Lúc này ai quan tâm Nghiêm Sương nói gì? Ngươi không phải nữ nhân chính, đứng sang bên hóng mát đi.
Độc Cô Cửu Thiên không biết nên nói cái gì:
- Đúng vậy! Lúc trước ta suýt giết Vu huynh, còn buộc hắn thề từ nay không họ Độc Cô. Mấy ngày trước hắn cứu mạng ta, ta . . . Ta . . .
Độc Cô Cửu Thiên thầm nghĩ:
- Vu huynh đúng là người tốt, mình ép buộc hắn nhiều vậy mà hắn vẫn bình tĩnh đối xử tốt với mình, còn kêu mình đừng để bụng. Tại sao lúc trước ta có thể suýt giết người tốt như vậy?
- Chủ yếu là buộc Vu huynh thề từ nay không họ Độc Cô, cái này còn quan trọng hơn cả mạng sống.
Đúng vậy, ở trong mắt người Độc Cô gia thì vinh diệu dòng họ, gia tộc quan trọng hơn mạng sống. Đương nhiên Độc Cô Cửu Thiên không biết Vu Nhai là người xuyên qua, không chút quan tâm dòng họ Độc Cô gia. Vì chuyện Độc Cô Chiến Phong mà Vu Nhai không muốn theo họ Độc Cô.
Lúc trước Vu Nhai cố ý dùng họ Độc Cô giẫm lên vinh diệu gia tộc của Độc Cô Chiến Phong.
Mắt công chúa Nguyệt Lâm Sa sáng rực lên:
- Ngươi nói gì? Mấy ngày hôm trước Vu Nhai đã cứu mạng ngươi?
Nguyệt Lâm Sa bước nhanh tới trước mặt Độc Cô Cửu Thiên, nàng nhìn gã chằm chằm. Nguyệt Lâm Sa không như Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ bị Độc Cô Cửu Thiên làm choáng váng, nàng đứng một bên xem kịch vui chợt nghe lời này thì rất kích động.
Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ cũng phản ứng lại, hưng phấn hỏi:
- Mấy ngày hôm trước? Mấy ngày hôm trước Vu Nhai . . .
Độc Cô Cửu Diệp, Độc Cô Cửu Tà cũng chạy tới, bọn họ nghi ngờ thậm chí xác nhận Vu Nhai chính là A Kích, cho rằng hắn đã chết trong di tích ma pháp viễn cổ. Bây giờ nghe Độc Cô Cửu Thiên nói làm Độc Cô Cửu Diệp, Độc Cô Cửu Tà mất bình tĩnh.
Độc Cô Cửu Thiên mờ mịt ngẩng đầu lên, không hiểu tại sao mọi người kích động như vậy. Độc Cô Cửu Thiên không biết Vu Nhai bị cho rằng chết trong di tích ma pháp viễn cổ, sáu ngày nay gã vội vàng chạy về Ma Pháp đế đô, không chỉ muốn tìm hiểu rõ thân phận của Vu Nhai còn có Cổ Duệ chi dân. Độc Cô Cửu Thiên sợ bị Cổ Duệ chi dân khủng bố bắt lại tiêu diệt nên không rảnh điều tra các tin đồn gần đây.
Dù Độc Cô Cửu Thiên loáng thoáng nghe về di tích ma pháp viễn cổ thì cũng mơ hồ, gã không rõ ràng. Độc Cô Cửu Thiên có thể đi du lịch trong Ma Pháp đế quốc tất nhiên có cách lẫn vào Ma Pháp đế đô, chuyện này không lại.
Độc Cô Cửu Thiên lười tự hỏi tại sao mọi người kích động, gã giải thích rằng:
- Sáu ngày trước ta sắp chết, chết trong tay Cổ Duệ chi dân trẻ tuổi. Là Vu huynh đã cứu mạng ta, chúng ta thậm chí cùng nhau chiến đấu giết Cổ Duệ chi dân.
Độc Cô Cửu Thiên không biết lời gã nói ném bom tấn cho công chúa Nguyệt Lâm Sa.
- Ngươi nói Cổ Duệ chi dân? Các ngươi giết Cổ Duệ chi dân?
Đối với Nguyệt Lâm Sa biết sự tồn tại của Cổ Duệ chi dân thì tin tức này gây sóng thần trong lòng nàng. Cổ Duệ chi dân thật sự xuất hiện, không chỉ chỉ là trận pháp, ma thú, giam cầm không gian, những thứ qua suy đoán.
Độc Cô Cửu Thiên ngẩng dầu lên hỏi:
- Nàng biết Cổ Duệ chi dân?
Những người khác mờ mịt nhìn công chúa Nguyệt Lâm Sa. Cổ Duệ chi dân là cái gì? Thất hoàng tử không nói cho bọn họ biết, hết thảy chờ trở về Huyền Binh đế quốc, do Huyền Binh đế quốc quyết định có công bố hay không.
Nguyệt Lâm Sa hít sâu, cố nén nỗi kinh hoàng nói:
- Biết chút ít, ngươi kể tiếp tình huống của Vu Nhai đi.
