Triệu Hoán Thần Binh

Chương 337: Thiên kiếm hùng quan




Nửa tháng sau, huyễn ảnh Thần Huyền Khí Điển đã đạt tới 2100 đường. Hắn còn đang 2080 đường!

Thật không biết rốt cuộc là đột phá tốt hơn, hay tiếp tục theo đuổi cực hạn mới tốt?

Vu Nhai rầu rĩ.

Bất kể thế nào, lúc này, từ phía xa bọn họ đã có thể nhìn thấy được một trạm gác rất lớn.

Thiên Kết Hùng Quan, cho dù là người nào trong đế quốc muốn đi vào tỉnh Kiếm Vực, cũng phải thông qua một trạm kiểm soát như vậy. Mà một nơi như thế, cũng chứng minh sự tín nhiệm của đế quốc đối với Kiếm Vực. Đương nhiên, bình thường nơi này là không có quá nhiều quân.

- Vu Nhai, ngươi làm sao vậy? Có phải là bắt đầu kích động rồi không?

Độc Cô Cửu Tà cười hắc hắc nói.

Ký ức của Đồ cặn bã Vu Nhai lại hiện lên. Khi đó hắn đã cùng mẫu thân quỳ ở chỗ này ba ngày ba đêm, sau lại bị người Kiếm Vực chạy tới đánh đuổi, nói bọn họ quỳ ở chỗ này chính là sỉ nhục người Độc Cô gia bọn họ.

Thời gian hơn bốn nhiều đã trôi qua, linh hồn trong cơ thể cũng đã đổi, nhưng không biết vì sao, Vu Nhai vẫn cảm thấy run rẩy.

Ban đầu là kích động của Đồ cặn bã Vu Nhai, nhưng chậm rãi biến thành sự phẫn nộ của hắn. Chuyện này chứng minh, Đồ cặn bã Vu Nhai vẫn chưa hoàn toàn tan đi.

Vu Nhai bước vào tỉnh Kiếm Vực, cũng muốn đi từng bước giẫm nát đồ cặn bã này.

Ầm...

Trong giây lát, số lượng huyền khí trong cơ thể Vu Nhai đã đạt tới 2099 đường, chỉ thiếu một bước cuối cùng là có thể đột phá!

Độc Cô Cửu Tà kinh ngạc nhìn Vu Nhai. Ban đầu hắn cảm giác được sự kích động trong lòng Vu Nhai. Nhưng không lâu sau, chính là sát khí nồng đậm gần như kà thực chất vậy. Sát khí đặc biệt đáng sợ. Trong sát khí này còn mang theo kiếm ý nồng đậm hơn!

Trong nháy mắt ngay khi vừa cảm nhận được kiếm ý, huyền khí của Vu Nhai hình như sinh sôi, lại kéo lên cao hơn một chút.

Độc Cô Cửu Tà khẽ nhíu mày. Lấy thực lực của hắn có thể cảm nhận được lực lượng của Vu Nhai. Nhưng rõ ràng Vu Nhai còn chưa phải là Hoàng Binh Sư, lại nắm giữ lực lượng đáng sợ như thế, đây rốt cuộc là cực hạn tới mức độ nào?

- Ta quả thực kích động!

Vu Nhai mỉm cười, khí thế liền thu lại, cái gì cũng biến mất.

- Ai, Độc Cô Nhai, lấy thực lực của ngươi bây giờ, thật sự có thể tranh thủ được vài điều. Độc Cô gia cũng không phải là cứng rắn như sắt thép!

- Ta sẽ đi tranh thủ.

Vu Nhai mỉm cười.

Độc Cô Cửu Tà có lẽ còn muốn nói gì đó, nhưng chỉ có thể nhún vai. Vu Nhai mắc mớ gì tới hắn. Hắn cũng chỉ biểu thị sự thưởng thức đối với người này mà thôi. Trước đây, vào lần đầu tiên gặp mặt, Vu Nhai nói sẽ vĩnh viễn không gia nhập Độc Cô gia. Loại quyết tâm và bảo toàn tính mạng lúc nhanh trí này khiến hắn cảm thấy người này rất thú vị.

Ai dám nói ra lời giẫm đạp lên Độc Cô gia. Dù sao ngoại trừ Vu Nhai ra, Độc Cô Cửu Tà chưa từng nghe thấy người nào nói qua.

Thiên Kết Hùng Quan, hai thanh kiếm cực lớn cắm ở hai đầu cửa thành. Phong sương cũng không lưu lại bất kỳ dấu vết gì quá lớn. Trước Hùng Quan người đến người đi không ngừng. Chín mươi chín phần trăm những người này, trên thân đều mang theo kiếm ý, bất kể là yếu hay mạnh mẽ. Ánh mắt rơi vào trên người bọn họ cũng không có quá nhiều biểu thị. Ở chỗ này, Huyền Thần Điện không tính là gì. Tất cả mọi người chỉ để ý tới mấy gia tộc đại kiếm mà thôi.

Trên đường đi qua, dân chúng bình thường thấy bọn họ, có người nào không để ý, hành lễ. Nhưng ở chỗ này, mọi người chỉ thoáng chú ý một chút mà thôi.

