Nhưng cuối cùng phát hiện
chỉ có Lạc Thiên Nguyên Giới mới có khả năng hình thành kiếm đạo chi tâm mạnh nhất mà bỏ qua các huyên binh khác? Phù văn trận cũng vậy. Vừa
nhìn cũng có thể nhận ra một vài chỗ thiếu hụt. Đối chiếu với phù văn
Huyền Binh Điển, có thể thấy rất rõ ràng. Nếu như ta có thể hoàn toàn
lĩnh ngộ phù văn Huyền Binh Điển, như vậy ta chế tạo ra sa mạc tuyệt đối không chỉ có bộ dạng như vậy. Còn có Lục Thiên Sát Trận trước mắt
này...
- Không sai, còn có nguyên tố trên không trung, rất giống với Ma Thiên
Nguyên Giới, nhưng thật sự càng cuồng bạo hơn, càng không ổn định hơn.
Vu Thuấn cũng có chút chấn động nói:
- Tất cả mọi thứ ở đây đều non trẻ và không thành thục. Ở đây rất có khả năng chính là trước khi Thần Chi Nguyên Giới được chế tạo ra. Là nơi để thử nghiệm chế tạo đại năng giả hoặc chủng tộc Thần Chi Nguyên Giới. Ở
đây cũng không phải là Huyền Thiên Nguyên Giới.
- Ực...
Vu Nhai nuốt nước miếng một cái, trong lòng chấn động vô cùng. Đế quốc
Huyền Binh phát hiện ra loại bảo tàng gì vậy? Đáng tiếc bởi vì không
biết gì về Thần Chi Nguyên Giới, không ngờ lại khiến mình chiếm tiện
nghi. Nhưng dù vậy, nắm giữ nơi như vậy để rèn luyện cao thủ, sợ rằng
lực lượng ẩn nấp bên trong đế quốc Huyền Binh còn đáng sợ hơn nhiều so
với biểu hiện bên ngoài...
Nắm chặt nắm đấm, Vu Nhai quyết định, nhất định phải giải ra bí mật của
thế giới này. Muốn đối phó với Thần Chi Nguyên Giới, chỗ này tuyệt đối
là chỗ then chốt. Thậm chí có thể nói còn phải hoàn toàn nắm trong tay.
Ánh mắt biến thành lửa nóng. Trước đó, hắn chỉ một lòng tìm kiếm Huyền
Thiên Nguyên Giới, chỉ vì đối đầu cùng Huyền Binh Đại Đế đã biến thành
phải chiếm lấy chỗ này, thậm chí phải lấy được phương pháp chế tạo Thần
Chi Nguyên Giới.
Vu Nhai tin tưởng, ở đây không ai hiểu rõ hơn hắn về phần đại địa này. Hắn là người có khả năng nắm giữ nơi này nhất.
- Vu Nhai đại ca, cuối cùng đại ca đã phát hiện ra cái gì sao? Thật đáng tiếc. Đại ca cũng không phải là người hiểu rõ về đại địa này nhất. Đại
ca không có khả năng nhận được nơi thần bí này. Chỉ có điều, đại ca thật sự rất lợi hại. Nhanh như vậy đã phát hiện ra. Ngay cả ta cũng rất bội
phục.
Thời điểm Vu Nhai đang vô cùng hưng phấn, một giọng nói nhẹ nhàng vang
lên ở bên cạnh hắn. Đó là giọng nói bình tĩnh một cách quỷ dị giống như
một chậu nước đá mạnh mẽ dội lên trên đầu hắn. Vu Nhai quay đầu lại. Hắn nhìn chằm chằm vào Luyện Khinh Vũ. Bởi vì chậu nước đá này đã khiến hắn bình tĩnh trở lại.
- Ngươi rốt cuộc là ai? Luyện Khinh Vũ thật sự đâu?
Vu Nhai lãnh đạm nói.
Trong nháy mắt, đám người của đế quốc Huyền Binh đều cảm giác được sát ý khủng khiếp của Vu Nhai. Mỗi người vội vàng xông về phía trước, bảo vệ ở trước người Luyện Khinh Vũ. Trưởng công chúa lạnh lùng nói:
- Bách Tộc Vương, ngươi muốn làm gì? Sát ý này của ngươi là muốn phản quốc sao?
Sát trận rừng đá đã sắp đi hết. Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Vu Nhai.
Cùng lúc đó, Lữ Nham cùng đám người Lý gia của Lý Thân Phách lại đi tới
bên cạnh Vu Nhai. Đây xem như là lần đầu tiên trực tiếp cho thấy lập
trường của mình. Không ngờ bọn họ vì Vu Nhai mà phản lại đế quốc Huyền
Binh. Trong đó thậm chí còn có Lý Thân Phách gia chủ Lý gia của Chùy
Lĩnh.
Bây giờ không phải là thời điểm truy cứu đến cùng. Trong nháy mắt bầu
không khí trở nên vô cùng ngưng trọng. Cuộc chiến đấu dường như sẽ nổ ra trong nháy mắt.
