Trò Chơi Bão Táp Trong Phòng Học Nhỏ

Chương 28




"Bên trong Hựu Nhi xiết anh rất thoải mái... thích được anh cắm không hửm?”
Trong mắt hắn đều là tươi cười, rõ ràng biết Hựu Nhi đã sung sướng đến không thể khống chế được mà rên rỉ, nhưng vẫn ra vẻ không hiểu dò hỏi cô.
Tảm Hựu Nhi vốn dĩ đã vì vận động kịch liệt mà khô nóng, thêm vào những gì hắn nói, toàn bộ thân thể mềm mại của cô đều ửng lên một màu hồng nhạt, đáng yêu vô cùng.
“Anh rất thích cắm vào tiểu huyệt của Hựu Nhi... A... lại siết nữa rồi...A, Hựu Nhi...”
Huyệt thịt mấp máy càng lúc càng nhanh, đối với Kha Hoằng Danh mà nói cũng không phải là một chuyện tốt, bởi vì tuy rằng đã làm hơn 20 phút, nhưng hắn cũng không muốn kết thúc cuộc hoan lạc này sớm như vậy.
Vì thế hắn từ bỏ ý muốn tiếp tục trêu đùa Tảm Hựu Nhi, bên trong cô đã co rút thật chặt, mỗi khi cắm vào chỗ sâu đều dường như không cho hắn rút ra nữa, chỉ cần chui vào là sẽ bị cắn chặt không thể nhúc nhích.
Sung sướng chất chồng tầng tầng lớp lớp, khiến Kha Hoằng Danh chỉ có thể nhẹ giọng gọi tên Tảm Hựu Nhi, cố gắng giảm tốc độ thọc vào rút ra, chỉ liên tục đụng chạm vách trong.
Thân mình Hựu Nhi vẫn luôn bị Hàng Tễ Duẫn ôm vào trong lòng, Tống Loan không biết từ khi nào đã rời khỏi chiến tuyến, chưa ai từng nhìn thấy hắn hút thuốc bao giờ, hiện tại lại kẹp chặt một điếu Black Devil trong tay đứng bên cửa sổ.
Vì không để Hựu Nhi cảm lạnh hoặc bị sặc khói, hắn chỉ mở ra một khe cửa hẹp, phun khói ra ngoài theo hướng gió.
Hạ thể của hắn và Hàng Tễ Duẫn đều giống nhau, sớm đã căng trướng đến mức không chịu được, nếu không phải bởi vì Hựu Nhi đang bị Kha Hoằng Danh cắm, hai người bọn họ có lẽ đã làm cho thật tận tình rồi.
Trên người cô hiện tại chỉ có hai cái miệng nhỏ có thể sử dụng, hắn cũng không muốn cố tình lấp kín tiếng rên rỉ yêu kiều quyến rũ kia.
Vì thế từ bỏ hành vi âu yếm cô, bởi vì nó chỉ thôi thúc dục vọng của mình tăng lên không kiềm chế, hắn không nhẫn nại được như Hàng Tễ Duẫn, có thể giả vờ đến tận bây giờ... đã vô cùng cố gắng rồi.
“Ưm a... A...a a... Kha Hoằng Danh... ưm...”
Bị quy đầu đâm thọc đến tận khối thịt mềm mại kia, vật thô tráng đó thậm chí còn muốn cắm vào sâu hơn bên trong huyệt động Hựu Nhi, khiến cô bị hù dọa đến nỗi lớn tiếng kêu tên hắn, nửa câu sau lại tiêu tán trong tiếng gọi tên hắn của cô, Kha Hoằng Danh nghe thấy tiếng cô mềm mại gọi tên mình như thế lại nảy sinh ý muốn chơi ác, liền dùng sức va chạm vào bên trong tiểu huyệt.
“Hựu Nhi... đang muốn dùng giọng mình để quyến rũ anh sao? Hửm?”
Ánh mắt Kha Hoằng Danh híp lại một cách nguy hiểm, giống như trừng phạt cô đã làm côn th*t hắn lại cứng hơn mấy phần vậy, vừa nhỏ giọng thì thầm vừa hung hăng công kích về phía cổ tử cung.
