Triệu Hoán Thần Binh

Chương 434: Cắn nuốt nó




- Lão gia kia gia chính là một người xấu. Ta rất ghét. Lão thích làm ta sợ.

Tiểu Loan không đồng ý nói. Một lát sau không thấy phía trên có động tĩnh gì, Tiểu Loan lại hỏi:

- Ca ca, vì sao đại ca kia lại nói hắn họ Vu. Chẳng lẽ có họ Vu sao?

- Ta đã bảo muội bình thường phải học hành cho tốt, muội lại không nghe. Mọi người đều ở trong Độc Cô gia. Làm gì có người nào họ Vu chứ? Hắn chắc là con cháu nào đó của Vu sư đáng sợ kia, cho nên mới có họ Vu thôi. Ta đã nói hắn không phải người tốt mà!

Tiểu Dịch bộ dạng rất nghiêm túc nói.

- Vu sư? Chính là đại ma đầu đáng sợ nhất trong chuyện Cửu Lan tỷ tỷ đã kể sao?

Tiểu Loan có chút sợ hãi, nói.

- Không sai!

Tiểu Dịch ngẩng đầu ưỡn ngực nói. Cuối cùng, Tiểu Loan không còn tiếp tục sùng bái tên kia nữa. Đại ca ca, ở trước mặt một ca ca chính quy như hắn lại có thêm một đại ca ca nữa, nghe thật khó chịu. Nhưng lời kế tiếp của Tiểu Loan lại khiến hắn cảm giác những lời nói trước đó là vô ích.

- Cho dù đại ca ca là Vu sư, cũng Vu sư tốt!

Tuy rằng Vu Nhai ở phía trên, vẫn có thể nghe được hai hài tử phía dưới nói chuyện, nhưng hắn đã không còn tâm trạng nào nghe hết. Hắn bỗng nhiên bị ý chí của Thí Thần Ma Nhận xâm nhập. Trong nháy mắt, cảm giác ban đầu khi ở sâu trong rừng rậm sương mù dày đặc lại tràn ngập. Nếu không phải bởi vì phía trên tượng thần có lực lượng kỳ lạ cắt ngang, sợ rằng Vu Nhai thật sự sẽ trở thành Vu sư tà ác trong lòng hai hài tử.

Thí Thần Ma Nhận cũng không phát động trước, mà đang trong cơ thể Vu Nhai làm gì đó.

Vu Nhai cũng lẳng lặng vận chuyển Thần Huyền Khí Điển, lặng lẽ lĩnh hội ma ý của Thí Thần Ma Nhận. Hiện tại Thí Thần Ma Nhận là Huyền Binh bản mạng của hắn, không có khả năng lại giống như lần ở sâu trong dãy núi sương mù, trực tiếp khiến Vu Nhai phát điên nữa. Đúng lúc này, trong mắt Vu Nhai đột nhiên bạo phát ra tinh quang. Thí Thần Ma Nhận đã truyền về phía hắn một khí tức, muốn hắn nhét lực lượng bên ngoài vào trong đó.

Từ khi hắn bị tượng thần lựa chọn, tượng thần có một lực lượng luôn lưu chuyển ở phía bên ngoài cơ thể hắn, mãi đến khi hắn tiến vào sâu bên trong tượng thần.

Vu Nhai biết lực lượng này thật ra chính là lực lượng truyền thừa của tượng thần. Nếu như người bị lựa chọn chính là Dị Ma Tộc Nhân, khi tiến vào tượng thần sẽ lợi dụng một lực lượng của riêng Dị Ma Nhân, trực tiếp hóa đi Thần Minh Quả và tính khí của hai hài tử hiến tế. Sau đó, lực lượng của tượng thần sẽ tiếp nhận lực lượng của Thần Minh Quả và linh hồn hai hài tử hóa thành lực lượng của riêng tượng thần, phản hồi lại cho người hiến tế.

Trong lúc phản hồi, sẽ bí mật mang theo lực lượng và tuyệt kỹ cường đại, khiến người thừa kế thoát thai hoán cốt.

Chỉ có điều Vu Nhai không hiến tế, cho nên lực lượng kia vẫn chờ đợi!

- Ừ, đây là cái gì?

Cho đến lúc này, Vu Nhai cũng không biết bên trong tượng thần có gì, càng không biết cái gọi là truyền thừa rốt cuộc vận dụng theo nguyên lý gì. Mãi đến khi hắn theo sự chỉ điểm của Thí Thần Ma Nhận nạp lực lượng bên ngoài cơ thể vào trong cơ thể, chỉ thấy một thứ màu xanh, âm u đột nhiên từ trên đầu tượng thần nhẹ nhàng chiếu xuống, giống như một linh hồn vặn vẹo. Lực lượng xung quanh dường như cũng tập trung ở bên cạnh nó...

- Cắn nuốt nó, cắn nuốt nó!

Đúng lúc này, Thí Thần Ma Nhận dường như lên tiếng, truyền đến một khí tức, bảo Vu Nhai cắn nuốt lực lượng này vào trong cơ thể, sau đó để nó tiếp nhận. Vu Nhai cái gì cũng không hiểu, chỉ có thể nghe theo sự đề nghị của Thí Thần Ma Nhận, nạp lực lượng vào trong cơ thể...

