Mà khi Vu Nhai và Lan Quân
Hi chạy đến nơi, lại phát hiện ma pháp kia trận chỉ tràn ngập cảm giác
thần bí, nhưng không có cảm giác đẫm máu.
Cũng không khí tức khủng khiếp gì cả, chỉ khiến người ta có cảm giác mê hoặc, dụ dỗ mọi người vọt vào.
Dường như có một giọng nói đang nói cho bọn họ biết, đi vào có thể tìm
được lối vào Ma Uyên. Cùng lúc đó, từ phía xa, Vu Nhai cũng cảm giác
được ma pháp trận đúng là đang mở rộng, giống như vòng xoáy, không ngừng lan ra bên ngoài, không ngừng lớn lên. Cúi đầu nhìn lại. Có vài người
thanh niên đang do dự có nên đi vào hay không, thoáng cái đã bị cuốn
vào. Mãi đến khi trở ra, bọn họ vẫn trong tình trạng mờ mịt.
Bọn họ cũng không khẩn trương, bởi vì bọn họ không cảm giác được trong ma pháp trận có gì nguy hiểm.
Đương nhiên, số người do dự suy nghĩ xem có nên đi vào thực sự rất ít.
Phần lớn những người vừa chạy tới đều điên cuồng xông vào, rất sợ ma
kiếm trong Ma Uyên bị người đoạt lấy trước. Đúng vậy, vô số những người
trẻ tuổi tham gia đại hội săn bắn lũ lượt phóng vào trong ma pháp trận.
- Tiểu thư Lan Quân Hi, chúng ta...
- Chúng ta không có lựa chọn thứ hai. Vào thôi. Ta đã tìm được vị trí của ba đội Lan Quân Khôi. Lập tức tập hợp cùng bọn họ.
Lan Quân Hi thoáng nở nụ cười. Nếu như không có đạo cụ ma pháp truyền
tin, nàng cũng không biết bên trong có bao nhiêu nguy hiểm. Nhưng bây
giờ cho dù nguy hiểm bọn họ cũng phải đi vào. Bọn họ cứ như vậy, trực
tiếp cưỡi ma thú bay vào ma pháp trận.
Một khí tức thần bí đập vào mặt, vẫn không có cảm giác đẫm máu. Xung
quanh đều là người, đang xông vào bên trong. Lan Quân Hi trực tiếp vung
tay lên. Đội ngũ theo sát nàng chỉ cần tập hợp với ba đội ngũ khác.
- Không đúng. Có cảm giác đẫm máu. Dường như còn có khí tức của ma pháp huyễn trận.
Bay được một đoạn, cuối cùng có người phát hiện.
- Không chỉ là ma pháp huyễn trận, còn có trận pháp tâm linh, còn có khí tức giết chóc... Đám người Lan Quân Khôi nói không sai. Khắp nơi bên
trong ma pháp trận đều là những thứ dụ dỗ khiến người ta phát điên.
Lan Quân Hi trầm giọng nói. Đối với ma pháp trận này, nàng càng lúc càng thận trọng hơn.
- Ngao...
Ngay khi nàng nàng vừa dứt lời, trong nháy mắt, ma thú bay dưới thân
liền phát ra một tiếng kêu điên cuồng. Sau đó, theo tiếng kêu điên cuồng này, càng lúc càng có nhiều ma thú bay kêu theo, đồng thời điên cuồng
giằng co. Ma pháp đặc trưng của ma thú ma pháp bắt đầu xuất hiện sự chấn động. Phương hướng chấn động chính là người cưỡi chúng. Rất nhanh chúng công kích đám người chúng vừa phục tùng.
- Ma thú bay nổi điên. Trực tiếp giết chết, không nên nương tay, nếu không người chết có khả năng chính là các ngươi.
Lan Quân Hi cả kinh trong giây lát, sau đó rất nhanh liền đưa ra mệnh
lệnh, thủ đoạn tàn nhẫn. Nhưng khi chiến đấu, không phải ngươi chết
chính là ta mất mạng. Ngươi không tàn nhẫn với người chính là tàn nhẫn
đối với chính mình. Đúng vậy, hiện tại tình huống đã phải xem như chiến
tranh để xử lý.
- Ngao ngao ngao...
Mọi người không ai nương tay, rất nhanh đã giết chết ma thú dưới thân.
Trên mặt không ít người thật ra vẫn lộ vẻ không đành lòng. Những người
gia nhập Thanh Môn phần lớn đều là người tâm địa lương thiện. Cho dù
ngay cả là ma thú cũng không nhẫn tâm giết chết. Còn nữa, không ít người nếu chỉ có một mình cũng không bắt được ma thú bay cường đại như vậy.
Phần lớn đám ma thú bay này đều là công lao của nhóm cao thủ Lan Quân
Hi.
Thật vất vả mới có khả năng giữ trong tay vật cưỡi cường đại như vậy,
lại phải tự tay giết chết, có thể tưởng tượng được bọn họ có bao nhiêu
giãy dụa.
