Bởi vì Ngọc Nữ tộc tấn công giữa đường bị Vu Nhai ngăn lại nên phe quang minh thánh nữ chỉ có vài người chết, còn mấy người sống. Bọn họ choáng váng bị đánh thức, mờ mịt nhìn người xung quanh. Má ơi, sao chớp mắt đa trở thành tù nhân?
Quang minh thánh nữ trợn mắt há hốc mồm, không dám tin vào mắt mình. Đây rốt cuộc là chuyện gì? Nàng đã trúng tà thuật gì?
Trong khi mọi người ngắm nghía biểu tình đặc sắc của phe quang minh thánh nữ thì Tiểu Mỹ la lên.
- A! Tiểu Mỹ không thể thu tấm thuẫn vào người!
Đám người nhìn sang, tấm thuẫn cao ba tướ của Tiểu Mỹ rút còn một thước, không thể nhỏ hơn được nữa.
Nghiêm Sương hỏi:
- A, sao có thể như vậy?
Tình huống này thật lạ.
Tiểu Mỹ phồng má nói:
- Ngọc Thủy tỷ tỷ bảo U Hoang nhét vào nhiều tài liệu thấp kém lính tính, nguyên tấm thuẫn toàn là tạp chất nên không thể biến nhỏ.
Tiểu Mỹ cũng có thể giao lưu với binh linh bản mệnh.
Nghiêm Sương cười nói:
- Nếu là U Hoang làm thì chúng ta hỏi hắn, không cần quá lo.
Nghiêm Sương nhìn trái nhìn phải, chớp mắt hỏi:
- U Hoang đâu rồi?
Dạ Tình ngơ ngác nói:
- U Hoang đã đi.
Có một mình Dạ Tình là không hưng phấn như mọi người.
- A? Đi bao giờ?
Dạ Tình buồn bực nói:
- Ta cũng không rõ, mới rồi ta chỉ lo nhìn tấm thuẫn của Tiểu Mỹ thay đổi, không chú ý thấy U Hoang đã đi.
Khó khăn lắm mới gặp lại người bí ẩn, tại sao hắn biến mất?
- Ngọc Thủy tỷ tỷ nói khi ảo cảnh chiến trường cổ biến mất thì U Hoang cũng đi, không để lại câu nào. Ngọc Thủy tỷ tỷ dặn ta lần sau gặp hắn hãy cảm ơn giùm tỷ tỷ.
Tiểu Mỹ mân mê tấm thuẫn to của mình, nói:
- Dạ Tình tỷ đừng lo, có lẽ U Hoang luôn ở quanh chúng ta, hắn thầm mến tỷ. Nếu không thì tại sao mỗi lần chúng ta gặp nguy hiểm là hắn sẽ xuất hiện? Có lẽ vì lý do gì làm U Hoang không dám để người thay mặt thật, hoặc là xấu hổ không dám thổ lộ tình cảm với Dạ Tình tỷ.
Hiếm khi Tiểu Mỹ nói ra lời an ủi người, thật là lạ, nhưng vì nàng ngây thơ nên câu nói chân thật hơn.
Dạ Tình rất vui. Nếu đúng như Tiểu Mỹ nói thì tại sao U Hoang không dám cho ngươi thấy mặt thật? Ngẫm lại cũng đúng, mỗi lần U Hoang xuất hiện là lại cứu nàng, không có nguyên nhân đặc biệt mới là lạ.
Chắc chắn sẽ còn gặp lại, lần sau nàng sẽ không bỏ qua cơ hội nữa.
Dạ Tình nghĩ đến U Hoang cường đại, không gì không làm được là tim nàng đọc nhanh. Ngọc Thủy tiền bối nói U Hoang là Đế Long tộc, Dạ Tình nhớ kỹ danh từ này.
Tiểu Mỹ nói câu khôngđúng thời điểm:
- Ngọc Thủy tỷ tỷ nói tình huống của ta không phải vấn đề lớn, chỉ cần tìm được cao thủ rèn là giải quyết xong. Vừa may kẻ lừa đảo là cao thủ rèn!
Giấc mơ đẹp của Dạ Tình tan vỡ, Vu Nhai chen vào óc nàng. Dạ Tình rối loạn, nữ nhân lăng nhăng không chịu nổi.
- Hình như . . . Chúng ta quên cái gì?
Nhắc tới Vu Nhai làm mặt mọi người cứng ngắc, mãi lo hưng phấn quên mất hắn. Bây giờ Vu Nhai đang đại chiến với quang minh thánh tử, quang minh thánh tử đáng sợ, có khi nào hắn đã tiêu đời không?
Trong khi mọi người định xuất phát thì trên bầu trời vọng xuống thanh âm khưu phong thú.
- Grao!
Tiểu Thúy vốn nhận mệnh lệnh của Vu Nhai bảo vệ Dạ Tình, Nghiêm Sương, Tiểu Mỹ, nhưng bây giờ ảo cảnh chiến trường cổ biến mất, ba nữ nhân không gặp nguy hiểm gì nên nó đi tìm Vu Nhai bị nguy hiểm nhiều hơn. Giải thích như vậy rất hợp lý. Tiểu Thúy sà xuống, một người từ lưng nó lăn xuống.