- Oong...

Đúng vào lúc này, Thôn Thiên Kiếm đột nhiên phát ra một tiếng động. Trong nháy mắt, động tác của Vu Nhai thoáng bị kìm hãm.

Đáng chết, đây rõ ràng là do Thôn Thiên Kiếm gây ra. Đột nhiên, tiểu muội muội Phong Doanh luôn làm quan đại diện cho Thôn Thiên Kiếm lên tiếng:

- Chủ nhân, Thôn Thiên Kiếm nói, đây là một Binh Linh vỡ, đã từng vô cùng cường đại. Có lẽ còn có cơ hội khôi phục. Để Thí Thần Ma Nhận cắn nuốt thật quá đáng tiếc.

- Oong...

Thí Thần Ma Nhận quay về phía Thôn Thiên Kiếm phát ra một tiếng động. Nếu như nó có mắt, nhất định là mang theo sát khí trừng mắt nhìn nàng. Ngay cả tiểu phiên dịch Phong Doanh có liên quan cũng bị trừng mắt. Phong Doanh có phần sợ hãi, trốn ra phía sau Thôn Thiên Kiếm.

Thôn Thiên Kiếm bộ dạng như lão thần, nhìn lại hắn với vẻ xem thường.

Thí Thần Ma Nhận cũng không quan tâm đến hắn, lại vội vàng bảo Vu Nhai nạp lực lượng bên ngoài vào trong cơ thể, cũng cắn nuốt lực lượng bên ngoài. Chỉ có điều bây giờ Vu Nhai không còn dao động như lúc này. Không ngờ đây là một Binh Linh. Thí Thần Ma Nhận muốn cắn nuốt, nhất định là để tăng cường lực lượng của bản thân nó. Thôn Thiên Kiếm đi ra ngăn cản, tất nhiên là không muốn Thí Thần Ma Nhận trở nên quá cường đại, nếu không nó sẽ không khống chế được.

Vu Nhai trợn trừng mắt. Hai gia hỏa này đều mang ý xấu. Rốt cuộc phải làm như thế nào mới tốt?

Nói thật đi, Thôn Thiên Kiếm tuy rằng cũng không phải kẻ tốt lành gì. Mặc dù bộ dạng Binh Linh của nó có xinh đẹp đi nữa, nhưng nói thế nào cũng xem như là quang minh chính đại, cũng khẳng định là sẽ không cần mạng của mình. Nhưng Thí Thần Ma Nhận lại khó nói. Gia hỏa này là ác ma, một ác ma vô cùng hắc ám. Nếu như hiện tại nó có lực lượng có thể đột phá Huyền Binh Điển, gia hỏa này tuyệt đối sẽ không do dự mà đột phá, sau đó biến Vu Nhai thành cuồng ma sát nhân. Thí Thần Ma Nhận nhìn thấy Vu Nhai do dự, lại phát ra một tiếng động, biểu thị cho hắn lợi ích.

- Tế phẩm, ta muốn tế phẩm...

Ngay thời điểm Vu Nhai rầu rĩ, đột nhiên, Binh Linh màu xanh quỷ dị phía trước vặn vẹo đột nhiên phát ra tiếng. Âm thanh âm trầm đáng sợ. Nhưng đó cũng không phải là điều đáng sợ nhất. Đáng sợ nhất chính là không ngờ nó không phải nói bằng ngôn ngữ của Dị Ma Nhân, mà là ngôn ngữ của nhân loại. Tuy rằng cũng có phần trúc trắc, nhưng Vu Nhai có thể nghe hiểu được. Điều này đồng thời cũng chứng minh một chuyện, thời điểm tượng thần lựa chọn, đã biết hắn là nhân loại.

- Đây rốt cuộc là có chuyện gì vậy?

Vu Nhai có phần không hiểu nổi. Vì sao tượng thần đại ma lại lựa chọn nhân loại?

- Tế phẩm, cho ta tế phẩm...

- Ngươi muốn tế phẩm gì?

Vu Nhai trả lời, tạm thời ném chuyện của Thôn Thiên Kiếm cùng Thí Thần Ma Nhận qua một bên. Hắn muốn lấy ý thức chủ quan của mình để phán đoán. Hắn mới là chủ nhân, tuyệt đối không để bất kỳ kẻ nào khống chế.

- Linh hồn, ta cần linh hồn thuần khiết nhất!

Vu Nhai rùng mình một cái. Quả nhiên là Binh Linh của ma binh nào đó, có phần tương tự với Thí Thần Ma Nhận. Không trách được Thí Thần Ma Nhận muốn cắn nuốt nó. Đồng thời hắn cũng nghĩ đến mục đích hiến tế. Hai hài tử chính là linh hồn thuần khiết nhất.

- Ta không có linh hồn thuần khiết nhất!

Vu Nhai lãnh đạm nói. Hắn tình nguyện để gia hỏa này bị Thí Thần Ma Nhận cắn nuốt.