Triệu Hoán Tử Thần Ở Mạt Thế

Chương 122: Chim biến dị




Đoàn xe chạy tới,bình yên hai ngày thì gặp đoạn cầu bị sụp gãy.

"Làm sao đây Nguyệt đoàn trưởng,cây cầu kia là cầu duy nhất bắt qua con sông này?"Một dị năng giả đội dò đường đi tới báo cáo,hỏi.

"Xem ra có chút rắc rối đâu,nếu không qua được cầu chúng ta buộc phải đi đường vòng."Tư Hàn cầm ra cái bản đồ,chỉ vào một vị trí trên đó.

"Nếu đi vòng ít nhất cũng mất thêm một tháng mới trở về tuyến đường chính,còn chưa tính đến việc gặp nguy hiểm chưa biết trên đường."Ông Yamamoto híp mắt nói.

"Gia gia nói không sai,bất quá đây là lựa chọn duy nhất của chúng ta rồi.Đoàn xe lớn như thế muốn tìm phà chở hết cũng phải ba cái,còn chưa tính dưới nước còn biến dị cá cùng tang thi cá linh tinh,độ nguy hiểm còn cao hơn nữa."Nguyệt An Tuyết nhíu mày,thông qua tầm nhìn hệ thống nhìn tới trên bản đồ."

"Ân,chị nói không sai,thà kéo dài hành trình còn hơn là đi đọ sức với nguy hiểm dưới nước.Nếu một khi mấy cái phà bị nhấn chìm thì coi như tập thể bỏ mạng rồi,sức chiến đấu dị năng giả dưới nước tuyệt đối là bị áp chế,chết không thể nghi ngờ."Nguyệt An Thần gật đầu đồng ý.

"Cảnh,cậu vạch ra một lối đi vòng an toàn nhất cho đoàn xe,chúng ta nghỉ ngơi ở chỗ này hai ngày rồi tiếp tục lên đường,thông báo với cả đoàn việc này luôn."

"Tốt,giao cho tớ,đảm bảo sẽ có tuyến đường đi nhanh nhất có thể vào ngày mai."Mộc Cảnh gật đầu,tự tin nói.

Gì chứ dựa vào bản đồ để vẽ lộ tuyến đi an toàn thì hắn còn làm được,suy xét vài yếu tố như nơi nào ít người tập trung,đường đủ cho container đi qua hay không đều có thể nhìn ra được

Bởi vì phải đi đường vòng,đoàn xe phải đi qua ba thành thị cỡ nhỏ cùng vài thị trấn,vòng qua đường núi mới có thể trở lại tuyến đường chính đi phía Bắc.

Vài tổ dị năng giả có mục tiêu ở căn cứ thành phố phía bên kia cây cầu,cuối cùng vẫn là quyết định tách ra rời đi,bọn họ sẽ tìm cách qua sông,dù sao số lượng người cũng ít sẽ không ảnh hưởng nhiều trong việc qua sông đi.

Nguyệt An Thần biết chuyện này cũng không nói gì cả,đó là lựa chọn của bọn họ,con đường họ đã chọn thì nguy hiểm gì cũng phải tự mình đương đầu,hắn không cần phải lắm mồm chen vào làm gì,đó là bài học mà chị gái hắn đã dạy hắn khi biết hắn quá để ý người ngoài sống chết kia.

Đoàn xe từ cỡ lớn đã từ từ biến thành cỡ trung,lúc này rất nhiều đội dị năng rút đi,ý muốn dùng đường ngắn nhất qua sông rồi đến mấy căn cứ gần đó,họ không muốn mất nhiều thời gian đi vòng qua rồi lại phải chạy ngược lại để đi mấy căn cứ kia.

Không chỉ rời đi,một đám còn yêu cầu muốn lấy đi một phần vật tư,dù cho đám Tư Hàn,Mộc Cảnh phản đối thì Nguyệt An Thần vẫn chấp nhận,Nguyệt An Tuyết cũng không lên tiếng.

Phải nói chính xác là Nguyệt An Tuyết không thèm để mắt tới mấy xe vật tư kia,đồ ăn trong không gian của cô hiện tại đã thừa sức nuôi sống một căn cứ hơn ba triệu người ăn no vài năm cũng không gặp vấn đề gì.

