Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1928: Cho dù quỷ dị nữa, cũng phải đi tới




Không có cách nào, Vu Nhai chỉ có thể tập trung vào các mục tiêu là nhân viên cao cấp hơn. Lợi dụng mối quan hệ của nhân viên thần chức, Vu Nhai đã đến gần nhân viên thần chức cao cấp hơn. Sau đó hắn lại dùng phương pháp vừa rồi, tiếp tục hóa thân thành nhân viên thần chức cao cấp...

Đương nhiên, nhân viên thần chức cao cấp lại bị thẩm vấn.

Gia hỏa này ở trước mặt Lạc Thiên Kiếm Linh mang thuộc tính Tâm này, cho dù chỉ muốn che giấu nửa câu, tất nhiên cũng không có khả năng. Điều khiến cho Vu Nhai buồn bực chính là, nhân viên thần chức cao cấp này cũng không biết chỗ của Tiểu Mỹ.

- Xem ra phải nhanh lên. Nếu không mất tích quá nhiều nhân viên thần chức, nhất định sẽ bị phát hiện.

Vu Nhai thì thào tự nói.

Hiện tại hắn cũng không quản được nhiều chuyện như vậy. Hắn trực tiếp lấy tốc độ nhanh nhất lẻn về phía trung tâm của Thánh Thần Đô. Đừng quên hắn còn có tin tức tình báo từ Mượn kiếm huynh. Đối với Thánh Thần Đô, cũng không tính là quá xa lạ. Nhưng lấy thân phận của những nhân viên thần chức ở vòng ngoài này đi vào, sợ rằng vẫn bị phát hiện.

Bởi vậy, hắn cũng chỉ có thể tiếp tục phương pháp cũ, lấy tốc độ nhanh nhất chuyển hoán thân phận. Cuối cùng, thời điểm chuyển hoán đến lần thứ năm, hắn mới nhận được tin tức về Tiểu Mỹ. Đúng vậy. Nàng bị nhốt ở trên tòa tháp cao nhất trong Thánh Thần Đô này.

Hắn cũng không vì vậy mà tin tưởng. Hắn lại chuyển hoán một lần, trực tiếp khống chế một cường giả cấp Thần Tướng đỉnh phong. Sau đó hắn cuối cùng mới xác nhận chính là tòa tháp cao này. Nếu đã xác định được mục tiêu, Vu Nhai không nhất thiết phải thay đổi thân phận gì nữa.

Hắn trực tiếp biến thành thân phận Vu Nhai. Vô số phù văn xung quanh không động được tới một cọng lông của hắn.

Sớm biết rằng phù văn của hắn mạnh hơn Đoạn Thiên Nguyên Giới, Vu Nhai cũng không cần phiền phức như vậy nữa. Cái gì mà căn cước và thân phận các loại, có thể bỏ qua. Không cần để Thanh Môn chuẩn bị nhiều như vậy.

Cứ như vậy, Vu Nhai lại ném các nhân viên thần chức trước đó bắt vào Huyền Binh Điển ra ngoài. Tất nhiên, sau khi đi ra đoạn ký ức của bọn họ trước đó đã không còn tồn tại.

Ban đầu, sau khi thay đổi thân phận xong, Vu Nhai có thể xóa sạch ký ức của mấy nhân viên thần chức, ném ra ngoài. Nhưng như vậy quá lãng phí thời gian.

Không có cách nào, Vu Nhai phải cẩn thận. Bất kỳ ai cũng không biết được trong tòa tháp cao nhất kia có thứ gì đang chờ hắn.

Sau khi đối phó xong xuôi, Vu Nhai trực tiếp đi tới tòa tháp cao nhất. Lấy thực lực của hắn bây giờ gần như chỉ chớp mắt đã đến nơi. Tới phía dưới tháp cao, trong lòng Vu Nhai thoáng động. Bất chợt, một lực lượng bao quanh tòa tháp xuất hiện.

Không ngờ chính là hắc chú chi lực...

Trước đây, Vu Nhai nói ở trên người Tiểu Mỹ có hắc chú chi lực, không phải là nói đùa. Nhưng chỉ có hắn và Tiểu Mỹ mới có thể cảm ứng được hắc chú chi lực này. Lúc đó bọn họ chỉ nghĩ thời điểm cần cứu viện cho Tiểu Mỹ sẽ dễ dàng hơn một chút. Thật không nghĩ tới, bây giờ vẫn tồn tại.

Cũng đúng. Tuy rằng vong linh huynh không thể chân chính nắm giữ hắc chú chi lực, nhưng khiến hắc chú chi lực bảo tồn và càng ngày càng lớn mạnh trong cơ thể, Vu Nhai vẫn có biện pháp.

Đúng vậy, Vu Nhai sợ là sợ hắc chú chi lực sẽ bởi vì hắn cường đại mà bị huyền khí cắn nuốt hết. Nói chung, năm đó hắn đã phòng ngừa chu đáo. Cuối cùng vào giờ phút này, nó đã phát huy tác dụng. Trong mắt hắn lóe lên tinh quang, xác định mục tiêu.

