Tim Ti Ti đập rất nhanh, chắc chắn đêm qua đã xảy ra chuyện gì kinh thiên. Ti Ti nhanh chóng bình tĩnh lại, nàng là sát thủ, một sát thủ cực kỳ ưu tú, không phải loại người để lộ suy nghĩ qua nét mặt. Ti Ti vẫn mở cửa tiệm như bình thường, cười tươi như hoa chào hỏi hàng xóm, đi ra ngoài mua thức ăn.
Hai canh giờ sau Ti Ti nghe thấy tin tức. Ma Pháp đế đô hoàn toàn phong thành, bất cứ chỗ nào bay lên trời, chui xuống đất được đều bị phong tỏa con ruồi hay chuột gì đều đừng mong ra khỏi Ma Pháp đế đô nửa bước.
Nhưng xảy ra chuyện gì? Không rõ, chỉ biết có người chết.
Lại qua một thời gian, bất giác đến giữa trưa. Không biết là cao tầng Ma Pháp đế quốc cố ý hay sao mà sự việc bị công khai, hai đại thần Ma Pháp đế quốc chức vị không cao không thấp bị ám sát trong nhà. Tình trạng chết của ám sát cùng là bị người dùng lưỡi dao đâm thủng cổ họng, người dùng dao là một huyền binh giả cường đại, lưỡi dao là huyền binh bản mệnh của hắn.
Ồn ào!
Ma Pháp đế đô sôi trào như có bão tố đáng sợ thổi đến. Ánh mắt mọi người nhắm hướng hai hoàng tử Huyền Binh đế quốc, sau đó dòng người đáng sợ tuôn hướng chỗ chiêu đãi hai Phong Doanh, bị bao vây chật kín người. Dân chúng hét to khẩu hiệu giao hung thủ ra, đương nhiên binh sĩ Ma Pháp đế quốc ngăn chặn dân chúng lại.
Bị huyền binh giả giết, chuyện xảy ra trong lúc sứ đoàn Huyền Binh đế quốc đến, không phải Huyền Binh đế quốc làm thì là ai?
Chạng vạng ngày hôm qua người Huyền Binh đế quốc bị Quang Minh thần điện xử phạt, Huyền Binh đế quốc đang dùng cách này để trả thù.
Đây là dân chúng Ma Pháp đế quốc tổng kết, chắc chắn chuyện là như vậy.
Nội bộ Ma Pháp đế quốc có điều tra hai hoàng tử Huyền Binh đế quốc, bọn họ biết người Huyền Binh đế quốc đi về đâu. Nữ nhân ngày hôm qua mới vào đội Thất hoàng tử khá đáng ngờ.
Kết quả điều tra là nữ nhân này bị bệnh, bệnh cực kỳ nghiêm trọng, miệng không nói nổi.
Thất hoàng tử không ngăn cản, mặc cho người Ma Pháp đế quốc kiểm tra tình huống của nữ nhân. Kết quả rõ ràng là vì ở lâu trong Ma Pháp đế quốc nên bị các loại tinh thần lực đè ép sinh ra bệnh mẫn cảm, chứng bệnh này rất nhẹ, điều dưỡng là xong. Nhưng bệnh có thể trở nặng, có nguy hiểm mạng sống. Nữ nhân bị loại bệnh nặng.
Bệnh này giống như nhân loại bình thường rời quê hương đến sống ở nơi lạ nước lạ csái, chẳng qua đổi thành huyền binh giả không quen tinh thần lực.
Sau khi kiểm tra cơ thể nữ nhân xong quan viên Ma Pháp đế quốc vẫn ra lệnh:
- Không được, nữ nhân này đáng nghi nhất, chúng ta phải mang đi điều tra và cho công dân của chúng ta lời giải thích.
Thất hoàng tử nghe quan viên Ma Pháp đế quốc nói xong nổi giận:
- Lời giải thích? Ma Pháp đế quốc, các ngươi đừng khinh người quá đáng, thật sự cho rằng chúng ta ở trong đế đô của các ngươi thì các ngươi muốn làm gì cũng được? Cùng lắm là sứ đoàn chúng ta chết hết tại đây, sau đó chờ chiến tranh đi! Khi đó tốt nhất là các ngươi hãy trông chừng hoàng tử của mình cho tốt, mỗi người ít nhất có ma đạo sư thần giai hộ vệ nếu không sẽ chôn cùng chúng ta! Cũng đừng mơ hoàn thành mục đích chúng ta đi sứ!
Thất hoàng tử uy hiếp xong tiếp tục bảo:
- Lời giải thích? Ta còn muốn các ngươi cho ta giải thích. Người của chúng ta bỗng nhiên bị Quang Minh thần điện các ngươi bắt đi, ta còn chưa tìm các ngươi đòi người?
- Bọn họ lén vào . . .
