- Chân Thần, công chúa này thiên phú như vậy, thật sự nhìn nàng chết sao?
Ma Thiên Kiếm Linh yêu quý nhân tài nói.
- Lấy tình hình hiện nay có thể thấy trong nhân loại cũng không thiếu thiên tài. Không nhất thiết phải tiếc nuối. Chết thì chết.
Ma Thiên Chân Thần đặc biệt lạnh lùng nói. Quả thực, nhân loại bình
thường rất nhiều. Nhưng thiên tài cũng đặc biệt rất nhiều. Chỉ có điều
Ma Thiên Chân Thần không biết, những người trước mắt này đều là yêu
nghiệt trong chiến đấu:
- Nhìn thiếu nữ quang minh kia, cũng là thiên tài hiếm có.
Ma Thiên Kiếm Linh theo ánh mắt Ma Thiên Chân Thần nhìn lại. Đó chính là Thủy Tinh. Nàng nói:
- Còn trẻ như vậy đã đạt tới Thần Tướng đỉnh phong, thậm chí còn có năng lực dung hợp tinh thạch quang minh. Chỉ có điều ta cảm giác ma pháp của nàng cũng thuộc dạng lai tạo. Còn nữa, thiên phú của nàng vẫn hơi kém
một chút. Nguyên nhân nàng dung hợp tinh thạch quang minh chính là vì
nàng tu luyện Quang Ma Kinh của chúng ta.
- Ừ, không nghĩ tới Quang Ma Kinh trước đây ta cho tộc dân nguyên tố ánh sáng tu luyện lại bị truyền ra ngoài. Thiên phú của nàng quả thực còn
có chút không đủ. Người này loại bỏ.
Ma Thiên Chân Thần gật đầu một cái nói. Đối với Thủy Tinh, nàng chỉ thoáng liếc mắt thường mắt.
- Đúng rồi Chân Thần, con chuột nhỏ phối hợp cùng nàng hình như là biến thể của Liệt Không Thử.
Ma Thiên Kiếm Linh lại nói.
- Chỉ cần không phải là Liệt Không Thử, không có gì đáng để ý.
Ma Thiên Chân Thần gật đầu. Nàng đương nhiên cũng chú ý tới Tiểu Hắc.
Nhưng hiện tại tiểu bằng hữu Tiểu Hắc không có lông. Thật đáng tiếc, nó
không giống với Liệt Không Thử trong trí nhớ của các nàng. Bởi vậy, bọn
họ cũng chỉ để ý một chút rồi thôi. Trên thực tế, các nàng cũng không tự mình thử qua khí tức của Liệt Không Thử. Nếu không, các nàng tuyệt đối
sẽ không bởi vì Tiểu Hắc là bị trụi lông mà bỏ quên nó.
- Đúng rồi, tiểu tử Huyền Thiên Nguyên Giới kia hình như muốn giúp công
chúa kéo dài thời gian. Hắn đi ra. Hắn muốn chiến đấu cùng Vương gia.
Lấy lực lượng Chuẩn Thần cấp của hắn sao? Hừ, thật sự không biết tự
lượng sức mình.
Ánh mắt Ma Thiên Kiếm Linh cũng từ trên người Thủy Tinh và Tiểu Hắc dời
đi. Các nàng lại chú ý tới phía trên chiến trường, chính là tình huống
Ma Thiên Kiếm Linh cười nhạt nói ra.
Nhưng vào lúc này, nụ cười nhạt trên mặt Ma Thiên Kiếm Linh chợt cứng đờ, ánh mắt lóe sáng nói:
- Hắn đang làm gì vậy? Thủ ấn này cũng không phải là thứ của Huyền Thiên Nguyên Giới?
- Quả thực không phải. Là phù văn trận của Đoạn Thiên Nguyên Giới.
Giọng điệu Ma Thiên Chân Thần vẫn rất bình thản, nhưng Ma Thiên Kiếm
Linh lại có thể cảm giác được sự nghi ngờ của nàng. Sáu đại Thần Chi
Nguyên Giới đều xem nhau như tử địch. Một người đồng thời nắm giữ hai
truyền thừa Nguyên Giới, loại khả năng này tính ra gần như là số không.
- Phù văn trận của Đoạn Thiên Nguyên Giới? Lẽ nào Đoạn Thiên Nguyên Giới cùng Huyền Thiên Nguyên Giới liên thủ?
Ma Thiên Kiếm Linh cũng trợn trừng mắt nói.
- Rất có thể. Không nghĩ tới Đoạn Thiên Nguyên Giới cũng đã tỉnh lại.
Giữa Nguyên Giới cùng Nguyên Giới mặc dù là tử địch, nhưng khả năng liên thủ cũng không nhỏ. Chỉ có điều hai đại Nguyên Giới đồng thời lựa chọn
một người phát ngôn. Loại khả năng này cũng là số không.
Cuối cùng Ma Thiên Chân Thần không bình tĩnh được nữa. Dù sao chuyện
trước mắt thật sự vượt quá phạm trù hiểu biết của nàng trước đó. Chẳng
lẽ nàng ngủ say quá lâu, không theo kịp thời đại?
- Hình như trên phương diện phù văn trận, người này càng nổi trội hơn.
Ma Thiên Kiếm Linh cau mày quan sát.