Nếu bọn họ muốn thì cứ đi thôi,đem vài xe kia đi cũng không sao cả,giảm bớt gánh nặng cho đoàn xe cũng không sai.

Chỉ có người quyết tâm theo tới cùng,đó mới là kẻ đáng được dùng tới thức ăn tươi mới trong không gian của cô.

Hiện tại,sau khi thống kê lại thì số thành viên trong đoàn xe giảm hơn một nửa.Đội đặc biệt:25 người,đội chiến đấu:196 thành viên,đội hộ vệ:289 thành viên,đội dọn đường:57 thành viên,đội y tế:48 thành viên,đội hậu cần:350 thành viên,đội tử thần:20 người,người già trên 60 và trẻ nhỏ dưới 5 tuổi:176 người.

Tính thêm người nhà của những thành viên trong đội,hợp lại cũng thành một đoàn xe hơn 1 nghìn 500 người.

Đây là thống kê người đi theo đoàn xe đi Tây Bắc,ngoài ra vẫn còn vài đội dị năng nhỏ đi theo đến căn cứ thủ đô.

Chờ đoàn xe bắt đầu di chuyển tới thị trấn lân cận,ước chừng xế chiều thì dừng lại ở bên ngoài mà không tiến vào.

Bọn họ ý định là dựng trại ở ngoài qua đêm,sáng hôm sau sẽ trực tiếp xuyên thẳng qua nơi này đi tới thị trấn kế tiếp,dù sao dân cư nơi này cũng khá ít,hộ dân chừng vài trăm nhân khẩu,cũng không gây ra nguy hiểm gì quá lớn khi xuyên qua.

Ngay khi Nguyệt An Tuyết vừa chuẩn bị xuống xe,Hoắc Tử Tử Thiên Lại nhanh chạy kéo cô trở về,Kuchiki Byakuya lập tức ấn loa liên lạc với Nguyệt An Thần.

"Trên trời phía Tây Nam có một đàn chim biến dị đang tới chỗ này,10 phút nữa sẽ tới nơi.Cho đoàn xe lập tức chạy vào thị trấn ngay lập tức,tốc độ nhanh nhất!"

"Tốt."Nguyệt An Thần vừa nghe chim biến dị,sắc mặt tuyệt đối âm trầm,nhanh chóng trả lới rồi mở loa thông báo cho toàn bộ đoàn xe,mọi người lại lục tục trở lại trên xe của mình,hoảng sợ nhìn về phía bầu trời.

Nguyệt An Tuyết nhíu chặt mày,nếu bọn chim biến dị kia chỉ vô tình đi ngang còn tốt,nếu chúng nhắm vào đoàn xe thì mệt lớn rồi.

"Thống,tìm được chỗ nào để làm ẩn nấp không?"

[Chủ nhân,đoàn xe chạy hướng đông 200 dặm có một nhà máy bỏ hoang,làm chỗ nấp tạm thời cho hơn ngàn người là dư dả.]Hệ thống nhanh chóng dò quét địa hình,nói.

"Thần,đi hướng đông 200 dặm có nhà máy bỏ hoang."Nguyệt An Tuyết nói.

"Đã rõ."Nguyệt An Thần không chút nghi ngờ hay chần chừ,nhanh chóng hạ mệnh lệnh cho đội dò đường,đoàn xe dùng tốc độ nhanh nhất phóng đi.

Nguyệt An Tuyết ngồi trong xe,bị xốc nảy đến muốn đem toàn bộ đồ ăn vặt vừa nãy ói hết ra,kết quả vẫn là Kuchiki Byakuya ôm lấy cô vào lòng khiến cô ngồi ổn định một chút tránh lại va đập vào chỗ nào đó.

Đoàn xe dùng 5 phút lao tới nhà xưởng,sau đó nhanh chóng xử lý vài con tang thi xung quanh rồi cho xe chạy vào trong,người lập tức chạy nhanh di chuyển núp vào nhà chỗ kín đáo.

Toàn bộ đội tử thần xuất động,đi ra ngoài thu hút sự chú ý của đám chim biến dị,Tessai đem kết giới bao trùm toàn bộ nhà xưởng,đảm bảo không có chim biến dị xông vào trong.