Thất hoàng tử cắt ngang lời quan viên Ma Pháp đế quốc:
- Lén vào thánh địa gì đó của các ngươi? Ta sẽ thu thập chứng cứ, ta chắc chắn sẽ công khai ra ngoài. Ta chờ xem Quang Minh thần điện ăn nói như thế nào. Các ngươi muốn nghi ngờ người của ta thì hãy giao chứng cứ ra, nếu không thì không bàn nữa!
Ý của Thất hoàng tử rất rõ ràng, bây giờ ta không có chứng cứ chứng minh thánh địa kia là đất hoang, vậy các ngươi cũng không chứng cứ nhưng nói người của ta giết người? Các ngươi có thể vu oan, mạnh mẽ bắt người của chúng ta thì chúng ta cũng có thể nói không biết ai giết người. Hơn nữa ta đúng là không biết ai giết người.
Quan viên Ma Pháp đế quốc lộ biểu tình chán ghét:
- Thất hoàng tử, xin hãy chú ý lời nói của người!
Quan viên Ma Pháp đế quốc rất khinh thường đường đường là hoàng tử nhưng nói tục tĩu.
Quan viên Ma Pháp đế quốc nói:
- Ý của hoàng tử là bởi vì người ghi hận Quang Minh thần điện chúng ta nên phái người đi ám sát quan viên của chúng ta?
- Ngươi ngốc không có nghĩa là ta ngốc, vào thời kỳ căng thẳng thế này ta sẽ phái người ám sát quan viên của các người sao? Hãy suy nghĩ cho kỹ rồi hẵng nghi ngờ. Đương nhiên nếu ngươi vẫn muốn nghi thì xin giao chứng cứ ra đây.
Dù Thất hoàng tử nổi giận cũng không phải loại chỉ biết la hét, chơi trò chữ nghĩa với quan viên Ma Pháp đế quốc. Đúng vậy, vào lúc này nếu Thất hoàng tử phái người ám sát thì tiếp theo rất khó đàm phán, gã sẽ không ngốc như vậy. Nhưng quan viên Ma Pháp đế quốc vẫn không tin tưởng.
Quan viên Ma Pháp đế quốc liên tục biến sắc mặt, cảm giác chắc chắn là người của Thất hoàng tử làm nhưng không nắm chắc.
Quan viên Ma Pháp đế quốc buông lời uy hiếp.
- Tốt tốt, vậy Thất hoàng tử, ta xin cáo từ. Ta thật sự hy vọng lần này các người đi sứ thuận lợi.
Quan viên Ma Pháp đế quốc uy hiếp mịt mờ, ý nghĩa thì rõ ràng. Các ngươi muốn tìm chứng cứ trong Ma Pháp đế đô? Đừng mơ nữa, nơi này là địa bàn của chúng ta. Chúng ta điều tra sự việc rất đơn giản, hy vọng thật sự không phải các ngươi làm.
Sau khi quan viên Ma Pháp đế quốc rời đi, Nhị hoàng tử ngồi trong đại sảnh luôn im lặng bỗng mỉm cười hỏi:
- Thất đệ, thật sự không phải ngươi làm sao?
Nhị hoàng tử đến đại sảnh là xem kịch vui.
- Nhị ca cảm thấy ta xúc động như vậy sao? Mục đích đi sứ của chúng ta là quan trọng nhất.
Nhị hoàng tử hỏi:
- Vậy nữ nhân đó là sao?
Thất hoàng tử lắc đầu, nói:
- Ta không biết, khi nàng tìm chúng ta thì đã xỉu, đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại.
Sự việc đúng như Thất hoàng tử nói, gã tiếp tục bảo:
- Có lẽ bệnh thật.
- Nếu ta không nhớ lầm thì nữ nhân này nằm trong đội ngũ đại biểu Bắc Đẩu hành tỉnh như mấy người bị bắt kia.
Nhị hoàng tử không tỏ rõ chú ý nữ nhân đó, gã không tin tưởng Thất hoàng tử.
Nhị hoàng tử trào phúng:
- Thất đệ, ngươi nên biết rõ mục đích chúng ta đi sứ quan trọng cỡ nào, tuyệt đối đừng vì chút chuyện nhỏ mà lỡ việc lớn.
Thất hoàng tử không đáp thẳng mà lạnh lùng nói:
- Nhị ca, ta nghĩ phụ hoàng sẽ không thích chúng ta vì việc lớn mà làm Huyền Binh đế quốc mất mặt, càng không thích vì đạt đến mục đích ở bên ngoài hãm hại nhau.
Ý của Thất hoàng tử rõ ràng biểu thị cuộc ám sát rất có thể liên quan đến nữ nhân này, cũng cảnh cáo Nhị hoàng tử đừng làm bậy. Thất hoàng tử nói xong ra khỏi đại sảnh, trở về phòng mình.
Nhị hoàng tử sắc mặt âm trầm, cuối cùng gã hừ mạnh, quay về phòng.