Nhưng khi ngươi uy hiếp tới
Độc Cô gia, chính là thời điểm chết của ngươi. Nể tình ngươi còn có lòng với Độc Cô gia, lần này ta vẫn không giết ngươi. Nhưng nếu như lão gia
chủ muốn giết ngươi, vậy chính là chuyện không thể làm gì được.
- Ngươi giết không được ta...
Vu Nhai quát lớn. Lần thứ tám đổi kiếm. Lần này là Thôn Thiên Kiếm.
Thôn Thiên Kiếm Linh đối với Độc Cô Chiến Phong thật sự là hận thấu tận
xương cốt. Là nữ nhân cao ngạo, đối với loại người miệt thị tất cả nữ
nhân như Độc Cô Chiến Phong, thái độ đều sẽ là căm giận tới cực điểm.
Cho dù Vu Nhai không cho nàng xuất chiến, nàng cũng muốn chiến!
Keng...
Thanh kiếm ngân sắc và hắc ám đồng thời nổi lên trên bầu trời của Độc Cô Thần Áp. Màu hắc ám và tuyết ngân hoà lẫn, nhưng không khiến người ta
có cảm giác mỹ lệ, chỉ là sát ý lạnh như băng, còn có khí tức kiếm ý
nồng đậm.
- Kiếm đạo không tồi. Bên trong có vài loại kiếm ý đều là loại cường đại nhất của đại lục Thần Huyền. Đáng tiếc, hỏa hậu còn kém quá nhiều.
Ánh mắt Độc Cô Chiến Phong vẫn lạnh như băng, khen ngợi Vu Nhai một câu
nhưng căn bản không có ý để ở trong mắt. Dường như kiếm đạo của hắn căn
bản cũng không sợ tập hợp năm loại kiếm ý Lạc Thiên, Kinh Thiên, Ma
Thiên, Đoạn Thiên và Thôn Thiên làm trụ cột cho kiếm đạo của Vu Nhai.
- Kiếm đạo thật đáng sợ. Không yếu hơn bất kỳ một loại kiếm đạo chữ Thiên. Hắn làm sao làm được?
Sự thực cũng chứng minh Độc Cô Chiến Phong thật sự không nói thật về kiếm đạo của Vu Nhai.
Thôn Thiên Kiếm Linh cũng bị kiếm ý của Độc Cô Chiến Phong dọa giật
mình. Không phải chứ? Trên đời này sao có thể có nhân vật khủng bố như
vậy? Sao có thể có kiếm đạo kinh khủng như vậy? Hắn chẳng qua chỉ là một nhân loại bình thường mà thôi!
- Không có gì là không thể. Thôn Thiên Kiếm Linh, ngươi không phải là
nhân loại, ngươi không biết nhân loại bình thường chúng ta thực sự có
thể vượt qua tất cả, có thể sáng tạo bất kỳ kỳ tích nào sao? Đối với
kiếm đạo của Độc Cô Chiến Phong, ta cũng không nghĩ là không thể.
Vu Nhai thấp trầm giọng. tTrên thực tế hắn cũng bị dọa. Nhưng rất nhanh
hắn liền tỉnh táo lại. Nếu mình có thể luôn sáng tạo kỳ tích, vì sao
người khác lại không thể làm được?
Trên thế giới này không có gì là không thể. Người cổ đại kiếp trước của
hắn nếu như nhìn hiện đại, như vậy bọn họ cũng sẽ kinh ngạc đến ngây
người.
Vu Nhai cũng không cảm thấy hắn cường đại hơn người khác bao nhiêu. Hắn
cũng không cảm thấy ở trên phương diện thiên phú hắn có gì ưu việt.
Đồng thời, từ trước đến nay Vu Nhai cũng không cho rằng Thần Chi Nguyên
Giới sẽ là thứ cường đại nhất trong đại lục Thần Huyền. Có thể trước đây hắn không mấy suy nghĩ, nhưng ở trong tiềm thức của hắn lại ý thức
được. Chỉ là càng về sau, ý nghĩ này càng mọc rễ nẩy mầm mà thôi.
Thần Chi Nguyên Giới, có lẽ cũng do ai đó chế tạo ra...
Có lẽ có người sẽ nói Vu Nhai là nhân vật tâm tính nhỏ nhen. Nhưng chính bởi vì loại tâm tính này mới khiến cho hắn càng thêm kiên cường.
- Kiếm ý chữ thiên đúng là rất mạnh mẽ. Nhưng Vu Nhai cũng biết, kiếm ý
chữ thiên cũng không phải không thể đột phá. Trong chớp nhoáng này, khí
chất của hắn đột nhiên biến hóa thêm một tầng. Đó là biến hóa phá tan
tất cả ràng buộc. Đây mới thực sự là Vu Nhai nghiêm túc.
- Ai nói ta chưa từng là nhân loại. Chỉ có điều ta biến thành Kiếm Linh quá lâu mà thôi.
