- Kệ cha nó, dù điều tra ra sự thật thì sao? Mình có chứng cứ chứng minh Hoàng Phủ Cung phản quốc, đại nghịch bất đạo, đây là nghịch lân của hoàng đế. Dù có đối chứng trước Huyền Binh Đại Đế thì mình cũng không sợ, bây giờ mình không phải thiên tài bình thường mà là phù văn sư, long văn sư. Huyền Binh Đại Đế không biết quý trọng nhân tài sao?
Vu Nhai chửi mắng một lúc sau lòng bình tĩnh lại.
Điều nên làm thì Vu Nhai đã làm, nên bày cái gì hắn đã làm cái đó, vậy còn gì để băn khoăn nữa? Xác suất bị Mông thân vương không cao, dù cao hay không thì binh linh đến tướng nngă, nước tới đất chặn.
Bây giờ điều duy nhất Vu Nhai có thể làm là cố gắng tăng cao thực lực.
Tuy Vu Nhai rất bất mãn mình không đủ thực lực, phải đắn đo nhiều chuyện nhưng tạm thời tâm tình không tệ. Sau khi dọn dẹp đại sảnh xong Vu Nhai thu long văn trận về, hớn hở chạy đến chỗ Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ.
Thấy Vu Nhai tới, Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ cùng hừ lạnh một tiếng:
- Hừ!
Ba nữ nhân cố ý trả thù lúc trước Vu Nhai nói lời làm các nàng nôn mửa, Tiểu Mỹ cũng bị xúi bậy. Da mặt Vu Nhai dày như cái mo, hắn không quan tâm, ôm chặt Dạ Tình vào lòng. Vu Nhai chẳng cần biết có người nhìn hay không, tung ra hàng loạt lời mật ngọt chết ruồi kiếp trước đã học.
Dạ Tình không chịu nổi Vu Nhai tấn công, mặt đỏ rực nói:
- Buông ra, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ đang nhìn kìa!
Vu Nhai cười gian:
- Sợ gì? Bọn họ không phải người ngoài, cũng đã biết quan hệ của chúng ta.
Vu Nhai có chút kiềm lòng không đậu, hắn cũng là con người, Dạ Tình uống dược vật Tư Mã Tường cho ngủ suốt bảy ngày hỏi sao hắn không lo lắng? Sau đó Dạ Tình miễn cưỡng tỉnh dậy chung hoạn nạn với đám người Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, Độc Cô Cửu Tà, Lý thân Bá, tâm tình của nàng như thế nào?
Tuy về sau sự việc chấm dứt nhưng Vu Nhai biến mất, dù Dạ Tình nghi ngờ chín mươi phần trăm Vu Nhai là A Kích nhưng không nắm chắc hoàn toàn, mấy ngày nay nàng có thể không nghĩ ngợi lung tung sao?
Vu Nhai hiểu lòng Dạ Tình buồn khổ, sao có thể không lo lắng? Chẳng qua Vu Nhai cố nén không suy nghĩ những điều này.
Vu Nhai biểu đạt lòng quan tâm hơi háo sắc một chút, nhưng vẫn câu nói cũ, Dạ Tình và hắn lòng có linh tê, thoáng chốc hiểu tâm tình của hắn. Dạ Tình bất đắc dĩ, mặc kệ Vu Nhai làm gì thì làm.
Như Vu Nhai nghĩ, nếu Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ không có mặt ở đây thì Dạ Tình rất muốn nhào vào lòng hắn khóc rống lên.
Một nam ba nữ không nói nhiều điều buồn, tâm sự chuyện nhà nói cười đi trong di tích ma pháp viễn cổ tối đen. Cả đám ăn đồ, sau khi kinh hoàng, sợ hãi sẽ làm người ta thấy đói.
Cùng lúc đó, trong Huyền Binh đế đô xa xôi, Mông thân vương phát ra tiếng gào thét:
- Cung nhi!
Hoàng Phủ Cung ở Ma Pháp đế quốc đã chết, Mông thân vương trong Huyền Binh đế đô cảm nhận được ngay. Sự thật chứng minh Vu Nhai phòng ngừa chu đáo là đúng.
Mông thân vương điên cuồng rống to:
- Là ai? Ai giết Cung nhi của ta? Lập tức sử dụng tất cả lực lượng trong Ma Pháp đế quốc điều tra rõ ràng! Tra đi! Bây giờ ta lập tức vào cung bẩm báo đại đế ngay, khiến người chất vấn Ma Pháp đế quốc tại sao thế tử Mông thân vương Huyền Binh đế quốc ta sẽ chết trên mảnh đất Ma Pháp đế quốc! Nếu như là Ma Pháp đế quốc giở trò thì ta muốn bọn họ nợ máu phải trả bằng máu!
Quang minh thánh tử vội vàng chạy tới hoàng cung, thuộc hạ của gã bắt đầu hành động.
- Khoan!