Yến đại nhân vốn có biểu tình lãnh tuấn hiện tại lại càng lãnh tuấn hơn. Hắn lẳng lặng chờ ở nơi đó. Đám người Hạng Phi, Lưu Hàn Trạch cũng không nói lời nào.

Chậm rãi, kỵ sĩ dự bị phía sau đã đuổi tới. Từng người mặc dù mệt mỏi, nhưng vẫn bị trạm kiểm soát hùng vĩ trước mắt làm kinh ngạc.

Mãi đến một giờ sau, người cuối cùng rốt cục mới chạy tới. Tới lúc này Yến đại nhân mới mở miệng.

- Tiến vào trong thành Hùng Quan nghỉ ngơi. Thời hạn là một ngày. Không nên gây chuyện. Đừng tưởng rằng kỵ sĩ dự bị các ngươi có gì đặc biệt hơn người. Ở chỗ này, nếu xảy ra chuyện ta cũng không chắc có thể bảo vệ được các ngươi!

Yến đại nhân nói, thừa nhận sự đáng sợ của tỉnh Kiếm Vực:

- Độc Cô Cửu Tà, ngươi là người của Độc Cô gia. Có gì kiêng kỵ nếu như thuận tiện cũng nói với bọn họ một chút.

- Vâng, đại nhân!

Độc Cô Cửu Tà gật đầu cười.

- Được, vào Hùng Quan!

Yến đại nhân phất phất tay. Tất cả mọi người hào hứng.

Nghỉ ngơi, cuối cùng đã có thể nghỉ ngơi. Nếu không phải lực chấn áp của Yến đại nhân còn đang ở đây, nếu không phải là không có sức lực, tất cả đều muốn hoan hô.

Từng mảnh vụn ký ức không ngừng vọt tới. Vu Nhai trầm mặc nhìn Hùng Quan này, sau đó chậm rãi đi vào.

- Các kỵ sĩ, mua thanh kiếm đi. Đây chính là thanh kiếm chính tông từng được người của Độc Cô gia sử dụng để khai kiếm, tuyệt đối sẽ khiến các ngươi thoả mãn!

Phía sau Hùng Quan là chợ náo nhiệt, các công trình kiến trúc nằm san sát nhau với các loại tên có liên quan tới kiếm. Cho dù là một cửa hàng ở ven đường cũng được đặt tên là cửa hàng mì sợi thần kiếm các loại. Không ít người đều đang rao hàng.

Đúng lúc này, một vị bán kiếm vọt tới trước mặt đội kỵ sĩ giới thiệu kiếm của hắn!

- Chúng ta...

Hiện tại mọi người làm sao có tinh thần xem kiếm. Tất cả đều muốn cự tuyệt. Nhưng gia hỏa này đột nhiên vọt tới trước mặt Vu Nhai, trực tiếp nhét kiếm vào trong tay Vu Nhai, nói:

- Vị kỵ sĩ này, vừa nhìn ngươi đã thấy kiếm ý trùng thiên. Ta nghĩ ngươi chắc hẳn là cao thủ dùng kiếm đúng không? Mua kiếm của ta, tuy nói rằng không thể làm Huyền Binh bản mạng, nhưng có thể dung hợp kiếm này cùng Huyền Kiếm bản mạng của ngươi. Nó chính là thanh kiếm mà cao thủ Độc Cô gia từng dùng để khai kiếm.

Vu Nhai còn đang chìm trong các ký ức, chợt có một thanh kiếm đưa qua, theo bản năng cầm lấy. Đúng lúc này, một ký ức lại mãnh liệt vọt tới...

- Cái gì? Độc Cô Nhai nhập thể Huyền Binh thất bại sao? Rất tốt. Từ hôm nay trở đi, các ngươi không còn là người của Độc Cô gia ta nữa. Ngươi nói có thể dung nhập binh khí khác sao? Ha ha, thật buồn cười. Gia tộc Độc Cô chúng ta chỉ cần kiếm, không cần bất kỳ binh khí nào khác. Mẹ con các ngươi chỉ xem như là một người họ xa trong dòng họ. Nói trắng ra là ngay cả khách khanh họ khách trong gia tộc cũng mạnh hơn các ngươi gấp vạn lần, căn bản không có cơ hội cùng ta nói điều kiện. Từ hôm nay trở đi, các ngươi không thể tiếp tục xưng là người của gia tộc Độc Cô nữa. Từ hôm nay trở đi, con trai ngươi không tiếp tục là họ Độc Cô nữa. Từ hôm nay trở đi, ở trong Độc Cô Kiếm Vực ngươi không thể tiếp tục dùng kiếm. Nếu như vi phạm, vạn kiếm xuyên tim!

Ký ức vỡ vụn, Vu Nhai chợt ngẩng đầu. Đột nhiên, sắc mặt của kẻ bán kiếm trở nên vô cùng dữ tợn. Sát ý ngưng tụ. Không biết hắn lấy từ đâu ra một thanh chủy thủ, trực tiếp đâm về phía tim của Vu Nhai...