Trong lòng Thôn Thiên Kiếm Linh lặng lẽ nói một câu. Lúc này nàng mới
bừng tỉnh hiểu ra. Đúng vậy, mình đã từng bảo Vu Nhai không nên ràng
buộc dưới Thôn Thiên Kiếm Ý của mình. Thật không nghĩ tới mới qua bao
lâu, không ngờ mình lại cần Vu Nhai giáo dục ngược lại.
Bất kể thế nào, nàng rất vui mừng. Vu Nhai cũng không bởi vì chút thành tựu trước mắt mà choáng váng đầu óc.
- Keng...
Hai đạo kiếm quang nặng nề va chạm vào nhau. Màu đen và bạc đan xen.
Kiếm quang của ai cũng không tản đi. Từ phía xa, những người ở nơi không nhìn thấy Độc Cô Thần Áp vẫn có thể cảm giác được rõ ràng sự đáng sợ
của kiếm quang kia. Còn có cả lực lượng do va chạm phát ra.
- Đây là thực lực chân chính của Vu Nhai sao? Vậy hắn cường đại tới mức nào?
Có người thì thào hỏi.
- Không biết. Có thể đám lão bất tử phía trước biết. Nhưng khoảng cách
quá xa. Cho dù bọn họ đang nói cái gì, chúng ta cũng không nghe thấy.
Thật là đáng chết. Vì sao không cho chúng ta tới gần chút nữa để quan
sát chứ?
Có người Độc Cô gia oán thán nói.
Đám nhân vật cấp trưởng lão như Độc Cô Thanh Khê chờ sau khi những người khác ra ngoài sạch, bản thân lại chạy tới nhìn, căn bản không để ý tới
thái độ thèm muốn của những người khác, cũng không có ý lại tới giải
thích cho bọn họ nghe về cuộc chiến đấu đang diễn ra.
- Vu Nhai đại đế, xem ra thật sự không là lời phóng đại.
Tuy rằng không nhìn thấy, nhưng kiếm quang phía trước đã nói rõ tất cả.
- Đều là Thần Vương, nếu như gặp phải Vu Nhai kiếm, chỉ cần thoáng không chú ý sẽ rất thảm.
Thật ra những lão bất tử phía trước vừa nhìn vừa thảo luận. Thấy ánh
sáng ngân tuyết của thanh kiếm, cuối cùng bọn họ đã tâm phục khẩu phục.
Thua cũng không phản đối.
- Khiếu Đằng thúc, thúc nói ai sẽ thắng?
- Nhất định là Chiến Phong. Tuy rằng Vu Nhai thật sự nằm ngoài dự đoán
của mọi người, nhưng vẫn kém hơn một chút. Chiến Phong ở trên phương
diện huyền khí tuy rằng chỉ có Thần Tướng đỉnh phong, nhưng kiếm đạo của hắn đã sớm đạt tới Thần Vương. Kiếm đạo của Vu Nhai chỉ gần Thần Vương
mà thôi. Hiện tại Chiến Phong đang đánh dưới cảnh giới... Lại nói, hiện
tại Vu Nhai còn chưa phải là Thần Tướng, chỉ là cấp Chuẩn Thần. Trên
phương diện Tiên Thiên vẫn kém hơn rất nhiều.
Đúng vậy, hai nhân vật nghịch thiên đang đánh nhau. Một bên huyền khí là Thần Tướng cùng kiếm đạo cấp Thần Vương. Một bên huyền khí chỉ là cấp
Chuẩn Thần lại thêm kiếm đạo Thần Tướng. Ai cũng có thể nhìn ra được sự
chênh lệch giữa hai người. Hai người cũng là tồn tại đáng sợ có thể
chiến đấu vượt cấp.
Bọn họ còn chưa phải là vượt cấp. Mặc dù đối mặt với thiên tài, bọn họ cũng có thể khiêu chiến vượt cấp.
Keng keng keng...
Kiếm quang hắc ngân không ngừng đan xen. Trên bầu trời xanh thẳm đã sớm bị hai màu lạnh như băng này nhuộm.
Vu Nhai sử dụng ra kỹ thuật toàn thân, biểu diễn các loại kiếm kỹ đến
mức xuất thần nhập hóa. Tất cả đều là kiếm kỹ chữ thiên. Thậm chí còn
dung hợp tốt mấy loại kiếm kỹ chữ thiên. Nhưng Độc Cô Chiến Phong đối
diện vẫn thoải mái đỡ được.
Ánh mắt hắn lạnh như băng không lộ ra chút khiếp sợ nào. Có thể trong mắt hắn, Vu Nhai quả thực không là gì ca.
Hoặc làm con hắn, có thành tựu như vậy cũng không có gì thần kỳ.
- Kiếm kỹ và kiếm ý đều rất tuyệt diệu. Là tồn tại rất tuyệt diệu trên
đại lục Thần Huyền. Nhưng ở trong mắt ta vẫn không có gì hơn. Hiện tại
kiếm đạo ta cùng kiếm đạo của ngươi tương đương nhau. Đáng tiếc, ngươi
đã phải liều mạng.
Độc Cô Chiến Phong lạnh lùng nói.
- Dù vậy, ngươi vẫn không giết được ta.
Vu Nhai lấy lại sự lạnh lùng của mình. Hắn mới là người kinh hãi nhất.