Triệu Hoán Thần Binh

Chương 1910: Ký ức bị khóa lại




Đến buổi tối hắn bay vào trong Tử Vực Tinh Không tu luyện. Hắn không ngừng cảm ngộ bầu trời sao và hấp thu lực lượng tinh không. Hắn biết, nếu như hắn muốn trong khoảng thời gian ngắn, trở thành tồn tại mà ngay cả một kiếm chữ thiên của Chân Thần nào đó cũng không giết chết, như vậy hắn chỉ có thể dựa vào lực lượng tinh không...

Con đường tắt này hắn không thể không đi.

Mà mỗi khi Vu Nhai nhảy vào Tử Vực Tinh Không sẽ lập tức sử dụng thời gian chi đạo Thần Hoàng, mong đợi có thể cảm ngộ bầu trời sao nhiều hơn một chút. Đồng thời, cũng không thể dừng cảm ngộ mặt đất được. Thời khắc hắn từ trong bầu trời sao lao xuống sẽ quan sát mặt đất, không ngừng cảm ngộ địa thế của toàn bộ Bách Tộc Loạn Địa. Chỉ có điều Bách Tộc Loạn Địa có hơi loạn, tiến độ của hắn không có kinh khủng giống như ở tỉnh Hoàng Vực.

Nhưng dù vậy, nửa tháng sau trên cơ bản hắn đã có thể dẫn động địa thế của toàn bộ Bách tộc...

Ở trên phương diện địa thế Vu Nhai có thể nói đã đạt đến gần đỉnh phong. Nếu không phải vì thực lực của hắn còn không đủ, ở trên Tử Vực Tinh Không không có cách nào thấy rõ toàn bộ đại lục Thần Huyền, chỉ sợ rằng ngay cả khắp đại lục Thần Huyền cũng có thể hoàn toàn cảm ngộ được.

A, ngày hôm nay hắn không chuẩn bị cảm ngộ địa thế, chỉ lẳng lặng quan sát Bách Tộc Loạn Địa. Hiện tại toàn bộ Bách tộc đã giống như suy nghĩ của hắn trước đây, làm ra các con đường Bách tộc cũng biến các loại tuyệt địa thành của mình, để mình sử dụng. Đồng thời, Bách tộc cũng bắt đầu xây dựng ra các thành phố lớn. Các tộc ở lẫn lộn với nhau. Hiện tại chính là một cảnh tượng vui sướng phồn thịnh, mà không rối loạn như trước nữa.

Chỉ cần cho Bách tộc thêm mười năm, không dám nói Bách tộc sẽ trở nên rất phồn vinh, nhưng ít ra sẽ là một nơi tốt để an cư.

- Bất kể như thế nào, nhất định phải cố gắng tiếp tục giữ vững tình thế này...

Vu Nhai nắm chặt nắm đấm. Không biết vì sao, mắt nhìn xuống khắp Bách Tộc Loạn Địa, trong lòng hắn có dục vọng mãnh liệt. Chính là dục vọng muốn bảo vệ tốt toàn bộ Bách tộc. Hắn cảm giác dường như toàn bộ Bách tộc đều là con gái của hắn, phải che chở. có thể đứng ở vị trí thế nào mới nảy sinh tâm lý như thế. Nói chung, lúc này loại tâm tình này cứ điên cuồng hiện ra.

Một khí phách vương giả lén lút xuất hiện. Đó là khí phách vương giả chi đạo Thần Vương!

Tính cách Vu Nhai không phải là người có chí hướng lớn gì đó. Nhưng tình thế lại ép hắn không thể không làm như vậy. Thù hận, thân tình cùng kẻ địch ép, khiến hắn không ngừng biến hóa. Giống như Độc Cô Chiến Huyền đã nói, nếu hắn đã đi lên sẽ không có đường quay lại.

Nếu như thế, hắn liền tiếp nhận đồng thời có giác ngộ. Khí phách vương giả liền do đó mà hình thành.

Hiện tại, Vu Nhai ngoại trừ cự long khí phách chi đạo ra, vẫn chỉ cảm ngộ tới Thần Tướng, các đạo khác nói đều đã thành tựu Thần Vương. Đối với cự long thần đạo, vẫn bởi vì mấy ngày gần đây ở ngoài sát lục chi địa, tìm được thi thể Tạp Ni Cổ Tư Thần Long hắn mới cảm ngộ được. Đối với cự long khí phách thần đạo, Vu Nhai đã chuẩn bị bỏ qua. Loại đạo này đối với hắn không có tác dụng quá lớn...

Huyền Binh chi đạo Thần Vương, nguyên tố chi đạo Thần Vương, sát ý, khí phách vương giả, cắn nuốt...

Đó mới thực sự là thứ hắn cần.