Đợi khi tất cả mọi người nhìn thấy ở chân trời xuất hiện một đám mây màu đen,dùng một tốc độ mau không tưởng hướng về phía bên này thì khẽ rùng mình,chờ đến lúc nhìn rõ con chim biến dị to gấp 5 lần loài chim đại bàng thì hoàn toàn tái mặt,run cầm cập quỳ trên đất.

Nguyệt An Tuyết đứng bên trong nhà xưởng,thông qua tầm mắt hệ thống nhìn thấy cực kì rõ ràng.Đám chim kia có bộ lông đen như quạ,hình thể lại to gấp 5 lần chim đại bàng trưởng thành,móng vuốt dưới chân cùng mõm thì bén nhọn cực kì,dễ dàng xé mở cả nóc xe ô tô như xé tờ giấy chứ chẳng đùa.

Nhìn đàn chim số lượng ước chừng ít nhất cũng hơn năm trăm con chứ không phải ít,tuyệt đối sẽ bị xé xác nếu có người đi ra ngoài vào lúc này.

Các tử thần cũng không lỗ mãng mà chạy ra khỏi kết giới,tập trung cẩn thận quan sát đám chim biến dị đang tới gần kia.

"Tuyết Tuyết,nếu chúng đồng loạt tấn công kết giới,e là Tessai cũng không chống đỡ lâu được đâu."Unohana Retsu nhíu mày,nhìn về hướng đàn chim rậm rạp kia.Dù cho công kích nhỏ yếu,nhưng thắng ở số lượng cùng thời gian dài công kích.

"Có lẽ chỉ có thể dùng quỷ đạo hoặc dị năng từ bên trong giết ra thôi,một khi kết giới biến mất thì cả đoàn xe sẽ gặp nguy hiểm."Nguyệt An Tuyết vừa nói vừa tìm thử trong cửa hàng hệ thống còn món đồ chơi nào xài được không,nếu có thể thành công xua đuổi đám chim biến dị kia đi càng tốt.

Lật một hồi cũng chẳng tìm được thứ gì vừa túi tiền vừa có thể xử đám chim kia,Nguyệt An Tuyết tâm trạng càng táo bạo.

"Thân ái,giao đám chim kia cho anh cùng mặt than đi."Hoắc Tử Thiên ngay lúc này lại đưa tay kéo cô vào lòng,khẽ xoa lưng cô giúp cô giảm bớt áp lực.

"Hai người?"

"Đừng quên,bọn anh dù mất thần vị nhưng huyết mạch truyền thừa vẫn còn,đối phó một đám nhãi nhép thôi."Kuchiki Byakuya cũng đưa tay xoa đầu cô,khuôn mặt khẽ ôn hoà nói.

"Nhưng mà..."hai người rõ ràng còn chưa nắm vững lực lượng hoàn chỉnh.

Cả hai nam nhân cũng không để Nguyệt An Tuyết nói thêm gì,trực tiếp chặn miệng cô lại,ném người về phía Nguyệt An Thần rồi nhanh chóng thuấn di rời khỏi kết giới,trực tiếp nghênh chiến.

"Uy,mặt than.Lâu lắm không cùng nhau đấu,lúc này cùng so một trận đi,ai thắng được hôn môi mèo con,thế nào?"Hoắc Tử Thiên cầm ra hai thanh song kiếm,khẽ cười tà tà liếc mắt nhìn đối thủ kiêm tình địch lẫn đồng bạn bên cạnh.

"Tốt,một lời đã định."Kuchiki Byakuya rút ra trảm phách đao,hai mắt khẽ híp lại đầy nguy hiểm nhìn đám chim biến dị đang từ trên trời lao xuống.

"Ha hả,tới a~."Hoắc Tử Thiên đem linh lực bao bọc hai thanh song kiếm,nhún người nhanh chóng lao thẳng lên trời,bắt đầu cuộc tàn sát của mình,trong mắt tràn ngập hưng phấn khó thấy.

"Hừ,nhàm chán."Kuchiki Byakuya trực tiếp vạn giải Senbonzakura,hàng ngàn cánh hoa đào bay trong ánh nắng chiều tà.