- Giết...
Có lẽ bị ảnh hưởng vì sự giãy dụa trong lòng và mùi máu của ma thú bị
giết chết, một người thực lực chỉ có đại ma đạo sĩ trong hai mắt đột
nhiên biến thành màu đỏ sậm, quát khẽ một tiếng, không bất kỳ dấu hiệu
nào đánh về phía người bên cạnh.
Người điên này giống như bị người giết toàn gia vậy...
- Ầm...
Thật may, thực lực người này yếu nhất trong đội ngũ, chỉ trong nháy mắt
đã bị Lan Quân Hi ngăn cản. Một đạo tinh thần lực trực tiếp đánh vào
trong ý thức người này. Người đó giống như bị sét đánh, trong nháy mắt
hôn mê bất tỉnh. Lan Quân Hi cũng không liếc hắn lấy một cái, chỉ hít
một hơi thật sâu, nhìn xung quanh nói:
- Đưa hắn đi, đều duy trì tâm trí ở tình trạng tốt nhất. Chúng ta tiếp tục đi tới.
Lan Quân Hi thể hiện ra tâm tính của một ma pháp sư hắc ám lạnh lùng.
Chỉ có điều trong ánh mắt vẫn có thoáng run rẩy, thể hiện sự lo lắng
trong lòng nàng. Đúng vậy, bọn họ vừa mới tiến vào đã bị ảnh hưởng như
vậy. Đội ngũ Lan Quân Khôi sẽ thế nào?
Hiện tại đạo cụ ma pháp truyền tin đã dùng hết. Cũng không biết tình hình bên kia thế nào.
Có lẽ, có lẽ đợi nàng chính là đám người đã phát điên.
Lúc đầu thời điểm mới liên lạc, Lan Quân Khôi còn nói bọn họ ở vòng
ngoài. Nhưng bây giờ thì sao, theo ma pháp trận không ngừng lớn lên, sợ
rằng đã không thể xem là vòng ngoài nữa? Có lẽ mỗi người đều đang lo
lắng, nhưng không ai dám lo lắng. Bởi vì nếu như không tập trung tinh
thần bảo vệ ý thức của mình, sợ rằng sẽ giống như người vừa nãy, có thể
sẽ ra tay đối với chiến hữu.
Xem đi, xung quanh đã dần dần có nhiều người phát điên hơn. Đã có thể
thấy từng cuộc tàn sát điên cuồng. Không phải là người điên tàn sát
người không phát điên, thì chính là người không phát điên tàn sát người
đã phát điên.
Mặc dù bây giờ còn chưa kinh khủng như vậy, nhưng càng ngày càng đi sâu
vào trong, có thể tưởng tượng sẽ là cảnh tượng địa ngục đẫm máu tới mức
nào.
Trong đội ngũ Thanh Môn bọn họ cũng lẫn lộn cả tốt lẫn xấu. Người thực
lực quá yếu sợ rằng sẽ càng ngày càng chịu không nổi khí tức đẫm máu.
Càng đi sâu vào càng dễ phát điên. Lát sau sẽ là cảnh tượng mệt mỏi xử
lý ứng phó những người một nhà.
- Chúng ta thay phiên ngăn cản khí tức xung quanh.
Lan Quân Hi trầm mặt nói.
- Được.
Cứ như vậy, tất cả mọi người bao gồm cả Vu Nhai đều thay phiên nhau ngăn cản khí tức có thể ảnh hưởng tâm trí ở xung quanh. Bọn họ là thánh ma
đạo sư, những khí tức này tạm thời vẫn không ảnh hưởng được tới bọn họ.
Nhưng mặc dù ngăn cản những khí tức kia, lại không thể bịt hai mắt của
mọi người. Xung quanh càng ngày càng hiện ra những cảnh tượng Tu La
khủng khiếp khiến cho không ít người thực lực yếu toàn thân run rẩy,
dường như có cảm giác suy sụp.
Lan Quân Hi cảm thấy bất đắc dĩ, chỉ có thể cho bọn họ thêm đan dược an
thần. Không phải nàng lòng dạ hẹp hòi, mà nàng không biết ba đội ngũ
khác thế nào. Hiện tại đan dược an thần đặc biệt quan trọng. Tuy rằng
mang theo không thiếu, nhưng bây giờ bao nhiêu cũng ít.
Mặc dù có Lan Quân Khôi đưa tin, nhưng vẫn không nghĩ tới ma pháp trận
này khủng khiếp đến mức như vậy. Ban đầu dẫn nhiều người như vậy tiến
đến cũng là muốn đến lúc đó nếu như cần cứu người cũng có thể một tay
giúp một chút. Vừa rồi bọn họ còn có vật cưỡi lục giai, muốn sau khi tìm được ba đội ngũ khác của Thanh Môn có thể lập tức mang theo người bị
thương bay ra ngoài.