Lưỡi dao đen khổng lồ mang theo hơi thở giết chóc, đao chi thánh đạo chém về phía Hắc Nguyệt đại quản sự. Luồng gió khủng bố thổi ngã đám người bị hóa đá, đặc biệt là chủng tộc cuồng Cổ Ma tộc, đoàn Bắc Đẩu hành tỉnh đứng sau lưng Vu Nhai đều ngã trái nghiêng phải lăn lông lốc. Người nào không mặc giáp thì rất thảm, trọng lượng thí tần giáp không phải đùa.
Vì Hắc Nguyệt đại quản sự không để Vu Nhai vào mắt nên dĩ nhiên tay không đỡ nhát chém này.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai kinh thiên động địa, khói đen bốc ngùn ngụt trong Tinh Linh sâm lâm. Diệt Thần Trảm hay năng lượng của Hắc Nguyệt đại quản sự đều là màu đen.
Tuy rằng bị chấn ngã trái ngã phải nhưng những người bị hóa đá, người bị đám cao thủ Cổ Duệ chi dân dùng cách đặc biệt trói chặt đều nhìn chằm chằm vào hai người đánh túi bụi. Các cao thủ Cổ Duệ chi dân cũng nhìn một già một trẻ chiến đấu.
Khiến bọn họ giật mình là Hắc Nguyệt đại quản sự trượt ra sau.
Vu Nhai với thực lực Thánh binh sư bát đoạn rốt cuộc mạnh cỡ nào? Lưỡi dao đen này thể hiện ra chút ít sức mạnh của hắn.
Các cao thủ Cổ Duệ chi dân, bách tộc đều không thấy lạ trước lưỡi dao đen của Vu Nhai. Một là vì lúc trước Vu Nhai vượt một đẳng cấp lớn, hai là Hắc Nguyệt đại quản sự quá khinh địch, có lẽ chưa bộc lộ ra hai phần lực lượng. Thứ ba, Vu Nhai cầm thần binh.
Trừ đám thiếu niên, thiếu nữ 'ngốc' ra không ai xem trọng Vu Nhai. Thực lực của Hắc Nguyệt đại quản sự là chuẩn thần, sức chiến đấu tương đương mới vào thần giai, tức là ngang ngửa với Đan Đạo Hùng.
Nhưng so sánh thì Hắc Nguyệt đại quản sự mạnh hơn Đan Đạo Hùng.
Hắc Nguyệt đại quản sự vào chuẩn thần sớm hơn Đan Đạo Hùng, lão còn có nhiều lực lượng kỳ dị.
Vu Nhai mới đến Thủy Tinh bát đoạn, chưa thích ứng huyền khí Thánh binh sư sao có thể là đối thủ của Hắc Nguyệt đại quản sự? Đương nhiên vài người bách tộc vẫn ôm hy vọng, vì bây giờ chỉ mình Vu Nhai là trụ cột tinh thần.
Nhiều cao tầng bách tộc thầm nghĩ:
- Nếu hắn có thể đánh ngã Hắc Nguyệt đại quản sự, cứu người bách tộc thì ngại gì tôn hắn lên làm vua?
Nhưng hy vọng không lớn, mắt bách tộc tràn ngập tuyệt vọng. Bọn họ ngơ ngác nhìn cuộc chiến, Vu Nhai thua là cả đám chết hết. Dù Vu Nhai nghịch thiên thật, đánh ngang sức ngang tài với Hắc Nguyệt đại quản sự thì sao? Còn hai trăm cao thủ Cổ Duệ chi dân đang chờ đợi, bọn họ không bị trói.
Vu Nhai không chú ý đám khán giả, hắn siết chặt nắm đấm nhỏ giọng nói:
- Thì ra đây chính là lực lượng của Thánh binh sư.
Huyền khí chạy chồm bị Vu Nhai vận chuyển, hắn cần thời gian thích ứng. Thực lực tăng mạnh khiến cảnh vật trong tầm mắt Vu Nhai đều thay đổi, những thứ trước kia không nhìn thấy trở nên rõ mồn một, những thứ lúc trước không cảm ngộ được giờ đã có thể cảm ngộ.
Cảm ngộ đến nhưng huyền khí không đủ, Vu Nhai không hoàn toàn cảm nhận được Thánh binh sư.
Trước và sau thay đổi rất lớn, huống chi Vu Nhai một hơi vọt lên tám doạn?
Vu Nhai còn sức để đột phá tiếp, nếu hắn có đủ đan dược chắc chắn sẽ tới Thánh binh sư cửu đoạn. Nhưng Vu Nhai dứt khoát ngừng lại, đan dược đột phá không phải vấn đề. Không nói đến không gian giới chỉ của đám thần giai thiên phú, chỉ nói trong tay Tư Mã Tường chắc chắn cho ra đan dược giúp Vu Nhai đến Thánh binh sư cửu đoạn.