Lực đâm quá lớn, khiến cho các nếp nhăn dày đặc trong tiểu huyệt lại càng xoắn chặt liên tục, sau đó lại nhanh chóng buông ra, chỉ trong phút chốc đã tác động lên vô số đầu dây thần kinh, Hựu Nhi đã gần như không thể thở nổi.
Tần suất thịt non mấp máy và kẹp hút đã đạt tới mức cao nhất, Kha Hoằng Danh bắt đầu căng chặt quai hàm, côn th*t và tiểu huyệt công kích đối phương càng lúc càng dồn dập hơn.
“ Đừng mà... a... nhanh quá... a a... sắp tới rồi... a a... ưm a a...”
Cánh tay bị Hàng Tễ Duẫn giữ chặt không thể cử động, sung sướng tăng vọt nhanh chóng khiến Hựu Nhi không thể chịu đựng nổi chỉ có thể lắc đầu nhè nhẹ, nước mắt đã khô ráo lại trào ra mấy giọt, dưới sự đưa đẩy đến tận cùng của Kha Hoằng Danh mà rên rỉ lên cao trào.
Nước mắt đã nối thành một chuỗi.
Kha Hoằng Danh sau khi cô lên cao trào vài giây liền nhanh chóng rút côn th*t ra ngoài, bắn toàn bộ tinh dịch lên trên người cô, giống như hình ảnh lúc trước nhìn cô và tự an ủi kia.
Tuy rằng rất muốn bắn trong cơ thể Tảm Hựu Nhi, nhưng hắn càng muốn lưu lại mùi vị của mình trên người cô hơn, mặc dù tinh dịch của hắn cũng không có mùi vị gì.
Hắn vươn tay dính một chút dịch trắng kia đến bên môi cô, nhìn chằm chằm hình ảnh đó mấy giây mới chậm rãi dùng khăn giấy lau khô tinh dịch trên người Hựu Nhi, sau đó rút lui ra một bên, mặc quần vào.
Tống Loan nhếch miệng cười nhạt, sau đó đi tới cúi người thổi vào tai Hựu Nhi, thấy cô co rúm lại liền cười khẽ một tiếng: “Kế tiếp... là đến bọn anh nhé…?”
“Hả? Sao cơ?”
Tảm Hựu Nhi ánh mắt còn mơ màng chưa kịp phản ứng được những điều Tống Loan nói là gì, vì sao lại là “bọn” anh, thì đã vì Hàng Tễ Duẫn ôm lên ngồi trên ghế phía sau.
Cái ghế dựa xoay về một hướng, Tống Loan đã trải một tấm thảm không biết tìm được ở đâu lên trên mặt sàn, sau khi hắn làm xong, Hựu Nhi liền được Hàng Tễ Duẫn đặt lên trên.
Chính xác mà nói là để cô quỳ lên trên thảm.
Tống Loan kéo khoá quần xuống, giải phóng dục vọng của mình ra ngoài, hắn ngồi trên cái ghế trước mặt Hựu Nhi, dùng tay nâng cằm cô lên nói: “Hựu Nhi, liếm giúp anh một chút nhé?”
Đột nhiên bị bọn họ thay đổi tư thế, bộ não của Tảm Hựu Nhi còn chưa kịp tỉnh táo lại, thì trước mắt đã xuất hiện một cột trụ thô tráng.
Chuyện đã phát sinh đến nước này, bây giờ có chống cự thì cũng chỉ là làm màu ra vẻ, không ích gì, cô ngẩng đầu nhìn về phía Tống Loan, thần sắc hắn vẫn dịu dàng, hai tròng mắt lại chứa đầy áp lực không thể cự tuyệt.
Đối mặt với Hựu Nhi mấy giây, hắn giống như nghĩ đến một điều gì đó, sau khi cười khẽ một tiếng thì mới nói: “Giống như vừa rồi em làm cho Tễ Duẫn vậy... dùng đầu lưỡi mà liếm nó.”
Làm giống như vừa rồi mình đã làm cho Hàng Tễ Duẫn sao... Hựu Nhi lập tức khuôn mặt đỏ bừng, đến bây giờ mới phản ứng kịp hóa ra lúc nãy hình như mình đã trực tiếp giúp Hàng Tễ Duẫn khẩu giao, cô mím môi, vươn đầu lưỡi liếm lên côn th*t trước mắt.