- Ừm! Nói là cùng nhau chiến đấu nhưng ta không ra bao nhiêu sức. Nếu không nhờ Vu huynh thì không biết ta bị Cổ Duệ chi dân giết bao nhiêu lần. Sau khi chiến đấu xong Vu huynh ngập ngừng muốn nói lại thôi. Ta hỏi hắn muốn nói cái gì? Hắn nói là chờ khi ta gặp Cửu Tà thì biết, nói là có chuyện gì cũng đừng để bụng, có ai chưa từng tuổi trẻ bồng bột?
Độc Cô Cửu Thiên càng nói càng áy náy, càng nói càng kích động. Tâm tình của Độc Cô Cửu Thiên vô cùng phức tạp.
Bởi vì sau khi Độc Cô Cửu Thiên thua Độc Cô Cửu Dương một mình đi du lịch, gã đổi tính rất nhiều. Bản chất Độc Cô Cửu Thiên không xấu, nếu không đã chẳng ở chung thân thiết với Độc Cô Cửu Huyền, Độc Cô Cửu Tà. Năm xưa Độc Cô Cửu Thiên trẻ tuổi ngông cuồng, Độc Cô Cửu Huyền, Độc Cô Cửu Tà không mấy để bụng Vu gia nho nhỏ, cảm giác kẻ cả đó đến bây giờ vẫn còn.
Nếu không phải Độc Cô Cửu Huyền nhận ra Vu Nhai, biết hắn là huyết mạch Độc Cô gia thì sẽ không xen vào. Huống chi tình huống khi đó là Vu Nhai suýt giết Độc Cô Minh, bất kính với Độc Cô gia, nhục nhã vinh diệu Độc Cô gia.
Chẳng qua là không cho Vu Nhai, Vu gia cơ hội giải thích.
Sự chủ quan một phía cho rằng Độc Cô gia đúng hết, Vu gia đều sai khiến Độc Cô Cửu Thiên biết Độc Cô Minh lợi dụng gã là kim bào thì không nổi lòng giết chóc Vu Nhai, Vu gia nữa. Độc Cô Cửu Thiên vẫn rất kiêu ngạo.
Độc Cô Cửu Thiên đi du lịch Ma Pháp đế quốc, gặ nhiều khổ sở, đã mài mòn góc cạnh.
Khi Độc Cô Cửu Thiên thấy Đan Diễm Tâm còn nhớ mình năm xưa, cảm giác rất buồn cười. Dường như ông trời không buông tha dù Độc Cô Cửu Thiên đã mài nhẵn góc cạnh, trừng phạt, báo ứng đến, còn là báo ứng gã không biết nên làm sao.
Độc Cô Cửu Thiên chìm trong tự trách, không biết làm sao, gã không nhận ra ánh mắt mọi người kỳ lạ.
Nghiêm Sương mở miệng hỏi:
- Ngươi xác nhận người đó là Vu Nhai?
Nơi này chỉ có Nghiêm Sương thích hợp hỏi ra vấn đề này. Vu Nhai khốn kiếp háo sắc sao có thể nói ra lời đầy chính nghĩa đó? Sao hắn có thể là loại người khoan hồng độ lượng như vậy? Rất lạ.
Đầu óc Nghiêm Sương chưa suy nghĩ chuyện Vu Nhai cố ý "Lấy đức thu phục người".
Độc Cô Cửu Thiên mong chờ hỏi:
- Chẳng lẽ hắn không phải là Vu Nhai đó?
Độc Cô Cửu Thiên mô tả mặt mũi Vu Nhai, tình hình chiến đấu, thuận tiện giải thích hắn biết phù văn, nghịch thiên thế nào.
Nghe Độc Cô Cửu Thiên giải thích xong mọi người đồng thanh kêu lên:
- Rất đáng tiếc, hắn chính là Vu Nhai đó.
Giấc mơ của Độc Cô Cửu Thiên bị bóp nát. Cả đám nhìn nhau, nơi này trừ Tiểu Mỹ vì quá ngây thơ, Nghiêm Sương hơi ngốc chút nhưng không khờ hơn những người khác bao nhiêu. Nghiêm Sương đã phản ứng lại, ánh mắt tội nghiệp nhìn Độc Cô Cửu Thiên, cái tên này thật xui.
Độc Cô Cửu Tà thầm nghĩ:
- Gieo nhân nào gặt quả nấy.
Độc Cô Cửu Tà không nói gì thêm.
Độc Cô Cửu Tà rất lo có ngày Vu Nhai và Thiên ca gặp anhu thì biết giải quyết thế nào? Mối thù đó không nhỏ, Độc Cô Cửu Tà sẽ không cầu tình cho Độc Cô Cửu Thiên. Độc Cô Cửu Tà không ngờ sẽ có kết quả như vậy, Vu Nhai quá hiểm nhưng có lẽ đây là kết quả tốt nhất. Đây là điều tốt cho Độc Cô Cửu Thiên, dù sao Vu Nhai thật sự cứu mạng gã, không muốn lấy mạng gã. Hiên ca nhận bài học lần này về sau con đường sẽ bằng phẳng hơn.