- Không được, không thể kích động. Nếu như chỉ có một mình Tiểu Mỹ còn tốt. Nhưng ở đó còn có con trai ta nữa.

Ban đầu, nếu như chỉ có một mình Tiểu Mỹ, hiện tại Vu Nhai sẽ trực tiếp nhào tới cứu Tiểu Mỹ ra, sau đó sẽ nghênh chiến. Nhưng Vu Nhai cũng không biết mẹ con Tiểu Mỹ có phải bị giam ở cùng một chỗ hay không/ Rất có khả năng không phải như vậy.

Giống như hắn đã nói với Tô Lôi. Ba đại Nguyên Giới đều biết năng lực tiềm hành của Vu Nhai. Bởi vậy nhất định sẽ bày ra thiên la địa võng ở chỗ của mẹ con Tiểu Mỹ.

Không có cách nào, hắn chỉ có thể tiếp tục lẻn vào bên trong tòa tháp cao, định kiểm tra cẩn thận bố trí phía trong tòa tháp một chút.

- A, không ngờ không có bất kỳ dấu hiệu bị phát hiện nào.

Ban đầu, Vu Nhai cho rằng tháp cao rất khả năng bị Đoạn Thiên Chân Thần hoàn toàn khống chế. Cho dù có con kiến bò vào cũng sẽ bị phát hiện. Nhưng không có gì cả. Hắn lẻn vào như vậy. Điều này làm cho Vu Nhai cảm thấy không thể tưởng tượng nổi. Hắn cảm giác ba đại Nguyên Giới bố trí rất quỷ dị. Hắn lại càng cẩn thận hơn. Hắn thận trọng quan sát các bố trí xung quanh. Khiến hắn kỳ quái chính là trong tháp cao mặc dù có mấy cường giả Thần Hoàng, nhưng cũng không quá chuyên tâm kiểm tra các góc khuất. Thậm chí xung quanh chỗ Tiểu Mỹ cũng không có vô số cường giả giống như trong tưởng tượng của hắn.

Quỷ dị. Thật sự rất quỷ dị...

- Cho dù quỷ dị hơn nữa cũng phải đi tới...

Vu Nhai chỉ có thể bảo mình phải càng cẩn thận hơn. Đúng vậy, nếu mục tiêu chính là Tiểu Mỹ, như vậy không quan tâm ba đại Nguyên Giới bố trí thế nào, hắn đều phải nghênh đón. Cứ như vậy, Vu Nhai thuận lợi đi tới tầng thứ hai đếm ngược của tòa tháp cao. Nơi đó chính là nơi giam giữ Tiểu Mỹ.

Cứ như vậy, Vu Nhai lặng lẽ lẻn vào, vẫn không có bất kỳ cảnh báo nào. Chỉ có số lượng phù văn nhiều hơn so với bên ngoài.

Nhưng không biết vì sao, phù văn dày đặc như thế, theo Vu Nhai thấy còn nhiều sơ hở hơn so với phía ngoài Thánh Thần Đô.

Cạm bẫy, nhất định là có cạm bẫy...

Nhưng Vu Nhai vẫn không có đường lui. Hắn vẫn chỉ có thể đi tới.

Dưới tình huống dường như không có bất kỳ người nào phát hiện, Vu Nhai tiến vào gian phòng giam giữ Tiểu Mỹ. Rất nhanh, hắn liền nhìn thấy một gian phòng được bố trí rất đơn giản.

Gian phòng thật lớn, nhưng không có quá nhiều vật trang trí. Bên trong chỉ có một giường lớn bị phù văn bao trùm.

Lúc này Tiểu Mỹ đang mặc lễ phục màu đen. Nàng có chút ngẩn người ngồi ở trên giường. Thời gian hơn ba năm cũng không lưu lại bất kỳ dấu vết gì trên gương mặt nàng. Gương mặt vẫn tròn trịa, mang theo sự khờ khạo quen thuộc. Nhưng biểu tình lại cô đơn giống như một công chúa, khiến người ta có chút đau lòng.

Có thể còn có mẫu tính như có như không khiến cho nàng có thêm vài phần thành thục mỹ lệ.

Dường như có cảm giác, Tiểu Mỹ ngẩng đầu lên. Sau đó nàng trực tiếp ngây người...

Nước mắt hoàn toàn không khống chế được, không ngừng tuôn ra. Nhưng nàng lại không nói được một lời nào. Thậm chí ngay cả tiếng khóc cũng không có. Nàng không dám khóc. Nàng thật ra đã biết tên lừa gạt Vu Nhai nhất định sẽ tới cứu nàng. Nhưng nàng cũng rất sợ Vu Nhai sẽ tới cứu nàng. Bởi vì nàng hiểu rất rõ đây là một cạm bẫy cực lớn. Thậm chí ngay cả căn phòng này Vu Nhai cũng vào không được...

Nhưng tên đại lường gạt này lại ngoài dự đoán của nàng, đã tới.

Vu Nhai có phần sững sờ. Trong suy nghĩ của hắn, Tiểu Mỹ không nên lộ ra vẻ mặt như thế.