Trình Ngữ Lam Em Là Của Tôi

Chương 139




Chương 139

Mộ Duật Hành mất bình tĩnh, đi lại nắm lấy bả vai của cô, đôi mắt đỏ ngầu như muốn thiêu đốt cô.

Duật Hành, anh sao vậy? Anh đang làm em đau.

Mộ Duật Hành buông lỏng bàn tay ra. Làm cô đau, anh cũng đau vậy. Vậy lúc cô làm trái tim của anh đau, cô có đau không?

Chắc có lẽ là không!

Trình Ngữ Lam như hiểu ra chuyện gì đó, cô vội vàng đi lại cầm lấy điện thoại của mình lên xem…

Hai mắt của cô mở to ra khi trong điện thoại không còn tin nhắn hôm đó nữa.

Là ai đã xóa? Là Dương Hữu Bằng ư?

Khốn nạn, thật khốn nạn mà

Duật Hành, rõ ràng hôm đó có người gửi tin nhắn đến cho em. Em không có nói dối, cũng không có phản bội anh, mấy tháng qua chẳng lẽ anh không hiểu.

Giọng nói trở nên nghẹn ngào. Những hình ảnh vui vẻ hạnh phúc, những giây phút triền miên ngọt ngào bên nhau như cuốn phim tái hiện lên trong đầu cô…

Trái tim của cô bỗng chốc co thắt, hơi thở như tắt nghẹn, nước mắt không ngăn được mà chảy dài xuống gương mặt.

Được, em sẽ chứng minh cho anh thấy.

Ngày hôm sau, không khí ở biệt thự của Mộ Duật Hành rất căng thẳng, khuôn cảnh âm u khiến người khác nhìn vào cũng cảm thấy rùng rình sợ hãi…

Anh ngang tàn, uy nghiêm, lãnh đạm ngồi vắt chéo chân ở sofa đơn. Khuôn mặt lạnh lùng  như ác quỷ, ánh mắt sắc bén xoáy sâu vào người đàn ông phía trước mặt.

Người đó không ai khác chính là Dương Hữu Bằng.

Cậu muốn nói gì?

Mộ Duật Hành nhướn mày, ngón tay gõ gõ lên đùi như đang chờ đợi câu trả lời.

Sáng nay Trình Ngữ Lam đã liên lạc với Dương Hữu Bằng. Nói là, nếu như anh thật lòng biết lỗi và muốn bù đắp cho cô thì hãy đến nhà giải thích rõ ràng với Mộ Duật Hành. Để hai vợ chồng của cô được bình yên, êm ấm, hạnh phúc như ngày trước.

Tất nhiên Dương Hữu Bằng ngay lập tức đồng  ý. Để chuộc lỗi, dù cô có ban cho anh cái chết thì anh cũng cam tâm tình nguyện nhận lấy.

Tôi muốn xin lỗi anh, và cũng muốn giải thích rõ ràng về sự việc hôm đó.

Sắc mặt của Mộ Duật Hành không thay đổi, anh khẽ đưa mắt nhìn sang Trình Ngữ Lam đang đứng bên cạnh…

Trình Ngữ Lam mím môi nhìn anh, sắc mặt cũng khá lên vì những lời cô nói với anh đều là sự thật. Cô không nói dối nên không việc gì phải sợ, cô chỉ cảm thấy tủi thân, buồn phiền một chút vì tối hôm qua anh không về phòng ngủ với cô.

Được, cậu nói đi.

Hôm gặp anh và Ngữ Lam tại chung cư của Châu Lạc Băng thì hôm sau Mạc Kỳ Vân có gọi điện thoại đến cho tôi, hẹn ra gặp mặt và nói rằng muốn hợp tác với tôi, giúp tôi giành lại Ngữ Lam. Lúc đó vì tôi quá yêu Ngữ Lam nên đã mù quáng chấp nhận hợp tác. Chính Mạc Kỳ Vân đã làm ra những hình ảnh và đoạn video gửi đến cho Ngữ Lam, nhằm tạo sự hiểu lầm và muốn dụ Ngữ Lam đến khách sạn. Cô ta bảo với tôi rằng chỉ cần chiếm được Ngữ Lam thì anh sẽ không cần Ngữ Lam nữa, và Ngữ Lam sẽ quay về bên tôi hạnh phúc như ngày trước…..Lúc này khi đã tỉnh táo, tôi mới phát hiện ra rằng lúc đó tôi rất ngu ngốc, mất hết cả lý trí, tôi bị lời nói của Mạc Kỳ Vân làm cho mụ mị nên mới làm ra những chuyện tội lỗi như vậy….Nhưng tôi vẫn chưa chiếm được Ngữ Lam, dù có thế nào Ngữ Lam vẫn quyết giữ bản thân mình trong sạch cho anh