“A... Làm tốt lắm...”
Cảm giác sảng khoái vô cùng khiến hắn không nhịn được liền rên lên, Tống Loan nhìn hình ảnh cô ngoan ngoãn khẩu giao cho mình như vậy, bàn tay đặt lên đầu cô, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc cô từng chút một.
“Ưm a…!”
Bộ ngực đột nhiên không biết bị ai nắm lấy, Tảm Hựu Nhi ngẩng cằm nới lỏng quy đầu đang ngậm ra, từ môi phát ra tiếng hô kèm theo hơi thở ấm áp.
Cô quay đầu nhìn lại, phát hiện Hàng Tễ Duẫn quỳ gối phía sau mình. Thấy cô quay đầu lại, hắn còn mỉm cười với cô, đôi mắt như sao trời lấp lánh, nốt ruồi nhỏ dưới ánh đèn chiếu tới như một bóng ma thoắt ẩn thoắt hiện, trán hắn có chút mồ hôi, khuôn mặt tuấn tú nhìn Tảm Hựu Nhi một cách đầy mê hoặc.
“Hựu Nhi, tập trung một chút.”
Chiếc cằm của cô lại bị nắm lấy, bắt cô quay mặt trở lại, Tống Loan chỉ chỉ vào côn th*t dường như còn cứng hơn lúc nãy một chút của mình, có hơi bất mãn việc cô sững sờ nhìn Hàng Tễ Duẫn đối diện.
“Xin lỗi...”
Cô ngượng ngùng le lưỡi, tay vịn vào dục vọng của hắn, nó vừa nhảy một cái, lại dán đầu lưỡi lên, từng chút từng chút một liếm láp quy đầu đỏ thẫm của hắn, sau khi nó đã dính đầy nước bọt liền há to miệng đưa nó vào bên trong.
Hàng Tễ Duẫn khóe miệng cong lên có chút yêu chiều, hắn chờ Hựu Nhi quay đầu về sau, liền cúi xuống khẽ hôn lên lưng cô, tay xoa lên bầu ngực trái mềm mại, tay kia ấn bóp cặp mông vểnh lên của cô.
“Ưm...”
Hắn hôn một cách dịu dàng lưu luyến, mềm nhẹ lại liên tục rơi xuống, khiến Tảm Hựu Nhi có hơi sợ ngứa liền nhịn không được vừa ngậm côn th*t vừa ư ư nhè nhẹ.
“Cẩn thận một chút... Bị răng cắn trúng thì thảm lắm...”
Tống Loan chỉ chỉ lên chóp mũi tinh xảo của Tảm Hựu Nhi, tay vịn sau cổ cô, hơi đè ấn khiến hàm cô càng hạ xuống nuốt được côn th*t nhiều hơn, nhưng lại không đến mức chống vào yết hầu.
Hàng Tễ Duẫn hơi mở hai chân cô ra, đặt dục vọng của mình vào trước cửa huyệt đang khẽ nhếch lên kia, trong lúc cô còn chưa ý thức được thì đã dùng sức cắm vào, khiến Hựu Nhi còn đang liếm láp cho Tống Loan suýt chút nữa đã cắn lên côn th*t.
Eo cô mềm đi mấy phần, cô dùng giọng mũi bất mãn rầm rì thành tiếng, đại khái là muốn ‘ trách cứ ’ Hàng Tễ Duẫn đột ngột tiến công khiến cô không kịp phòng bị.
Hắn chỉ cười nhẹ, không quan tâm mấy đến sự bất mãn của cô, chân mày nhíu lại bày tỏ sự thoải mái, khuôn mặt tuấn tú chìm vào dục vọng.
Chậm rãi nhấm nháp phẩm vị tiểu huyệt Hựu Nhi khoảng mười giây, tiểu huyệt đã dùng sức hút xoắn bao bọc lấy hắn, Hàng Tễ Duẫn lúc này mới đưa tay đến bên hông cô, bắt đầu thúc đẩy mông, để cho côn th*t thô to của mình bắt đầu tự do ra vào chỗ riêng tư của cô.