lăng Hạ tương tự như Lâm Hạ nữ nhân kia, nhưng chuyện này cũng không cản trở sự yêu thích của nàng với nữ chủ. Bất quá nàng cho rằng nữ chủ có chút hoa tâm, hậu cung quá nhiều, ba anh trai, hai em trai, còn cả một chị dâu là nữ xứng. Bất quá đây là tiểu thuyết nên không cần suy xét đạo đức nhiều làm gì. Thiên Thu ngẫm lại, chờ mong hưng phấn đã vượt qua nỗi lo có quá nhiều nam chủ.

Bởi vì Thiên Thu đã biết cốt truyện cho nên hệ thống giới thiệu tương đối đơn giản, hơn nữa còn có vẻ cực kỳ thiếu nhẫn nại.

“Thân phận hiện giờ của cô là Khâu Thiên, nữ xứng ác độc trong cuốn thịt văn này. Tiến vào thịt văn là nguyện vọng của cô, trong lúc vô tình liền khởi động hệ thống. Nhiệm vụ trước mắt chính là phá hỏng hậu cung của nữ chủ, cùng nữ chủ hình thành quan hệ tốt đẹp, như vậy sẽ không phát sinh kết cục mà nữ xứng phải nhận trong nguyên văn.” Hệ thống đơn giản giao phó.

Thiên Thu nghe xong, toàn thân lập tức khó chịu, nàng không phải nữ chủ thì cũng thôi đi, vì cái gì vẫn là nữ xứng độc ác có kết cục thê thảm? Khâu Thiên, Thiên Thu, trời ạ, vì sao lúc đọc cuốn thịt văn đó, nàng không phát hiện ra, đảo lại tên của nữ xứng chính là tên nàng.