Trình Ngữ Lam Em Là Của Tôi

Chương 85




Chương 85

Cô biết, chỉ cần là điều cô muốn chắc chắn anh sẽ chiều theo.

Nghĩ vậy, Trình Ngữ Lam hí hửng vệ sinh và tắm rữa, cô còn chọn cho mình một chiếc váy thật lộng lẫy…

Trình Ngữ Lam mặc một chiếc váy thật đẹp, vội vàng ra ngoài trang điểm để đi ra ngoài. Nhưng vừa bước tới bàn trang điểm thì cô đã nhìn thấy một tờ giấy để trên bàn.

Bàn tay nhỏ nhắng cầm lên xem, nước mắt tuôn trào theo từng câu chữ của Mộ Duật Hành để lại…

”’Ngữ Lam, anh đã thất hứa với em rồi. Anh đã hứa với em rằng sẽ dừng lại, nhưng anh không thể dừng lại được, nỗi hận thù trong lòng anh quá lớn, xin lỗi em.

Lam, nếu như hôm nay anh không về được thì em cũng đừng khóc nhé. Anh sẽ rất buồn, rất đau lòng khi nhìn thấy những giọt nước mắt lăn trên khuôn mặt xinh đẹp của em.

Anh xin lỗi vì những việc làm của anh lúc trước…

Anh yêu em, Ngữ Lam ”’

Bàn tay nắm chặt lấy tờ giấy, những câu chữ của Mộ Duật Hành như con dao khứa vào tim cô, làm cô rất đau. Giờ phút này cô mới biết anh quan trọng với cô như thế nào…

Trình Ngữ Lam cô hiểu rồi. Cô từng thờ ơ lạnh nhạt với tình yêu chân thành của anh, bây giờ cô phải trả giá rằng rất có thể cô chẳng còn cơ hội nào để bên anh, để yêu anh…

Tên đáng ghét này, anh mau về đây, em sẽ đánh chết anh.

Trình Ngữ Lam cầm theo điện thoại chạy ùa xuống nhà, chắc chắn anh đã đến Hà gia tìm ông Hà. Dù anh không nói nhưng cô đã đoán được người giết ba anh chính là ông Hà.

Mau đưa tôi đến Hà gia.

Không được thưa phu nhân. Thiếu gia đã căn dặn không được cho phu nhân ra ngoài nếu như không có sự cho phép của ngài ấy.

Mau đưa tôi đến đó, các người nghe rõ không?

Trình Ngữ Lam hét toáng lên, nước mắt nước mũi tèm lem hết khuôn mặt.

Không… không được…

Vì mẹ anh muốn yên tĩnh một mình nên Mộ Duật Hành đã ra về, anh biết bây giờ chỉ có thời gian mới có thể làm cho bà nguôi ngoai nỗi đau trong lòng.

Cũng rất may mắn Sở Mặc đã cứu được ông bà Trình, mọi chuyện cũng không đi quá xa với dự tính của anh. Nếu không anh chẳng biết phải nói gì với Trình Ngữ Lam.

Thở hắt ra một hơi rồi bảo tài xế lái về nhà, giờ này chắc Trình Ngữ Lam đã tỉnh dậy…

Không biết ở nhà cô có lo lắng cho anh không?

Chiếc xe lái vào biệt thự, thuộc hạ của anh mừng rỡ khi thấy anh quay trở về. Đối với bọn họ Mộ Duật Hành và những anh em trong bang chính là người thân. Anh đã cưu mang tụi anh trong khi tụi anh chỉ là những đứa trẻ mồ côi, bị ba mẹ bỏ rơi không nơi nương tựa, chính anh đã cho bọn họ có cảm giác được sống trong một gia đình.

Mộ Duật Hành từng nói rằng đi theo anh rất nguy hiểm, có thể chết bất cứ lúc nào. Có thể ngày hôm nay nói cười vui vẻ nhưng ngày mai lại nằm lạnh lẽo dưới nấm mồ.

Anh không phải như những ông trùm Mafia  khác, bước vào bang thì khó bước ra. Nếu như ai muốn lập gia đình và rời đi thì anh sẽ tôn trọng quyết định của người đó. Anh hiểu được họ cũng đã rất thiệt thòi, tuy có rất nhiều tiền nhưng đôi khi cũng mệt mỏi với cuộc sống đầy máu tanh…