Trời ạ, cũng không biết Tàng Binh Các của bọn họ ở chỗ nào? Tàng Kiếm thì xem như thôi đi. Tạm thời lấy thực lực của mình không trộm đi được. Tàng Binh Các lại khác. Độc Cô gia chỉ coi trọng kiếm, nhưng chung quy vẫn thu thập, tàng trữ các Thần Binh khác, hơn nữa không phải quá coi trọng. Mất vài món chắc hẳn sẽ không để ý đến.
Nghĩ tới đây, Vu Nhai thiếu chút nữa thì chảy nước bọt xuống.
- Thôn Thiên Kiếm đáng chết. Đến nơi này, ngay cả run rẩy cũng không dám. Ta cũng không tin không cảm ứng được một chút khí tức Thần Binh nào!
Vu Nhai không nhịn được, trong lòng thầm oán giận. Đương nhiên, hắn cũng chỉ suy nghĩ ở trong lòng. Hắn cũng không dám thật sự để cho Thôn Thiên Kiếm đi ra.
Hình Kiếm Các chính là một tòa cung điện cực lớn, thậm chí còn lớn hơn so với tòa cung điện ở sâu trong dãy núi sương mù kia rất nhiều. Ở bên ngoài, phía trước là một quảng trường cực lớn. Giữa quảng trường có cắm một thanh kiếm lớn, dường như đó là hình ảnh phóng đại của thanh kiếm lớn ba thước trước đó. Thanh kiếm này lớn chừng hơn trăm thước. Chỉ có điều bộ dạng cả nó lại tương tự với thanh kiếm lớn ba thước kia, dường như muốn nói Ta rất bình thường!
Nếu Hình Kiếm Các là nơi để trừng trị kẻ có tội, tất nhiên sẽ có vẻ áp lực khác thường. Mỗi người chấp pháp của Hình Kiếm Các đều có gương mặt giống như bị nghẹn phân. Vừa nhìn thấy Độc Cô Chiến U, bọn họ cũng chỉ gật đầu, hành lễ một chút....
- Không cần tiến vào. Cứ ở trong này đi. Ngươi nhỏ một giọt máu lên góc của thanh kiếm này.
Độc Cô Chiến U dẫn theo Vu Nhai đột nhiên tới trước thanh kiếm lớn cao trăm thước kia, lại bảo Vu Nhai lấy máu.
Vu Nhai ngược lại không nói gì thêm. Chỉ là vài giọt máu. Chẳng qua khi hắn lại nhỏ máu xuống, trong đầu lại chấn động. Lần này so với lần trước rõ ràng còn nghiêm trọng hơn. Kiếm ý dường như còn lớn gấp mấy chục lần so với kiếm ý của thanh kiếm lớn ba thước, trong nháy mắt kéo tới...
Đương nhiên, Vu Nhai cũng lại không biết thanh kiếm lớn trước mắt chợt phát ra ánh sáng trùng động, lại biến thành Ta rất đặc biệt.
Độc Cô Chiến U ngơ ngác nhìn thanh kiếm này. Có lẽ bởi vì thanh kiếm này vô cùng lớn, lần này huyết quang chỉ một thoáng liền biến mất, nhưng đã có thể chứng minh rất nhiều điều. Mà khi hắn kịp phản ứng nhìn về phía Vu Nhai, hắn lại ngây người...
Lúc sử dụng thanh kiếm ba thước kia, hắn không chú ý, nhưng hiện tại trên người Vu Nhai có kiếm ý tàn sát bừa bãi, hắn làm sao có thể không chú ý được?
- Rốt cuộc là ai muốn hủy đi thiên tài dùng kiếm siêu cấp như vậy. Con mẹ nó, thật không thể hiểu nổi. Rốt cuộc lại để cho hắn biến thành nhị Huyền Binh Giả?
Cuối cùng Độc Cô Chiến U không nhịn được thô bạo chửi tục một cấu. Người có thể cảm nhận được kiếm ý của thanh kiếm lớn này, đều là kim bào. Huyền Binh bản mạng là cục gạch lại cảm nhận được? nếu như Huyền Binh bản mạng của Vu Nhai là kiếm nói, như vậy thiên phú của hắn sẽ thế nào?
Độc Cô Chiến U không biết, Vu Nhai cũng không phải cảm nhận được kiếm ý, mà đang dung hợp với kiếm ý...
- Cục gạch, ai...
Độc Cô Chiến U không nhịn được thở dài, trong lòng lại hồi tưởng về cái tên Độc Cô Chiến Phong này. Hắn gần như đã lật tung gia phả thế hệ này của bọn họ một lượt, cuối cùng vẫn không thể tìm được:
- Chẳng lẽ có tên nào đó ra bên ngoài phong lưu, câu dẫn mẫu thân của Vu Nhai, sau đó sinh ra hắn rồi không quan tâm đến hắn nữa sao? Nhưng còn tên sát thủ kia thì phải giải thích thế nào? Gia hỏa kia cũng không thể gây thù chuốc oán ở bên trong gia tộc chứ?
