Chương 180
Mộ Duật Hành vốn cưng chiều vợ, hỏi qua Lăng Lập Thành và bác sĩ thì họ nói phụ nữ mang thai sẽ thay đổi tâm sinh lý, hay buồn, hay suy nghĩ linh tinh. Vậy nên anh vẫn rất kiên trì bên cạnh an ủi cô, sợ cô trầm cảm khi mang thai thì sẽ rất nguy hiểm.
Ngữ Lam, Doanh Doanh và Dương Hữu Bằng sẽ kết hôn vào tháng sau.
Ồ, em có nghe mẹ nói.
Trình Ngữ Lam chẳng quan tâm đến, thậm chí đến bây giờ nhìn mặt của Dương Hữu Bằng cô cũng không muốn nhìn. Nỗi câm hận trong lòng cô quá lớn, cô không bao giờ tha thứ cho kẻ đã giết chết con của cô.
Mộ Duật Hành nhướn mày, thái độ của Trình Ngữ Lam làm anh rất hài lòng…
Khi biết Hà Doanh và Dương Hữu Bằng quen nhau, anh cũng không cấm cản nhưng cũng không liên quan đến. Anh nghĩ Doanh Doanh đủ thông minh để nhìn thấy đâu là yêu thật lòng, đâu là thương hại và lợi dụng. Nhưng nếu Doanh Doanh không nhận ra cũng không sao, miễn là giờ phút này em gái của anh cảm thấy hạnh phúc là được, những chuyện sau này cứ để cho sau này giải quyết.
Cũng giống như anh của lúc trước, mù quáng cấm đầu yêu một người chẳng yêu mình…
Anh, ngày mai chúng ta đi mua đồ cho hai con nhé?
Ừ, ngày mai anh đưa em đi.
Ánh mắt của Mộ Duật Hành trở nên nóng rực, bàn tay to lớn bắt đầu ngứa ngáy. Khi Trình Ngữ Lam cúi xuống ăn, phần ngực của chiếc váy bầu hai dây không thể che được vòng một căng tròn của cô. Lúc trước ngực của cô đã to, từ khi mang thai lại càng to hơn, làm anh đêm nào cũng rạo rực, hừng hực trong lòng.
Lúc biết cô mang thai, anh chẳng có kinh nghiệm nên không biết có làm được hay không, thế là anh gọi điện thoại hỏi Lăng Lập Thành….
Nhưng Lăng Lập Thành lại rất xui xẻo, lúc biết Tần Tử Ninh mang thai thì cái thai bị dọa sảy. Đi đứng còn hạn chế huống hồ gì vận động mạnh, thế nên Lăng Lập Thành cũng chẳng thèm hỏi bác sĩ về chuyện đó.
Bí quá, Mộ Duật Hành đành hỏi bác sĩ. Bác sĩ khuyên anh rằng nên hạn chế sinh hoạt vợ chồng vì lúc trước Trình Ngữ Lam từng bị sảy thai, lần này lại mang thai đôi nên vận động mạnh và thường xuyên sẽ không tốt cho mẹ và bé.
Thương vợ, thương con nên Mộ Duật Hành quyết định sẽ nhịn. Nhưng đêm đến thì cứ mặt dày nhờ cô dùng tay giúp mình thỏa mãn, nhưng Trình Ngữ Lam lại rất vui vẻ giúp anh, vì cô sợ người phụ nữ khác sẽ thay cô làm việc đó…
* Khụ khụ
Mộ Duật Hành quay mặt sang hướng khác ho khan mấy hơi. Có ai biết mỗi khi giúp cô tắm và mặc đồ tra tấn tinh thần của anh cỡ nào đâu, nhiều lần gào thét nhưng cuối cùng anh cũng đành nuốt dục vọng to lớn vào bụng rồi tiêu hóa…
Bà xã à, tối nay cho anh đi ra ngoài một chút nhé. Lãnh Huyết về đây được hai ngày, cậu ấy rủ anh và Sở Mặc đi bar uống chút rượu.
Cái miệng nhỏ đang nhai bỗng nhiên cứng đờ, liếc mắt nhìn qua Mộ Duật Hành, khuôn mặt xụ xuống không vui.
Ngày đó, sau khi Lãnh Huyết hồi phục sức khỏe đã cùng với Mạc Kỳ Vân và Bạch Thiện sang Ý sinh sống, giúp Mộ Duật Hành quản lý công việc bên đó, nhưng khoảng ba tháng sẽ về đây một lần để báo cáo công việc và thăm các anh em ở trong bang.
Mộ Duật Hành cũng không nhắc gì về việc của Mạc Kỳ Vân để tránh làm cho cả hai khó xử. Nếu cứ tiếp tục hận thù thì mọi thứ sẽ đi về đâu, anh nhận lại được gì ngoài sự oán trách của Lãnh Huyết. Mạng đền mạng, Mạc Kỳ Vân hại chết con anh, thì Vương Đằng đã hại chết con của cô, để cô thấm thía nỗi đau mất con của anh và Trình Ngữ Lam…
Bấy nhiêu đó cũng đã đủ rồi, nếu cứ cố chấp thì ân ân oán oán đến bao giờ mới kết thúc.