Đem một đám chim biến dị đang tính lao xuống kết giới trực tiếp cắt thành mảnh vụn,chết đến không thể chết lại.

Một đám người trong đoàn xe đều trố mắt nhìn hai vị đại thần kia,không chút nào yếu thế mà hoàn toàn đem đám chim biến dị xử lý một cách hoàn mỹ,hâm mộ trong mắt của mọi người cũng ngày một tăng lên.

Nguyệt An Tuyết thì chẳng biết nói gì,đưa tay xoa xoa huyệt tái dương của mình,hai cái tên khốn kia dám đem cô ra làm phần thưởng,thiếu đánh a.

"Hừ,hai tên kia đánh vui vẻ như thế,ta cũng muốn a,Ikkaku,chúng ta lên!"Zaraki Kenpachi,phần tử bạo lực số 1 vĩnh viễn không ngồi yên cuối cùng cũng nhích mông,cầm trảm phách đao lao thẳng ra ngoài mặc kệ đám người thường đang kinh hãi nhìn hắn.

"Ây da,chờ tôi với a~."Madarame Ikkaku,phần tử bạo lực số 2 đầy hứng khởi lao theo đi ra ngoài.

"Chậc,hai người không bớt lo,mà tôi cũng ra đánh một chút đi."Abarai Renji nhìn mà ý chí chiến đấu sôi lên,lập tức lao theo đi ra ngoài.

"Rukia,có thằng chồng bỏ vợ đi đánh nhau kiểu đó,thiệt cho em nhỉ?"Nguyệt An Tuyết kéo kéo khoé miệng.

Kuchiki Rukia:"...."Chị dâu,hai tên nam nhân nhà chị cũng hiếu chiến không kém Renji đâu.

"...."Nguyệt An Tuyết như đọc hiểu cái ánh mắt của Rukia,câm nín quay đầu đi.Cô thật không biết nói gì hơn,sự thật quá con mẹ nó trắng trợn rồi còn đâu.

"Nga nha,thật là một đám sung sức đâu."Ichimaru Gin cười tủm tỉm,đầy ẩn ý nhìn Nguyệt An Tuyết,kết quả....bị một cước của cô đá thẳng ra ngoài kết giới.

"Đi mẹ ngươi sung sức,ở ngoài đó chém cho hết đám chim biến dị đi!"Nguyệt An Tuyết không chút lưu tình,hạ mệnh lệnh cho con hồ ly thúi nào đó.

Ichimaru Gin:"...."Hắn lại vô tình chọt phải chỗ nào nữa rồi hả?

"Hắc,Gin cố lên nha~."Matsumoto Rangiku không tim không phổi đối với Gin phẩy phẩy tay,cổ vũ.

Ichimaru Gin:"...."Có bạn gái kiểu đó,hắn thật đúng là hối hận rồi!

Cuối cùng vẫn là đành chấp nhận số phận,xoay người đi gia nhập đội giết chim biến dị,chờ hắn trở về tính sổ với cô nàng kia sau,hừ.

Nguyệt An Thần cũng cho mọi người đi thu xếp,tối nay đành phải ở chỗ này nghỉ ngơi vậy.Chim biến dị kia nhìn qua có vẻ là bị đám hiếu chiến kia áp đảo,cũng không có gì đáng lo nữa.

Mọi người lúc này cũng an tâm xuống khi nhìn thấy vẻ bình tĩnh của nhóm chỉ huy cao tầng của đoàn xe,trong lòng lúc này đối với nhóm cao tầng lẫn thực lực cao không thể lường được của thành viên đội tử thần càng trở nên kính ngưỡng hơn.

Mọi người khi bình ổn lại,bắt đầu nấu cơm thì nấu cơm,dọn dẹp thì dọn dẹp.Nếu không có việc gì làm thì đi quan sát trận chiến nảy lửa ở bên ngoài kết giới kia,coi như học hỏi một chút.

Trong mắt đám trẻ nhỏ,đội tử thần đã trở thành tín ngưỡng của chúng,hâm mộ cùng mơ ước có thể gia nhập đội,ý chí biến cường của chúng từ lúc này đã bắt đầu nảy nở và sau này tạo nên những cường giả bậc nhất mạt thế hậu kì không gì sánh được.