Từ trước, đã sớm đề cập về chuyện này. Người của Độc Cô gia thích một mình một kiếm tung hoành thiên hạ. Không ít cao thủ ở bên ngoài, lưu lại không ít con tư sinh. Cho nên cho dù có Vu Nhai huyết mạch phản tổ cũng không có gì kỳ quái. Điều kỳ quái là có người muốn giết hắn!
- Hoặc giả là một vị tôn tử của lão tổ tông thậm chí là tằng tôn, là con tư sinh của con tư sinh, không có gia nhập gia phả sao?
Độc Cô Chiến U lại suy đoán. Điều này cũng giải thích hắn không ngừng bị sát thủ tới thăm.
- Lẽ nào sát thủ thực sự là do chính hắn an bài, phòng ngừa chu đáo, lo trước khỏi hoạ. Nhưng hắn dựa vào cái gì có thể thu xếp cho người lẩn vào trong binh sĩ ở hùng quan kiếm hoàn thứ ba?
Độc Cô Chiến U lắc đầu, tạm thời không nghĩ ra. Hắn chỉ có thể tăng cường nhân thủ đi thăm dò. Loại chuyện hủy diệt thiên tài gia tộc như vậy, nhất định phải điều tra ra. Tuyệt đối không thể để chuyện này tiếp tục phát sinh nữa. Loại chuyện này tuyệt đối có thể hủy diệt Độc Cô gia!
Hai giờ sau, Vu Nhai cuối cùng đã tỉnh lại. Hắn thở hắt ra một hơi. Kiếm ý lần này thật sự khó gặm. Nếu không phải tướng khí đủ mạnh mẽ, lại là Ý Vững Hơn Kim, sợ rằng làm không tốt, hắn thật sự sẽ bị kiếm ý giết chết. Hắn mở mắt nhìn xung quanh. Không biết Độc Cô Chiến U đã đi đâu. Đứng ở phía trước mặt hắn là Độc Cô Cửu Tà:
- Ách, Chiến U đại nhân đâu?
- Đừng gọi Chiến U đại nhân nữa. Sau này ngươi cũng theo ta gọi là Chiến U thúc đi!
Độc Cô Cửu Tà cười hắc hắc nói.
- Thôi đi, gọi như vậy không quen!
Vu Nhai lắc đầu.
Độc Cô Cửu Tà có phần sững sờ:
- Thế nào? Không phải ngươi vẫn muốn rời khỏi Độc Cô gia, không cần họ Độc Cô này chứ? Ngươi phải biết rằng, nếu như ngươi không phải họ Độc Cô, sợ rằng rất nhiều người sẽ muốn giết ngươi. Hơn nữa, Độc Cô gia không phải dễ dàng rời khỏi giống như ngươi nghĩ đâu!
Độc Cô Cửu Tà nói rất nhẹ nhàng, trong giọng điệu lộ vẻ rất đắc ý.
Xem tiểu tử này còn không muốn họ Độc Cô nữa hay không?
Ý của hắn chính là, chỉ cần đến Độc Cô gia, Vu Nhai muốn không mang họ này cũng khó!
Khóe miệng Vu Nhai co giật vài cái. Hắn quả thật có chút cảm giác thân bất do kỷ. Được cái, tính cách của hắn cũng không phải cố chấp như vậy. Hắn sẽ không vì nhận định nào đó mà chín con bò cũng kéo không trở lại được. Đi một bước tính một bước.
- Đi thôi, ta dẫn ngươi đi tham gia sát hạch ngân bào. Độc… Cô… Nhai!
Độc Cô Cửu Tà vô cùng đắc ý. Ba chữ Độc Cô Nhai hắn cắn rất nặng. Thật khó tưởng tượng người như vậy sẽ là một ngân bào.
- Cái gì? Sát hạch ngân bào là sao?...,
- Đúng vậy Chiến U thúc thúc nói, lấy thực lực của ngươi, muốn nhận được ngân bào quá đơn giản, không cần lãng phí một bộ áo bào tím. Cũng không cần an bài chỗ ở cho ngươi ở trong kiếm hoàn thứ ba. Nhận được ngân bào, sẽ trực tiếp được an bài ở trong kiếm hoàn thứ hai!
Độc Cô Cửu Tà nói:.
- Ách, sẽ đi ngay bây giờ sao?
Vu Nhai thờ ơ nói.
- Nói cũng phải. Hiện tại trời đã tối. Vậy để ngày mai đi. Thuận tiện ta lại dẫn ngươi đi thăm quan khu vực trung tâm của Độc Cô gia, để ngươi chết tâm phát điên kia đi.
Độc Cô Cửu Tà nói xong, liền gọi người bên kia qua, an bài cho Vu Nhai một chỗ ở tại Hình Kiếm Các.
Vu Nhai nghỉ ngơi một buổi tối, loại bỏ sự mệt mỏi sau khi chiến đấu và dung hợp kiếm ý.