Hiện tại, hắn vẫn chỉ có hai loại nguyên tố chi đạo mộc và thổ đã thành tựu Thần Hoàng mà thôi. Chỉ có điều hắn tin tưởng, ở trên Huyền Binh, chỉ cần tiếp tục không ngừng tăng cường rèn 198 loại Huyền Binh này, hắn sẽ có cơ hội thành tựu Huyền Binh chi đạo Thần Hoàng. Ở trên phương diện nguyên tố, thời gian đã gần tới Thần Vương đỉnh phong. Không gian có thể theo tiểu bằng hữu Tiểu Hắc cùng nhau cảm ngộ nơi khởi nguồn Nguyên Giới. Những cái khác, Vu Nhai tin tưởng chỉ cần hắn có thể cảm ngộ địa thế nhiều hơn, sớm muộn cũng có thể đi lên. Bởi vì đại lục Thần Huyền vốn chính là do các loại nguyên tố tạo thành.

Ở trên phương diện trận pháp, phù văn trận hắn tạm thời không để ý đến. Cũng chỉ cần địa thế có thể đi lên, trong nháy mắt sẽ lập tức lĩnh ngộ được. Hắn đang từ từ học tập sát trận. Binh Điển Thần Trận, hắn cũng cố gắng học tập. Về phần tâm trận không cần học tập. Ma Thiên Trận Pháp, hắn đương nhiên sẽ không học. Dù sao phần Ma Thiên Trận Pháp trên phiến đá thần bí đã được giải ra...

Cuối cùng chỉ còn lại mạng trận của Kinh Thiên Nguyên Giới!

Đúng vậy, sau khi trở về Vu Nhai thông qua các Chân Thần mới biết được trận pháp của Kinh Thiên Nguyên Giới được gọi là mạng trận. Chỉ có điều ngay cả Lạc Thiên Kiếm Linh và Ma Thiên Chân Thần đều rất nghi ngờ đối với mạng trận. Bọn họ chỉ biết mạng trận của Kinh Thiên Nguyên Giới chủ yếu dùng để bồi dưỡng dân Kinh Thiên.

Bởi vậy, mỗi người dân Kinh Thiên dường như cũng không phải đều bất tử.

Đây cũng là nguyên nhấn khiến Kinh Thiên Nguyên Giới ở trong đại chiến Nguyên Giới trước đây có thể là người đầu tiên khôi phục lại. Hắn dùng cách nói của Lạc Thiên Kiếm Linh và Ma Thiên Chân Thần chính là, lực lượng chủ yếu của Kinh Thiên Mạng Trận chính là... mạng ngạch.

- Trong tay ta đã nắm giữ năm loại trận pháp Nguyên Giới. Ngoại trừ Ma Thiên Trận Pháp và tâm trận ra, chỉ cần ta có thể học hết tất cả, có thể mở các loại đồ án trên phiến đá thần bí. Chỉ còn lại có một loại là mạng trận. Cũng không biết phải làm thế nào mới có thể có được mạng trận...

Vu Nhai nghĩ như vậy, nhưng rất nhanh lại lắc đầu. Tạm thời cố gắng mở ra năm loại hình vẽ trên phiến đá thần bí đã.

Chỉ cần có thể mở ra, cũng có nghĩa là hắn hoàn toàn lĩnh ngộ và nắm giữ ba loại phù văn trận, binh trận, sát trận. Đến lúc đó còn sợ đánh không lại Kinh Thiên Nguyên Giới sao? Đến lúc đó tất nhiên sẽ có cơ hội có thể lấy được Kinh Thiên Mạng Trận...

Lại nói, nếu như có thể đánh nổ Kinh Thiên Nguyên Giới, giải hay không giải phiến đá thần bí hình như cũng không còn quan trọng nữa.

- Đúng rồi, tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn, tại sao ta lại có cảm giác trên mặt trăng cũng có địa thế có thể cảm ngộ được?

Tạm thời ném tất cả những chuyện phiền lòng sang một bên. Ý thức của Vu Nhai lại chui vào trong Huyền Binh Điển, chạy đến trang có bệ rèn kia hỏi.

- Cút. Ta không muốn lại nhìn thấy ngươi.

Tiểu bằng hữu Nguyệt Rèn tất nhiên lại phản ứng giống như trươc, không thay đổi câu cửa miệng. Sau đó, tiểu gia hỏa này dường như đã quen với biểu hiện lợn chết không sợ nước sôi của Vu Nhai, chỉ có thể căm hận nhăn mặt giải thích:

- Trên mặt trăng đương nhiên cũng có địa thế có thể cảm ngộ. Chỉ là lấy thực lực của ngươi bây giờ ngay cả toàn bộ đại lục Thần Huyền còn chưa nhìn thấy rõ, đã muốn nhìn thấy địa thế trên mặt trăng sao?

- A, cũng đúng...

Vu Nhai gật đầu, chợt lại hỏi:

- Đúng, ta hình như có thể nhìn thấy xung quanh mặt trăng còn có thứ gì đó. Chỉ là chung quy vẫn không nhìn thấy rõ. Còn nữa, vì sao ngươi gọi là Nguyệt Rèn. Có phải có liên quan gì đó tới mặt trăng của đại lục Thần Huyền hay không?