Mông thân vương đi tới cửa vụt xoay người, biểu tình bình tĩnh hơn nhiều.
Mông thân vương lạnh lùng nói:
- Không, không đúng. Cung nhi chết, chắc chắn Ma Pháp đế quốc sẽ tìm cách che giấu sự thật, dù dùng lực lượng bóng tối trong Ma Pháp đế quốc chưa chắc sẽ điều tra được. Hừ, Ma Pháp đế quốc đưa một siêu ma trận sư, siêu luyện kim sư làm con tin trong Huyền Binh đế quốc của ta đúng không? Tốt, rất tốt, khiến bọn họ dùng ma pháp dựng lại cảnh trước khi nhi tử của ta chết, ít nhất cần biết hung thủ là ai.
Mông thân vương nói xong nhìn ngọc thạch đã vỡ trong lòng bàn tay, ngọc thạch toát ra dao động ma pháp mãnh liệt.
Chính là ngọc thạch này nói cho Mông thân vương biết Hoàng Phủ Cung đã chết, đây là một đạo cụ ma pháp viễn cổ tên là song sinh tử ngọc thạch.
Song sinh tử ngọc thạch có thể liên kết sinh mệnh với nhau, trên người Hoàng Phủ Cung đeo một cái, Mông thân vương giữ một cái. Khi thế tử Mông thân vương chết thì song sinh tử ngọc thạch của gã sẽ vỡ ra. Song sinh tử ngọc thạch trong tay Mông thân vương cũng vỡ nát.
Mông thân vương đặt quyết tâm, quát nạt thuộc hạ:
- Còn ngẩn ra đó làm gì? Tấdt cả làm theo lời ta vừa dặn!
Mông thân vương nắm chặt song sinh tử ngọc thạch, boăn khoăn nghi ngờ. Mông thân vương không biết song sinh tử ngọc thạch có hữu dụng không nhưng gã bất chấp, phải thử một phen.
Giờ phút này, Mông thân vương đặt hy vọng vào hai siêu nhân viên Ma Pháp đế quốc bị giam trong Huyền Binh đế quốc.
* * *
Trong di tích ma pháp viễn cổ, 'đoàn thăm dò ngàn thiên tài' vẫn chăm chỉ dò tìm, tranh đấu không dứt nhưng ít có người chết. Truyền tống trận bên ngoài di tích ma pháp viễn cổ thỉnh thoảng nhận thiên tài trẻ bị thương nặng hoặc bị người buộc đến đường cùng.
Bọn họ bị nhục nhã không có cách nào, hoặc đã bị phế nên đành chịu nhục truyền tống ra.
Mấy đoàn thể lớn vẫn đi sâu vào di tích ma pháp viễn cổ. Đoàn thể chủ yếu như của công chúa Nguyệt Lâm Sa, đoàn thể chính phủ Ma Pháp đế quốc, Pháp Thần Điện, Thất hoàng tử, Nhị hoàng tử Huyền Binh đế quốc chưa phân tán lực lượng trung tâm của mình. Mấy chục thân vệ sẽ không tùy tiện rời khỏi Nguyệt Lâm Sa. Tức là đám người như Dạ Tình, Hoàng Phủ Cung, Ngũ Thanh, Công Tôn Bình không phải lực lượng trung tâm của hai vị hoàng tử, chỉ xem như người được chiêu mô đến, không dám bảo đảm bọn họ tùy thời chết vì hoàng tử.
Huyền Thần điện nói Thất hoàng tử chọn hộ vệ nhưng thật ra chỉ là lôi kéo lực lượng gia tộc.
Lực lượng chủ yếu của các đoàn thể gánh trách nhiệm lúc trước Vu Nhai và công chúa Nguyệt Lâm Sa đã thảo luận, tức là điều tra xem Cổ Duệ chi dân có tồn tại thật không? Bọn họ cầm bản đồ sao chép không hoàn chỉnh, không thể đi sâu vào tận cùng. Các đại thế lực đều biết, chủ yếu là thăm dò phần đầu.
Như công chúa Nguyệt Lâm Sa từng nói với Vu Nhai:
- Nếu những người này có năng lực vào sâu bên trong thì tất nhiên ta sẽ giao bản đồ hoàn chỉnh cho bọn họ.
Chờ thăm dò xong bản đồ sao chép không hoàn chỉnh chắc chắn mọi người sẽ tụ tập lại mở hội.
Khi đó bọn họ sẽ mang tất cả về Ma Pháp đế đô, chờ thảo luận xong mới trở vào di tích ma pháp viễn cổ. Tùy theo tình huống quyết định, vì trước khi thăm dò di tích mọi người không biết gì về di tích ma pháp viễn cổ, không rõ tình huống bên trong nên không thảo luận gì nhiều được. Cần thu thập xong bản đồ sao chép tiên phong, nắm rõ những địa hình, tình báo mới tiến hành kế hoạch tiếp theo.