- Không có gì, Vu Nhai đại ca chỉ là biểu thị nghi ngờ đối với tính cách của ta mà thôi. A, dù sao trước đây ta lúc nào cũng thể hiện một bộ
dạng rất hèn yếu. Vu Nhai đại ca là muốn tốt cho ta... Vu Nhai đại ca,
không phải ta có ý muốn giấu diếm đại ca, mà ta cũng có nỗi khổ tâm
không có thể nói ra. Có thể sau khi chúng ta đi hết sát trận này, đại ca sẽ biết ta nỗi khổ tâm gì.
Luyện Khinh Vũ lạnh lùng cười nói.
Ánh mắt Vu Nhai kinh ngạc không hiểu. Hắn thật sự nhìn không thấu được
Luyện Khinh Vũ. Từ sau khi hắn xuyên qua đến đại lục Thần Huyền tới nay, Luyện Khinh Vũ trước mắt là người đầu tiên hắn nhìn không thấu. Nụ cười của người này khiến người ta cảm thấy đang che giấu nguy cơ. Còn cả
những lời người này vừa nói với mình nữa.
Hắn nói hắn còn hiểu rõ về nơi thần bí này hơn cả mình. Hắn dường như biết mình đang suy nghĩ gì.
Bình tĩnh...
Hiện tại Vu Nhai cần phải làm là bình tĩnh. Có lẽ Luyện Khinh Vũ cũng
không đáng sợ như mình tưởng tượng. Có lẽ hắn chỉ là đang đấu tâm trí.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Vu Nhai cũng nở nụ cười:
- Vậy Vu đại ca ta mỏi mắt mong chờ.
Luyện Khinh Vũ quay lại cười, sau đó vẫn thờ ơ đi cùng Vu Nhai. Tất cả
những chuyện vừa rồi giống như hoa trong gương, trăng trong nước.
- Vu tiểu tử, kẻ địch này của ngươi đặc biệt khủng khiếp. Chỉ sợ là kẻ
địch khủng bố nhất từ khi ngươi xuất đạo tới nay. So với Huyền Binh Đại
Đế, so với Hắc Nguyệt Thần Hoàng, so với Băng Tuyết Ma Vương, hắn thậm
chí còn là tồn tại khủng bố hơn. Có thể gần với Chân Thần. Mỗi lần gặp
phải Chân Thần, ngươi đều dựa vào Huyền Binh Điển để vượt qua. Ở đây
không còn là Thần Chi Nguyên Giới. Nhất định phải cẩn thận.
Vu Thuấn đột nhiên rất thâm trầm nhắc nhở hắn. Câu nói kế tiếp khiến tim Vu Nhai gần như nâng lên:
- Đúng vậy, ở đây không còn là ở trong Thần Chi Nguyên Giới, không nên
hoàn toàn trông cậy vào Huyền Binh Điển. Có lẽ lần này Huyền Binh Điển
cũng không giúp được ngươi quá nhiều.
- Vu Nhai, ta và Huyền Binh Điển đều cảm giác được khí tức nguy hiểm
trên người của người này. Chuẩn bị tốt tinh thần nâng huyền khí trực
tiếp tới cấp bậc Thần Vương đi. Còn nữa, cố gắng hết sức nắm giữ càng
nhiều phù văn càng tốt.
Thôn Thiên Kiếm Linh trước đó vẫn còn hờn dỗi đối với Vu Nhai, hiện tại
không muốn nói cũng phải tiếng. Tình trạng đang vô cùng nghiêm trọng.
Tim Vu Nhai càng lúc càng thấy lạnh giá. Không ngờ trong nháy mắt lại
trở nên nghiêm trọng đến mức như vậy. Chậu nước đá này thật đúng là tưới đủ triệt để. Huyền Binh Điển cũng không thể hoàn toàn trông cậy vào.
Thậm chí còn nhắc mình liều lĩnh nâng cao huyền khí tới cảnh giới Thần
Vương.
Luyện Khinh Vũ trước mắt rốt cuộc là nhân vật thế nào? Thần Hoàng sao? Còn là Thần Hoàng phụ thể ở trên người Luyện Khinh Vũ?
- Thần Vương nói, chí ít ngươi có cơ hội kéo dài thời gian tới khi Độc Cô gia chủ chạy tới.
Hoàng hậu tiền bối cũng nhắc nhở.
Mẹ nó, càng lúc càng cảm giác nguy hiểm, càng nói càng thấy nghiêm trọng:
- Đương nhiên. Đây chỉ là cảm giác của Nguyên Giới Chân Thần chúng ta.
Có lẽ còn không nghiêm trọng tới mức như vậy. Tự mình nắm chắc là được.
- Không cần an ủi ta. Ta biết nên làm như thế nào.
Cảm giác nguy hiểm cũng rất mãnh liệt. Nhưng không biết vì sao Vu Nhai
đột nhiên cảm giác vô cùng kích thích. Thậm chí hắn có chút chờ mong. Có thể trong xương cốt hắn có gien hiếu chiến mãnh liệt. Chỉ có điều trước đó, cần cố gắng tu luyện thì hắn sẽ tu luyện.
- Vu Nhai đại ca, nhìn kia. Sắp rời khỏi sát trận này. Đã có thể thấy chỗ tuyệt địa tiếp theo.