- Vu Nhai!
Vu Nhai mình đầy vết thương lăn xuống lưng Tiểu Thúy, quần áo của hắn đỏ thẫm, là máu và mồ hôi hòa vào nhau. Mặt Vu Nhai trắng như giấy, khóe môi chảy máu, tóc rối xù, bộ dạng kiệt sức. Buồn cười, điên cuồng tung ra Luân Chuyển Thần Ấn, không kiệt sức mới lạ. Nếu không kiệt sức thì Vu Nhai sẽ không chuồn đi nhanh như vậy, chờ đám người Độc Cô Cửu Tà tỉnh lại lỡ bọn họ bao vây hắn đòi lột mặt nạ xuống thì rắc rối to.
Vu Nhai lỡ tung ra Luân Chuyển Thần Ấn, thân phận U Hoang càng cần giữ kín hơn. Lúc trước Vu Nhai định nói bí mật U Hoang cho Dạ Tình biết nhưng bây giờ hắn phải suy nghĩ lại, vấn đề liên quan đến Huyền Binh Điển nên hắn cần suy nghĩ thật kỹ.
Mọi người xúm lại hỏi han:
- Vu Nhai, ngươi có sao không?
Vu Nhai thở gấp hỏi ngược lại:
- Các ngươi thấy bộ dạng của ta như vậy là khỏe sao? Có thuốc trị thương, đan dược phục hồi gì không mau cống nộp ra đây. Đấu với quang minh thánh tử một trận làm ta hao hết sạch dược vật.
Mọi người vội vàng móc dược vật của mình ra, Vu Nhai lựa chọn vài đan dược nuốt xuống, dễ chịu hơn nhiều. Vu Nhai không chỉ kiệt sức, trên người hắn có vết thương bị quang minh thánh tử đánh trúng. Sau khi đánh đuổi quang minh thánh tử đi, cơ bắp trên người Vu Nhai đổ máu, nhưng vì hắn mặc sáo trang Đế Long tộc nên không thấy. Đây là lý do tại sao quần áo Vu Nhai đẫm máu.
- Quang minh thánh tử sao rồi?
Vu Nhai lạnh lùng nói:
- Lợi dụng quyển trục ma pháp không gian bỏ trốn rồi.
Quang minh thánh nữ hét chói tai:
- Không thể nào!
Quang minh thánh nữ chú ý Vu Nhai, càng quan tâm quang minh thánh tử hơn. Bởi vì nếu quang minh thánh tử còn sống thì quang minh thánh nữ còn hy vọng trốn thoát, nhưng nghe Vu Nhai nói xong đập nát hy vọng của nàng.
- Không thể nào sao? Vậy tại sao ta còn đứng đây?
Vu Nhai cố gắng đứng lên, đi tới trước mặt quang minh thánh nữ. Lúc này quang minh thánh nữ bị mọi người trói gô, dù huyền binh phòng ngự của nàng lợi hại đến mấy cũn không thể dựng lên nữa, lực lượng ma pháp bị kiềm chế. Độc Cô Cửu Tà là kim bào Độc Cô gia tất nhiên có cách chế ngự ma pháp sư.
Quang minh thánh nữ tức giận quát:
- Chết tiệt, tên đào binh, ta sẽ không bỏ qua cho hắn!
Quang minh thánh nữ đã trở thành tù nhân.
Vu Nhai cười gian:
- Hãy lo cho bản thân trước đi.
Mặt Vu Nhai trắng như tờ giấy nên khi cười càng gian ác hơn. Sao lời hắn nói y như kẻ xấu nhân vật phản diện trong ti vi kiếp trước? Xem ra Vu Nhai có bản chất ác ma.
Ngọc Vấn Hiền hỏi:
- Vu Nhai, chúng ta giải quyết bọn họ thế nào?
Mọi người cùng nhìn sang.
Vu Nhai không trả lời Ngọc Vấn Hiền, hắn chuyển sang hỏi Tạ Tam:
- Tạ Tam chấp sự, lúc trước người nói Kiếm Sơn hùng quan bị chiếm đóng. Tình huống hiện tại như thế nào? Đại quân Tuyết Lĩnh cương chưa trở về sao?
- Đúng vậy! Lúc sáng chúng ta lại đây có nhìn Kiếm Sơn hùng quan từ xa, vẫn còn bị chiếm đóng. Chúng ta đã phái người thông báo Tuyết Lĩnh cương, mỗi thành trấn gần Kiếm Sơn hùng quan, tin tưởng không bao lâu sau đại quân đóng ở Tuyết Lĩnh cương sẽ trở về.
Tạ Tam vẫn như người trong mộng, trận chiến này làm gã rung động quá nhiều. Tuy cuối cùng chiến thắng là nhờ người bí ẩn xuất hiện, sợi dây chuyền kỳ diệu của Tiểu Mỹ. Nhưng không thể phủ nhận Vu Nhai cũng giúp sức trong đó. Dụ quang minh thánh tử đi, công này lớn lao không thể thay thế, Vu Nhai còn đánh bại quang minh thánh tử. Người như vậy dù không thể trở thành kỵ sĩ chính thức cũng sẽ nổi tiếng.