Nhưng tăng tiến quá nhiều thì nền móng không ổn định, lúc trước căn cơ của Vu Nhai mạnh, tuy nhiên mỗi đoạn Thánh binh sư là thay đổi về chất.
Chính vì Vu Nhai biết mình có thực lực đến Thánh binh sư cửu đoạn, lúc tỉnh lại thấy ánh mắt đám người bách tộc thất vọng thì vẫn bình tĩnh như không. Không phải Vu Nhai không thể đến mà do hắn không muốn.
Thánh binh sư, trừ thay đổi huyền khí, các cơ năng thân thể thì huyền binh bản mệnh cũng nhanh chóng thay đổi. Mớ huyền binh bản mệnh hấp thu phù văn vốn đã biến về chất chỉ thiếu động lực, như xe hơi kiếp trước của Vu Nhai thêm đủ động cơ, động lực này nọ nhưng không có xăng thì làm sao chạy? Huyền khí chính là xăng đó.
Lúc này toàn bộ huyền binh bản mệnh liên tục hấp thu huyền khí Thánh binh sư bát đoạn tẩm bổ, không ngừng mạnh lên.
Dù trong lúc chiến đấu thì huyền binh bản mệnh vẫn đang tiến bộ. Vu Nhai cảm giác hắn hoàn toàn có thể nắm chắc tất cả huyền binh bản mệnh của mình, sẽ không bị Thôn Thiên kiếm kéo bay đi nữa. Đây chỉ là cảm giác, Vu Nhai biết rõ Thánh binh sư bát đoạn vẫn không thể thật sự hiểu thấu hết. Đương nhiên lúc này Huyền Binh Điển được huyền khí tẩm bộ chắc cũng đang tiến bộ, theo thông lệ lại thêm một trang giấy trắng.
Khiến Vu Nhai bực bội là bây giờ hắn không biết nên thu huyền binh bản mệnh gì cho mình. Thần binh bình thường không lọt vào mắt xanh của hắn, khẩu vị ngày càng kén chọn. Nếu bị người ta biết suy nghĩ của Vu Nhai chắc phun nước miếng cho hắn chết đuối.
Trong khi Vu Nhai cảm nhận các loại thay đổi sau khi đột phá thì Tinh Linh sâm lâm chậm rãi trở về bình tĩnh. Vết đao dài xé rách mặt đất hình thành một vệt dài giữa Vu Nhai và Hắc Nguyệt đại quản sự.
Hắc Nguyệt đại quản sự không hề chật vật, người không dính chút bùn đất hay vụn lá. Khuôn mặt Hắc Nguyệt đại quản sự vẫn treo nụ cười âm hiểm, chẳng qua đây là cười theo thói quen giống như Lam Thương Tử.
- Ha, tiểu tử không uông là thiên tài nghịch thiên trong nhân loại bình thường, nhưng ngươi chỉ có chút bản lĩnh này sao?
- Vì không để ngươi thất vọng, dường như ta có thể mạnh thêm chút nữa.
Vu Nhai kết thúc bước hiểu sơ cơ thể, mặt mang nụ cười tự tin như không phải đối diện một tồn tại ngang ngửa thần giai mà là đối thủ bình thường. Người trước mắt không phải tồn tại quyết định sống chết của nhiều người mà chỉ đang luận bàn. Nhiều người cảm thấy Vu Nhai hoặc là tự tin quá đáng, hoặc không biết rõ thực lực thật sự của Hắc Nguyệt đại quản sự.
Hoặc là . . . Không có hoặc là, ít nhất trong mắt người xung quanh chỉ có hai điểm trên.
Vu Nhai mặc kệ cách nhìn của người khác, hắn vọt lên cao.
- Tại đây khó đánh thoải mái, chúng ta lên trời đi!
Đến Thánh binh sư hầu hết chiến đấu trên trời, đặc biệt là đẳng cấp như Vu Nhai, không thì nguyên Tinh Linh sâm lâm sẽ thành đống phế tích.
Hắc Nguyệt đại quản sự cười to bảo:
- Thú vị, thú vị, ta chơi cùng ngươi! Ta sẽ đánh nát tự tin của thiên tài nhà ngươi!
Hắc Nguyệt đại quản sự bay lên cao theo. Chuyện bên dưới có hơn hai trăm cường giả Cổ Duệ chi dân trấn, Hắc Nguyệt đại quản sự không cần lo. Hắc Nguyệt đại quản sự và mọi người không phát hiện khi Vu Nhai phóng lên cao thì tay bắt mấy ấn bí ẩn. Không ai biết lúc trước Vu Nhai bị chấn té trước mặt Thủy Tinh có rất nhiều hạt kim loại chứa trong bùn đất chậm rãi tổ hợp, biến thành một hàng chữ, đó là Luân Chuyển Thần Ấn Khống tự quyết.
Khi thấy hàng chữ này, Thủy Tinh núp trong thí thần giáp trợn tròn mắt.