- Xem ra người này không thể tùy tiện giết được. Nguyên Giới cùng Nguyên Giới liên thủ, giết hắn, sợ rằng chúng ta sẽ lập tức có hai kẻ địch
lớn. Tót nhất là yên lặng xem tình hình thế nào rồi tính sau.
Cuối cùng Ma Thiên Chân Thần loại bỏ ý định phải giết chết Vu Nhai. Cùng lúc đó, nàng cũng suy nghĩ rất nhiều. Xem ra đại lục Thần Huyền thật sự đang diễn ra một trận đại chiến giữa các Thần Chi Nguyên Giới. Thiên hạ đại lục Thần Huyền sẽ giống như thời đại Nguyên Giới vậy.
Các nàng không biết, Vu Nhai căn bản không biết Huyền Thiên Nguyên Giới
là gì. Hắn và Đoạn Thiên Nguyên Giới hiện nay xem ra cũng là tử địch.
Vu Nhai không biết vận mệnh của hắn lại phát sinh sự thay đổi. Hiện tại hắn chỉ nghĩ tới chuyện đề phòng Băng Tuyết Ma Vương.
Đúng vậy, đúng như Ma Thiên Chân Thần các nàng đã thấy. Trong nháy mắt
khi Băng Tuyết Ma Vương muốn phát động tấn công, Vu Nhai liền trực tiếp
từ trong Ma Thiên Trận Pháp của Nguyệt Lâm Sa đi ra. Hắn biết, lấy thực
lực của hắn trước mắt muốn chiến thắng Băng Tuyết Ma Vương đã tiến sát
tới Thần Hoàng, gần như là không thể. Nếu muốn thắng, hiện tại chỉ có
một biện pháp. Chính là kéo dài thời gian, để Nguyệt Lâm Sa nắm giữ càng nhiều Ma Thiên Trận Pháp hơn. Nếu như ở bên ngoài còn khó. Nhưng nơi
này là Ma Thiên Nguyên Giới. Tất cả ma pháp trận ở quảng trường phía
dưới đều có thể lợi dụng.
Giống như lúc trước, khi Vu Nhai ở Đoạn Thiên Nguyên Giới, bố trí phù
văn trận của Huyền Binh Điển trong lúc vô ý dẫn động phù văn trận bên
trong.
Đúng vậy, hiện tại xem ra, phù văn trận của Huyền Binh Điển cùng Đoạn
Thiên Nguyên Giới là giống nhau như đúc. Chỉ cần có thể nắm giữ càng
nhiều Ma Thiên Trận Pháp, sẽ có cơ hội nghịch chuyển.
Bởi vậy, hắn đi ra. Hắn ở bên ngoài hai mươi ba trận pháp của Nguyệt Lâm Sa, lại bố trí ra một phù văn trận do phù văn Huyền Binh Điển tạo ra.
Trong khoảng thời gian từ khi ở trong Lục Thiên Sát Trận đi ra đến nay
này, đối với phù văn Huyền Binh Điển, lại có 12 góc bị hắn nắm giữ. Hiện tại đã đạt được 72 góc. 72 góc phù văn tổ hợp lại thành phù văn trận
cũng không dễ phá được.
Khi đạt được 72 góc, Vu Nhai hình như bắt đầu cảm giác được, phù văn
trận của hắn đã có quy mô sơ cấp, đã không chỉ có thể dùng để phòng ngự
hoặc rèn Huyền Binh nữa, thậm chí đã có lực công kích cường đại.
Đương nhiên, trong tình huống trước mắt Vu Nhai căn bản không cần phù
văn trận có thể công kích. Chỉ cần có thể phòng ngự Băng Tuyết Ma Vương
là được.
A, chỉ có điều nắm phù văn trận trong tay nhưng hắn vẫn là Chuẩn Thần
cấp. Muốn ngăn cản Băng Tuyết Ma Vương trong thời gian dài thật sự vẫn
khó khăn. Dù sao nơi này là Ma Thiên Nguyên Giới, mà không phải là Đoạn
Thiên Nguyên Giới. Hắn không có cách nào giống như Nguyệt Lâm Sa, huy
động lực lượng bên trong Nguyên Giới.
Ầm...
Băng Tuyết Ma Vương cũng mặc kệ ngươi sử dụng chính là pháp trận gì,
trực tiếp điều động nguyên tố băng xung quanh. Một đạo băng tuyết gần
như thần long cự thú viễn cổ hung hăng đánh tới. Theo hắn thấy, lấy ma
pháp Thần Vương đỉnh phong của hắn, muốn nổ nát phù văn trận trước mắt,
vậy là đủ rồi. Thậm chí hắn vẫn nương tay. Dù sao nam tử trẻ tuổi yêu
nghiệt kia tạm thời vẫn không thể chết được.
Trong nháy mắt, ánh mắt đám người Thủy Tinh ở bên ngoài đều trở nên ngưng trọng.
Ngay cả hai mươi người có thực lực Thần cấp trở nên tạo thành tổ hợp
trận kia cũng không tiếp tục công kích nữa, nhìn chằm chằm vào tình
huống bên trong. Băng Tuyết Ma Vương ra tay, công chúa Nguyệt Lâm Sa và
gia hỏa Ngụy Linh kia ngăn cản được sao?